Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Tư Nguyễn nói chuyện điện thoại rất đơn giản, nói một câu thì còn nhìn Thẩm Lệ một cái, rất nhanh liền cúp điện thoại.
Thẩm Lệ có chút tò mò: “Hai người nói gì với nhau vậy?”
“Chú ấy nói muốn đến đây ăn cơm cùng với chúng ta.” Tư Nguyễn vừa nhét điện thoại di động vào trong ba lô vừa nói: “Nhưng mà bị con từ chối rồi, bây giờ chú ấy đã có mấy người phụ nữ khác, vậy mà còn muốn ăn cơm cùng với chúng ta…”
Thẩm Lệ: “…Hạ Hạ…”
Thẩm Lệ mới vừa mở miệng thì liền bị Tư Nguyễn đánh gãy: “Dì yên tâm đi, dì Thẩm à, dì xinh đẹp như vậy, chắc chắn có thể tìm được một người bạn trai càng đẹp trai, càng trẻ tuổi, càng có tiền hơn so với chú Cố.
Nếu như dì thật sự tìm không được, chờ sau này con có thể kế thừa tài sản rồi thì con sẽ nuôi dì.”
Trong lúc nhất thời, Thẩm Lệ không phản bác được: “… Cảm ơn con nha.”
Tư Nguyễn suy nghĩ rồi lại nói thêm: “Nhưng mà nếu như mẹ của con sinh ra một em trai, vậy thì con sẽ để em trai của con nuôi dì.”
“Hả, ngay cả chuyện này mà con cũng đã nghĩ đến rồi à?” Thẩm Lệ bật cười.
“Nếu như là một đứa em trai, vậy thì sẽ để cho nó đến công ty làm việc, mà con chỉ cần nằm ở trong nhà chờ nó kiếm tiền cho con tiêu là được rồi.” Tư Nguyễn nghiêm túc nói.
“Phụt.” Thẩm Lệ thật sự không nhịn được nữa, bật cười thành tiếng.
Cố Mãn Mãn nghe như thế, cũng thấy rất buồn cười.
Thẩm Lệ: “Nếu như em trai của con cũng muốn kêu con đến công ty làm việc để nuôi em ấy thì sao đây?”
Tư Nguyễn lắc lắc cái đầu, một bộ dạng tất cả đều nằm trong lòng bàn tay: “Vậy thì cũng không sao đâu, còn có anh trai Thư Thanh nữa mà.”
“Anh Thư Thanh?” Thẩm Lệ cảm thấy cái tên này nghe có chút quen tai, nhưng mà nhất thời lại không nghĩ ra được là ai.
“Ba của anh Thư Thanh chính là chú Thời Dũng đó.” Tư Nguyễn giải thích.
Thẩm Lệ bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra là con trai của Thời Dũng.
Thẩm Lệ đột nhiên nhớ lại, cô còn nhớ có một đoạn thời gian, Nguyễn Tri Hạ đã từng nói với cô Tư Mộ Hàn vẫn luôn suy nghĩ muốn để Tư Nguyễn và con trai của Thời Dũng kết thành thông gia từ bé.
Đương nhiên sau đó chuyện này cũng không được giải quyết.
Cũng không có ai nhắc tới nữa.
Thẩm Lệ cố ý trêu ghẹo Tư Nguyễn, hỏi cô bé: “Tại sao anh Thư Thanh lại phải nuôi con chứ, sau này thằng bé còn phải kết hôn sinh con mà, thằng bé còn phải nuôi vợ với con của mình nữa.”
Tư Nguyễn nhíu chặt lông mày, Thẩm Lệ nói đến vấn đề này đã vượt qua sự hiểu biết của cô bé.
Lông mày của cô bé nhăn chặt lại với nhau, nghiêng đầu suy nghĩ kỹ một hồi rồi mới nói: “Nhưng mà anh ấy là anh Thư Thanh của con mà.”
Cô bé còn quá nhỏ, căn bản cũng nghĩ mãi mà không hiểu tại sao kết hôn thì không thể nuôi cô bé được.
Thẩm Lệ cũng cảm thấy mình quá nhàm chán lại đi hỏi vấn đề này..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...