Nhị nương thấy rõ ràng móng tay Trương Tiểu Thúy đang muốn chụp vào mặt Lý Thanh.
Nhị nương sợ đến một thân đầy mồ hôi lạnh, vội vàng tiến lên, dùng sức kéo cánh tay Trương Tiểu Thúy lại, đột nhiên bị kéo ra ngoài một cái, nhị nương khí lực quá lớn, đem Trương Tiểu Thúy từ trên người Lý Thanh văng ra.
Trương Tiểu Thúy bị đẩy ra, thu lại không được lực lập tức ngã trên mặt đất.
"Ai u, ai u, đau chết ta rồi, đau chết ta rồi, " Trương Tiểu Thúy đột nhiên ngã xuống đất đương nhiên rất đau.
"Thanh nhi, Thanh nhi thế nào? Thế nào? Đau lắm hả? Có phải là rất đau? Có muốn ta đi tìm đại phu tới xem một chút?" Nhị nương lo lắng nhìn Lý Thanh chật vật bất kham.
Lý Thanh tuy rằng thật sự rất đau, nhưng nhìn thấy thê chủ lo lắng cho mình như vậy cũng không muốn phiền phức nhị nương, nhẹ nhàng lắc đầu một cái, sau đó đem đầu vùi vào trong lồng ngực nhị nương, yên lặng rơi lệ,
"Không khóc không khóc, là ta không tốt, không bảo vệ tốt cho ngươi, không khóc, " nhị nương cẩn thận từng li từng tí một che chở Lý Thanh, ôn nhu an ủi,
"Ô ô, đau chết ta rồi, đau chết ta rồi, Lưu nhị nương thật ác độc a, ngươi, ngươi lại đối xử với ta như thế, ngươi còn muốn nhìn đại tỷ ngươi hay không, nàng không có ở nơi này cho nên muốn bắt nạt ta, ta cho ngươi biết, chờ ngươi đại tỷ trở về cho ngươi biết mặt, ô ô, đau chết ta rồi, đau chết ta rồi, " Trương Tiểu Thúy một bên dùng tay xoa cái mông của mình, một bên hướng về nhị nương bất mãn reo lên,
"Trương Tiểu Thúy, bình thường ta xem ở ngươi là phu lang của Đại tỷ ta, đối với ngươi luôn nhường nhịn, không nghĩ tới ngươi lại bắt nạt vợ chồng chúng ta, xem ra không giáo huấn một chút ngươi là không được rồi, " nhị nương nói xong giơ tay muốn cho Trương Tiểu Thúy mấy cái bạt tai,
"Nhị nương, dừng tay, " Lưu Lý thị thấy nhị nương thật sự tức giận, thật sự muốn đánh Trương Tiểu Thúy, Lưu Lý thị không thể không đem Trương Tiểu Thúy hộ vào trong ngực, nếu như chuyện nhị nương đánh Trương Tiểu Thúy truyền ra ngoài, đối với danh tiếng của nhị nương thật không tốt, lại nói nếu như nhị nương đánh Trương Tiểu Thúy để Nguyên nương biết, trong lòng Nguyên nương nhất định sẽ không thoải mái, Lưu Lý thị cũng không muốn vì một việc nhỏ lại để nhị nương tỷ muội xa cách.
Nhìn Lưu Lý thị che ở trước mặt Trương Tiểu Thúy, nhị nương mạnh mẽ trừng mắt dọa sợ Trương Tiểu Thúy, trầm giọng nói: "Cha chuyện hôm nay ngươi cũng nhìn thấy, không phải nhị nương ta không tôn kính đại tỷ phu, thực sự là hắn khinh người quá đáng, không oán ta được, cha ngươi mau tránh ra, "
"Nhị nương a, cha biết là anh rể ngươi sai, thế nhưng ngươi thân là vãn bối không thể động thủ với anh rể ngươi, nếu không thanh danh của ngươi sẽ hỏng mất, nghe cha, trước tiên quên đi, chờ đại tỷ ngươi trở về chúng ta lại nói được không?"
Nhìn Lưu Lý thị khẩn cầu nhìn mình, nhị nương mạnh mẽ không cam lòng trừng Trương Tiểu Thúy, sau đó mới thả tay xuống,
"Trương Tiểu Thúy, hôm nay đại tỷ không có ở đây, hôm nay nếu đại tỷ ở đây, ta tin tưởng đại tỷ cũng sẽ không để cho ngươi như người điên tự tiện đánh người, đừng tưởng rằng ta không nhìn thấy, nếu ta không nhanh tay mặt Thanh nhi liền bị ngươi phá huỷ, ngươi độc phu này."
"Nói bậy, ngươi nói bậy, " Trương Tiểu Thúy ánh mắt bất an chống chế nói.
"Hừ, có phải là ta nói bậy hay không trong lòng ngươi tự biết, ta cho ngươi biết, mau rời khỏi nhà chúng ta, sau này không ta cho phép ngươi đến nhà chúng ta, bằng không đừng trách ta đối với ngươi không khách khí, lăn, mau cút, " nhị nương trợn lên giận dữ nhìn Trương Tiểu Thúy,
Nhị nương nói xong cũng ôm ngang lấy Lý Thanh hướng về phòng, Lý Thanh một thân bị thương, nên nhanh chóng thoa thuốc,
Lúc này, nhị nương cũng không để ý những người khác, còn Trương Tiểu Hoa kia sớm đã bị nhị nương không biết quên ở nơi nào.
Kỳ thực tại thời điểm nhị nương các nàng ở bên ngoài cãi nhau, Trương Tiểu Hoa đã tỉnh rồi, chỉ là hắn không nghĩ đi ra mà thôi, hắn cho rằng Trương Tiểu Thúy lợi hại như vậy nhất định có thể thuyết phục Lưu nhị nương để cho mình ở nơi này,
Lại nói hắn giả bộ bị nhiễm bệnh, hắn cũng không dám đi ra ngoài để cho người khác nhìn ra.
Sáng sớm biểu ca đến nhìn hắn, hắn cùng biểu ca thương lượng phải làm gì mới có thể tiếp tục ở nơi này? Trương Tiểu Thúy chủ ý luôn luôn không ít, hai người liền thương lượng giả bộ bệnh, nếu như Trương Tiểu Hoa bị bệnh, lẽ nào Lưu nhị nương còn có thể đem bệnh nhân đánh đuổi hay sao?
Đương nhiên Lưu Lý thị không biết, nếu như Lưu Lý thị biết khẳng định không đồng ý, quần áo mình bị ướt sũng bị biểu ca lấy ra, dặn dò Lý Thanh đi giặt sạch,
Khi đó chính mình cảm giác thực sự là hả giận, hừ, tuy rằng hiện tại Lý Thanh là phu lang Lưu nhị nương, nhưng còn không phải giặt quần áo cho mình sao, chờ mình vào cửa, còn phải mỗi ngày đều để Lý Thanh giặt quần áo cho mình?
Sau khi Lưu nhị nương trở về biết mình không đi, lại tức giận như vậy, hừ, tức giận như vậy, chính mình nơi nào thua kém Lý Thanh, nhất định là con tiện nhân Lý Thanh kia nói xấu mình, nếu không tại sao Lưu nhị nương không thích mình như vậy, nhất định là con tiện nhân kia, tiện nhân chờ xem,
Sau đó nhìn thấy Trương Tiểu Thúy cùng nhị nương cãi vã, Trương Tiểu Hoa càng không dám đi ra ngoài, nếu như Lưu nhị nương thấy mình sẽ càng tức giận, tiến tới chán ghét chính mình làm sao bây giờ? Muốn biết mình tương lai nhưng phải gả cho Lưu nhị nương, nếu như Lưu nhị nương chán ghét mình, vậy mình gả cho Lưu nhị nương chẳng phải càng khó,
Cho nên nói cái gì cũng không thể để cho Lưu nhị nương chán ghét mình, Trương Tiểu Hoa nghĩ như vậy, kỳ thực hắn làm sao biết Lưu nhị nương đã sớm phiền chán hắn, thú hắn càng không thể.
Sau đó nhìn thấy Trương Tiểu Thúy cùng Lý Thanh cùng đến, Trương Tiểu Hoa vui mừng đến hỏng, biểu ca kia của mình còn cao lớn hơn Lý Thanh nhiều, thân thể nhỏ bé kia của Lý Thanh sao có thể đánh lại biểu ca mình, cho nên Trương Tiểu Hoa không có chút nào sốt ruột,
Thậm chí hắn còn hi vọng biểu ca mình có thể mạnh mẽ đánh Lý Thanh một trận, tốt nhất đem gương mặt Lý Thanh cào nát, nhìn hắn còn làm sao quyến rũ nhị nương, chỉ cần nghĩ đến Lý Thanh không còn kia gương mặt câu nhân, nhị nương thì sẽ không muốn hắn, như vậy mình nhất định có thể gả cho Lưu nhị nương,
Cho nên trong lòng Trương Tiểu Hoa vẫn ngóng trông Trương Tiểu Thúy tốt nhất có thể đem gương mặt Lý Thanh cào nát, trong lòng một mực yên lặng cầu mong.
Nhưng biểu ca thật không có bản lĩnh, không thể đem gương mặt Lý Thanh cào nát, điều này khiến Trương Tiểu Hoa rất buồn bực,
Sau đó thấy Lưu nhị nương sinh khí, lại đẩy biểu ca mình ra, còn muốn tống biểu ca ra cửa, Trương Tiểu Hoa càng không dám đi ra, mình hiện tại nếu như đi ra ngoài, Lưu nhị nương nếu như đem tức giận phát lên trên người mình thì thật oan uổng, cho nên Trương Tiểu Hoa quyết định nhất định không đi ra.
Bất quá trong lòng Trương Tiểu Hoa cũng lo lắng a, biểu ca thật không có bản lãnh khiến Lưu nhị nương giận hắn, Lưu nhị nương giận hắn khẳng định cũng sẽ liên lụy mình, phải suy nghĩ thật kỹ mình nên làm gì mới có thể làm cho Lưu nhị nương yêu thích,
Nếu như Lưu nhị nương biết ý nghĩ trong lòng Trương Tiểu Hoa khẳng định tức giận đến nở nụ cười, Trương Tiểu Thúy mặc kệ như thế nào cũng là vì hắn ra mặt, tuy rằng phần lớn cũng là vì lợi ích của chính mình, nhưng biểu ca mình bị Lưu nhị nương đẩy bị thương, Trương Tiểu Hoa vẫn còn có tâm tình nghĩ những này, thật không hổ là người một nhà, đều có lòng lang dạ sói chẳng ra gì.
Nhìn thấy nhị nương không khách khí đuổi mình, Trương Tiểu Thúy sợ đến cả người đều đổ mồ hôi lạnh, động cũng không dám động, chờ nhị nương sau khi rời đi lập tức đứng lên.
Chạy đến bên người Lưu Lý thị, oán giận nói: "Cha, ngươi xem nhị nương, ta là tỷ phu nàng, nàng làm sao có thể đối xử với ta như vậy?"
"Được rồi, câm miệng cho ta, ngươi xem ngươi trêu đến việc gì, thật là một tên không bớt việc, " Lưu Lý thị biết nhị nương thật sự tức giận, trong lòng cũng rất không thoải mái, nhìn Trương Tiểu Thúy trong lòng càng bực mình, nếu không phải vì cái con rể không bớt việc này của mình, nhị nương cũng không đến nỗi tức giận như vậy, một gia đình yên ấm, hiện tại thành hình dáng gì?
Hi vọng hài tử kia sẽ không cùng mình xa cách, Lưu Lý thị sợ nhị nương nếu như bởi vì chuyện này cùng mình xa cách, vậy thì thật là không đáng a,
"Hừ, điều này có thể oán ta sao? Rõ ràng là tiện nhân Lý Thanh kia sai, Lưu nhị nương cũng vậy, mình là tỷ phu nàng, cũng không chịu nhường mình, công công mình cũng vậy, cái gì sai đều đổ lên trên người mình a, chẳng lẽ mình dễ ức hiếp như vậy hay sao?" Trương Tiểu Thúy xem thường lén lút liếc mắt nhìn Lưu Lý thị, trong lòng căm phẫn nghĩ,
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...