Thời gian hai tháng luyện tập thoảng qua, đảo mắt liền đến thời gian ghi hình của 《 Truy quang thiếu nữ 》
Giang Diệp cùng Đàm Mộng trước thời gian thu hình mấy ngày được tổ tiết mục đưa đến khách sạn phụ cận.
《 Truy quang thiếu nữ 》 là căn cứ kết quả cấp bậc lượt đánh giá đầu mà chia phòng ký túc cho nên bây giờ các cô trước tiên đều ở trong khách sạn.
Mà lúc sau sau mọi người cơ bản đã đến đông đủ, người phụ trách tiến đến, bắt đầu chia từng nhóm nhỏ thực tập sinh.
《 Truy quang thiếu nữ 》 mới bắt đầu chỉ có 60 thực tập sinh, thoạt nhìn so với các chương trình khác ít áp lực hơn.
Nhưng vì bởi tổ chương trình đến bây giờ cũng chưa công khai quay cùng quy luật để xuất đạo, cho nên ai cũng không tốt, các thực tập sinh trong lòng đều bất ổn.
Người phụ trách hôm nay lại đây, cũng không kỹ càng tỉ mỉ mà nói về vấn đề sản xuất.
Hắn chỉ nói vào cùng ngày ghi hình, thực tập sinh sẽ theo số báo danh lên sân khấu, tiến hành tuyển người.
Sau khi kết thúc tuyển sinh liền bắt đầu tiến hành sân khấu xếp cấp bậc.
Điều này đối với các chương trình khác không khác biệt là bao.
Nhóm thực tập sinh tuy rằng nghe mơ mơ hồ hồ nhưng cũng không có quá nhiều vướng mắc.
"Đến cả ký túc xá các cô đều đã biết, sẽ ngăn cứ vào kết quả đánh giá hôm đó mà chia ký túc."
"Khi xét cấp bậc, người có cấp bậc càng cao đương nhiên là có quyền lựa chọn ký túc xá tốt."
Người phụ trách sau khi nói xong dừng một chút, lại trấn an các cô, "Bất quá ký túc xá này lúc sau còn có cơ hội đổi mới, các cô cũng không cần quá khẩn trương."
Có thực tập sinh nhấc tay hỏi vấn đề: "Sân khấu xét cấp bậc kia là nội trong một ngày là xong sao?"
Người phụ trách gật đầu: "Không sai."
Nhóm thực tập sinh không khỏi nghị luận sôi nổi.
"60 người, vậy phải có đến bao nhiêu tiết mục a?"
"Như vậy chẳng phải muốn quay đến khuya?"
"Khẳng định a, phỏng chừng muốn sau nửa đêm kết thúc công việc đi."
"Trời ạ, chỉ mong đừng suốt đêm."
Nội tâm các thực tâm sinh hoảng sợ.
Còn chưa nói tuyển chọn đã mất bao nhiêu lâu.
Chỉ nói về buổi đánh giá đầu đi, một tiết mục ít nhất có ba- bốn phút còn tính thêm thời gian giao lưu của huấn luyện viên cùng thực tập sinh.
Nói vậy, như thế cũng phải mất đến hơn mười mấy giờ mới quay xong.
"Vì ghi hình cùng ngày nên chúng ta từ buổi sáng liền bắt đầu chuẩn bị quay."
Người phụ trách nói, "Mọi người đều thức đêm chuẩn bị cho tốt đi."
Phía dưới một mảnh kêu rên.
Tuy nói đối với thực tập sinh mà nói, thức đêm là chuyện thường ngày.
Nhưng luyện tập thức đêm cùng quay tiết mục mà phải thức đêm căn bản không phải cùng tính chất.
Ngày thường luyện tập còn có thời gian nghỉ ngơi.
Quay chương trình liền không giống nhau.
Liền nghĩ đến chính mình đang không biểu diễn nhưng bởi vì máy quay thời thời khắc khắc sẽ quét đến mình cho nên cũng cần thiết phải sốc lại tinh thần.
Nếu có lười biếng mà bị máy quay bắt được liền lưu lại cho người xem ấn tượng xấu về bản thân.
Người phụ trách: "Mọi người có thể lợi dụng thời gian mấy ngày nay nghỉ ngơi nhiều, hoặc là lại chuẩn bị cho tiết mục tiếp."
"Mặt khác, tuy rằng hiện tại ghi hình chính thức còn chưa bắt đầu."
"Nhưng các cô đã có một nhiệm vụ ——"
"Quay video 30 giây tự giới thiệu bản thân."
Phía dưới tức khắc có một trận xôn xao.
Giang Diệp nhíu mày suy nghĩ.
Chỉ có 30 giây a.
Nếu muốn hoàn toàn bày ra tài nghệ, của mình tựa hồ liền có điểm khó khăn.
Nếu muốn ở trong 30 giây bắt được sự chú ý của mọi người thì chỉ có thể tìm điều mới lạ để thu hút rồi.
......!Bất quá cô lại không phải rất muốn làm con đường này.
Rốt cuộc cô là muốn dựa vào thực lực trên sân khấu để thu cho mình fans.
"Mong mọi người nghiêm túc quay chụp."
"Sáng mai 10 giờ, dựa theo trình tự phòng đi tới đại sảnh khách sạn."
"Hiện tại giải tán."
Người phụ trách vừa ly khai nhóm thực tập sinh cũng sôi nổi di tản đi.
Đàm Mộng một đường tựa hồ đều muốn nói chuyện.
Nhưng cô ấy lại nhẫn nhịn, vẫn luôn nghẹn tới khi vào trong phòng mới hỏi Giang Diệp:"Giang Diệp, chỉ có 30 giây thôi, Cậu có ý tưởng gì tốt không?"
Cô ấy phi thường phiền não mà nhíu mày, " Cậu nói xem, 30 giây có khả năng sao?"
"30 giây nhảy một đoạn điệp khúc đều nhảy không xong, làm sao có thể bày ra khả năng vũ đạo của tôi?!"
Giang Diệp thực không đạo đức mà kiến nghị cô ấy: "Muốn trình diễn thực lực, tôi kiến nghị cậu lên lộn ngược mười cái ra sau, khẳng định có thể kinh diễm đến mọi người."
Đàm Mộng: "......"
Đàm Mộng tức giận nói: "Cậu có bệnh rồi Giang Diệp."
Giang Diệp lập tức lộ ra biểu tình hết sức vô tội vô hại, bắt đầu xếp tủ quần áo của mình.
Tuy rằng cái này cũng không phải quá chú trọng cá nhân nào, cũng rất ít người sẽ thật sự vì một cái video 30 giây mà đối với thí sinh lưu lại ấn tượng đến khắc cột ghi tâm rồi trở thành fans.
Nhưng ít ra cô muốn cho Giang Diệp được chú ý tới.
Ngày hôm sau, Giang Diệp như cũ dậy thật sớm.
Tuy rằng là dựa theo trình tự phòng tiến hành quay chụp nhưng cô cũng không gây trở ngại mà liền đi qua xếp hàng.
......!Quả nhiên, bởi vì chỉ có 30 giây, có rất nhiều thực tập sinh quyết định cho người xem mộ ấn tượng đầu thật mãnh liệt.
Có người mặc chế phục JK, có người mặc váy lolita còn có người trục tiếp thuê một bộ đồ con thỏ bằng bông để mặc.
Giang Diệp: "......"
Tóm lại là trăm hoa đua nở.
So sánh với nhau, Giang Diệp cảm thấy chính mình ăn mặc quả thực giống một sinh viên bình thường.
Nhưng nữ sinh viên cũng không có gì không tốt.
Ít nhất rất có lực tương tác đó!
Giang Diệp ở bên ngoài chờ đợi khoảng một giờ, rốt cuộc đến phiên cô đi vào.
Phòng đại sảnh khách sạn này được bố trí thành cùng loại với phòng luyện tập.
Ở trong một góc phòng bày không ít nhạc cụ, là dụng cụ cung cấp thực tập sinh.
Bất quá ngắn ngủn 30 giây muốn thể hiện khả năng nhạc cụ thì cũng rất khó xử.
Giang Diệp lắc lắc đầu, ý bảo chính mình không cần không cần nghĩ nữa.
Lúc sau cô liền ngồi ở trên ghế ở giữa phòng.
Người quay phim nói: "Chuẩn bị tốt thì gật đầu để bắt đầu."
Giang Diệp hít sâu một hơi, gật đầu.
Cô ở điểm đỏ trước camera vẫy hai cái.
"Chào mọi người, tôi là Giang Diệp đến từ Thịnh Duệ Giải Trí."
Cô không chuẩn bị cái gì.
Chỉ nghĩ dùng 30 giây này đem lời nói mình muốn nói thật tốt.
"Tuy rằng các bạn hiện tại còn không quen biết tôi."
"Nhưng tôi nhất định sẽ làm các bạn nhớ kỹ tôi."
"Bởi vì thời điểm gặp lại lần nữa, tôi sẽ ngồi trên vị trí thứ nhất để cùng các bạn chào hỏi."
......
Ngày tiếp theo, trong phòng họp.
Cửa bị mở ra, một người trẻ tuổi vội vàng tới, kéo cái ghế dựa ở gần nhất ngồi xuống, "Thật ngại quá tôi tới muộn."
Hắn ngoài miệng nói ngượng ngùng nhưng biểu tình lại không có nửa điểm ý tứ muốn xin lỗi, hạ mi nhìn về phía bốn vị lão sư khác, cười: "Đại gia chờ lâu rồi đi?"
Còn lại bốn người: "......"
Mục Tinh Trì là idol lưu lương mới nổi năm gần đây.
Nghe nói tổ tiết mục mời hắn làm giáo viên vũ đạo thì tốt không ít tiền cùng tinh lực.
Cho nên vài vị đạo sư còn lại tuy rằng trong lòng có điểm đổ thêm dầu vào lửa, cũng không dám nói cái gì, chỉ có thể cười gượng hai tiếng, "Không có không có, bắt đầu đi."
"Không có thì tốt."
Mục Tinh Trì nhìn thoáng qua chính mình nói, "Một giờ hẳn là có thể làm xong đi.
Tôi chốc nữa còn một hoạt động nữa phải đuổi."
Bốn người còn lại: "......"
Bọn họ hôm nay tới là muốn thu lại biểu tình khi xem video giới thiệu của thực tập sinh.
Mà bọn họ vừa xem vừa nhận xét, sẽ làm tiết mục phát sóng trước để thu được sự chú ý của công chúng.
Bọn họ đầu tiên click mở chính là đại nhiệt tuyển thủ trước khi thi đấu, Lâm Tối.
"Chào mọi người, tôi là Lâm Tối."
Một cô gái tóc xoăn cuộn sóng ngồi ở giữa căn phòng trên mặt tự tin rõ ràng, "Nếu có người hỏi tôi vì cái gì một lần nữa tới tham gia nhóm nhạc nữ."
"Tôi sẽ nói, bởi vì tôi muốn được mọi người nhìn đến."
"Nếu có người hỏi tôi nghĩ như thế nào khi được mọi người nhìn đến."
"Tôi sẽ nói, chỉ cần đứng ở vị trí thứ nhất, mọi người liền không thể không nhìn đến tôi."
"Tôi biết thực tập sinh này"
Bên tay trái của Mục Tinh Trì, một vị lão sư khác tên Dương Tinh mở miệng nơi, "Em ấy trước kia từng ở trong một nhóm nhạc nữ, là một thần tượng thành thục.
Tôi cũng rất xem trọng em ấy."
Đối diện cô, một vị thanh nhạc lão sư cũng gật đầu: "Cũng chính là em ấy mới có thể có tự tin như vậy."
"Nói vậy thực tập sinh khác đều sẽ không nói lời nói kiểu này trong phần giới thiệu đi?"
"Cũng là, em ấy nói lời này là chắc chắn, những người khác nói không khỏi có vẻ quá tự đại."
Vài vị huấn luyện viên một bên cười nói một bên xem các thực tập sinh khác tự giới thiệu.
Ai biết thực tập sinh tiếp theo liền vả mặt bọn họ.
"—— bởi vì thời điểm gặp lại lần nữa, tôi sẽ ngồi trên vị trí thứ nhất để cùng các bạn chào hỏi."
Trong video thiếu nữ chớp chớp mắt.
Dùng biểu tình vô hại nhất nói ra lời nói tàn nhẫn nhất.
Mọi người trong phòng họp: "......"
Mục Tinh Trì lại là trực tiếp cười thành tiếng, nhìn về phía vài vị huấn luyện viên, "Mọi người vừa mới nói tới cái gì?"
"......!Khụ, thật là không nghĩ tới a."
"Em ấy là ai?"
"......!Chưa thấy qua."
"Không quen biết."
Vài vị huấn luyện viên không hẹn mà cùng mà mở tư liệu sơ lược của cô.
【 Giang Diệp, 18 tuổi, Thịnh Duệ Giải Trí thực tập sinh 】
【 Thời gian thực tập: Hai năm 】
【 Kinh nghiệm ra mắt: Không 】
Tất cả huấn luyện viên: "......"
Dương Tinh Tinh cười cười, thực uyển chuyển nói: "Đương nhiên, có tự tin là chuyện tốt."
Trần Nhất Minh cũng hùa theo, "Tôi đồng ý, chỉ là muốn xem tình huống."
Một thực tập sinh lý lịch đều bình thường ở phần giới thiệu lại nói chính mình muốn đạt vị trí Center.
Khẩu khí không khỏi là có điểm lớn.
Bọn họ không đem Giang Diệp ở trong lòng đi, nhanh chóng xem thực tập sinh tiếp theo tự giới thiệu.
"Cũng không hẳn vậy đi."
Chỉ có Mục Tinh Trì lại là có ý kiến bất đồng, "Chúng ta lại không biết thực lực cô ấy, như thế nào biết cô ấy nói lời này là cuồng vọng?"
"Giang Diệp......!Đúng không."
Mục Tinh Trì nhìn chằm chằm lý lịch sơ lược của cô một lát, gõ gõ vở, "Liền chờ thêm hai ngày nữa rồi xem biểu hiện của cô ấy."
—
Hai ngày sau, trong phòng hóa trang.
Bởi đây là sân khấu đầu nên khá tự do cho nên trang phục và chuyên viên trang điểm của thực tập sinh đều là từ chính công ty chuẩn bị.
Tuy rằng Thịnh Duệ Giải Trí chỉ có hai người là Đàm Mộng cùng Giang Diệp nhưng khi xuất phát công ty cũng cho các cô một chuyên viên trang điểm đi cùng.
Chẳng qua các cô có điểm đặc thù.
Bởi vì các cô không ra cùng một tiết mục cho nên trang phục của cả hai hoàn toàn khác nhau.
Sắp lên sân khấu, nhân viên công tác của tổ tiết lại đây xem các cô chuẩn bị thế nào, hơn nữa đeo cho các cô microphone.
Đám người đi rồi, Đàm Mộng từ phòng thử đồ của mình đi ra.
Thấy Giang Diệp còn ở trong một cái phòng thử đồ khác, Đàm Mộng nghẹn trong chốc lát, vẫn là nhịn không được hỏi: "Uy, Giang Diệp, cậu có mấy cái microphone?"
Giang Diệp: "Cái gì?"
"Cậu có mấy cái microphone?"
"Cậu sẽ không không biết tiềm quy tắc đi?"
"Trên người mang không mang theo đồ, mang nhiều ít đồ là có thể nhìn ra tổ tiết mục có coi trọng cậu hay không."
Giang Diệp sửng sốt một chút, ký ức bỗng nhiên hồi tưởng.
Microphone.
Đích xác, điều này xem như là quy tắc ngầm của ngành sản xuất.
Tổ tiết mục sẽ căn cứ vào đánh giá về thực tập sinh mà phát số lượng microphone.
Một cái microphone là thực tập sinh thu âm bình thường, mà không có microphone thì sẽ có thể cho hậu trường nghe lén.
Hậu trường nghe lén có thể tùy vào trạng thái của thực tập sinh, cũng coi đây là tham khảo liền có thể xây dựng một tuyến kịch bản.
Ở 《 Shining 101》, số lượng microphone của thực tập sinh là tổ tiết mục cùng công ty đồng thời ước định tốt.
Các người vì thực tập sinh xài bao nhiêu tiền, các người muốn làm ai nổi bật đều có thể từ số lượng microphone phản ánh.
Giang Diệp cúi đầu xem chính mình.
Bên ngoài, Đàm Mộng nghe cô thật lâu sau không có ra tiếng, thoáng có điểm luống cuống: "Cậu.....!Liền tính cậu một cái microphone cũng không có.
Cậu cũng không đến mức muốn khóc đi?"
"Đương, đương nhiên, tôi có một cái microphone, khẳng định là sẽ không đồng tình cậu."
Giang Diệp không nói lời nào, là bởi vì cô có điểm hoảng hốt.
Cô nhớ rõ rành mạch.
Đời trước, cô ở thời điểm xét cấp bậc một cái microphone đều không có, chỉ có thời điểm lên sân khấu đưa cô một cái mic cầm tay.
Mà lúc này đây, cổ áo các cô trên cùng một bên hông đều chỉ khác biệt một cái microphone..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...