* Khu du lịch Đại Lục đứng top đầu ngành du lịch theo thống kê đầu năm nay, đứng đầu là vị tổng giám đốc trẻ Lục Tử Sâm, 24 tuổi, được xem như tinh anh trong ngành du lịch, chỉ trong một năm tiếp quản đã đưa Đại Lục lên đầu bảng danh sách du lịch trong nước *
Tinh Tinh thoát khỏi mục tìm kiếm, cậu ấy bây giờ đã giỏi như vậy rồi, khoảng cách của họ lại xa hơn một bậc, vốn dĩ không cùng một thế giới thì có cố gắng thế nào cũng chẳng thể đứng cạnh nhau. Tiếng chuông điện thoại reo lên, là Tiểu Hy gọi đến, Tinh Tinh bắt máy, đầu bên kia Tiểu Hy bảo cô nghỉ ngơi trước, Dĩ Phong say quá, cô ấy phải ở lại chăm sóc, Tinh Tinh bảo Tiểu Hy cứ yên tâm, cô ở bên này một mình cũng được, nói rồi cúp điện thoại lấy đồ đi tắm.
Tắm xong cũng đã gần 7 giờ tối, cảm thấy hơi đói, Tinh Tinh định đặt đồ ăn, lướt điện thoại một lúc, cô lại bỏ ý định, đứng dậy mặc đồ đi ra ngoài, biết sao được, cô ghét cảm giác ăn một mình. Đi dạo qua khu ăn uống của Đại Lục, không hổ là khu du lịch cho mọi người và mọi tầng lớp, quán ăn từ lớn đến bé, từ sang trọng đến bình dân đều có, Tinh Tinh ghé vào một quán mì nhỏ khá đông khách, gọi một bát mì gà, trong thời gian đợi thì lướt điện thoại xem Weibo.
Bát mì gà nóng hổi được bưng lên, Tinh Tinh cất điện thoại bắt đầu ăn, húp một thìa súp, vừa thơm vừa ngọt. Ăn ở quán tuy cũng một mình, nhưng xung quanh có những khách hàng khác khiến Tinh Tinh cảm thấy bớt cô đơn hơn. Cúi đầu ăn một miếng mì gà, phía đối diện có người kéo ghế ngồi xuống, Tinh Tinh vẫn tập trung ăn, chắc do quán đông hết chỗ, ngồi chung là bình thường, dù sao cô cũng ăn gần xong rồi.
" Ông chủ, một bát mì gà "
" Có ngay, có ngay "
Giọng nói này, sao cảm giác quen quen, Tinh Tinh lén nhìn trộm, không nhìn thì thôi, nhìn rồi lại khiến cô bị sốc, vô thức nuốt miếng mì gà trong miệng, thành công bị nghẹn rồi. Tinh Tinh vỗ ngực, phía đối diện nhanh chóng đưa qua một ly nước, uống vội mấy miếng nuốt xuống, Tinh Tinh thở ra một hơi.
" Nhiều năm không gặp cũng chả tiến bộ hơn chút nào, vẫn là khiến người khác phải lo lắng ", Tử Sâm phía đối diện nhìn cô nói.
" Lục Tử Sâm! Còn không phải do cậu, lẽ ra giờ phải ở nước ngoài chứ, sao lại xuất hiện ở đây rồi ", Tinh Tinh giấu đi vẻ bối rối, lạnh nhạt hướng Tử Sâm đáp.
" Còn biết tháng này tôi đi nước ngoài công tác, đây có thể xem là cậu tình xưa chưa dứt, vẫn lưu luyến tôi không quên được nên theo dõi tôi không "
Vẻ mặt tự luyến của ai kia thành công khiến Tinh Tinh nổi giận:" Là dì Lục nói cho tôi biết, cậu bớt ảo tưởng lại, ai tình xưa khó quên với cậu, tôi ăn xong rồi, đi trước "
" Tính tình vẫn không đổi, chọc tí liền nổi giận, đợi tôi một lúc, mẹ cậu gửi chút đồ cho cậu, đợi ăn xong tôi đưa cho "
" Cậu có thể đưa luôn bây giờ mà "
" Coi như tôi xin cậu đi, từ sáng đến giờ tôi còn chưa được miếng nào vào bụng đâu, đợi tôi một tí cậu sẽ chết à "
Nhìn vẻ mặt Tử Sâm có vẻ như không phải nói đùa, Tinh Tinh đành ngồi xuống, biểu thị cho việc đồng ý, Tử Sâm cũng cúi xuống ăn, cậu ăn rất nhanh, vài ba đũa đã hết bát mì, đứng dậy tính tiền, cả hai một trước một sau ra khỏi quán, đi bộ về khách sạn trong khu du lịch.
" Tôi tưởng cậu lái xe đến ", thấy Tử Sâm đi bộ cùng mình, Tinh Tinh nghi hoặc hỏi
" Cậu bớt xem phim tổng tài lại đi cô nương, cứ làm tổng giám đốc thì phải lái xe à, tôi đây có chân, cái khu du lịch bé tẹo này đi vài bước là hết, lái xe làm gì, xăng dầu bữa nay tăng giá, tôi đây cũng không thừa tiền mà phung phí ", Tử Sâm cợt nhả đáp.
Tiểu Hy nửa tin nửa ngờ nhìn khuôn mặt kia, không lộ ra một chút chột dạ nào, vậy chắc là thật, nghĩ vậy cô tiếp tục đi, khách sạn cũng đã gần tới, Tiểu Hy nhanh chân vượt lên trước Tử Sâm, hành động này khiến cô không thấy được phía sau ai đó móc điện thoại nhanh tay nhắn một tin ngắn gọn cho trợ lý:
* Đến khu ăn uống lái xe về hộ tôi *
Cất điện thoại đuổi theo Tinh Tinh, cả hai bước vào sảnh khách sạn.
" Đồ của tôi đâu ", Tinh Tinh chìa tay ra trước mặt Tử Sâm nhìn cậu hỏi
" Cậu về phòng trước đi, đồ tôi để trong xe rồi, trợ lý của tôi đang lái đi làm việc, chắc cũng sắp về rồi, tí tôi sẽ mang lên phòng cho cậu "
" Cậu biết tôi ở phòng nào à ", Tinh Tinh ngạc nhiên nói
" Sao mà tôi biết được, cậu ở phòng nào vậy "
" 206, vậy tôi về trước, đồ mẹ tôi gửi làm phiền cậu mang lên hộ, không thì gọi tôi, tôi sẽ xuống lấy ", nói xong Tinh Tinh xoay người tiến đến gần thang máy, bấm số lên tầng, Tử Sâm nhìn theo sau cô đến khi thang máy đóng mới thu hồi ánh mắt, cô gái nhỏ của cậu vẫn dễ thương như vậy, 5 năm rồi, Lý Tinh Tinh, rất vui khi được gặp lại cậu.
( Cập nhật chương mới nhất tại manga toon- tác giả Hy Văn)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...