Nghĩ đến đây, trong lòng Hồ lão y sư cả kinh. Ông bạn già nhà mình am hiểu nhất là ngoại khoa xoa bóp. Kỹ thuật châm cứu không giỏi lắm, tiểu đồ đệ này nhà mình dùng châm, là dựa vào đâu?
Nhìn châm này đâm xuống, vẻ mặt Hồ lão y sư ở bên trầm xuống. Con trai lão Trương trong lòng càng bình tĩnh, âm thầm nở nụ cười lạnh, giống như đang thấy một xấp chi phiếu lớn đang ngoắc tay gọi mình.
Sau khi Giang Nguyên châm vào huyệt dương bạch, lại châm hai ngân châm vào vị trí huyệt thái dương hai bên.
Nhìn thủ pháp của Giang Nguyên càng lúc càng nhanh, trong lòng Hồ lão y sư càng lúc càng lo lắng. Huyệt thái dương chủ yếu chữa đau đầu đau răng, có liên quan gì đến liệt mặt chứ?
Những người bên cạnh lúc này cũng dần nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Hồ lão y sư, vốn trong lòng họ còn chút mong chờ, giờ ai nấy đều than thầm: “Nhìn bộ dạng của Hồ lão y sư, xem ra bác sĩ Tiểu Giang này thật sự tuổi trẻ nông nổi, cắn răng ra trận rồi...”
Lúc này Giang Nguyên đang tập trung toàn bộ tinh thần để châm cứu, chẳng có tâm tư đâu để ý suy nghĩ của những người bên cạnh. Hắn chỉ dựa theo phán đoán của bản thân, liên tục hạ xuống bảy tám cây ngân châm.
Nhìn cây ngân châm dài sáu bảy tấc đâm vào mặt, những người bên cạnh nhìn mà thót cả tim. Ngân châm dài như vậy, sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?
Nhưng ông lão ngồi kia thì tương đối bình tĩnh. Giang Nguyên đâm kim xuống, ngoài trừ chút cảm giác đau đớn thì chẳng có cảm giác gì quá lớn. Lúc này ông hy vọng bác sĩ Tiểu Giang có bản lĩnh, có thể chữa khỏi chứng bệnh này của mình thì tốt quá.
Sau khi Giang Nguyên châm cứu xong bảy tám cây ngân châm liền thở hắt ra, sau đó đưa tay lau mồ hôi trên trán.
Mấy cây ngân châm này đã tiêu tốn không ít sức lực của hắn. Dù sao phương pháp châm cứu này không đơn giản, vị trí châm vào còn có độ sâu, vài phân vài ly đều có sự khác biệt riêng mới có thể đem lại hiệu quả tốt nhất.
~ Ngải cứu... Giang Nguyên đưa tay ra.
Trương Nhạc ở bên vội vàng đưa ngải cứu vào tay. Giang Nguyên.
Giang Nguyên đưa tay ra nhẹ nhàng bẻ một đoạn nhỏ khoảng một ly châm lửa rồi nhẹ nhàng đặt trên đuôi ngân châm huyệt thái dương bên trái.
Sau đó lại đặt một đoạn trên ngân châm bên phải... Mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, rồi lại nhìn lão Trương đầu và mặt đây ngân châm như nhím, còn có cả khói xanh, ai nấy nhìn nhau.
Lúc này vẻ mặt Giang Nguyên vô cùng nghiềm túc, đưa ngón tay ra búng nhẹ vào mấy cây ngâm châm còn lại, khiến cho đuôi ngân châm đang cắm trên mặt lão. Trương bắt đâu chấn động nhanh chóng.
Con trai lão Trương đứng bên nhìn đồng hồ, cười lạnh nói:
- Đã hai mươi phút rồi...Hồ lão y sư... tốt nhất là ông chuẩn bị tiền đi!
- Cậu vội cái gì... Đến giờ rồi vẫn không được, dĩ nhiên chúng tôi sẽ không thiếu tiền cậu!
Lúc này Hồ lão y sư đã thông suốt. Cho dù kết quả cuối cùng như thế nào, nếu Giang Nguyên thật sự có thể chữa khỏi cho lão Trương thì đó là niềm vui bất ngờ. Còn nếu, hắn không chữa được thì dù sao cũng đã thử một lần, về mặt khí thế không thể thua kém được.
Lúc này Giang Nguyên im lặng không nói. Lần này hắn thật sự chỉ thử, chứ không nắm chắc 100%. Nếu như cho hắn một ngày, hắn có thể nắm chắc, nhưng châm cứu có một lần thì thật sự qúa nguy hiểm.
Cách châm cứu gốc không dùng ngải cứu, nhưng Giang Nguyên muốn tốc độ hồi phục nhanh hơn, nên cũng chỉ cố gắng nghĩ ra cách này. Dựa vào nhiệt lượng tỏa ra khi đốt của ngải cứu để gia tăng tốc độ thông suốt các kinh mạch trên mặt, đồng thời đẩy khí lạnh ra...
Cái này chỉ có hiệu quả tức thời, cho dù không thể chữa khỏi hoàn toàn, nhưng cũng có thể có chút tác dụng...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...