Nếu không tiên thai trong bụng ả càng nuôi càng lớn, nếu không dung nhập cốt nhục của hắn thì sớm muộn cũng sẽ lòi đuổi.
Bây giờ, chỉ có hai bàn tay trắng, thua là thua triệt để.
Nếu lúc này Ly Mộ Bạch vứt bỏ ả, vậy à không thể tưởng tượng được trừ chết ở ngoài kia thì ả còn kết cục nào khác nữa! Không, đầu chỉ là chết đơn giản như thế.
Á hại Mạch Phi hết lần này đến lần khác, nhất định Mạch Phi sẽ không dễ dàng để ả sống trên đời này, cho dù là một cô hồn cũng không được...
Cho nên, ả phải giữ chặt Ly Mộ Bạch, chỉ có giữ chặt Ly Mộ Bạch, ả mới có cơ hội sống tiếp...
Chỉ có sống sót mới có cơ hội báo thù! Khụ...
Đậu Đậu không hề biết chuyện này, nếu không nhất định cô sẽ vỗ tay tung hoa cho Cơ Yêu Nguyệt.
Làm một nhân vật phản diện hoàn hảo như thế, thật đúng là giống hệt con gián đánh mãi không chết, từ đầu đến cuối đều chỉ biết đi phá hoại.
Đến lúc này rồi mà vẫn còn nghĩ đến báo thù, rất được, rất chuyên nghiệp! Đáng tiếc là Đậu Đậu không biết, cô còn đang đi theo Yêu Nghiệt, đang tìm một sơn động trên núi Côn Luân, nghe nói là sơn động năm đó Long hậu còn là trứng rồng đã ẩn thân ở đó.
Long hậu đã giao cho Tây Vương Mẫu chăm sóc, thời gian trên núi Côn Luân giống với thời gian trên Thiên cung, bọn họ quay về Đông Hải Long cung nửa ngày rồi, hai mẹ con trên núi Côn Luân vẫn còn đứng ở vườn đào tiên.
Tây Vương Mẫu không hề nhảy vào cứu Ngọc đế, chỉ đứng ở bên ngoài, nghe ông ta nói từng câu từng câu A Dao ta sai rồi, trơ mắt nhìn ông ta rõ ràng là một thần tiên lại biến thành một bộ xương trắng ngay cả hồn phách cũng không còn.
Bà ta không có cách nào thuyết phục được mình nhảy xuống lấy mạng đổi mạng, cho dù bà ta không hận cũng không thể thuyết phục được mình liều mạng đi cứu một người đàn ông phản bội mình.
Ngàn vạn loại tình cảm trên thế gian này đều sẽ biến thành râu ria, ngay cả hận cũng thế.
Tây Vương Mẫu nghĩ, có lẽ là bà ta không yêu nữa.
Bà ta không đành lòng trơ mắt nhìn Ngọc đế chết đi, nhưng cũng chỉ vì phần tình cảm trong quá khứ.
Bà ta chỉ thấy ông ta quá thảm, không muốn lại ghi hận nữa.
Nhưng bảo bà ta liều mạng đi cứu ông ta thì bà ta thật sự không muốn.
Dựa vào đâu chứ? Dựa vào đâu mà bà ta phải dùng mạng mình đổi mạng cho ông ta? Nếu ông ta không phụ bạc bà ta, tất nhiên bà ta sẽ dùng toàn lực để cứu ông ta ra, cho dù không cứu được, cũng muốn chết đi cùng ông ta.
Nhưng ông ta đã phụ bạc, người trong lòng ông ta, ngủ bên cạnh ông ta, đã không còn là một mình bà ta nữa...
Đậu Đậu hiểu loại tình cảm này.
Cô đứng ngoài vườn đào tiên, liếc mắt một cái đã hiểu hết.
Tây Vương Mẫu làm cho cô nhớ tới những người đàn ông ở Nhân gian, trước khi ra ngoài thì ân ái với vợ, tất nhiên người vợ sẽ đồng ý đồng cam cộng khổ chịu hoạn nạn với hắn.
Nhưng sau khi ra ngoài, cho dù người vợ này có rộng lượng tha thứ cho chồng mình, nhưng đã không còn toàn tâm toàn ý tin tưởng hắn nữa.
Chỉ còn lại đứa con gắn kết hai người, cùng với hồi ức ít đến đáng thương của ngày xưa.
Trong tình huống này, nếu đàn ông xảy ra chuyện gì, cho dù người vợ nhớ tình cảm trong quá khứ mà không đành lòng, nhưng tuyệt đối không thể lấy lợi ích của bản thân đi đổi.
Bởi vì, hắn không xứng! Đương nhiên, nếu người vợ thật sự làm vậy, vậy cũng chỉ có thể chứng minh, người vợ này sống rất hèn nhát.
Hiển nhiên là Tây Vương Mẫu không hèn nhát, giống như Tứ Bất Tượng đã nói, ngay cả con kiến bà ta cũng không nhẫn tâm giẫm chết, lúc này chỉ đồng tình với Ngọc đế mà thôi.
Nghĩ đến đây, Đậu Đậu vội vàng nói, “Vương Mẫu, Lão Cửu nhà ta đã đưa mẫu hậu đến mật thất Côn Luân.
Ngươi màu theo ta đến đó nhìn xem”
Tứ Bất Tượng đã nói y thuật của Tây Vương Mẫu trong sáu giới này cao siêu hơn cả, hơn nữa ở núi tiền Côn Luân lại có khối hàn ngọc lưu truyền từ thời thượng cổ có thể bảo tồn tiện thể.
Chỉ cần là thần tiên chưa chết, nằm trên giường hàn ngọc thì sẽ duy trì được bộ dáng khi vừa nằm lên nó.
Tuy rằng thương tích không tốt hơn, nhưng có thể cam đoan không chuyển biến xấu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...