Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Mấy người đồng nghiệp kia không ai bảo ai đều lộ biểu cảm rất kinh ngạc: (⊙o⊙).
.
.
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy “Xong rồi”!
Nguyễn Tri Hạ quay đầu nhìn “Mạc Gia Thành”, cười gượng nói: “mặc dù tôi ít tuổi hơn cậu, nhưng dù thế nào, tôi vẫn là chị dâu của cậu.
”
Tư Mộ Hàn hơi nghiêng đầu, nhìn các đồng nghiệp ở phía sau Nguyễn Tri Hạ, nhíu mày, giọng không kiên nhẫn: “Lên xe”
Nguyễn Tri Hạ thấy anh bắt đầu bực mình, sợ anh lại gây chuyện, cô chỉ đành quay đầu nói với những người phía sau: “Em chồng tôi tiện đường nên đến đón, tôi đi trước nhé.
!”
Cô không dám ở lại lâu, vội kéo cửa lên xe.
Khi “Mạc Gia Thành” khởi động xe, Nguyễn Tri Hạ nhìn từ gương chiếu hậu, vẫn có thể nhìn thấy các đồng nghiệp túm tụm đang nói gì đó rất sôi nổi.
Nguyễn Tri Hạ thở dài, quay đầu nhìn “Mạc Gia Thành”: “Sao anh đến nhanh thế, anh bận việc gần đây à ?”
“Mạc Gia Thành” không quan tâm đến cô.
Nguyễn Tri Hạ quay đầu về phía cửa sổ, anh vẫn không muốn nói chuyện với cô.
…………….
Về đến nhà, Nguyễn Tri Hạ liền vào bếp nấu cơm.
Mấy hôm nay, cô đã lần mò ra khẩu vị của “Mạc Gia Thành”, anh là một người không cay không vui.
Hai người ăn cơm xong liền trở về phòng của mình.
Nguyễn Tri Hạ tắm xong, nằm trên giường gọi video với Thẩm Lệ.
Thẩm Lệ mặc một bộ cổ trang, sau lưng là kiến trúc mô phỏng kiểu cổ đại.
Nguyễn Tri Hạ hỏi: “Bây giờ mà cậu vẫn ở đoàn phim à ?”
“Đúng vậy, tớ quay đêm.
” Thẩm Lệ chạy đến góc vắng người, khẽ nói với cô ấy: “Cậu biết hôm nay tớ khớp kịch với ai không ?”
“Với ai ?” Nguyễn Tri Hạ nghĩ tới điều gì đó rồi nói: “Không thể nào là Trần Tuấn Tú đấy chứ ? không phải anh ta đã đi du học rồi sao ?”
“Chính là anh ấy !” Thẩm Lệ kích động nói: “Hình như đạo diễn quen biết Ảnh Đế Trần, vì thế tạm thời mời anh ấy đến làm vai khách mời, tớ vừa hay cũng có cảnh diễn đối vai với anh ấy, bây giờ tớ hồi hộp tới mức toàn thân run rẩy, phải làm sao đây ?”
Nguyễn Tri Hạ nhếch môi nói nhỏ: “Tớ cũng không biết, tớ cũng thấy hồi hộp.
”
Trần Tuấn Tú trong các đời ảnh đế là ảnh đế trẻ nhất, Nguyễn Tri Hạ hâm mộ anh ấy tám năm trời.
Đầu dây bên kia vang lên tiếng gọi: “Tiểu Lệ, qua đây khớp kịch bản đi.
”
“Tôi đến ngay.
” Thẩm Lệ đáp rồi nói với Nguyễn Tri Hạ: “Tớ đi đã, lát nữa giúp cậu tìm Trần Tuấn Tú xin chữ kí, ảnh thật có lẽ không chụp được, nhưng mình sẽ cố gắng.
”
Nói xong, cô liền tắt video.
Nguyễn Tri Hạ: “………” cô không suồng sã như Thẩm Lệ.
……………
Ngày hôm sau
Nguyễn Tri Hạ đến công ty, cảm thấy mấy nữ đồng nghiệp hôm qua nhìn cô ấy bằng ánh mắt kì lạ.
Cô sớm đã dự liệu được cảnh này nên cũng chẳng quan tâm.
Tôn Chính Hoa bị Nguyễn Tri Hạ “dạy dỗ” đến sợ rồi, mấy ngày nay im như thóc không đến gây phiền phức cho Nguyễn Tri Hạ.
Đến thứ sáu, anh ta mới dẫn một người đến tìm Nguyễn Tri Hạ: “Hôm nay hai người đi điều tra thị trường, hôm nay là thứ sáu rồi, tuần sau gửi báo cáo cho tôi.
”
Anh ta dắt đến một người đàn ông to cao, trông rất giàu có.
Nguyễn Tri Hạ liếc anh ta một cái, trông rất lạ mắt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...