Share
Thành phố C sau một hơn năm không trở về, từng cảnh vật thu nhỏ dưới ô cửa sổ máy bay đều trở nên quen thuộc và thân thương với tôi quá đỗi.
Lúc trước kia tôi ra đi, ôm một trái tim đau đớn nhìn về phía tòa nhà tổng công ty Diên Kính cao chọc trời trong màn sương mù mịt.
Bây giờ tôi trở về, cảm xúc hạnh phúc đã ngập tràn trong tim, bên cạnh còn có một chồng một con, một gia đình theo đúng nghĩa.
Khi tôi quyết định nộp đơn xin thôi việc ở Edsel, Ethan đã hỏi tôi rằng: "Tổng giám đốc Hoàng là ba của Mục Mục phải không?"
Tôi kinh ngạc, tròn mắt hỏi lại: "Tại sao anh biết"
"Bởi vì có nhìn thế nào cũng thấy Mục Mục rất giống anh ấy.
Đến cả chiếc nhẫn trên tay hai người cũng vô cùng giống nhau".
Tôi hạnh phúc mỉm cười, bởi vì tôi biết, huyết thống chảy trong người Mục Mục là không thể chối bỏ, và người đàn ông tôi yêu đã không ngần ngại bất cứ điều gì mà đến đây rồi.
Bởi thế cho nên, tôi cũng sẽ vì anh mà quay về Việt Nam, cùng anh chăm sóc ông nội, làm một người vợ hiền của anh...
"Anh ấy là ba của Mục Mục".
"An An, anh ấy là một người đàn ông tốt.
Khi Diên Kính quyết định đầu tư vào Edsel, anh đã biết, một công ty lớn như vậy ký kết hợp đồng có giá trị 1 triệu USD, tổng giám đốc vốn không cần đích thân ra mặt.
Lại càng không cần phải ngồi chờ một nhân viên của đối tác đến tận hai tiếng"
Đúng vậy, anh đã vì tôi mà làm rất nhiều chuyện, tự mình chứng minh cho tôi rất nhiều chứ không cần dùng đến lời nói để giải thích gì, đương nhiên là tôi đã bị cưa đổ hoàn toàn rồi: "Cảm ơn Ethan, cảm ơn anh đã giúp đỡ mẹ con em trong một năm qua.
Sau này, nếu có dịp, em nhất định sẽ đến thăm anh".
Máy bay hạ cánh xuống sân bay thành phố C, anh một tay ôm Mục Mục, một tay xách hành lý cho tôi, khi ra đến sảnh lớn, anh bỗng nhiên dừng lại, quay sang mỉm cười nhìn tôi:
"An An, có hối hận không?"
"Có, em rất hối hận".
Tôi xích lại gần, ôm chặt lấy cánh tay anh: "Hối hận vì để ông chồng cực phẩm thế này chịu cảnh chăn đơn gối chiếc tận bốn trăm ba mươi ngày".
Lần đầu tiên, tôi thấy anh cười vui vẻ đến thế.
Nụ cười làm tâm tình của tôi rung động dữ dội như sóng ngầm xô vào bờ đá, nụ cười mang theo sự quyến rũ riêng biệt của đàn ông cực phẩm, rực rỡ và ma mị.
Đêm nay, nhất định tôi phải hành anh tơi tả thì thôi!!!
(Ahuhu, sao viết đến đoạn này An An không đỏ mặt mà tác giả lại đỏ mặt nhỉ.
Hahahaaa)
***
Xe dừng lại ở biệt thự chúng tôi đã từng ở khi trước.
Khung cảnh nơi đây vẫn y nguyên như khi tôi ra đi, như khi tôi dọn đến, từng kỷ niệm xưa cũ cứ theo ký ức tôi ùa về, làm trái tim tôi bỗng chốc trở nên vô cùng bồi hồi xúc cảm.
YOULL ALSO LIKE
Mộng Dục - Huyền Namida
11.6M
223K
Tên: Mộng dục Tác giả: Huyền Namida Thể loại: Sắc, siêu sắc, siêu siêu sắc (1v1) Số chương: chả rõ Tình trạng: đã hoàn Dặn dò: ta cảnh báo, đọc truyện không cầm theo khă...
[Edit-Hoàn] Tình Yêu Trực Tuyến - Nhu Nhu Nh...
1.7M
30.8K
Editor: Raining☘️☘️☘️ Nam chủ bề ngoài băng lãnh cấm dục thực tế lại là tên lưu manh côn thịt lớn tràn đầy sức sống ham muốn thể xác.
vs Nữ chủ: Bề ngoài tinh khiết yếu...
[EDIT - NP] SAU KHI BỊ BẠN TRAI KHUÊ MẬT LÀM
532K
9.4K
????Hán Việt: Bị khuê mật nam bằng hữu cáo liễu chi hậu ( np ) ????Tác giả: Túy Túy ????Editor: Dưa Xanh ????Bìa: Vườn Hồng Hạc | Elodie ????Nguồn: Vespertine ????Thể loại: Nguyên s...
[CaoH - Edit] Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng...
2.6M
90K
Tên truyện: Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng Tác giả: Hoảng Nhiên Nhược Mộng Thể loại: Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE , Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Song khi...
Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời...
5.8M
115K
Tên truyện: 《危险游戏:总裁十恶不赦》 | Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời.
Tác giả: 殷寻 | Ân Tầm.
Nguồn convert: Tangthuvien.
Thể loại: Cường thủ hào đoạt, Hào môn thế gia...
Tổng tài ngược đãi phu nhân ( Full )
3.1M
68.5K
TRUYỆN DO BEMY VIẾT.
???? TUYỆT ĐỐI : Không chuyển Ver, không Edit.
GHI ĐÚNG TÁC GIẢ.
______ Thể loại : Hiện đại, hắc bang, sủng, ngược, sắc, 18+, HE ...!‼️ NHÂN VẬT...
【HOÀN】Xuyên thành bạch nguyệt quang yểu mệnh...
1.4M
105K
Tên : Xuyên thành bạch nguyệt quang yểu mệnh, ta cùng vai ác HE Tác giả: Thanh Hoa Nhiên Thể loại: Xuyên sách, 1 vs 1, Ngọt sủng, Nữ phụ , Huyền Huyễn, Cổ đại, tranh b...
Tôi đưa tay bế Mục Mục, khẽ nói: "Mục Mục, đây là nhà của chúng ta".
Thằng bé tròn xoe mắt nhìn về phía căn biệt thự, sau đó lại nhíu mày nhìn về phía tôi, đến từng điệu bộ cử chỉ đều giống anh như tạc.
Tôi bế con vào đến sân, liền thấy ông nội đang trầm ngâm ngồi trên xe lăn cho cá ăn, dường như không để ý đến bất cứ thứ gì xảy ra xung quanh, chỉ im lặng ngắm đàn cá dưới mặt hồ xanh biếc.
Một năm trôi qua rồi, ông đã gầy đi nhiều, mái tóc cũng đã bạc phếch bạc phơ rồi...
"Ông nội".
Nghe tiếng của tôi, ông ngẩng đầu lên nhìn, trong đôi mắt đã đục liền thoáng qua một tia kinh ngạc, sau đó lập tức chuyển về sự vui mừng khó tả: "An An"
Tôi bế Mục Mục đi đến bên cạnh, mấy giọt nước mắt sau một thời gian dài xa cách không kìm được, khẽ lăn dài trên gò má: "Ông nội, An An đã trở về rồi"
"Trở về rồi".
Giọng ông trở nên run run: "Trở về là tốt rồi"
"Ông à, ông có khỏe không?"
Tôi vừa nói dứt lời, anh tiến lên mấy bước, khẽ đặt cánh tay mình lên vai tôi, ánh mắt yêu thương nhìn Mục Mục: "Ông à.
Đây là con trai của con".
Ông sững người, kinh ngạc nhìn thằng bé trên tay tôi.
Một lúc sau hai mắt liền đỏ hoe: "Giống...giống y chang ba nó".
Mục Mục thấy ông, liền giơ bàn tay bé xíu ra, sờ sờ chiếc xe lăn, sờ cả vào tay ông nội.
Tôi đặt con ngồi vào lòng ông, khẽ nói: "Ông à, thằng bé tên ở nhà là Mục Mục.
Tên khai sinh con còn chưa đặt, chờ ông nội đặt tên"
"Được, được.
Để ông tìm một cái tên thật đẹp cho Mục Mục".
Tối hôm đó, gia đình chúng tôi quây quần bên mâm cơm như lúc trước, chỉ có điều, phía bên cạnh ông nội đã có thêm một thằng nhóc thích ăn bột mà thôi.
Nhìn ông cưng chiều Mục Mục giống hệt anh, trong lòng tôi đã không còn cảm thấy bao nhiêu hy sinh khổ đau của mình vô nghĩa nữa, mà trái lại, chỉ cảm thấy hạnh phúc ngập tràn trong tim.
Chúng tôi kể cho ông nghe bao nhiêu chuyện, kể về lúc tôi đến thành phố B, kể về khi tôi đến Nhật Bản, kể lại tất cả, chỉ trừ việc chị Hiền.
Sau cùng, ông nói với tôi:
"An An, con có muốn tìm ba ruột của mình không?"
Tôi kinh ngạc đến mức đơ người ra như tượng.
Ba ruột của tôi? Ông biết ba ruột của tôi sao?
Anh ngồi bên cạnh cũng ngạc nhiên không kém tôi, liền nói: "Ông nội biết ba ruột của An An sao?"
Ông nội im lặng một lúc lâu, mãi gần năm phút nữa trôi qua mới chậm rãi nói: "Ông đã biết từ trước khi hai đứa kết hôn, bởi vậy cho nên mới để hai đứa đến với nhau"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...