Chương 23
Nghi vấWDn
“Ji Won, mỏi lưng quá à… đrMRấQm lưng cho em cái coi”
Ji Jine vươn vai ngáp dài 1 tiếng rồi nhõng nhẽo nói với Ji Won, lúc này hắMNAn vẫn đNLoang loay hay với mấxFy mạNch đlkAiện nhỏ trong một cánh tay máy khổng lồ.
Nghe thấgsy tiếng gọi của Ji Jine, Lee Ji Won đMNAành bỏ dở công việc của mình, vỗ vỗ hai tay vào nhau đXcểOJ tan đbXxi lớp mùi khó chịjrXu rồi cũng đjrXứQng lên. Đành chịfsu thôi, cảXcn trở em yêu xem thầgsn tượng mà, giờJG này cô nói gì hắsn đsều phảLgWi nghe nấGy.
“Ừm, đhbúng rồi, sang phảoPi một chút… nào nào, đsừng có sờLb loạMNAn….” Ji Jine thoảVLui mái kêu lên mấjrXy tiếng rồi rấillt nhanh giữsRi lấsRiy bàn tay đsang không an phận của Ji Won, thấVLuy hắDODn cũng không phảLbn ứbXxng, ngẩEVTng mặt lên nhìn mới thấgcy ánh mắNt Ji Won lúc này đTfBang rấOEst mông lung, dườDODng như đWDang suy nghĩbXx gì đQó, bịDOD cô giữfs tay, hắNLon mới chợt sực tỉBgnh.
“Xin lỗi, anh mấillt tập trung một chút.”
“Không sao, anh đOEsang nghĩg gì vậy !?” Ji Jine tò mò hỏi.
“Về mấDODy ngườnQi chúng ta thấjrXy lúc trước, máy đhbo của ruồi máy có ghi lạRgJi đEVTược chỉMNA số sứXLbc mạXLbnh của họ không !?” Ji Won giảEVTi thích.
“Không có, ruồi máy chỉbXx đRhOo đWDược sứRhOc mạLLjnh đksến 7% cube thôi, chỉrMR số của bọn họ không hiểfsn thịs chút nào, có lẽ đMNAã cách xa đWDẳng cấOEsp này rồi.” Ji Jine đksưa tay lên mồm ấOJn ấLnn mấbXxy cái rồi nói. Đôi mắlkAt đfsen láy dưới cặp kính dày cộp chớp chớp nhìn hết sứDODc sinh đMNAộng.
“Hình như họ không phảBgi thí sinh lên đLwảDODo, cảN cô gái tên Lilith Ren đgó nữuNa, cấnQp bậc sứLwc mạxFnh cô ta thểhb hiện mạGnh hơn một thí sinh xuấlQmt sắMNAc như Thầsn tiễn rấAht nhiều.” Ji Won đEVTưa ra suy đTfBoán của mình, đksây cũng là đXLbiều mà hắYWn băn khoăn từ khi đgciều chỉMNAnh đRhOám ruồi máy rút lui.
“Có lẽ là vậy, nhưng nghe mấsRiy tiếng nổ ầOEsm ầLwm chỗ đilló, có lẽ bọn họ cũng đAYLang đQánh nhau chí chóe rồi, chốc nữTfBa em sẽ cử ruồi máy quay lạOJi đilliều tra xem sao.” Ji Jine ngẫm nghĩWD một chút rồi nói.
“Cái anh muốn nói là cuộc tuyểlkAn chọn này không đMNAơn giảLLjn như chúng ta tưởng tượng, với cấnp bậc sứOEsc mạDODnh như thế, mấLgWy ngườxFi này có thểlkA dễ dàng giết hết tấVLut cảLgW thí sinh trên đsRiảrMRo, vậy thì có mấoPy ai chống lạnQi đNLoược họ đBgểG làm ngườEVTi thắsng cuộc đgsây !?” Ji Won dùng giọng lo lắYWng nói.
“Ý anh muốn nói là cuộc thi này vốn không thểTfB có ngườlkAi thắoPng cuộc.” Ji Jine chỉQnh chỉRgJnh lạEVTi gọng kính của mình kinh ngạhc thốt lên.
“Ừ, em còn nhớ chuyện gì xảnQy ra cho ngườrMRi thắOJng cuộc lầxFn thứnQ nhấMNAt và hai không !?”
“Còn nhớ chứDOD, mỗi khi chỉs có 5 ngườLwi còn sống thì tình trạksng của họ đLwều đMNAược công bố mà.”
“Ah… anh muốn nói là…” Ji Jine bụm tay che miệng kêu lên.
…
Nửa năm sau sự biến mấhbt của King, trận chiến tranh giành quyền kiểxFm soát trườNng sinh đRhOảAYLo lầnQn đgcầsu tiên diễn ra, nhưng có vẻ vì thế giới chưa khôi phục sau trận chiến với liên minh chúng thầsn, các nhân tuyểEVTn tham dự lầsn đLLjầEVTu này không lấsy gì làm mạXLbnh mẽ cho lắLwm, phầLnn lớn đMNAều là đTfBặc công của các nước. Con số các siêu năng lực gia tham dự ít đNLoến đhbáng thương. Học viện pháp thuật lúc này mới có một mớ tân sinh, tấRgJt nhiên không muốn cho họ đuNi tìm chết. Công hội hiệp sĩxF còn đLwang tấst bấst xây dựng lạgi lực lượng của mình. Nhìn chung, chỉMNA có các quốc gia hăng hái đLgWấRhOu đhbá với nhau.
Có lẽ thế giới đmIã xem nhẹ đQiều kiện đXLbểRgJ có thểXc ra khỏi đVLuảLbo,là phảlkAi đgcạsRit đRgJược 10% sứRgJc mạxFnh cube. Nhưng nhữsng thí sinh tham gia lầxFn đmIầnQu tiên, đsến cube là gì cũng chẳng biết, nên số nhữTfBng ngườuNi đgột phá cũng chỉYW đgếm trên đksầMNAu ngón tay, và vì ngườMNAi tham gia đnQa phầMNAn vẫn chỉlkA là ngườgci thườLgWng, vậy nên ngườJGi thắlkAng cuộc chỉs đEVTạnt đIược nhữOJng kỹ năng chiến đjrXấWDu và một số siêu năng lực lẻ tẻ, không có ích gì cho việc cảlkAm ngộ sứEVTc mạNnh tỏa ra từ khối lập phương vĩAYL đNLoạQi kia.
Kết quảOEs của ngườrMRi thắjrXng cuộc lầMNAn thứOEs nhấQt : Sau 10 năm, hòn đfsảmIo bắDODt đrMRầWDu tiến hành reset lạXLbi, và tấAht nhiên, ngườlkAi thắLnng cuộc xấrMRu số cũng vì thế mà bịAh xóa sổ. BịjrX xóa sổ thì tư cách thử tiếp xúc với chân lý đGểfs đksiều hành trườsRing sinh đhảxFo cũng không cánh mà bay. Không ai có dịOEs nghịRhO gì, có chăng mấlQmy thế lực lớn tha hồ tiếc hận là sao lầhn đNó mình không cử một đjrXệ tử xuấLgWt sắhc đRhOi, tấoPt cảEVT lúc này còn đBgang bán tín bán nghi với lờsi hứnQa của thiếu niên gọi là King đlQmó.
12 năm sau ngày King biến mấhbt, thực nghiệm đillảNLoo lầhbn thứLn 2 mở cửa, lầGn này với sự chuẩOEsn bịs kỹ càng hơn, các thí sinh tham dự đNều là nhữhng thành phầJGn xuấxFt sắmIc, không chỉs với nhiều năng lực đYWặc biệt, mỗi ngườsRii còn cầksm theo rấJGt nhiều trang bịAYL công nghệ cao quốc gia đfsã chuẩOJn bịJG sẵOEsn, hừng hực khí thế.
Trận chiến lầYWn thứXLb 2 thảxFm liệt hơn lầsRin thứOEs nhấLwt rấNt nhiều, sau hơn 1 năm tranh đlkAấsRiu, cuối cùng cũng xác đTfBịsnh đAhược hai ngườLgWi mạsnh nhấOJt còn sống sót là Marik của Ai Cập, và Kim Dan Soon của Triều tiên, hai thiếu niên thiên tài này đIã quyết chiến một trận cuối cùng ở trung tâm hòn đIảlQmo. Với nhữNng thiết bịlkA giám sát mạMNAnh mẽ mà IMI cung cấjrXp, khi nào xác đhbịEVTnh chỉlkA còn 5 ngườksi cuối cùng, sẽ có thểoP bắTfBt đlQmầVLuu theo dõi nhữLbng hành đXLbộng của các thi sinh này.
Và Marik trong trận chiến này đlkAã đfsột phá, thực sự sở hữsu đQược 10% sứQc mạQnh cube. Dễ dàng đOJánh bạXci Kim Dan Soon.
ChỉrMR là hắLgWn cũng rấWDt không may mắRgJn, tận lực cảrMRm ngộ sứlQmc mạOEsnh nên chưa kịgcp xuống tay hoàn toàn với Kim Dan Soon, Thiếu niên ngườlkAi triều tiên lúc này đsã bịsRi phế tứOJ chi, vốn cũng không có sứuNc mà phảilln kháng, nhưng vẫn còn kịNLop cắLLjn công tắlkAc giấksu trong hàm răng của mình, và thế là một quảs bom nguyên tử xuấBgt hiện, với sứOEsc công phá là 100 triệu tấsn thì có thểDOD phá hủy một vùng với bán kính 100 - 160 km trên trái đOEsấht, nhưng trên thực nghiệm đsảAYLo vụ nổ chỉgc áp chế trong vòng 10km,
Tuy vậy vẫn đsủ đLbểAh nổ cho hai thiếu niên thiên tài một chút cặn bã cũng chẳng còn.
Vì sự việc lầLgWn này, phía triều tiên bịn một phen chỉill trích thậm tệ của liên hiệp quốc, nhưng cũng chẳng ai làm gì đfsược, vì IMI đgâu có quy đXcịLbnh cấMNAm mang vũ khí hạAYLt nhân lên đJGảNo, họ chỉill giới hạsn số ngườNLoi của mỗi quốc gia thôi, còn lạXci phụ kiện mang theo có thểVLu tùy ý, dù sao truyền tống trận cố đuNịDODnh cũng rấgt rộng, có thểill chứLna đlkAược cảs một con robot khổng lồ, thì mang theo một quảLn bom cũng không có gì quá khó khăn.
ChỉLw là hành đuNộng này có vẻ quá mứLnc vô sỉn, vì mấuNy chính khách cũng rõ ràng, cái đuNấLbt nước này chỉVLu sợ nếu không phảfsi ngườsRii nước mình thắhng cuộc, sẽ bấLLjt chấLwp tấgt cảgs mà nổ bom, bằGng mọi giá cá chết lưới rách. Nói thì nói vậy, nhưng không ít ngườsi ngồi trên bàn chửi bới cũng thầAYLm chột dạs, mang bom hủy diệt hạillng nặng lên đLgWảfso cũng không phảLwi chỉmI có mỗi Triều tiên.
Ông không đOJược thì cũng đRgJừng hòng thằBgng nào đbXxược. Đa phầDODn nhữbXxng ngườRgJi ngồi trên bàn đNàm pháp hăng say chém gió đEVTều nghĩEVT vậy.
Nhưng cũng chỉg đsến đsây thôi, vì sau lầWDn này, phía liên hiệp quốc đOEsã đNLoưa ra kiến nghịRgJ với IMI, và kết quản, cấXcm mọi loạlQmi vũ khí có tính hủy diệt quá 500m vuông đsược đmIem lên đoPảuNo. Và vì thế lầlQmn thứYW 3 diễn ra cuộc chiến này, sẽ không có cảrMRnh các phe phái dội bom tứOEs tung vào nhau nữna. Thay vào đMNAó họ triểrMRn khai ám đVLuấrMRu với nhau kịillch liệt trên đLwủ loạLbi chiến trườsng lớn nhỏ. ThầmIn tiễn và Takeshi cũng trưởng thành từ nhữRhOng trận chiến như vậy.
Nhưng thiên tài chiến lầVLun thứrMR 3 này lạhi diễn ra sớm hơn dự kiến 2 năm, cũng làm cho các phe phái có chút rối loạOJn, công tác chuẩLnn bịRgJ cũng vì thế mà không hoàn toàn đgẩgcy đOEsủ.
Nguyên nhân của việc này thì là do King đAYLã trở về, các trưởng lão của IMI không muốn đillểRhO cỗ máy này tiếp tục thống trịxF mình, nên cắxFn răng mở ra truyền tống trận ngay khi phát hiện ra Queen thứsRi nhấbXxt của IMI – Stellar muốn đNLoưa King đnQến đgsây.
King đgã biến mấxFt 22 năm, cũng đDODủ đXLbểhb một vài ngườNLoi rục rịxFch dã tâm. Các trưởng lão vốn đsRiã âm thầLbn sắbXxp xếp kết quảAYL của cuộc chiến này với vi vọng King mới sẽ là ngườYWi của mình, đsểs họ có đnQủ vốn liếng tranh quyền đgciều hành với 3 ngườbXxi phụ nữrMR đuNứnng đxFầIu IMI hiện tạoPi.
…
“Ừ, ý anh muốn nói là quảOJ bom của Triều tiên đnó chỉOEs sợ cũng là ngườOJi của IMI ngầXLbm cho phép đsưa lên.”
“Họ vốn không muốn có ngườMNAi thắAhng cuộc.”
“Thực nghiệm đbXxảOJo cùng thiên tài chiến này chỉLLj sợ là có mục đRhOích khác, và chúng ta chỉLgW như đXLbám đuNồ chơi hay quân cờI đXcược đillưa lên đRgJảRgJo này mỗi 12 năm đRgJểuN tẩgcm bổ cho nó mà thôi.”
Ji Won liên tiếp đRgJưa ra 3 khẳng đjrXịAhnh của mình làm Ji Jine chợt thấXcy lạRgJnh ngườJGi, vốn bọn họ tự tin với nhữLgWng công nghệ cực cao mang theo bao nhiêu, bây giờfs đhột nhiên cảgcm thấOEsy mấLLjt phương hướng là sợ hãi bấAYLy nhiêu.
Mục tiêu bây giờoP có lẽ phảEVTi thay đoPổi, không còn là chiến thắbXxng nữxFa mà là làm thế nào đrMRểOJ sống sót rờksi khỏi đAYLảIo.
Nói hết nhữlkAng nghi vấLnn của mình Ji Won thở dài ra một hơi. HắRgJn cảNm thấOEsy cái tương lai của mình nó đgcen tối như cái tiền đAYLồ của mấWDy thằsng xã hội đJGen bịill công an nhắLgWm vậy.
“Ji Jine, anh thấgy áp lực quá, muốn phát tiết một chút…!”
“Làm gì !? Đừng làm bậy nha…” Ji Jine bịQ câu này của bạYWn trai đnQánh thứAYLc khỏi sự sợ hãi, quay ra đXcỏ mặt hỏi.
“Tương lai đnen tối kệ xác nó, chúng ta cứRhO sung sướng trước đjrXã…”
Nói rồi Ji Won đsẩTfBy Ji Jine xuống đRgJấgst, thành thạNo cởi áo mình ra. Nhìn qua cũng biết hắRgJn muốn làm chuyện hay ho gì rồi.
“Ưm… không đksược, đlkAừng làm ở đrMRây mà, khoan….”
Ji Jine phảlkAn đnQối vô hiệu, vì đOJôi môi của cô đLLjã bịTfB một vật tương tự khóa chặt.
…
Trong khu rừng cách đGịVLua đniểDODm ThầlQmn tiễn gặp đJGám ngườGi Takeshi không xa, một thiếu niên với mái tóc vàng óng, cùng khuôn mặt anh tuấYWn nhưng đDODang phủ đmIầxFy bùn cát cùng nhữGng giọt máu vương lạxFi nơi khóe miệng, khẽ cử đJGộng cơ thểs.
Đau.
Toàn thân đgau ê ẩOEsm, mảBgnh vụn của bộ giáp còn đsang găm trên ngườgsi, khẽ trở mình một chút là nó lạgsi cắlQmm sâu vào thêm.
Mẹ kiếp thật.
ĐườYWng đNLoườsRing là một trong mườOJi ba hiệp sĩgs bàn tròn danh tiếng, là ngườLwi trẻ nhấLnt và có tiền đbXxồ rộng mở nhấIt, vậy mà lên đLnảlkAo mới đxFược một ngày đVLuã phảni nằXLbm bẹp dí ở đbXxây.
Thật mấXLbt mặt.
Robert Mullins cảQm thán mấxFy câu rồi lồm cồm bò dậy. NằNLom nghỉfs cảjrX nửa ngày, hắVLun cuối cùng cũng khôi phục đVLuược một chút khảill năng hoạjrXt đLnộng, dù toàn thân vẫn đlQmau nhứXcc như vừa bịBg ngườhi ta nắOEsn gân chỉEVTnh hình.
Mà phảuNi đBgau hơn thế ấNLoy chứRgJ, mũi tên ánh sáng ThầRgJn tiễn toàn lực bắWDn ra sau thờsRii gian tích tụ lâu như vậy, uy lực cũng phảRgJi bằuNng một đLwầLnu tên lửa đgsối không hạgng nặng. HắYWn có thểRgJ cảVLun lạksi, chỉg hi sinh mấBgt bộ giáp đOEsặc biệt đXLbược làm cho mườMNAi ba hiệp sĩjrX bàn tròn mà vẫn còn sống là may mắjrXn lắlkAm rồi.
Thực tế thì hắNn cũng chỉAh bịs bấAht tỉEVTnh mấbXxy chục phút, vừa lơ mơ tỉbXxnh lạBgi thì thấsy ThầRhOn tiễn đQang đOEsược chăm sóc bởi một đuNám nhân vật lạsRi hoắDODc, hắjrXn sáng suốt nằAYLm ngủ tiếp một giấBgc, tranh thủ giảNi trừ luôn cái cấsRim chế mà Takeshi đgcặt vào sau gáy của mình.
May mà thằLgWng ôn này đhbang bịDOD đhám kia dọa cho khiếp vía, quên luôn sự tồn tạRgJi của mình. Roberts cảxFm thán nghĩhb.
Đến khi cái kén của ThầLbn tiễn vỡ ra, hắGn cũng đAYLã thành công giảnQi đBgược cái thứTfB vẫn kềm chế mình cảRgJ ngày nay, còn chưa kịsp sung sướng thì…
VạBgn tiễn triều tịRhOch xuấjrXt hiện, hắfsn có muốn giảRgJ vờh ngủ cũng không cầGn nữTfBa, phầsRin vì đnQám khói bụi mù bốc lên, phầQn vì nhữhbng ngườWDi khác đlQmang chạYWy chối chết cảLb. Robert cũng nhanh cảDOD 4 chi bò ra ngoài vùng ảnQnh hưởng, nuốt một ngụm nước bọt lớn rồi lôi hết các thầBgn thánh mà hắOEsn biết ra cám ơn một lượt. Đồng thờOJi ân cầAYLn hỏi han mườfsi tám đsờQi tổ tông cũng như toàn thểLn họ hàng hang hốc nhà ThầlkAn tiễn.
Không tỉLgWnh dậy sớm thì ông đDODây thành tương thịJGt rồi, may quá.
Liếc mắOEst sang thấgcy Shirayuki đgang ôm Takeshi đhbứrMRng cách đsRió không xa, hắsRin cũng muốn len lén lạJGi gầrMRn chọc cho thằfsng lỏi kia mấLgWy cái vì nhìn qua nó cũng có vẻ kiệt sứEVTc rồi, nhưng tính cảQnh giác của Shirayuki khá cao, đGột nhiên liếc về phía này làm hắBgn đLbành phảLgWi úp mặt xuống đhbấLnt giảNLo vờNLo hôn mê tiếp.
Đến khi Ren xuấIt hiện, hắhn vẫn giảbXx vờs nằsm đsó nên quan sát đDODược hết một màn hành hung hai ngườLwi tiên phật giới của cô, cũng muốn len lén bò đsi thì sóng trọng lực đMNAột nhiên xuấRhOt hiện, đLnè nửa thân dưới của hắhbn xuống đXLbấQt.
Robert đnQáng thương đLbang quá yếu ớt nên không nhúc nhích đLbược chút nào, nửa thân dưới bịuN ép chặt xuống mặt đlQmấxFt vì áp lực lầLbn này cao hơn lúc Ren mới xuấxFt hiện rấgst nhiều, thằrMRng em của hắhbn đOJau muốn chết nhưng cũng cắEVTn răng mà không dám khóc, trờLni mới biết con nhỏ thô bạLno kia có tiện chân chạksy ra dẫm cho hắEVTn vài cái không.
BịxF con bé này đLbạDODp cho hai nhát thì có là siêu khổ d*m chắksc cũng phảmIi đhau thấlkAy má. Thấgy cái đDODầgsu trọc của hòa thượng như một quảG dưa hấgsu bịsRi búa sắrMRt nện vào, tan nát mà nhão nhoẹt, Robert cũng thấDODy bủn rủn cảs ngườRgJi, cái gì có thểsRi soắEVTn dc là soắJGn hết cảLn lạDODi.
Robert âm thầLnm than vãn, đsồng thờfsi cố quay ngườhbi he hé mắAYLt xem cho nốt trận coi như hoạRhOt đOEsộng giảOEsi trí hiếm hoi lúc này.
Nhìn thấhby Ren dễ dàng đillánh bạsi hai ngườRgJi của tiên phật giới rồi bỏ cùng Thầilln tiễn sau khi ra lệnh gì đgcó cho cây cung thầMNAn khí, hắEVTn mới thở ra một hơi, xoa xoa con tim cùng thằOJng em bé nhỏ lồm cồm bò dậy.
Toàn thân vẫn đjrXau ê ẩOJm, mấOJy mảYWnh giáp vụn bịXLb trọng lực ép xuống, cắXLbm đBgầJGy lên mông và đgcùi hắhn, chút nữYWa thì hắilln thành liệt nửa ngườDODi rồi.
May mắXLbn là kết thúc sớm rồi.
Robert lê cái thân xác tàn tạg đRhOi kiếm nguồn nước gầgsn đsó, nhịLbn ăn uống cảLw ngày trờgi, lạRhOi tiêu hao năng lượng quá đnộ, hắsn cầGn phảDODi bổ xung thểTfB lực gấNLop.
Được cái là đNLoảmIo này nguồn nước và trái cây với nồng đQộ dinh dưỡng cao luôn có, nên hắTfBn cũng không khó khăn gì đOJểrMR tìm đsược.
Nào ngờLb khi vấGt vảAh kiếm ra đQược một con suối lớn, nước trong veo nhìn thấAYLy cảs lớp đrMRá cuội cùng nhữAYLng viên sỏi nhỏ bên dưới thì lạLbi có biến cố xảYWy ra. Không biết hôm nay là ngày đLgWen đOEsủi hay may mắGn của Robert nữgca.
Khi hắRgJn vừa rửa xong cái mặt, đgcang đksịlkAnh làm vài ngụm cho đVLuỡ khát thì chợt thấsy trên đrMRầBgu nguồn gầNLon đgsó xuấxFt hiện hai ngườuNi,
Chửi thầMNAm một câu khiếm nhã, Robert rấMNAt thành thật kiếm chỗ núp.
Chịhbu thôi, giờN ông yếu quá mà, ra đxFó tìm củ hành chắAhc…
Ý, nhìn đLLjứIa kia trông quen quá.
Là tên pháp sư đmIó, đAhi cùng ai kia !? Ngườgsi gì mà đLgWầIy rắVLun rết, tởm thấRhOy ớn.
Mẹ ơi, chúng nó đWDổ cái gì xuống nước thế kia !? Không ổn, ông còn chưa uống.
Robert lảMNAm nhảEVTm mấXLby câu rồi cởi 1 mảQnh giáp vai ra múc lấAhy múc đEVTểmI nước dưới suối lên, hắLnn biết chỉgc vài phút nữgca, nếu thứrMR mà hai ngườfsi kia đAhổ xuống sông là chấxFt đlkAộc gì đgó, à không, trăm phầJGn trăm là chấLgWt đXcộc thì cảWD con suối này chắRgJc chắAYLn là hết uống đGược rồi, vì thế hắIn vừa làm, vừa hung hăng nghiến răng ken kén.
“Mẹ chúng mày chứfs, ông múc, ông múc…”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...