Lục Tỷ từ trên bàn yếu ớt tỉnh lại, một hồi mùi thơm của quýt cùng bạc hà luồn vào mũi.
Giơ mắt lên, bóng người quen thuộc quả nhiên đang đứng bên cạnh, dựa vào cửa, hút thuốc, bình tĩnh mà khiến người khác cảm thấy yên tâm.
Lục Tỷ vò vò đầu, dây thần kinh trên đỉnh đầu thình thịch nảy đau.
Một chén nước ấm đưa tới trước mắt.
Âm thanh của Trì Nhạc từ phía trước truyền đến: "Tớ thử qua rồi, ấm."
Lục Tỷ nhận lấy ly nước, vẻ mặt vẫn còn buồn ngủ.
Người đang đắm chìm vào sáng tác lâu dài, dĩ nhiên là sẽ không nên nói chuyện yêu đương.
Hiện tại Lục Tỷ chính là như vậy.
Trì Nhạc cũng không miễn cưỡng điều gì, chỉ là ôn nhu hỏi: "Tỉnh chưa? Mang cậu về ngủ một lát đi."
Lục Tỷ đỡ trán, cơ thể hơi hơi thả lỏng, cố gắng điều chỉnh cổ vai có cảm giác đau nhức.
"Ngày mai là ngày kết thúc bản thảo, tớ còn một chỗ chưa vẽ xong."
Hắn nói, mới phát hiện trên bàn không thấy bản thảo.
Trì Nhạc giơ giơ bản thảo trong tay, "Thanh danh của cậu sẽ lan truyền lớn." Hắn cười.
Lục Tỷ nhìn Trì Nhạc, nhẹ nhàng trả lời: "Cậu cũng sẽ công thành danh toại."
Trên bản, chẳng biết từ lúc nào có thêm một túi quýt.
Nửa đêm lúc ba giờ, không biết hắn đi đâu mua.
"Luôn có của hàng bán hoa quả 24h." Trì Nhạc có lẽ biết hắn đang suy nghĩ gì.
Có cửa hàng bán hoa quả 24h, nhưng không phải nhà nào cũng đều bán quýt chua.
Thỉnh thoảng, chọn ở bên trong một chút, thì sẽ tiếp tục chọn.
Chỉ là những điều này, Trì Nhạc chưa từng nói với hắn.
"Các cậu đã làm xong hết hồ sơ rồi?" Lục Tỷ hỏi.
"Hồ sơ gần như đã kết thúc, sẽ miễn cường chờ tuyên truyền thông báo.
Còn có tên hàng hiệu."
"Nghe Trần Đấu nói, mai các cậu muốn đến Mikami?" Trì Nhạc hỏi.
Lục Tỷ gật đầu: "Đi thảo luận chuyện liên kết triển lãm toàn quốc."
Hôm sau, sáng sớm Trần Đấu mang Lục Tỷ đến Mikami, để Trì Nhạc ở nhà một mình.
Thường A ôm một đống lớn sách nấu ăn 《cách làm bánh bao ngon 》 《24 cách làm bánh bao 》 《 túi xách yêu thích của ta 》 giống bà chủ thở hồng hộc mở cửa đi vào, liền nhìn thấy Trì Nhạc cao lớn ăn mặc một chút cũng không hợp với hắn, tạp dề màu hồng phấn, đang đọ sức với bột mì cùng trứng gà.
Thường A vẻ mặt giống như ăn cứt: "Trì Nhạc, ngươi kêu ta mang những sách này đến, để làm gì a."
Mặt Trì Nhạc không biến sắc đáp: "Làm bánh bao."
Cục diện lần đầu tiên, quá dính, không thể nặn, toàn bộ dính vào tay, Trì Nhạc theo bản năng cau mày sờ mũi, một đống bột liền dính trên lỗ mũi cao thẳng.Lần thứ hai, Trì Nhạc để Thường A giơ sách nấu ăn, dựa vào sức lĩnh ngộ cực kì cao, bột mì cuối cùng là thành hình.
Lần thứ ba, lần thứ bốn, lần thứ năm .......
Thường A cũng không nhớ được chính mình đã nếm qua bao nhiêu chiếc bánh bao tướng mạo hung tàn, mãi đến khi nàng cho rằng thẩm mỹ cùng vị giác của mình đều đã gần giống như chó rồi.
Rốt cục Trì Nhạc cũng lấy ra một chiếc bánh bao có hình dạng ok.
18 cái bánh bao tinh xảo xếp có thứ tự, bánh bao giống như châu tròn ngọc sáng, da mỏng nhân bánh còn có chút nước.
Thường A chảy nước mắt kích động, cắn xuống một cái ——
Phốc!!!! Một khối muối ăn không được rắc đều lại còn chưa tan ra đồng thời phun ra ngoài.
Đúng lúc Trần Đấu gọi điện thoại, "Đại Thường, xưởng in nói hôm qua tài liệu cấp phát hắn không có mở ra, ngươi mau tới chỗ Trì Nhạc lấy một phần bản gốc đưa tới, hôm nay in ấn liền thì không kịp.
Còn có trên bàn trong phòng ta để bản vẽ mặt phẳng, giúp ta đưa tới Mikami, ta với Lục Tỷ về công ty trước.
Nhớ kỹ a, Hồ Văn Hạo đã chờ ở đó.
Trần Đấu dứt lời, đem điện thoại tắt phụt.
Còn lại Thường A thống khổ lè lưỡi, muốn tự tử đều có.
Đây thực sự là, thảm đến không cả có thời gian để khóa họng lại.
Vẻ mặt Thường A như đưa đám, mắt thấy Trì Nhạc lại bưng món gì đó ra, mau mau chào hỏi, "Trì Nhạc, ngươi đưa bản thảo Lục Tỷ đã vẽ xong cho ta một phần để ta có việc cần dùng gấp."
Thường A nhanh chóng chạy vào tòa nhà nghệ thuật đương đại Mikami, trong tay cầm USB, bản vẽ mặt phằng cùng chìa khóa, điện thoại di động vội vã hướng về quầy ba đặt xuống.
"Hồ ca, đây là bản vẽ mặt phẳng Trần tổng giao cho ngươi, ở đây có nhà vệ sinh không? Ta hình như bị ngộ độc thức ăn rồi ........"
"Rẽ vào bên trong." Hồ Văn Hạo nhìn khuôn mặt tròn của Thường A vặn vẹo khác thường, vội vàng chỉ đường cho nàng.
Thường A ôm bụng, hai chân quấn vào nhau vặn vẹo, liếc nhìn điện thoại di động, "Còn có nửa giờ, giải quyết mười phút, lập tức xuống xưởng in, sẽ kịp." Dứt lời, chạy nhanh như gió vào nhà vệ sinh.
Trì Nhạc đem khắp nơi bừa bộn trên bàn thu dọn xong, đem tất cả bánh bao đã làm ném vào thùng rác, sách Thường A mang đến cũng nhét vào giá sách.
Vốn định chờ Lục Tỷ về cho hắn niềm vui bất ngờ, không nghĩ tới sẽ thất bại.
Không, quả thực là thảm bại.
Trì Nhạc nhớ tới bánh bao Trần Đấu làm, không khỏi có cảm giác mất mát.
(Hahaaa a đang ghen với Đấu tỷ)
Có người muốn bỏ nghề làm súp, nhưng tay nghề không xuất sắc, làm sao có thể làm một chàng trai ấm áp.
Tất cả kế hoạch hoàn thành đúng hạn.
30 tấm vải in ra hoàn mỹ không tỳ vế, tuy rằng không có làm thành phẩm, thế nhưng công việc của bà xã vừa nhìn liền biết, lại bản in này, thiết kế này, tạo thành đồ vật cũng tuyệt đối không thể không đặc sắc rồi.Lục Tỷ vì Trì Nhạc mà chế tạo riêng 30 mô hình, chia làm 5 series lớn "Trung Quốc đương đại", "Ukiyo-e", "Hộp sọ giả tưởng", "Pandora", "Giải cấu triều" (có ý nghĩa vĩnh cửu, vô hạn), trong đó "Ukiyo-e" quả thực có thể nói là tâm ý tốt nhất cho Trì Nhạc.
Trì Nhạc nhìn thấy bản thảo thiết kế, lập tức quyết định, tất cả sáng tạo đều quay xung quanh "Ukiyo-e", "Ukiyo-e" nhất định sẽ trở thành phần ưu tiên.
"Cái series này, đại diện cho chất lượng hàng hiệu của chúng ta." Trì Nhạc nói vậy, đem bản thảo cố định ở phòng hội nghị treo lên tường.
Trần Đấu khá thích "Trung Quốc đương đại".
Thể loại này mang phong cách phương Tây thiết kế theo yếu tố phong cách của Trung Quốc, ở thị trường nước ngoài sẽ rất được hoan nghênh.
Sáng sớm, Trần Đấu tràn đày tự tin đại diện cho công ty trình tài liệu.
Còn lại Trì Nhạc, Lục Tỷ, Thường A, 3 người ngồi nhà chờ tin tức.
Mọi người mấy ngày nay làm việc suốt ngày suốt đêm, khó tránh khỏi tinh thần mệt mỏi, sắc mặt Lục Tỷ trắng bệch, Thường A thì bận bịu gầy đi trông thấy.
Lúc này Thường A đang ngồi trên sô pha, ôm gối ôm, vẻ mặt ưu sầu nói nhỏ: "Các ngươi nói, chúng ta có thể vượt qua sao?"
Trì Nhạc rót 2 người chén sữa bò, nguyên nhân cũ, hỏi: "Tại sao không thể?"
Thường A lộ vẻ mặt sầu khổ: "Ta so sánh phân tích hàng hiệu dự thi mấy năm trước, phát hiện tổ chức thông qua đều là nhà thiết kế may hàng hiệu, từ xưa tới nay chưa từng có ai mang đồ lót hàng hiệu lên sân khấu.
Chúng ta, có thể quá nhỏ rồi không?"
Trì Nhạc nắm cằm Thường A lên, lắc lắc nói: "Ta phát hiện ngươi vào "Xuân mộng vân", đúng là so với trước đây chịu khó hơn nhiều, trước đây cho ngươi trông coi trang điểm mỗi ngày đều lười biếng, bây giờ còn học hỏi được đi nghiên cứu tài liệu lịch sử?"
Thường A vuốt ve tay Trì Nhạc, bĩu môi: "Ta hiện tại không có tâm tình đùa giỡn."
" Như vậy." Trì Nhạc đột nhiên nghiêm chỉnh lại: "Ngươi hiện tại đối với Trần Đấu không tự tin sao? Đối với Lục Tỷ không tự tin sao? Hay là đối với năng lực của ta không tự tin đây?"
Thường A lắc đầu một cái: "Đương nhiên không phải ........"
" Vậy ta hỏi ngươi, chúng ta thích thiết kế không?"
"Thích!" Lần này Thường A không có nửa điểm do dự, gật đầu như bằm tỏi.
"Thích là được." Trì Nhạc dứt lời, cho Thường A một nụ cười nhẹ nhàng.
"Trì Nhạc ...." Thường A nhìn bản thân trước tư thế oai hùng của ông chủ, thức liên tục mấy ngày mấy đêm cũng không ảnh hưởng đến vẻ mặt cao cao tại thượng của hắn, nàng bận bịu mấy ngày không thay quần áo, Trì Nhạc vẫn mặc bộ quần áo thể thao sạch sẽ, dáng vẻ tinh thần rạng rỡ, hút thuốc giống Trần Đấu như đúc, thật không hổ là bạn bè thân thiết.
Thường A thở dài một hơi, giống ông cụ non nói: "Ta có lúc thật sự không biết, ngươi ngây thơ như vậy, là tốt, hay là xấu a."Bàn tay to lớn của Trì Nhạc đặt lên đầu Thường A, cực kì sủng nịch xoa xoa đầu nàng.
Trình hàng hiệu sẽ được xét duyệt lên tuần lễ thời trang quốc tế, Trần Đấu mặc áo may ô, quần tây ống rộng tao nhã, đi dày da, đang trên bục lưu loát thuyết trình ppt của mình.
Từng slide ppt đi qua, bên dưới tình thoảng lại tiến hành đánh giá, Trần Đấu dáng vẻ tao nhã, thong dong đối mặt.
Cố vấn thời thượng Chiara vỗ tay đầu tiên.
Trần Đấu nhận ra nàng, trong các tạp chí 《harpers bazaar 》, 《vogue 》, 《elle 》, 《 marie claire 》 ,《opolitan》,《lofficiel》 đều xuất hiện mặt mũi nàng.
Nữ nhân thành thục lại thời thượng tao nhã, là truyền kỳ trong giới thời trang cùng truyền thông.
Tuần lễ quốc tế thời trang đương nhiên mời nàng đến làm cố vấn, nói vậy lần này đại tú chân đã bỏ ra rất nhiều tiền.
Chiara danh tiếng rất tốt, nàng ở châu Âu khai thác rất nhiều nhà thiết kế mới sáng tạo không tồi, được những thanh niên tài năng tôn sùng là nữ thần may mắn.
Ppt Trần Đấu mới nói đến series Trung Quốc đương đại, Chiara đã phi thường kích động đứng lên, dùng tiếng Anh nói rằng: "Sáng tạo này quá tuyệt vời, ta đã lâu không nhìn thấy hình mới mẻ như vậy, ta rất mong chờ biểu hiện của các ngươi tại tuần lễ thời trang, ta tin tưởng mọi người sẽ vì tài năng của các ngươi mà kinh diễm bái phục."
"Cảm ơn người, Chiara, ngươi là nữ thần may mắn của ta." Trần Đấu cười hướng về Chiara.
Những người khác trong tổ chức còn đang châu đầu ghé tai, một người trong đó đứng lên nói: "Nhưng tuần lễ thời trang trước đây chưa từng có áo lót hàng hiệu, các ngươi có thể có một số nhà thiết kế chất lượng sao?"
Trần Đấu vừa định trả lời, một nhà phê bình khác trả lời: "Thời gian đến tuần lễ thời gian còn 1 tuần, các ngươi đã có phương án cùng người mẫu rồi sao? Ta thấy trong slide ppt, thậm chí ngay cả hàng hiệu danh tiếng cũng không thấy." Hắn quay người đối diện với Chiara kích động nói rằng: "Chiara thân mến, ta nghĩ, chỉ có sáng tạo là không được."
" Tại sao?" Chiara nhún vai: "Nếu như chúng ta là những người làm công việc thời thượng đều bảo thủ như vậy mà không thay đổi, thì thế giới này tẻ nhạt cỡ nào."
"Bọn họ không hẳn có thể hoàn thành xuất sắc, chuyện này đối với chúng ta mà nói, quá mức mạo hiểm." Một nhà phê bình khác người Trung Quốc giải thích, "Trong thời gian 1 tuần làm xuất sắc, chuyện này quả thật là tưởng tượng."
"Đồng thời, đây cũng là hàng hiệu hoàn toàn mới không hề nổi tiếng, chúng ta không hiểu rõ về họ, trong giới thời trang không hề nổi danh." Một người khác bổ sung.
"Này e sợ rất khó đảm đương đi." Mọi người nhìn về phí Chiara, mưu đồ liên kết thuyết phục cố vấn châu Âu yêu thích cái này mạo hiểm.
Chiara cau mày suy tính.
Nàng thật sự phi thường thưởng thức cùng yêu thích những thiết kế khắc rồng vẽ phượng trên ppt kia.
Có tình cảm phương Đông tao nhã, lại có khôi hài đáng yêu xinh đẹp trêu đùa.
Nàng cảm thấy thiết kế bên trong nhạy cảm này của nhà thiết kế trẻ tuổi người Hoa rất có phong cách, loại đùa bỡn này, lẫn vào cảm giác hài hước.
Nàng muốn đem tác phẩm đại diện của thanh niên Trung Quốc này lên sàn diễn quốc tế, đây mới là mục đích nàng tới Trung Quốc lần này.
Nhưng mà đây là quốc gia phương Đông thần bí, tựa hồ phong cách giải quyết của mình, bọn họ nghiêng vê bảo thủ cùng phương pháp làm việc an toàn, cho dù là nhân sĩ tiên phong trong ngành nghề thời thượng mũi nhọn, xử lí vấn đề như vậy cùng chinh phục cấp trên giống như đúc.
Dễ thấy, bối cảnh tuần lễ thời trang ở Trung Quốc và châu Âu không giống nhau, ở Trung Quốc, ngành nghề như vậy hoạt động sau lưng, càng nhiều chính phủ cùng quốc gia ủng hộ, bọn họ càng nguy hiểm, so với thương hội cùng quỹ ủng hộ thị trường châu Âu tới không lớn lắm.
Chiara có chút ủ rũ nhìn về phía Trần Đấu, tựa hồ đang tìm kiếm lý do có thể phản bác đối phương.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...