Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu


“Phốc!”
Hạ Mạt luống cuống tay chân lau sạch sẽ cơm bẩn và nước miếng trên bàn cơm, ánh mắt lặng lẽ nhìn về phía Ngọc Chương, thấy hắn nhìn chằm chằm vào mình, hai bên tai không tự chủ được đỏ lên.
Thấy nhi tử đỏ mặt không nói lời nào, Ngọc Chương xem như cậu cam chịu, hắn buông chén đĩa xuống, ôn nhu lau sạch thức ăn bẩn trên áo nhi tử, ôn nhu nói: “Ba ba thấy Randall vương tử học cùng ngành học với con, về sau hai người rất có khả năng cùng chung một ban.

Kỳ phát tình của con cũng nhanh đến ……”
“……”
Hạ Mạt nhăn ngũ quan: Như thế nào lại bắt đầu nói chuyện này ……
Ngọc Chương tiếp tục nói:“Có chút tiểu tâm tư là thực bình thường.

Thế nhưng người này lại là đại vương tử của Lạp Hỗ tinh cầu, Alpha cỡ nào cao cao tại thượng, tuy nói con có thể lợi dụng tin tức tố câu dẫn hắn……”
Câu dẫn?!
Lão ba con quỳ ngài có được không?! Có thể không nói thản nhiên như vậy được hay không, con căn bản không nghĩ tới vấn đề này a! A! A a a……

“Nhưng Alpha giống như đại vương tử, từ nhỏ liền tiến hành huấn luyện chống đỡ Omega tin tức tố.

Mà không nói đến xác suất con thành công câu dẫn hắn là bao nhiêu, từ luân lý đạo đức mà nói, chuyện này cũng không phải phương pháp quang minh chính đại gì.

Mọi việc vẫn phải thành lập trên trụ cột tình cảm.

Hắn hẳn là đã trưởng thành đi, còn lớn hơn con nửa tuổi, nói không chừng đã có Omega.

Nếu hắn có người trong lòng, con cũng đừng đi can thiệp.

Alpha cường tráng ở trong Lạp Hỗ tinh cầu rất nhiều, không nhất thiết phải theo đuổi hắn không buông……”
Hạ Mạt rơi lệ: Lão ba, ngài đến cùng là cánh tay khuỷu tay hướng ra bên ngoài? Vì cái gì luôn đem con nói giống hệt như một tên cuồng tinh dục vậy? So sánh với Alpha thân thể cường tráng, con chỉ là Omega tay trói gà không chặt! Huống hồ, huống hồ con cũng không nghĩ tới muốn làm Omega của hắn……
“Mạt Mạt? Nghe hiểu chưa?”

“……”
Ngọc Chương bất đắc dĩ lắc đầu,“Đứa nhỏ không phải là lại đi yy (ý dâm) Randall vương tử đấy chứ?”
“……” Hạ Mạt quả thực muốn rít gào: Muốn thì con cũng phải có lá gan đó mới được a……
Buồn bực vượt qua hai giờ, phi thuyền rốt cuộc tới địa điểm, Hạ Mạt ỉu xìu đi ở phía sau Ngọc Chương, giống hệt như u linh đã chết một vạn năm rồi.
Hai người một trước một sau đi xuống thang cuốn.
Ngọc Chương đánh giá bốn phía, không hổ là bến tàu của hoàng thành, phòng khách vô cùng to lớn sáng sủa, một nơi to như vậy mà không nhiễm một tí hạt bụi nhỏ nào, còn có rất nhiều thiết bị công nghệ cao hắn chưa từng thấy bao giờ.
Bến tàu của hoàng thành cũng không phải là một nơi nhỏ như Hưng Thành có thể so sánh, hành khách nơi này phần lớn mặc hoa lệ, vừa thấy chính là phi phú tức quý.

Đứng ở loại địa phương này, quần áo mộc mạc của Ngọc Chương cùng Hạ Mạt ngược lại lại có chút không hợp.
“Hiện tại chúng ta hẳn là đi chỗ nào?” Ngọc Chương quay đầu hỏi.
Hạ Mạt rốt cuộc hồi hồn, nhìn quanh một vòng, kéo lão ba đến địa phương cho đỗ phi thuyền,“Chúng ta trực tiếp ngồi taxi phi thuyền đi đến trường học, thuận tiện mua một căn nhà ở chỗ gần đó.”
“Mua nhà?”
Hạ Mạt nói ra quyết định của mình: “Đúng vậy, xung quanh trường học khai phá một khu dân cư mới, hiện tại chính là lúc không bán được ra bên ngoài, giá phòng giảm rất nhiều, tiện nghi vô cùng.”
“Người khác đều không mua, chúng ta mua tới làm cái gì? Huống hồ bên kia cư dân đều không có, ở tại nơi đó không phải thực không có phương tiện sao?”
Hết chương 20..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui