Chương 2197
“Nếu như là ở chiến trường Tiên Ma thì có thể tìm được một ít Bổ Thiên Kim Mạch hoặc là máu của yêu thú thượng cổ, vậy thì càng không tệ.
”
Anh cảm thán, vất vả lắm mới có được gần bảy triệu tử kim linh tệ, chưa đến hai ngày thời gian đã hết.
Hai ngày sau, lệnh bài trong tay anh truyền tới truyền âm, là thông báo con đường của chiến trường Tiên Ma sắp mở ra.
Anh và Cung Doãn rời khỏi Tụ Bảo Các, hai người cùng nhau bay về phía con đường Vân Hải.
Hai ngày không thấy, mảnh giữa không trung Vân Hải trước đó lúc này đã che khuất bầu trời.
Mà ở chỗ sâu bên trong Vân Hải, một cái con đường thế giới dần dần trở nên rõ ràng.
Lúc này ở bên ngoài Vân Hải, số lượng tu sĩ tụ tập càng lúc càng nhiều, trên mặt bọn họ mang theo vẻ sốt ruột, sôi nổi nghị luận.
Hiển nhiên là bọn họ biết rõ con đường sắp sửa hoàn thiện, chiến trường Tiên Ma sắp tới sẽ mở ra.
Chẳng qua mặc dù đám người này tụ tập lại, nhưng đằng trước có tới đệ tử của Cửu đại Ma Môn đang xếp thành một hàng, giữ những tu sĩ này ở một khoảng cách tương đối xa so với Vân Hải.
Mà Vân Hải ở bên cạnh cũng đang có mấy trăm người đứng thẳng, những người này trên người đều có ma khí sôi trào, đều là đại nhân vật một phương, hoặc là quý khí mười phần, vẻ mặt ngạo nghẽ, dễ nhận thấy là dòng dõi quyền quý.
Rõ ràng cho dù là một nơi vô chủ như chiến trường thượng cổ thì cũng có tư cách và thân phận khác nhau.
Những người có được lệnh bài của Ma Môn hoặc là người có thân phận cao quý thì lập tức có thể được tiến vào con đường Vân Hải trước tiên.
“Tiểu hữu, lại gặp nhau rồi”
Tân Trạm đang chuẩn bị bay vào bên trong, ngoài ý muốn nhìn thấy lão Ngô và cháu gái của ông ta vừa mới đi vào khu vực này.
“Chẳng lế tiền bối cũng định đi chiến trường Tiên Ma hay sao?” Tân Trạm cười nói.
“Cái bộ xương già này của tôi không được, bằng không thì cũng liên lụy đến người khác, ngược lại cháu gái này của tôi lại có hứng thú, tôi cũng khuyên không nổi, đành phải đi theo con bé nhìn xem” Lão Ngô bất đắc dĩ nói.
“Dược sư Trình, sau khi tiến vào chiến trường hung hiểm khó lường, nếu như có cơ hội, còn phải nhờ cậu chăm sóc cho cháu gái của tôi một chút”
“Cái này là chuyện đương nhiên rồi!” Tân Trạm chân thành nói.
Trước đó lão Ngô đã giúp anh ngăn trở bàn tay khổng lồ của cường giả bí ẩn kia, về sau lại còn nhắc nhở anh chọn được khối Ngọc Quy tốt nhất.
Về tình về lý, nếu như anh thấy cô gái này xảy ra chuyện, anh cũng sẽ giúp đỡ một phen.
“Ông nội, ông đang nói cái gì đó?”
Cô gái nhướng mày, liếc mắt nhìn Tân Trạm một cái, giống như rất bất mãn với việc anh đồng ý với lời ông.
Cô ta hừ nhẹ nói: “Cháu chính là Hợp Thể Cảnh Lục Phẩm, Dược sư Trình này chỉ là Cảnh thần Phó phân, sao anh ta có thể chăm sóc cho cháu được chứ? Cháu giúp đỡ cho anh ta thì còn tạm được”
Tân Trạm cười nhạt một tiếng, cũng không hề tức giận.
Thứ nhất cô gái này nhìn qua còn chưa đến hai mươi tuổi, chỉ là một đứa con nít mà thôi.
Hơn nữa tu vi của anh cũng theo như lời cô gái nói, đích thật là Cảnh thần Phó phân”
Lão Ngô nghe thấy, sắc mặt hơi nghiêm lại nói: “Bình Nhi, ông đã nói qua rất nhiều lần với cháu rồi, có một ít thời điểm, tu vi cũng không đại biểu cho toàn bộ sức lực, đừng tưởng rằng tu vi của người khác không bằng cháu thì người ta sẽ không phải là đối thủ của cháu.
Nếu cháu cứ khinh thường những người khác như vậy, ông thấy hay là cháu đừng nên đi nữa”
“Đừng mà ông nội, cháu biết sai rồi!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...