Vô Địch Thiên Hạ

Lạc Thông vương quốc nguyên soái, Hạo Thiên, là Lạc Thông quốc tam triều nguyên lão, mấy lần cứu Lạc Thông vương quốc từ trong nguy nan, địa vị cực kỳ được tôn sùng, dưới một đấng Thân Vương, đứng trên vạn tướng!

Thậm chí không cần quỳ khi thấy quốc vương, trong quân đội là người có uy vọng cao nhất.

Chính vì thế nên khi Phí Hầu đi tới trước phủ nguyên soái, liền bị binh sĩ trước phủ cản lại: 

“Ngươi là ai, dám to gan tự tiện xông vào phủ nguyên soái?”

Phí Hầu không nói, đưa từ trong ngực áo ra một cái kim bài, mấy tên binh sĩ vừa nhìn thấy, mặt biến sắc, sự kiêu ngạo trên gương mặt biến mất, toàn bộ quỳ sụp xuống:

“Bái kiến đại nhân!” 

Kim bài trong tay Phí Hầu là vài chục năm trước Lạc Thông nguyên soái Hạo Thiên cho hắn.

“Tất cả đứng lên đi, ta muốn gặp nguyên soái các ngươi.”

Phí Hầu mở miệng nói. 

Mấy tên binh sĩ cung kính xác nhận, đứng lên, vẻ mặt chần chờ nói:

“Cái này, đại nhân, nguyên soái vừa bị Vương thượng triệu tới cung, hiện tại không có ở phủ.”

“Cái gì? Không ở phủ!” 

Phí Hầu nhướng mày.

“Vâng, đại nhân!”

Mấy tên binh sĩ kia cúi đầu nói. 


“Các ngươi đi vương cung ngay lập tức thông báo với nguyên soái các ngươi, nói sư đệ hắn tới chơi, giờ đang ở Mỹ Vị Đại Tửu Lâu chờ hắn!”

Phí Hầu nói.

Sư đệ! Mấy tên binh sĩ cả kinh, không ngờ người trước mắt ăn mặc thoạt nhìn vô cùng đơn giản như dân thường hẳn lại là sư đệ nguyên soái. 

Có điều mấy tên binh sĩ chần chờ không muốn đi tới Vương cung bẩm báo Nguyên Soái.

“Các ngươi cầm kim bài ta mà vào, xảy ra chuyện gì, ta gánh chịu! Nhưng, các ngươi nếu thông báo muộn, xảy ra chuyện gì, tính mạng các ngươi khó bảo toàn!”

Phí Hầu ném kim bài trong tay, vô tình rơi trúng tay tên đội trưởng binh lính. 

“Vâng, đại nhân!”

Tên lính đội trưởng kia không dám làm gì không phải.

Phí Hầu xoay người quay về. 

Ngay lúc Phí Hầu xoay người hướng về Mỹ Vị Đại Tửu Lâu, Mạnh Thần dẫn theo tất cả cao thủ trong phủ chạy tới Mỹ Vị Đại Tửu Lâu, sau đó phá cửa xông vào.

Toàn bộ thực khách tầng một tửu lâu nhìn thấy đám người Mạnh Thần hùng hổ, chen chúc mà vào, kêu lên thất kinh, mặt ngạc nhiên xen lẫn hoảng sợ.

“Hoà ra là công tước đại nhân, không biết công tước đại nhân tới tửu lâu chúng tôi có chuyện gì?” 

Tửu lâu lão bản đi ra, nhìn thấy Mạnh Thần, bỗng nhiên quay ngoắt, tươi cười nói.

Mạnh Thần không để ý đến lão bản của tửu lâu, vẻ mặt lạnh lùng hỏi tên hộ vệ đứng bên cạnh:

“Bọn họ ngay trên lầu?” 

“Đúng vậy, công tước đại nhân!”

Tên hộ vệ kia vội vàng nói.

Mạnh Thần mắt loé lên sáng quắc, vung hai tay: 

“Xông lên, bao vây toàn bộ lầu hai, còn nữa, canh gác lầu dưới, ta muốn cho đến một con ruồi cũng đừng có thoát khỏi đây!”

Nói xong, đẩy tửu lâu lão bản ra, cùng toàn bộ cao thủ xông lên lầu hai.

“Phụ thân, chính là hắn, chính là tiểu tử kia!” 

Ngay trên lầu hai, Mạnh Hạ vừa thấy bóng đầu Hoàng Tiểu Long đang ngồi ở trước cửa sổ liền kêu lên một tiếng.

Mạnh Thần nhìn lại, không khỏi ngẩn ra, nhướng mày:

“Một người đây thôi sao?” 

“Công tước đại nhân, như vậy càng tốt, chúng ta càng dễ bắt tiểu tử này, chắc chắn hắn không trốn nổi!”


Đại quản gia Tạ Phi tiến lên cười nói.

Hoàng Tiểu Long từ trên bàn rượu chậm rãi đứng lên, lạnh lùng nhìn các cao thủ bao vây bốn phía quanh phủ công tước, kỳ thực, từ lúc Mạnh Thần đem người đến đây, từ xa, Hoàng Tiểu Long đã thấy, thế nhưng hắn cũng không có ý rời đi, giờ tính ra bao quanh hắn toàn cường giả Thất giai, Bát giai, Cửu giai, thậm chí Thập giai, Hoàng Tiểu Long cũng không thay đổi sắc mặt, bởi vì, hắn chắc chắn rằng mình có thể rời khỏi đây an toàn. 

Lúc Hoàng Tiểu Long đột phá Tứ giai, Hồn kỹ Không Gian Ẩn Nặc của hắn chỉ có thể tồn tại trong sáu cái hít thở, mà bây giờ, đã có thể tồn tại tới mười cái hít thở.

Mười cái hít thở đó, kết hợp với tốc độ hiện tại của Hoàng Tiểu Long, hắn hoàn toàn có thể biến mất sạch sẽ không dấu vết ngay trước mắt đám người Mạnh Thần.

Hoàng Tiểu Long nhìn cái đầu bóng loáng của Mạnh Hạ, cười lạnh nói: 

“Ta không nghĩ là ngươi vẫn còn dám đến đây, lẽ nào ngươi không sợ ngay bây giờ, ta đem bóc từng mảng da đầu ngươi xuống sao?”

Mạnh Hạ cùng các cao thủ ngẩn ra, không ngờ tới nước này rồi đứa nhóc lúc này mặt vẫn không biến sắc còn nói đem bóc da đầu Mạnh Hạ xuống.

Mạnh Hạ sau khi ngẩn ra, trong lòng giận dữ, sắc mặt cực kỳ dữ tợn, quát: 

“Bắt tên tiểu tử này, chặt hai tay hai chân của hắn cho ta!”

“Tuân lệnh thiếu chủ!”

Mấy tên hộ vệ Thất giai đều tranh nhau nhào tới Hoàng Tiểu Long, lưỡi dao sắc bén trong tay bọn họ định chém tới thân thể Hoàng Tiểu Long, đột nhiên lúc đó, một tiếng quát lớn từ đằng xa: 

“Ai dám làm Thiếu chủ ta bị thương!”

Tiếng gầm cuồn cuộn, bốn phía khí lưu chấn động, từng đạo lôi điện xuất hiện bắn tới, mấy tên hộ vệ kia bị lôi điện bắn trúng, cảm thấy thân thể tê buốt, bị đơ lại một lúc.

Lúc này, Phí Hầu rốt cục từ phủ nguyên soái đã gấp rút trở về. 

Vừa quay lại Phí Hầu từ đằng xa liền thi triển ra âm ba Đấu Kỹ, Lôi Âm Lạc mà từ lâu hắn đã không hề đụng tới.

Lôi Âm Lạc này và Thiên Sư Hống của Lý Mộc thi triển lúc đại thọ có cùng uy lực, nhưng Lôi Âm Lạc là Huyền Phẩm cao cấp Đấu Kỹ, uy lực so với Thiên Sư Hống của Lý Mộc mạnh hơn rất nhiều.

Mấy tên hộ vệ kia bị Lôi Điện bắn trúng, thân thể tê dại, đông đảo cao thủ phủ công tước đột nhiên thấy một cái Ngân Hà dài mấy chục thước từ đàng xa phiêu nhiên mà đến, tốc độ nhanh như Thiểm Điện, trong nháy mắt đứng trước mặt mọi người. 

“Công tước đại nhân, cẩn thận!”


“Thiên Xà Kiếm Pháp!”

“Chu Thiên Quyền!” 

Ngay lúc Phí Hầu biến thành Ngân Hà cuồn cuộn tới trước mặt mọi người, hai vị cao thủ Thập giai, Đại tiên sinh, Nhị tiên sinh vừa quát, đồng thời xuất thủ, bỗng nhiên một con thiên xà thật lớn xuất hiện, ngoác mồm hướng về phía Phí Hầu định nuốt hắn, đồng thời, một quyền ấn vuông đều cạnh xoay tròn đánh tới.

Nhưng mọi người thấy, thiên xà lớn đó và dấu quyền vuông đều kia chạm tới Ngân Hà kia, liền lặng lẽ bị Ngân Hà nuốt chửng không hề hấn gì.

Phí Hầu biến thành Ngân Hà vẫn đang đà tiến đến, trong nháy mắt quấn trên người mấy tên Thất giai hộ vệ, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, trong nháy mắt, toàn bộ bọn chúng ngã xuống, máu văng khắp nơi, nhuộm đỏ sàn nhà lầu hai. 

Lần này, Phí Hầu xuất thủ không lưu tình, không giống như trước chỉ là chặt hai tay đối phương.

Thân hình Phí Hầu xuất hiện ở bên cạnh Hoàng Tiểu Long, không nhìn tới mấy tên ngã ra đất, mà hai mắt hắn như đao, nhìn Mạnh Hạ đứng bên cạnh Mạnh Thần.

Không nghĩ rằng lần trước hắn đã bỏ qua cho, lại còn dám đưa người đến trả thù. 

Đã vậy! Phí Hầu hai mắt lạnh lẽo, nhìn chằm chằm da đầu Mạnh Hạ.

“Phụ thân, là hắn, chính là hắn đã gọt toàn bộ tóc ta!”

Mạnh Hạ thấy Phí Hầu xuất hiện, vẻ mặt kinh khủng kêu lên, trốn sau lưng hai gã cường giả Thập giai, Đại tiên sinh, Nhị tiên sinh. 

Hai gã cường giả Thập giai sắc mặt có chút khó coi, vừa rồi hai người liên thủ, đã không cách nào ngăn cản Phí Hầu, nói như vậy, đối phương chắc là Thập giai Hậu kỳ đỉnh phong cường giả!

Bởi vì, bọn họ một người là Thập giai Hậu kỳ, một người là Thập giai Trung kỳ đỉnh phong.

Công tước Mạnh Thần nhìn đám Thất giai hộ vệ dưới đất, vừa sợ lại vừa giận: 

“Ngươi, ngươi dám giết hộ vệ phủ ta?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui