Vương Quốc Màu Xám Edit

DeYun

Buổi tối, Nhân Gian tổ chức yến hội chào người mới, năm nay gia nhập thêm không ít người. Tính ra Tần Thái cũng mới đấy, chỉ là từ tổ viên một đường lên chức bộ trưởng, có thể nói là con đường thênh thang.

Tần Thái cũng phải đi với tư cách Bộ trưởng bộ Tài nguyên. Ban ngày gặp chuyện của Lữ Lương Bạc khiến cô không có tâm trạng dự tiệc, nhưng nghĩ đến sẽ quen biết nhiều người hơn, sẽ có ích. Nói không chừng sẽ có thêm cấp cao khác ở Nhân Gian tới dự.

Tần Thái biết bản thân không nên đắm chìm vào đau thương nhỏ nhỏ vậy, bây giờ thân cô còn ở đây, nhiệm vụ Bạch Hà giao cho còn chưa xong, rất nhiều chuyện cần phải làm.

Yến hội không tổ chức ở Tiêu Dao Các, lúc trước cô nghĩ đó là trung tâm của Nhân Gian, xem ra thật sự không phải. Buổi tiệc này yêu cầu nam nữ ăn mặc chỉnh tề, ra dáng thân sĩ và thục nữ.

Tần Thái tiếp tục dùng cơ thể mỹ nhân đó, mặc lễ phục dạ hội. Không giống các kiểu gợi cảm, bộ váy lần này bên trong màu xanh nhạt,bên ngoài là lớp vải lụa trắng, làn váy xòe rũ xuống nhẹ nhàng. Trên người đeo trang sức đơn giản và giá trị xa xỉ. Tần Thái không quen cách ăn diện này lắm nhưng mà tiền bỏ ra học lễ giáo còn chưa thu lại được.

Đàm Tiếu vẫn không được vào, cũng may Sa Ưng tham gia được. Tần Thái khoác tay anh đi vào hội trường.

Có Sa Ưng đi cùng, Tần Thái sẽ không quá mức luống cuống.


Nhưng đi vào trong rồi thì anh ta dứt khoác quăng cô qua một bên, tóm được một người đẹp mặc lễ phục màu đen khác khiêu vũ.

Tần Thái cầm ly rượu, ngồi nhàn nhã ở ghế cạnh sàn nhảy. Có nhiều người đến chào hỏi cô, tuy rằng không quen cô vẫn đáp lại đúng lễ. Không bao lâu, Bạch Cập đã đến.

Lần này đông người, hắn vừa đến là bao người ùa tới chào hỏi, kể cả nhóm phán quan. Tần Thái đang nhàm chán uống rượu thì lại có người đến. Cô bất đắc dĩ chào lại, rồi lại nốc liên tục.

Nếu cô là người thật thì không thể uống nhiều như vậy.

Mấy Bộ trưởng khác để ý thấy, ồ, vị này tửu lượng thật tốt! Bọn họ liền thay phiên nhau tới kính. Cái văn hóa này thật đáng sợ, tôi uống thì anh cũng phải uống, không được từ chối!

Vài lượt như vậy, cô thấy hết chịu nổi rồi.

Tuy Sa Ưng đang hăng say khiêu vũ, đôi mắt vẫn thỉnh thoảng nhìn sang tình hình bên này. Thấy Tần Thái chẳng từ chối ai cả, anh có cảm giác thật an ủi. Thì ra cô nhóc này uống rất tốt.

Nơi Tần Thái chọn ngồi khá khuất, ít người ngồi cạnh nên có vẻ cô độc. Thế nhưng cô không hiểu vì sao nhiều người chú ý đến cô như cô là đom đóm phát sáng vậy.

Cô không biết vì chính cuộc họp lần trước, vị trí kia rất có ý tứ đằng sau, người sáng suốt đều có thể nhìn ra đó là vị trí đặc biệt. Hoặc là có cấp cao phân như vậy, hoặc là có quan hệ với cấp trên, dù sao vẫn không đơn giản.

Cho nên nhân dịp này chạy đến lôi kéo quan hệ.

Cả đời này Tần Thái chưa từng uống nhiều như vậy, hơn nữa thân thể này vốn không dùng được đồ ăn thức uống cho con người. Nào là rượu vang, tây ta gì đối với cô chỉ như nước lã.

Dần dà, cô có cảm giác mỏi mệt. Chùm đèn thủy tinh phía trên như đang xoay tròn xoay tròn, cô híp mắt lại, một tay đưa ra sau tựa lên lưng ghế sô pha, đầu gối lên cánh tay, tóc dài xõa che nửa mặt.

Làn váy lễ phục trắng phất phới theo gió, bên phải được xẻ tới đùi, lúc này lộ ra đôi chân trắng mịn thon dài, rất hút mắt.


Sa Ưng vừa ôm bạn nhảy, vừa dính mắt lên người cô.

Người đến cụng ly ngày càng nhiều, ánh mắt cô dần mê đắm. Dần dần chẳng phân biệt nổi người đứng trước mặt mình. Cô không biết mình đã uống bao nhiêu, uống cái gì, cô cũng không biết tình hình bản thân đang say đến mức nào.

Cứ uống từng ly từng ly, không ai kính cũng tự mình uống. Làn da hồng lên, trắng mịn phát sáng như trân châu.

Sa Ưng đang đung đưa giữa sân thì bị bạn nhảy đấm vào đầu vai, anh còn tưởng bị phát hiện mình không chú tâm, ai ngờ người đẹp chỉ cười xấu xa. Theo ánh mắt đi xuống thì vừa thấy, cậu nhỏ đứng lên rồi. Khụ ...khụ...

Anh ho nhẹ, nỗ lực tập trung hơn. Mặc kệ chuyện gì cũng phải nhảy đến hết bài, giờ mà bỏ đi rất không lịch sự.

Huống chi... đây là phản ứng không nên có ở đây.

Anh không nhìn về phía Tần Thái nữa.

Một bóng đen xuất hiện trước mặt cô, Tần Thái giơ ly lên theo thói quen, cùng đối phương cụng nhẹ. Bạch Cập ngồi xuống cạnh cô, Bộ trưởng bộ Tiêu thụ Trần Khoa vốn đang ngồi bên cạnh liền thức thời đứng dậy rời đi.

Tần Thái uống hết ly, rất nhanh có người rót thêm cho cô. Đôi chân đổi tư thế càng làm phần da thịt bị lộ ra nhiều hơn.


Bạch Cập duỗi tay đưa ly tới, cô ngoan ngoãn cụng rồi uống. Bạch Cập đang nhàm chán tiếp tục vài lần như vậy, phục vụ biết điều đứng sẵn bên cạnh chăm chú rót rượu cho hai người.

Bỗng nhiên Bạch Cập đứng dậy, kéo người đang mềm oặt trên sô pha lên, nửa ôm eo nửa kéo cô lên lầu.

Có lẽ được truyền dương khí nên cô cảm thấy rất thoải mái, vòng eo cơ thể này lại càng mềm mại. Bởi vì lúc nãy uống quá nhiều nên nhiệt độ cơ thể tăng cao.

Cô chẳng tự đi nổi, gần như dán lên Bạch Cập.

Mái tóc đen dài phất qua mặt, làm lòng người ngứa ngáy khó chịu. Bạch Cập kéo cô vào một phòng. Hắn trở tay khóa cửa, đặt Tần Thái lên sô pha. Tà váy cô xõa tung ra, tóc đen chảy dài như dòng suối. Hầu kết Bạch Cập lên xuống, hắn cởi cà vạt cùng áo sơ mi, quăng lên bàn.

Hắn cúi người đè lên Tần Thái, đèn không bật, chỉ có ánh sáng hắt từ cửa sổ vào, gương mặt Tần Thái càng thêm mông lung xinh đẹp tuyệt trần.

Dường như hắn không còn phân biệt người bên dưới là ai. Bàn tay lần mò từ phần đùi trắng tuyết vuốt ve lên trên, làn vải mềm mại trượt theo, hơi thở hắn dần nặng nề. Bị đè lên người, Tần Thái không thở nổi, phản ứng chậm hơn, cả thế giới đều mơ hồ. Cô duỗi tay đẩy người phía trên ra, Bạch Cập hôn dọc theo đường cổ mỹ miều, ngón tay cách quần lót mỏng như cánh ve khảy nhẹ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui