Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Tần Thủy San bước đến gần bên tai Nguyễn Tri Hạ, nhỏ giọng: “Người kia, cái người mặc sơ mi trắng ấy, phẫu thuật thẩm mĩ.
Còn cái cô mặc váy hồng nhạt kia, trình độ học vấn là giả…”
Nguyễn Tri Hạ không ngờ Tần Thủy San cũng có lúc nhiều chuyện như vậy.
Nguyễn Tri Hạ khá hăng hái nói đùa với Tần Thủy San: “Nếu sau này tôi không viết kịch bản nữa, có thể mở một blog chuyên “bốc phốt” các ngôi sao, làm một youtuber để tựkiếm sống.”
“Không có người chống lưng mà còn đòi đi “bốc phốt” nghệ sĩ, cô mà không bị người ta đập chết, tôi cúi đầu chịu thua ngay.” Vẻ mặt Tần Thủy San ghét bỏ mà nhìn cô.
Nguyễn Tri Hạ cười: “Cô là chống lưng của tôi đấy.”
“Tôi có là gì đâu, Tư Mộ Hàn mới là người chống lưng mạnh nhất.
Nếu cô không ly hôn với anh ta thì bây giờ đã có thể tung hoành ngang dọc trong giới giải trí rồi.
Muốn quay kịch bản nào thì quay kịch bản đó…”
Nói đến một nửa, Tần Thủy San mới nhận ra hình như mình không nên nói mấy lời này.
Cô quay đầu nhìn Nguyễn Tri Hạ, thấy trên mặt Nguyễn Tri Hạ cũng không có vẻ tức giận, liền vội vàng chuyển chủ đề: “Nghe nói hôm nay còn có mấy “lão làng” đến, cũng không biết là ai.”
Rất nhanh, Nguyễn Tri Hạ đã biết “lão làng” mà Hạ Thủy San nói là ai.
“Cô Hạ.”
Nhìn Trần Tuấn Tú trước mặt cười dịu dàng, Nguyễn Tri Hạ có cảm giác hôm nay mình ra đường không xem ngày hoàng đạo rồi.
Nguyễn Tri Hạ cũng cười lại: “Ngài Trần.”
Ở trước mặt người ngoài, vẫn phải nể mặt một chút mới được.
Lúc này, lại có một người từ ngoài cửa bước vào.
“Tuấn Tú, anh đi nhanh như vậy làm gì, còn không biết chờ em với.” Hạ Hương Thảo đi tới, trực tiếp khoác tay Trần Tuấn Tú.
Trần Tuấn Tú đang đứng nói chuyện với Nguyễn Tri Hạ, Hạ Hương Thảo đương nhiên cũng nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ.
Hạ Hương Thảo vừa nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ, sắc mặt liền trầm xuống: “Nguyễn Tri Hạ?”
Không đợi Nguyễn Tri Hạ lên tiếng, Trần Tuấn Tú đã ung dung gọi một tiếng: “Hương Thảo.”
Vừa rồi còn có vẻ mặt tối tăm âm u đối với Nguyễn Tri Hạ, vừa nghe thấy Trần Tuấn Tú kêu cô ta một tiếng, vẻ lạnh lùng trên mặt thoáng cái đã mất sạch, trở nên ngoan ngoãn dịu dàng đứng cạnh anh ta.
Tốc độ lật mặt còn nhanh hơn lật sách.
Đợi đến khi Trần Tuấn Tú và Hạ Hương Thảo ngồi vào bàn, Tần Thủy San mới lên tiếng hỏi cô: “Cô biết ảnh đế Trần?”
Tuy Trần Tuấn Tú và Tư Mộ Hàn cắt đứt quan hệ, nhưng quan hệ giữa anh ta với nhà họ Mạc vốn không công khai.
Chuyện Tư Mộ Hàn là ông chủ đứng sau tập đoàn truyền thông Thịnh Hải cũng không được công khai.
Nguyễn Tri Hạ rũ mắt nói: “Cô quên scandal lúc trước của tôi với Trần Tuấn Tú rồi sao?”
Tần Thủy San nghe vậy, lộ ra vẻ mặt như tỉnh ngộ.
“Tuấn Tú, em muốn ăn cái đó…”
“Tuấn Tú, anh uống ít rượu thôi…”
Ăn một bữa cơm, bên tai Nguyễn Tri Hạ đều là tiếng Hạ Hương Thảo làm nũng.
Hết lần này đến lần khác vẻ mặt Trần Tuấn Tú vẫn luôn dịu dàng, dịu dàng đến nỗi khiến Nguyễn Tri Hạ suýt tin rằng hai người họ là yêu nhau thật lòng.
Tần Thủy San bên cạnh cũng bị Hạ Hương Thảo làm cho buồn nôn muốn chết.
Bữa ăn còn chưa xong, Tần Thủy San đã đứng lên nói: “Chúng tôi còn có việc, phải về trước.”
“Cô Tần phải đi rồi sao, không ở lại trò chuyện một chút nữa?” Những người còn lại cũng chỉ giả vờ giữ Tần Thủy San lại.
Nguyễn Tri Hạ chỉ đi theo Tần Thủy San mà đến, có gì cần nói cứ để Tần Thủy San nói là đủ rồi, cô chỉ đến ăn nhờ ở đậu mà thôi.
Cô nghĩ vậy, nhưng những người khác lại không nghĩ vậy..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...