Huấn luyện viên ngồi ở hội trường quan sát.
Huấn luyện viên không hiểu được người trẻ tuổi này bị làm sao: "Cái gì?"
Mục Tinh Trì thế mà trực tiếp cười thành tiếng.
Hắn hướng về phía các huấn luyện viện khác giải thích một chút về cái gọi là thỏ nha giả và cạnh tranh vị trí Center, nhìn về phía màn hình tràn đầy hứng thú, "Giang Diệp này thật thú vị a."
Giang Diệp nói những lời này tựa như là bán manh nhưng kỳ thật ở trong chứa ý tứ rõ ràng - cô chính là hướng tới vị trí Center này.
Lâm Tối hiện nhiên bị cô làm cho cô nghẹn một chút.
Vốn dĩ cô cho rằng Giang Diệp cũng sẽ nhường cô.
Thế mà Giang Diệp liền hỏi hai người có thể battle trực tiếp quyết định chỗ ngồi hay không.
Không nghĩ tới cô gái này hoàn toàn không ra bài theo lẽ thường.
Lâm Tối hơi hơi híp mắt, bỗng nhiên cũng cười.
Cô hạ chiến thư đối với Giang Diệp," Cô nghĩ kĩ chưa? Chốc nữa trong chương trình khẳng định sẽ có phần battle nha."
Lời này cùng với chốc nữa bị tôi loại đi xuống, không bằng hiện tại liền đem vị trí này ngoan ngoãn nhường cho tôi.
Giang Diệp gật đầu, "Vậy ——"
Cô chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội, " Chốc nữa đến phân đoạn battle thì gặp lại?"
Lâm Tối: "......"
Cô liền chưa thấy qua người nào như vậy!
Xem biểu tình giống tiểu bạch thỏ, kỳ thật mỗi câu nói đều có thể vừa vặn ở trên người khác làm tức chết.
Lâm Tối không có cách.
Cô lại không thể từ chỗ ngồi xách Giang Diệp lên.
Nếu không ngày hôm sau đầu đề các tề báo lá cải sẽ là Lâm Tối tại hiện trường thu hình ra tay đánh người.
Cô tuy rằng không quá để ý đến thanh danh mình nhưng điểm lễ phép này vẫn phải có.
"Hừ, vậy chốc lát gắp."
Lâm Tối chịu đựng tức giận đi xuống, ngồi ở chỗ ngồi có số 21.
Thực tập sinh ngồi ghế số hai mươi hai: "......"
Cô có thể cảm nhận sơ sơ được sự tức giận bên cạnh mình.
Cô gái nhịn không được hướng lên trên nhìn thoáng qua chỗ ngồi của Giang Diệp.
Giang Diệp biểu tình thong dong mà ngồi ở kia, giống như cùng sự việc vừa phát sinh không có liên quan gì với nhau.
......Chân thần.
*Ý nói Giang Diệp là một vị thần chân chính
Thực tập sinh này dù việc gì xảy ra cũng không hoảng hốt, rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Đợi đến lúc Lâm Tối ngồi về chỗ, phân đoạn tuyển tòa kết thúc.
Năm vị huấn luyện viên từ góc trái của sân khấu đi vào trường quay.
Trong sân, các thực tập sinh toàn bộ đứng dậy vỗ tay.
Giang Diệp một bên vừa vỗ tay, bên còn lại từ trong trí nhớ nhớ lại từng vị huấn luyện viên.
《 Truy quang thiếu nữ 》tổng cộ có hai huấn luyện viên thanh nhạc, hai huấn luyện viên vũ đạo và một huấn luyện viên rap.
Hai vị huấn luyện viên thanh nhạc đều là tiền bối lớn trong giới âm mà hai vị huấn luyện viên vũ đạo đều là idol.
Trong đó có idol lưu lượng hot như mặt trời ban trưa gần đây - Mục Tinh Trì.
Hắn lớn lên nhìn khá tốt, tuổi còn trẻ, tính cách tuy có điểm không kềm chế được mình nhưng vẫn thu hút được rất nhiều các cô gái, cho nên trong chương trình đời trước phát sinh ra không ít các CP huấn luyện viên x thực tập sinh.
Đây cũng là một lối tắt giúp một thực tập sinh không có tiếng tăm gì nổi lên nhanh chóng.
Chẳng qua Giang Diệp không hề nghĩ qua về con đường này.
Nhân khí là có thể tăng lên.
Nhưng khẳng định sẽ bị fan bạn gái của hắn đuổi theo mắng.
Cô là muốn tranh làm Center, đi con đường này rất dễ dàng mất nhiều hơn được.
" Làm một chương trình tuyển đào tạo nhóm nhạc, chúng tôi rất thưởng thức khi các bạn ở trong chương trình hợp tác thật tốt với nhau."
"Nhưng năng lực hợp tác trong nhóm, năng lực phối hợp, chúng ta sẽ ở sân khấu công diễn đầu tiên khảo nghiệm."
Huấn luyện viên Dương Tinh Tinh nói, "Cho nên, sân khấu xét cấp bậc này, tôi hi vọng có thể nhìn thấy chính là sân khấu biểu diễn cá nhân của chính bạn."
Các thực tập sinh có mặt không khỏi sửng sốt.
"Có ý tứ gì?"
"Không phải là biểu diễn tiết mục nhóm sao? "
"Trước tiên cũng chưa nói a."
Dương Tinh Tinh đem microphone giao cho Mục Tinh Trì.
Mục Tinh Trì: "Tôi biết rất nhiều người đều đã chuẩn bị tiết mục nhóm."
"Nhưng tôi muốn hỏi các bạn, mọi người có thể đảm bảo người bên cạnh có thể cùng bạn đi vào vòng trong sao?"
"Nếu không thể, sân khấu lúc đó đây các người sẽ biểu diễn cái gì? Là cùng người bên cạnh ăn ý phối hợp hay là tự có kỹ năng của mình?"
"Chú ý, lần này chúng tôi muốn nhìn thấy chính là bạn."
"Không phải là bạn cùng các đồng đội mình."
Mục Tinh Trì luôn nói chuyện trực tiếp vô tình như vậy.
Trong sân vừa có tiếng nghị luận sôi nổi thì bây giờ các thực tập sinh không khỏi bị dọa đến ngậm miệng.
"Hiện tại tôi sẽ công bố quy tắc."
Quy tắc từng điều được công bố ra.
Đây là một bản hoàn toàn mới, khác biệt hoàn toàn với quy tắc của các chương trình tuyển tú khác.
Khi mọi người còn đang hốt hoảng, Giang Diệp lại chắc chắn được một điều.
Những điều cô biết ban đầu là hoàn toàn giống nhau.
《 Truy quang thiếu nữ 》khiêu chiến chính các bản trước.
Bởi vì thời điểm tuyển tòa có thứ tự đến trước và sau cho nên thực tập sinh cũng không phải là đang ngồi ở vị trí lí tưởng của mình.
Cho nên mỗi thực tập sinh có một lượt để hướng về vị trí có thứ tự cao hơn mình mà khiêu chiến.
Nếu khiêu chiến thành công thì có thể thay thế được người đang ngồi ở vị trí đó.
Nếu khiêu chiến thất bại sẽ theo đúng quy tắc ngồi vào khu thất bại, chờ đến khi sân khấu kết thúc thì các huấn luyện viên sẽ dựa vào phần trình diễn của các cô mà xếp hạng.
Nếu ngồi ở chỗ không bị khiêu chiến, những thực tập sinh đó sẽ đơn độc biểu diễn, các huấn luyện viên sẽ căn cứ vào biểu hiện của người đó, cân nhắc xem người đó có xứng ngồi ở vị trí này hay không.
.
Truyện Quan Trường
Nếu thực lực của bạn không tương xứng với dã tâm của mình, sẽ đồng dạng bị phân vào khu thất bại.
Cuối cùng những người còn được lưu lại trong sân khấu sẽ có quyền lợi để lựa chọn ký túc xá.
Quy tắc này liền có nghĩa rằng bạn không chỉ cần phải khách quan đánh giá thực lực của chính mình mà còn phải đánh giá được thực lực của người mà bạn khiêu chiến hoặc là người sẽ khiêu chiến bạn.
"Không có câu hỏi gì."
"Chúng ta liền từ thực tập sinh hạng 1 bắt đầu."
"Có ai muốn khiêu chiến với Giang Diệp không?"
Không khí liền tĩnh lại một giây.
Lâm Tối không hề nghĩ ngợi, nhấc tay đầu tiên.
Giang Diệp đi xuống nhìn một vòng.
Vậy mà không ai trong số những người hạng 5 muốn tiến công khiêu chiến với cô.
Cô nghĩ nghĩ, cũng đúng.
Thực tập sinh vị trí càng cao càng muốn có thể bảo vệ vị trí của mình là được.
Mà mười mấy giây qua đi, trừ Lâm Tối ra thì không còn ai giơ tay nữa.
Giang Diệp phỏng chừng các cô ấy kiêng kị thực lực của Lâm Tối.
Mọi người tuy rằng không biết rõ lắm về thực lực của cô nhưng vẫn là biết về thực lực của Lâm Tối.
Còn có một tầng nguyên nhân, nếu có quá nhiều thực tập sinh tranh đoạt quá một vị trí.
Tổ chương trình sẽ nhất định sẽ phải cắt ghép, đại khái sẽ suất ra những tiết mục tốt nhất mà loại các tiết mục biểu hiện không tốt.
Cho nên dù đoạn tranh vị trí Center nhất định sẽ được chiếu, sẽ được lên hình nhưng vẫn có rất nhiều thực tập sinh chần chờ.
Trong giọng nói của Dương TInh Tinh lộ ra một chút thất vọng không rõ ràng: "Không có những người khác sao?"
"Vậy được rồi."
"Vậy, Lâm Tối, Giang Diệp, mời lên sân khấu."
"Trước tiên hãy giới thiệu một chút về bản thân các bạn, sau đó nói một chút về lý do các bạn muốn đạt hạng nhất."
"Chào mọi người, tôi đến từ Hải Âm giải trí, Lâm Tối."
"Lý do tôi muốn được hạng 1"
Lâm Tối bỗng nhiên cười khẽ một tiếng, "Điều này tôi còn phải nói nữa sao? "
Cô đem bảng tên của mình trưng ra cho mọi người xem, "Xem tên này, Lâm —— Nhất ——"
Cô thoáng nhướng mày, trong giọng nói mang theo một chút kiêu ngạo nhỏ, "Số 1 này, chính là cha mẹ hy vọng dù trong việc gì tôi cũng làm được tốt nhất."
"Tôi đây đương nhiên phải đến để giành được vị trí đứng đầu."
Phi thường cuồng vọng.
Nhưng loại cuồng vọng này đúng mực vừa lúc, không đến mức làm người chán ghét.
"Kia, Giang Diệp đâu?"
"Nói xem lý do của bạn."
Giang Diệp có điểm hơi thất thần.
Dưới chân sân khấu.
Trên đầu đèn flash.
Bốn phía màn ảnh.
Hết thảy đều xa lạ lại quen thuộc.
Cô đã xa cách tất cả đã từ lâu rồi.
Giang Diệp định lại tinh thần, nói: "Tôi biết rất nhiều người đều là lần đầu tiên nhìn thấy tôi, biết tôi."
"Cho nên tôi muốn ngồi ở vị trí thứ nhất để cho mọi người lần đầu tiên nhìn thấy tôi cũng phải nhớ kĩ tôi,"
Dương Tinh Tinh nhìn thoáng qua kịch bản, hỏi: "Cho nên, bạn là ôm tâm thái trải nghiệm thử để ngồi sao?"
Đây là lời kịch thiết kế cho cô.
Kỳ thật trong lòng Dương Tinh Tinh cảm thấy, cô gái này khẳng định không nghĩ như vậy.
Tuy lý lịch của cô tương đối đơn giản, nhìn qua cũng bất luận về kinh nghiệm sân khấu cũng không có.
Nhưng cô lại có loại phong thái thoang dong, chắc chắn lại tự nhiên, căn bản không phải là lọi người thấy không có ai ngồi ở vị trí top 1 thì ta liền thử xem.
"Không."
Giang Diệp lắc đầu, "Tôi ngồi ở chỗ kia, là tôi cảm thấy, tôi đương nhiên phải ngồi ở nơi đó."
Toàn trường tức khắc ồ lên.
Lâm Tối nghiêng đầu nhìn cô một cái hạ mi, "Nghe cô nói như vậy, tôi đây liền chờ mong biểu hiện của cô."
Giang Diệp không chút nào rụt rè, cười tủm tỉm đáp lại, "Tôi cũng sẽ thực chờ mong chị."
"Không cần nói nhiều, chúng ta liền thưởng thức trên sân khấu đi."
"Căn cứ quy tắc, từ người khiêu chiến biểu diễn trước."
"Lâm Tối, chuẩn bị tốt chưa?"
Lâm Tối nhìn phía dưới: "Chuẩn bị tốt."
Giang Diệp đi trước tạm thời xuống sân khấu, đem vị trí trung tâm sân khấu giao cho Lâm Tối.
Ngắn ngủi điều chỉnh một lát, âm nhạc vang lên.
Giang Diệp trước tiên đã có tìm hiểu qua về tư liệu của đối thủ trên sân khấu.
Cho nên cô biết, đây là một ca khúc trong album nhóm nhạc trước kia của Lâm Tối.
Giang Diệp hạ mi.
Chiêu này còn rất tốt.
Cũng không biết cô ấy trước kia có fan đoàn có thể vì hành động này của cô ấy mà lấy được một số cảm tình.
Bất quá, đây cũng sẽ là một điểm để lấy ra marketing.
Bất quá khách quan mà xem, Lâm Tối biểu diễn vẫn là khá tốt.
Trước kia nhóm của cô ấy có bảy người.
Hiện tại chỉ còn lại có một người, cô ấy lại đem ca khúc để biểu diễn nhóm vào để biểu diễn cá nhân thật sự rất thuyết phục.
Nếu nói nửa đoạn đầu của ca khúc còn có phong cách của nhóm nhạc trước của cô ấy thì vào nửa sau, phong cách ấy không còn một chút dấu vết nào biến đi, làm người ta nghi ngờ không ít đây có phải là tác phẩm cá nhân của Lâm Tối hay không.
Thật là biết suy tính a.
Ở lúc đầu có được tình cảm của fan đoàn.
Mặt sau lại có thêm fan only cho chính mình.
Đừng nhìn cô ấy có vẻ tính cách thẳng thắn.
Tốt xấu cũng là người ở trong giới giải trí xuất đạo lâu năm đã có rất nhiều kinh nghiệm rèn luyện.
Bất quá, bỏ qua điều khác không nói.
Giang Diệp thừa nhận, đây là một sân khấu rất tốt.
Đã có thể nhìn ra được kinh nghiệm thành thục trên sân khấu, lại có phong cách riêng của mình.
Là một đối thủ rất mạnh.
Sau khi Lâm Tối biểu diễn xong, toàn trường quay tức khắc vỗ tay oanh động.
Nhóm thực tập sinh bày ra một phản ứng khoa trương.
"Oa, thật không hổ là Lâm Tối."
"Thật là lợi hại a."
"Tôi phải luyện bao lâu mới có thể luyện đến trình độ này của cô ấy a."
"Tôi siêu cấp thích bài hát này, không nghĩ tới cô ấy sẽ sử dụng bài hát này lúc xếp hạng đâu a"
Mới vừa biểu diễn xong Lâm Tối hướng tới người xem cúi chào một cái, xuống sân khấu rời đi.
Toàn sân khấu sau khi tiếng vỗ tay qua đi, lâm vào yên lặng ngắn ngủi.
Thời điểm ánh đèn ở trên sân khấu tắt, Giang Diệp ở trong bóng tói, chậm rãi đi lên.
Cô có thể cảm nhận được tim mình phá lệ mà đập rất nhanh.
Nhưng không phải bởi vì khẩn trương.
Mà là bởi vì hưng phấn.
Nếu nói Lâm Tối mang cho mọi người thấy là tiết mục đã được phát hành.
Cô mang đến, chính là hoàn toàn điều hoàn toàn mới.
Bởi vì cô sắp sửa biểu diễn, là ca khúc đời trước cô sáng tác.
Đời trước cô viết xong, lại không có cơ hội để có thể phát hành, có thể biểu diễn, có thẻ cho mọi người nghe.
Tác phẩm chưa bao giờ gặp qua may mắn này hôm nay sẽ dược Giang Diệp biểu diễn.
Rốt cuộc, sắp sửa bị thế giới nghe được.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...