Cá» Cá»u Tư rá»i phá»§ nha vá»i tâm trạng nặng như Äeo chì, trá»±c giác mách bảo hắn chuyá»n nà y có gì Äó kỳ lạ.
Thá»i gian qua hắn vẫn luôn âm thầm Äiá»u tra toà n bá» quan viên Huỳnh Dương, nhất là Vương Tư Viá»
n và Phó Bảo Nguyên.
Phong cách hà nh sá»± trưá»c giá» cá»§a Vương Tư Viá»
n là biến Vương Háºu Thuần thà nh bia Äỡ; còn Phó Bảo Nguyên chẳng qua là vá» quan lục phẩm nhá» bé như hạt mè, tra xét mãi vẫn chẳng tìm ra bằng chứng ông là m viá»c xấu.
Có phạm tá»i cÅ©ng chá» là nháºn há»i lá», song lượng tiá»n lại không nhiá»u, ngoà i raâ¦danh tiếng ông kiếm ÄÆ°á»£c khá á»n.
Ấn tượng cá»§a dân chúng vá» Phó Bảo Nguyên chá»§ yếu là ông Äã Äảm nhiá»m chức huyá»n lá»nh nhiá»u nÄm, tuy không có công trạng nhưng cÅ©ng chẳng mắc sai lầm.
Cá» Cá»u Tư trầm tư trá» vá» nhà , Lạc Tá» Thương giám sát Äê Äáºp, Liá»
u Ngá»c Như má»i quay vá» từ bến tà u.
Sau ngà y Äợt hà ng Äầu tiên Äến Äông Äô, thương Äá»i bắt Äầu thưá»ng xuyên váºn chuyá»n hà ng.
Nhá» chi phà thấp, tá»c Äá» nhanh, an toà n cao, rất nhiá»u tiá»u thương muá»n giảm phà tá»n nên giao hà ng cho Liá»
u Thông Thương Hà nh phụ trách.
Hiá»n giá» chá» má»i khai trương ná»a tháng nhưng thanh danh truyá»n khắp Äại giang nam bắc[1], có thá» nói là kinh doanh vô cùng phát Äạt.
Váºn chuyá»n thuáºn lợi cá»ng thêm buôn bán dần sinh lãi, cả Vân Vân lẫn Diá»p Váºn Äá» nghá» Liá»
u Ngá»c Như má» rá»ng cá»a hà ng.
Liá»
u Ngá»c Như không dám tùy tiá»n má» cá»a hà ng và o lúc nà y, nhưng vẫn Äá» các nà ng chuẩn bá» rá»i lên kế hoạch xoay tiá»n.
Hiá»n tại Diá»p Váºn và Vân Vân Äã tá»± bá»i dưỡng má»t nhóm ngưá»i cho riêng mình á» từng cá»a hà ng.
Công viá»c kinh doanh dần phát triá»n theo hưá»ng Liá»
u Ngá»c Như phụ trách gom góp tà i chÃnh cÅ©ng như quyết Äá»nh Äầu tư tiá»n và o Äâu, còn Diá»p Váºn vá»i Vân Vân Äảm nhiá»m cách thức buôn bán.
Dá»±a và o kinh nghiá»m tÃch lÅ©y á» Hoa Dung, Vân Vân Äá»nh từ từ má» rá»ng mặt hà ng; từ những sản phẩm hà ng ngà y dà nh cho nữ tá» Äến bá» kết, lược, trang phục, tháºm chà sẽ bán thêm và i dụng cụ trong nhÃ ÄÆ°á»£c chế tác theo phong cách tinh xảo.
Tuy Diá»p Váºn má»i là m chá»§ sá»± Thần Tiên Hương má»t thá»i gian ngắn, nhưng vì cá»a hà ng cung không Äá»§ cầu nên nà ng ấy Äang nghÄ© tá»i viá»c mua Äất Äá» sản xuất lương thá»±c và lợi dụng phà tá»n thấp Äá» phát triá»n lượng tiêu thụ.
Liá»
u Ngá»c Như không bác bá» Äá» nghá» cá»§a hai ngưá»i, nà ng vừa dẫn dắt thương Äá»i Äi và o quỹ Äạo vừa suy tÃnh nên kiếm tiá»n á» Äâu.
Cá» Cá»u Tư ngá»i trong sân, nÆ¡i Äây có má»t cái xÃch Äu vá»n dà nh cho các cô nương chÆ¡i Äùa, hôm nay Cá» Cá»u Tư Äang buá»n bá»±c nên hắn ngá»i thẫn thá» trên xÃch Äu.
Chân hắn nhẹ nhà ng Äung ÄÆ°a trên mặt Äất, Äầu hắn mải mê nghÄ© vá» những chuyá»n xưa nay á» Hoà ng Hà .
Liá»
u Ngá»c Như trá» vá» phá»§ Äá», lúc Äang Äi trên hà nh lang, Ấn Há»ng Äá»t ngá»t kéo tay nà ng rá»i chá» xuá»ng dưá»i sân và nhá» giá»ng cưá»i, âPhu nhân nhìn kìa.â
Liá»
u Ngá»c Như nhìn theo hưá»ng tay Ấn Há»ng chá» liá»n phát hiá»n Cá» Cá»u Tư Äang ngá»a Äầu ngắm trá»i vá»i khuôn mặt cá»±c kỳ ngá» ngẩn.
Cá» Cá»u Tư Äã Äá»i sang bá» Äá» mặc trong nhà mà u Äá» â hắn luôn thÃch những mà u sắc rá»±c rỡ như váºy â và tóc cà i quan và ng.
Hắn ngá»i trên xÃch Äu, Äôi mắt trong sáng lặng lẽ ngắm nhìn không trung.
Liá»
u Ngá»c Như mÃm môi cưá»i, nà ng cảm thấy ánh nắng chiếu xuá»ng ngưá»i hắn như Äang chiếu và o lòng nà ng.
Nắng ấm có lẽ muá»n khẳng Äá»nh vá»i nà ng rằng hãy nhìn Äi, má»i thứ vẫn giá»ng há»t trưá»c kia.
Bất ká» má»t thá»i gian dà i Äã trôi qua, ngưá»i nà y vẫn giữ nguyên trái tim thá»i niên thiếu.
Liá»
u Ngá»c Như bưá»c vá» phÃa trưá»c, nà ng ngá»i xuá»ng mép hà nh lang, khuá»·u tay dá»±a và o lan can và cất cao giá»ng, âCá» công tá».â
Cá» Cá»u Tư nháºn ra giá»ng Liá»
u Ngá»c Như nhưng thấy tháºt quái lạ, sao nà ng lại gá»i hắn là Cá» công tá»? Hắn ngÆ¡ ngác ngẩng Äầu liá»n bắt gặp má»t chiếc khÄn từ trên cao bay xuá»ng.
Cá» Cá»u Tư giÆ¡ tay bắt lấy chiếc khÄn lụa theo bản nÄng rá»i ngưá»c nhìn và thấy cô nương kia Äứng trên cao cùng nụ cưá»i rạng rỡ.
Khuôn mặt nà ng sinh Äá»ng, tá»a sáng lấp lánh tá»±a viên Äá quý giữa ánh mặt trá»i ban trưa.
Nụ cưá»i cá»§a nà ng không biết bá» Äi vẻ cẩn trá»ng thưá»ng trá»±c từ bao giá», nó thấp thoáng và i phần nghá»ch ngợm, âCá» công tá» Äang là m gì Äấy?â
Lá»i nà y khiến Cá» Cá»u Tư không nhá»n cưá»i ná»i, hắn cÅ©ng cất cao giá»ng, âSuy nghÄ© má»t chuyá»n.â
âChuyá»n gì thế?â
Liá»
u Ngá»c Như chá»ng cằm tán gẫu vá»i hắn, nà ng vừa há»i xong liá»n thấy Cá» Cá»u Tư Äặt khÄn lụa cá»§a nà ng lên má.
Hắn thoáng nhưá»n mà y, Äôi mắt hoa Äà o trà n lan vẻ phong lưu ná»ng nà n.
Ãnh mắt hắn chá» nhìn nà ng, môi khép má» nói ra má»t chữ.
Chữ kia không ÄÆ°á»£c thá»t lên thà nh tiếng nhưng Liá»
u Ngá»c Như nhìn là hiá»u ngay.
Hắn nói â nà ng.
Kỳ tháºt chữ nà y cÅ©ng chẳng có vấn Äá» gì, song Cá» Cá»u Tư lại khiến nà ng thấy tim Äáºp loạn nhá»p, mặt còn vô cá» nóng lên.
Liá»
u Ngá»c Như là nhà mắng, âCà n rỡ!â
Dứt lá»i, nà ng Äứng dáºy rá»i hấp tấp chạy và o phòng.
Cá» Cá»u Tư ngẩn ngưá»i, hắn báºt dáºy Äuá»i theo nà ng, lá»n tiếng gá»i, âNgá»c Như, nà ng Äừng giáºn, Äừng Äi mà .â
Và o giá» phút nà y, Liá»
u Ngá»c Như nà o dám Äá»i mặt vá»i hắn nên vá»i và ng trá» vá» phòng.
Cá» Cá»u Tư chân dà i chạy lẹ, Liá»
u Ngá»c Như vừa bưá»c và o phòng hắn Äã Äuá»i ká»p.
Nà ng Äang muá»n Äóng cá»a lại thì bá» Cá» Cá»u Tư dùng ná»a thân mình chèn cá»a.
Tay hắn giữ cá»a, miá»ng hắn nà i ná», âThôi mà , Äừng giáºn, cho ta và o Äi.â
Liá»
u Ngá»c Như không thèm ÄỠý hắn, nà ng chá» muá»n Äóng cá»a lại.
Cá» Cá»u Tư vừa dùng tay giữ cá»a vừa nhìn nà ng chằm chằm, sau Äấy hắn báºt cưá»i.
âChà ng cưá»i gì Äó?â Liá»
u Ngá»c Như ngưá»c nhìn hắn.
Cá» Cá»u Tư mÃm môi, hắn cúi Äầu ghé và o bên tai nà ng rá»i thì thầm, âHóa ra tiá»u nương tá» không phải Äang bá»±c tức mà là xấu há» Ã ?â
âChà ng ra ngoà i ngay!â
Liá»
u Ngá»c Như tức khắc xù lông, duá»i tay Äẩy hắn.
Cá» Cá»u Tư túm lấy tay nà ng và tiá»n thá» lách ngưá»i qua cá»a, hắn dùng chân Äóng cá»a lại rá»i ôm nà ng và o lòng.
Hắn cúi Äầu nhìn Liá»
u Ngá»c Như mà cưá»i, Liá»
u Ngá»c Như láºp tức thấy mình lâm và o thế yếu; nếu nà ng tiếp tục ầm Ä© vá»i hắn thì khác gì dá»i yêu.
Ngưá»i nà ng bá»ng cứng ngắc, là m nà ng trông ngoan vô cùng.
Cá» Cá»u Tư thấy nà ng luá»ng cuá»ng thì trong lòng phấn khÃch.
Hắn cúi xuá»ng hôn cái chụt lên mặt Liá»
u Ngá»c Như, cao hứng bảo, âNà ng thÃch ngắm ta, ta vui lắm.â
Liá»
u Ngá»c Như im thin thÃt, nà ng nghiêng mặt né tránh như quyết không thừa nháºn lá»i hắn nói.
Cá» Cá»u Tư Äặt tay nà ng lên môi rá»i hôn nó, âTa cà ng sung sưá»ng hÆ¡n khi có thá» nuôi lá»n cái tÃnh ương bưá»ng cá»§a nà ng.â
Lá»i nà y khiến Liá»
u Ngá»c Như nháºn ra mình Äã nhõng nhẽo cỡ nà o, nà ng nhất thá»i cứng Äá» và không khá»i cảm thấy ngượng chÃn mặt.
Nà ng không hiá»u sao cứ á» trưá»c mặt Cá» Cá»u Tư là mình lại mất hết phong Äá».
Cá» Cá»u Tư biết nà ng Äang dần hoà n há»n, hắn ôm nà ng chặt hÆ¡n rá»i vá»i khuyên nhá»§, âNương tá» tá»t cá»§a ta, nà ng tuyá»t Äá»i Äừng nghÄ© nhiá»u.
Nam nữ vá»i nhau khác thương trưá»ng và triá»u Äình, giữa chúng ta không cần lá»
nghĩa gì cả.
Nếu nà ng là ngưá»i ngoà i ta sẽ cảm thấy giả tạo ká»ch cỡm, nhưng là phu thê thì nhìn yêu vô cùng.â
âÄừngâ¦Äừng nói nữa,â Liá»
u Ngá»c Như ngượng ngùng lắp bắp.
Cá» Cá»u Tư khẽ cưá»i, Liá»
u Ngá»c Như Äang dá»±a và o ngá»±c hắn nên cảm nháºn ÄÆ°á»£c nó rung lên.
Sau há»i lâu, hắn than nhẹ má»t tiếng, trong thanh âm bất Äắc dÄ© mang theo và i phần cưng chiá»u, âNà ng tháºt là .â
Hai ngưá»i Äang nói chuyá»n, bên ngoà i Äá»t ngá»t truyá»n Äến tiếng bưá»c chân.
Cá» Cá»u Tư và Liá»
u Ngá»c Như thoáng nhìn nhau, kế tiếp bá»n há» nghe Thẩm Minh nôn nóng kêu, âCá»u ca? Có trong Äó không?â
Cá» Cá»u Tư thấy Thẩm Minh Äến liá»n Äau Äầu, hắn giÆ¡ tay che trán rá»i thá» dà i.
Liá»
u Ngá»c Như Äẩy Äẩy hắn, mÃm môi nhắc, âGá»i chà ng kìa.â
âTá»i không Äúng lúc.â
Cá» Cá»u Tư lầm bầm, hắn nghÄ© ngợi rá»i hôn nà ng lần nữa.
ÄÆ°á»£c cái liếc mắt giáºn dữ cá»§a Liá»
u Ngá»c Như, hắn má»i thá»a mãn buông nà ng ra.
Hắn sá»a sang quần áo, má» cá»a Äi ra ngoà i, tay chắp lại trong tay áo, bá»±c bá»i nhìn Thẩm Minh mà chất vấn, âLà m gì Äấy? Sao không sai ngưá»i thông báo?â
âTa gặp ngươi mà cÅ©ng cần thông báo?â Thẩm Minh Äá»±c mặt ra.
âKhông phải toà n là ta trá»±c tiếp tá»i sao?â
Trưá»c giá» Äúng là như váºy nên Cá» Cá»u Tư bá» hắn há»i tá»i cứng há»ng, vì thế hắn cà ng bá»±c mình hÆ¡n, chá» lạnh lùng âhừâ má»t tiếng, âNói lẹ lên.â
âÄá» quái gá».â
Thẩm Minh thẳng thừng chê bai, Cá» Cá»u Tư Äang muá»n phản kÃch thì nghe hắn nói tiếp, âTần Nam mất tÃch.â
Cá» Cá»u Tư ngẩn ngưá»i giây lát rá»i báºt thá»t, âMất tÃch là sao?!â
âÃng ấy là m viá»c rất có quy luáºt,â Thẩm Minh trả lá»i ngay, âthá»i gian qua ta vá»i ông ấy cÅ©ng khá thân nên Äi Äâu ông ấy Äá»u báo ta má»t tiếng.
Hôm nay ông ấy Äến huyá»n nha là m viá»c như má»i ngà y, sau Äó vá» nhÃ.
Ta có chút chuyá»n cần Äiá»u tra má»i không theo ông ấy, Äến lúc ta tá»i Tần phá»§ thì trong Äó chẳng còn ai.â
âHay bá»n há» Äi ra ngoà i?â Cá» Cá»u Tư nhÃu mà y há»i.
Thẩm Minh lắc Äầu, âKhông phải.
Lúc Äầu ta cÅ©ng nghÄ© váºy nhưng gần Äây Tần Nam biết buá»i chiá»u ta sẽ tá»i nên có Äi ra ngoà i cÅ©ng chà o há»i ta hoặc Äá» lại lá»i nhắn.
HÆ¡n nữa ta trèo tưá»ng và o nhà thì phát hiá»n nÆ¡i Äấy rất bừa bãi, trong ná»i còn nguyên gạo chưa nấu xong.
Äiá»u nà y chứng tá» ngưá»i má»t nhà gấp rút bá» Äi, có khi bá»n há» chẳng há» tÃnh trưá»c nữa.â
âTại sao ngươi nghÄ© há» bá» Äi?â Cá» Cá»u Tư thắc mắc cách dùng từ cá»§a hắn.
âGạo còn trong ná»i, ngưá»i lại không thấy, lỡ bá» bắt thì sao?â
âKhông thấy Äá» váºt quý giá trong nhà , cả mấy bá» trang phục thưá»ng ngà y nữa.â Thẩm Minh phân tÃch, âNhững món quan trá»ng như quan ấn, váºt yêu thÃch, tháºm chà cả bà i vá» cá»§a phu nhân ông ấy Äá»u ÄÆ°á»£c mang Äi.
Äây là mấy món Äá» gắn liá»n vá»i thói quen sinh hoạt cá»§a Tần Nam, ngoại trừ ông ấy và ngưá»i cá»±c kỳ thân cáºn, kẻ nà o muá»n ngụy tạo chứng cứ ông ấy tá»± bá» Äi cÅ©ng không thá» lấy Äá» chÃnh xác như váºy.
Chưa ká» nếu Äá»nh dà n cảnh bá»n há» bá» nhà ra Äi thì cần gì Äá» lại gạo trong ná»i cho ngưá»i ta nghi ngá».â
âLúc ngươi vắng mặt, ngưá»i giám thá» bá»n há» Äâu?â
âKhông biết.â Giá»ng Thẩm Minh nặng ná».
âLúc Äến nhà ông ấy, ta tìm thấy dấu vết Äánh nhau gần Äó, ngưá»i trông coi ông ấy thì mất tÄm mất tÃch.â
Cá» Cá»u Tư im lặng, Thẩm Minh nói tiếp, âVì váºy hiá»n tại khả nÄng lá»n nhất chÃnh là ông ấy gặp chuyá»n nên quyết Äá»nh tạm thá»i mang theo ngưá»i nhà rá»i Äi.
Ngưá»i phe ta hoặc bá» ngưá»i cá»§a ông ấy Äánh, hoặc bá» nhóm ngưá»i mà chúng ta từng phát hiá»n Äánh.â
Cá» Cá»u Tư trầm mặc suy nghÄ©, Thẩm Minh lo âu há»i, âCá»u ca, phải là m sao bây giá»?â
âTần Nam có mẫu thân cao tuá»i, ngưá»i hầu cÅ©ng nhiá»u, chắc bá»n há» sẽ tách riêng ra.â Cá» Cá»u Tư cân nhắc nói, âMẫu thân ông ấy già cả nên chắc chưa Äi Äâu xa mà còn á» trong thà nh.
Ãng ấy hẳn Äã ra khá»i thà nh Huỳnh Dương, ngươi hãy Äi vá» phÃa tây Äông Äô và phÃa nam Ãch Châu Äá» Äuá»i theo.â
âVâng.â
Thẩm Minh nháºn má»nh lá»nh rá»i láºp tức rá»i phá»§.
Cá» Cá»u Tư Äứng tại cá»a, Liá»
u Ngá»c Như Äi từ trong phòng ra rá»i nghi hoặc nói, âTần Äại nhân gặp chuyá»n à ?â
Cá» Cá»u Tư lặng thinh trong chá»c lát, hắn bảo, âNà ng cứ nghá» ngÆ¡i trưá»c, ta Äi tìm và i ngưá»i.â
Cá» Cá»u Tư nói xong liá»n chạy tá»i Äê.
Lạc Tá» Thương Äang giám sát Äê Äáºp, thấy Cá» Cá»u Tư Äến, y ná» nụ cưá»i, âCá» Äại nhân.â
âTần Äại nhân mất tÃch.â
Cá» Cá»u Tư Äi thẳng và o vấn Äá», hắn quan sát biá»u cảm từ Lạc Tá» Thương.
Y thoáng ngá» ngưá»i trưá»c khi há»i, âSao lại mất tÃch?â
Câu há»i nà y cùng vá»i phản ứng cá»§a Lạc Tá» Thương giúp Cá» Cá»u Tư xác nháºn y tháºt sá»± không hay biết viá»c nà y.
Hắn xoay ngưá»i bá» Äi rá»i chạy tá»i phá»§ nha tìm Lý Ngá»c Xương Äá» thương lượng, âLý Äại nhân, Tần Äại nhân mất tÃch, tại hạ muá»n gặp Phó Äại nhân.â
Lá»i nà y là m Lý Ngá»c Xương nhÃu mà y, âThê tá» cá»§a ngươi liên quan Äến vụ án nà y, ngươi không thá» gặp ông ấy.â
âLý Äại nhân,â Cá» Cá»u Tư ÄÆ°a mắt nhìn Lý Ngá»c Xương, âTần Äại nhân gặp chuyá»n rất có thá» dÃnh lÃu tá»i Phó Äại nhân, ngà i hãy cho ta gặp ông ấy Äá» là m rõ lý do Tần Äại nhân mất tÃch.
Lý Äại nhân phá án theo công lý, phân biá»t rõ rà ng Äúng sai, tuyá»t Äá»i sẽ không há» Äá» phán quyết.â
Lý Ngá»c Xương suy nghÄ© má»t lát, rá»t cuá»c hắn bảo, âTa sẽ Äi há»i.â
Cá» Cá»u Tư tá»± dưng thấy bá»±c cái tên cứng Äầu nà y nhưng hắn biết Äây là Äiá»m Äáng quý cá»§a Lý Ngá»c Xương.
Hắn hÃt sâu má»t hÆ¡i rá»i giÆ¡ tay nói, âMá»i ngà i.â
Lý Ngá»c Xương gáºt Äầu, hắn dẫn ngưá»i Äi gặp Phó Bảo Nguyên.
Cá» Cá»u Tư theo Lý Ngá»c Xương Äến nhà tù, hắn Äứng Äợi á» cá»a.
Chẳng mấy chá»c, Lý Ngá»c Xương quay lại và nhà n nhạt thông báo, âÃng ấy bảo không biết.â
âKhông biết?â Cá» Cá»u Tư sững sá».
Lý Ngá»c Xương gáºt Äầu, âKhông chá»u nói.â
Nghe Äến Äây, Cá» Cá»u Tư hiá»u ngay Lý Ngá»c Xương chắc không há»i ÄÆ°á»£c gì.
Hắn vá»i và ng Äi vô trong, âÄá» ta gặp ông ấy.â
Lý Ngá»c Xương giÆ¡ tay cản lại, hắn ngÄn cản là m Cá» Cá»u Tư tức khắc ná»i cÆ¡n Äiên, âÄầu óc ngươi[2] bá» rót chì chắc?! Lúc nà y phải dùng má»i cách cạy miá»ng ông ấy chứ.
Tại sao Tần Nam chạy trá»n? Còn lý do nà o khác ngoà i viá»c trong tay ông ấy nắm giữ bằng chứng quan trá»ng? Bây giá» ngươi cản ta, lỡ Äâu Tần Nam bá» giết chết ngoà i kia thì vụ án nà y phải là m sao?!â
Lý Ngá»c Xương yên lặng nghe mắng, lúc Cá» Cá»u Tư vá»t và o nhà lao, hắn không cản lại nữa.
Cá» Cá»u Tư Äi má»t mạch tá»i phòng giam, Phó Bảo Nguyên Äang nằm trên giưá»ng, vẫn giữ nguyên Äiá»u bá» vui tươi há»n há» ngà y thưá»ng.
Má»t tay ông chá»ng Äầu, má»t tay cầm ÄÅ©a khoan thai gõ lên chén, miá»ng ê a hát; trông ông toát lên và i phần tiêu sái, khác hẳn vẻ ná»nh hót má»i khi.
Cá» Cá»u Tư nhìn Phó Bảo Nguyên mà nói, âNgà i chắc Äã biết chuyá»n Tần Nam chạy trá»n.â
Phó Bảo Nguyên không Äáp lại hắn, ông tiếp tục ngâm nga.
Cá» Cá»u Tư mÃm môi rá»i nói tiếp, âLúc trưá»c thuá»c hạ cá»§a ta Äi bắt ngưá»i, có phải chÃnh ngà i Äã sai ngưá»i cung cấp lá»ch trá»±c không?â
âLương thần mỹ cảnh nại hà thiên, thưá»ng tâm lạc sá»± thùy gia viá»n.â[3]
âPhó Äại nhân!â Cá» Cá»u Tư hét lên, âGiá» ngà i không nói Tần Äại nhân Äi Äâu, Äợi Äến lúc có chuyá»n thì muá»n quá rá»i!â
Lá»i nà y khiến Phó Bảo Nguyên khẽ cưá»i má»t tiếng, ông xoay ngưá»i ÄÆ°a lưng vá» phÃa Cá» Cá»u Tư và vẫn chả thèm nói chuyá»n vá»i hắn.
Cá» Cá»u Tư thấy thái Äá» cá»§a ông bèn nghÄ© ngợi rá»i bảo, âTa không biết ngà i thiá»n hay ác, ta cÅ©ng chẳng biết Tần Äại nhân Äá»nh là m gì.
Ta không rõ tại sao ngà i cản trá» ta tu sá»a Hoà ng Hà nhưng ta muá»n hoà n thà nh tá»t viá»c nà y.â
Tiếng hát cá»§a Phó Bảo Nguyên ngưng bặt, Cá» Cá»u Tư siết chặt tay, âTa muá»n tu sá»a Hoà ng Hà , ta cÅ©ng muá»n chá»nh Äá»n VÄ©nh Châu.
Trong quá trình nà y, ta không buông tha bất kỳ kẻ xấu nà o, nhưng sẽ chẳng khiến ngưá»i tá»t bá» hà m oan.
Phó Äại nhân, nếu ngà i có oan khuất thì hãy nói ra, không cần lòng vòng bằng cách là m Tần Äại nhân mạo hiá»m như váºy.
Ngà i có thá» tin ta.â
âMá»t ngưá»i trẻ tuá»i như ngươi[4],â Phó Bảo Nguyên má» to mắt nhìn bức tưá»ng trưá»c mặt, trầm tÄ©nh nói, âviá»c gì phải bá»i tung VÄ©nh Châu lên? Cứ là m bá» Äi tá»i Äi lui, Äạt chút thà nh tÃch, kiếm bá»n tiá»n rá»i vá» Äông Äô lÃ ÄÆ°á»£c.
Ngươi còn trẻ mà Äã là m chÃnh tam phẩm Há» Bá» Thượng thư, mai sau chá» cần không Äi sai ÄÆ°á»ng, sá»m muá»n gì ngươi cÅ©ng chạy tá»i cái ÄÃch mình khao khát.
Hà tất phải sá»t ruá»t và liá»u lÄ©nh tham công như thế?â
âVì ta là quan.â
Cá» Cá»u Tư nhìn ông, nghiêm túc trả lá»i, âKhi ngá»i trên vá» trà nà y, ta Än lương thá»±c do bá tánh nuôi trá»ng cung cấp, ta nháºn bá»ng lá»c từ tiá»n bá tánh ná»p lên.
Sao ta có thá» Än trên ngá»i trá»c nhưng chá» theo Äuá»i tiá»n Äá»? Bá» hạ sai ta tá»i tu sá»a Hoà ng Hà thì ta phải là m Äến cùng.
Ta không thá» khiến sá» tiá»n lá»n mà Dương Châu bá» ra Äá» sông Äá» bá», cÅ©ng chả muá»n triá»u Äình nháºn tin lÅ© lụt Hoà ng Hà từ nÄm nà y sang nÄm khác.
NÆ¡i Äây vá»n là Äá»ng ruá»ng phì nhiêu, là chá» Äá» bá tánh an cư lạc nghiá»p, nếu như váºy thì sao ta lại không là m chứ?â
âCá» Äại nhân,â Phó Bảo Nguyên than nhẹ, âbá tánh lẫn quan viên VÄ©nh Châu Äá»u mặc ká», ngươiâ¦â
âTa quản.â
Cá» Cá»u Tư kiên Äá»nh tuyên bá», từng chữ hắn thá»t ra vang vá»ng, âÄại Hạ có Cá» Cá»u Tư, ta tá»n tại má»t ngà y thì sẽ quản chuyá»n bá tánh thêm má»t ngà y.â
Phó Bảo Nguyên im lặng, chẳng biết ông nghÄ© gì khi nhìn bức tưá»ng Äen như má»±c cá»§a phòng giam.
Cá» Cá»u Tư thấy ông không lên tiếng bèn nói tiếp, âPhó Äại nhân, ta biết ngà i không tin ta nhưng dù váºy ngà i cÅ©ng hãy suy nghÄ© vì gia Äình mình.
Ta Äoán ngà i Äã thu xếp chu Äáo nên không sợ, nhưng như thế Äâu có nghÄ©a há» không sợ?â
âHiá»n tại ngà i trông cáºy Tần Äại nhân giúp ngà i, nhưng nếu không bá» oan thì Tần Äại nhân chả cứu ná»i ngà i.
Nếu tháºt sá»± bá» oan, ngà i ÄỠông ấy má»t mình vượt núi cao sông dà i thay ngà i giải oan mà không sợ ông ấy gặp nạn ư?â
âTrưá»c khi chuyá»n nà y xảy ra,â Cá» Cá»u Tư hÃt sâu má»t hÆ¡i, âÄã có ngưá»i theo dõi Tần Äại nhân, ta Äá» Thẩm Minh trông chừng ông ấy.
Bây giỠông ấy bá» Äi nên chúng ta không thá» bảo vá», quan vÄn như ông ấy sao Äá»§ sức tá»± bảo vá» mình?â
Phó Bảo Nguyên lặng lẽ nghe Cá» Cá»u Tư nói, sau má»t há»i ông thá» dà i rá»i cháºm chạp bảo, âKhông phải ta nhá» mà chÃnh hắn muá»n là m.
Nếu ngươi Äã Äoán ÄÆ°á»£c hắn muá»n là m gì thì mau tìm hắn Äi.â
Cá» Cá»u Tư ngẩn ngưá»i, sau Äấy chợt hiá»u Phó Bảo Nguyên Äang tiết lá» hưá»ng Äi cá»§a Tần Nam.
Hắn Äá»nh má» miá»ng há»i thì nghe Phó Bảo Nguyên tiếp lá»i, âHắn không thá» leo núi.â
Ãng không thá» leo núi nhưng lại muá»n Äến Äông Äô.
Äá» tá»i Äó thì ngoại trừ quan Äạo Äá»u cần Äi qua núi, dÄ© nhiên Tần Nam sẽ chá»n quan Äạo.
Song vì muá»n cắt Äuôi kẻ bám theo, ông nhất Äá»nh phải lén lútâ¦
Cá» Cá»u Tư ngẫm nghÄ©, Phó Bảo Nguyên vừa nhìn hắn tÃnh toán vừa cưá»i chua xót, âLúc ngươi Äi, nhá» sai ngưá»i mang vò rượu tá»i cho ta.â
Cá» Cá»u Tư Äá»ng ý rá»i cất bưá»c rá»i Äi, khi hắn Äến cá»a, Phó Bảo Nguyên bất chợt lên tiếng, âNÄm ta tá»i Huỳnh Dương, ta cÅ©ng bằng tuá»i ngươi.â
Cá» Cá»u Tư dừng bưá»c, hắn nghe Phó Bảo Nguyên cưá»i, âChá» trong chá»p mắt, ta Äã thà nh má»t lão giÃ.
Nếu không gặp ngươi thì ta cÅ©ng quên mất dáng vẻ thá»i trai trẻ cá»§a mình.â
Nghe Äến Äây, Cá» Cá»u Tư quay Äầu lại và thấy Phó Bảo Nguyên ngá»i xếp bằng trên giưá»ng Äá.
Ãng mặc quan bà o, khuôn mặt tròn trá»a nhuá»m Äầy ý cưá»i tang thương.
Trong nháy mắt, má»t ảo giác xuất hiá»n trưá»c mặt Cá» Cá»u Tư.
Hắn phảng phất thấy Phó Bảo Nguyên cá»§a tuá»i Äôi mươi mang theo khà phách hÄng hái thá»i thanh xuân mà ngá»i xếp bằng trưá»c mặt mình.
Khuôn mặt ông vừa kiên Äá»nh vừa nghiêm túc há»t hắn bây giá»; trong lòng sục sôi khát vá»ng giúp Äá»i cứu dân, từ xương tá»§y Äến trái tim Äá»u trà n Äầy nhiá»t huyết.
Ãng từng hứa vá»i trá»i cao, từng uá»ng máu Än thá», từng tuyên bá» không phụ lòng bách tÃch thiên hạ, từng gá»i gắm tình cảm sâu thẳm và o sÆ¡n hà nà y.
Những gì ngưá»i trẻ tuá»i nà y là m, ông cÅ©ng Äã là m.
Nhưng bÄng giá Äông lạnh máu, gió rét Äông lạnh xương.
Cuá»c sá»ng là lưỡi dao tà n khá»c nhất, nó có thá» im hÆ¡i lặng tiếng thay Äá»i hoà n toà n má»t con ngưá»i.
Cá» Cá»u Tư ngÆ¡ ngác nhìn Phó Bảo Nguyên.
Có lẽ ông nhìn thấu lòng hắn, ông phất tay như má»t vá» trưá»ng bá»i, âÄi Äi, ta chá» rượu cá»§a ngươi.â
Bạn Äang Ä
Chú thÃch
[1] Má»t câu thà nh ngữ vá»i hà m ý là toà n Trung Quá»c.
Con sông lá»n ÄÆ°á»£c Äá» cáºp trong câu nà y chÃnh là Trưá»ng Giang.
[2] Vì Äang cáu nên Cá» Cá»u Tư gá»i Lý Ngá»c Xương là ângươiâ thay vì ângà iâ.
Xưng hô thay Äá»i tùy trưá»ng hợp nhé.
[3] Dá»ch nghÄ©a: Cảnh xuân sắc thắm còn Äây, lòng xuân lại Äã Äâu hay nhà nà o.
Câu nà y xuất phát từ há»i Kinh Má»ng trong vá» Mẫu ÄÆ¡n Äình â tác phẩm do nhà soạn ká»ch thá»i Minh là Thang Hiá»n Tá» viết nÄm 1598.
Äây là vá» ká»ch rất ná»i tiếng và Äến nay vẫn ÄÆ°á»£c ngưá»i Trung Hoa nghiên cứu dá»±ng lại cÅ©ng như diá»
n xưá»ng.
Mẫu ÄÆ¡n Äình ca ngợi tình yêu tá»± do cá»§a nam nữ thanh niên, chá»ng lại những khuôn phép rà ng buá»c cá»§a chế Äá» hôn nhân phong kiến.
[4] Trưá»c giá» Äá» diá»
n vai kẻ ná»nh hót cÅ©ng như vì Cá» Cá»u Tư có chức quan cao hÆ¡n, Phó Bảo Nguyên toà n gá»i anh là ângà iâ.
GiỠông nói lá»i tháºt lòng nên mình Äá»i thà nh ângươiâ.
Xưng hô sẽ thay Äá»i tùy tình huá»ng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...