Đoạn Sở là bị đói mà tỉnh, mới vừa mở mắt ra, chợt nghe nhi tử kinh hỉ hô một tiếng “Ba ba tỉnh!”, cùng với một trận tiếng bước chân dồn dập càng ngày càng gần.
Đoạn Sở mới vừa nâng người lên, Úc Cẩn Tu đã nghiêng thân thể nhỏ bé mềm mại của mình lại gần, vươn cánh tay ôm lấy cổ hắn, nhỏ giọng tức giận nói: “Ba ba, con rất lo lắng cho người.”
Đoạn Sở nở nụ cười, vỗ vỗ phía sau lưng đứa nhỏ ôn nhu trấn an: “Ba ba chỉ là mệt mỏi.”
Cửa lớn đại điện bị đẩy ra, Úc Thịnh Trạch nhanh chóng đi vào, nhìn hai cha con thân mật ôm nhau, không đồng ý mà đi lên, xách Úc Cẩn Tu đặt xuống đất.
“Ba ba con đói bụng, trước để ba con đứng lên.”
“Vâng, phụ thân!” Úc Cẩn Tu thẹn thùng đứng ở một bên, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn nổi lên đỏ ửng, chớp mắt nhìn Đoạn Sở.
Đoạn Sở trong lòng ấm áp, lại thấy Úc Thịnh Trạch thần sắc rất tốt, hoàn toàn yên lòng, nhanh chóng nhìn thời gian, đã là giữa trưa.
Chờ hắn đứng lên, Úc Thịnh Trạch đã thông báo cho người hầu chuẩn bị tốt cơm trưa. Hai phu phu mang theo Úc Cẩn Tu đi tới nhà ăn, một nhà ba người ăn cơm xong, lại cùng nhau đi đến thiên điện ở cách vách, Đoàn Tử đang ngủ say, Bạch Bạch vẫy đuôi nằm sát bên người nó. Nhìn thấy bọn họ lại đây, Bạch Bạch nhỏ bé yếu ớt “ô” một tiếng, xem như tiếp đón.
Đoạn Sở cẩn thận kiểm tra tình huống của Đoàn Tử, năng lượng tiêu hao so với quá khứ không khác biệt lắm, trong lòng càng thêm cao hứng.
“Ba ba, buổi sáng Đoàn Tử ăn thật nhiều, Bạch Bạch chỉ ăn một chút.” Úc Cẩn Tu vừa nói vừa khoa tay múa chân, ngửa đầu nhìn Đoạn Sở, muốn nghe phụ thân giải thích.
Đoạn Sở đi đến bên người Úc Cẩn Tu ngồi xổm xuống, cười trả lời: “Bởi vì buổi sáng Đoàn Tử vừa tiêu hao rất nhiều năng lượng, cho nên phải bổ sung nhiều một chút, hiện tại ngủ cũng là một biện pháp để bổ sung năng lượng.”
“Nga.” Úc Cẩn Tu cái hiểu cái không gật đầu.
Đoạn Sở biết, đứa nhỏ là muốn nhớ kỹ rồi chậm rãi tự mình lý giải, nếu không nghĩ ra, tới buổi tối ngủ sẽ hỏi lại kỹ càng. Hắn nghĩ nghĩ, nhìn Úc Cẩn Tu hỏi: “Tử quả trong phòng gieo trồng đã ra rất nhiều quả, con hiện tại đi học, buổi chiều trở về, ba ba mang con đi hái một ít, đút cho Đoàn Tử cùng Bạch Bạch ăn, được không?”
Úc Cẩn Tu liên tục gật đầu, nhu thuận để người hầu dẫn tới thái học viện.
Úc Thịnh Trạch cuối cùng cũng tìm được thời gian chỉ có hai người, lôi kéo Đoạn Sở đi trở về thư phòng chính điện, chậm rãi nói ra phát hiện buổi sáng hôm nay:
“Ta lúc trước nghĩ, thăng lên cấp 10 hẳn là cũng giống như lên cấp 9, đều chờ chiến lực tích tụ đến đỉnh điểm mới có thể đột phá. Nhưng trên thực tế, nếu không phải buổi sáng hôm nay quá mức ngoài ý muốn, thời cơ địa điểm không thích hợp, chuẩn bị cũng không đầy đủ, ta chỉ sợ đã đột phá.”
Đoạn Sở lắp bắp kinh hãi, khó có lúc thất thố mà bắt lấy tay Úc Thịnh Trạch. Lần giao hòa này có quan hệ với việc thăng lên cấp 10 hắn đương nhiên có thể đoán được, nhưng Úc Thịnh Trạch nói “Đột phá” chứ không phải “Có thể đột phá”. Chẳng lẽ là còn có vấn đề gì?
“Có phải tinh thần lực của ta theo không kịp?” Đoạn Sở lo lắng nhăn lại mi. Hắn đã thật lâu không cảm nhận được cảm giác đầu váng mắt hoa khi tinh thần lực hao hết, nhưng lúc này khai thông tinh thần lực cùng dung nhập thật sự là quá cố sức.
Úc Thịnh Trạch thấp giọng cười, cầm ngược lại tay Đoạn Sở nhẹ nhàng lôi kéo, hai người cùng nhau ngồi ở trên ghế.
“Ngươi đã quên, buổi sáng ngươi đã bị hao tổn tinh thần lực, căn bản không thể khôi phục.” Úc Thịnh Trạch cười nhắc nhở.
Đoạn Sở bị kiềm hãm, nhìn ý cười nồng đậm trên khuôn mặt Úc Thịnh Trạch, cảm thấy 囧 囧, không nhịn được mà giữ lấy cổ Úc Thịnh Trạch, hung tợn cắn lên môi hắn. Thân thể Úc Thịnh Trạch bỗng nhiên căng chặt, Đoạn Sở ánh mắt chợt lóe, há miệng buông tha, vươn đầu lưỡi liếm liếm, thấy ánh mắt Úc Thịnh Trạch trở nên ám trầm, nhắm mắt lại, bị Úc Thịnh Trạch hôn lên thật sâu.
Cho dù đoán được mấu chốt thăng lên cấp 10 nằm ở chỗ dị thú giống người khế ước cấp 9 cùng biến hóa của chiến lực, nhưng truyền thuyết cũng chỉ ghi lại một cách thật thật giả giả, còn dị thú có tác dụng như thế nào trong quá trình thăng cấp, chung quy vẫn là tảng đá lớn trong lòng bọn họ. Lúc này đánh bậy đánh bạ, cuối cùng lại giải quyết được nan đề lớn nhất của bọn họ.
Chờ hai người rốt cục tách ra được, Đoạn Sở lại nhớ tới tinh thần lực chung đoan bị rớt hỏng: “Thịnh Trạch, chúng ta phải đi nghiệp đoàn người khế ước một chuyến, làm một bộ tinh thần lực chung đoan mới.”
Úc Thịnh Trạch lại lắc lắc đầu: “Tinh thần lực chung đoan cấp 9, đã không thể thừa nhận được năng lượng tuần hoàn trong cơ thể ta.”
Đoạn Sở nhăn lại mi, hắn tuy vẫn có thể đi theo bên người Úc Thịnh Trạch, nhưng ai cũng không thể cam đoan chuyện ngoài ý muốn, không có tinh thần lực chung đoan rất dễ bị người lợi dụng sơ hở.
Úc Thịnh Trạch cũng nghĩ tới điểm này, “Chiến sĩ cấp 10 có thể hoàn toàn khống chế tinh thần lực của chính mình, xem ra chúng ta phải nhanh chóng thăng cấp.”
Đoạn Sở kinh hỉ nhìn về phía Úc Thịnh Trạch: “Thật sự?”
“Đương nhiên.” Úc Thịnh Trạch khẳng định nói, nhìn về phía Đoạn Sở nhắc nhở: “Ngươi nhìn không gian tinh thần lực của mình thử xem?”
Đoạn Sở theo bản năng muốn chạm vào cái bớt, tinh thần lực còn chưa tiến vào, không gian trà sơn xanh um tươi tốt, sức sống bừng bừng đã như ẩn như hiện.
“Tại sao có thể như vậy?” Đoạn Sở lắp bắp kinh hãi.
Hắn tiến vào không gian trà sơn đều cần tinh thần lực chạm vào cái bớt, cái bớt kia giống như một cánh cửa, chưa bao giờ muốn nhìn liền có thể nhìn như vậy. Đoạn Sở thậm chí cảm thấy, cho dù tinh thần lực của hắn hiện tại còn chưa khôi phục, hắn cũng có thể không cần thông qua cái bớt, chỉ cần nghĩ tới liền có thể trực tiếp tiến vào không gian trà sơn.
“Ta bình thường phải đụng tới cái bớt của ngươi, hoặc là cần ngươi ở trong không gian tinh thần lực, mới có thể tiến vào. Nhưng ngươi hôm nay sau khi mê man, ta ở thật xa cũng có thể thấy được. Cái này có quan hệ với tinh thần lực tăng trưởng của ngươi.” Úc Thịnh Trạch trầm ổn phân tích, sau đó chỉ ra suy đoán của mình: “Ta nghĩ ta một khi thành công thăng lên cấp 10, ngươi cũng sẽ thăng cấp theo. Nguyên bản không gian tinh thần lực độc lập, cũng sẽ trở thành một bộ phận chỉnh thể với tinh thần lực của ngươi, có thể liên tục không ngừng cung cấp tinh thần lực cho ngươi.”
Ở tinh tế, người khế ước không thể thăng cấp, chỉ có thể dựa vào thiên phú chính là kiến thức thông thường, nhưng Đoạn Sở lại càng nguyện ý tin tưởng vào suy đoán của Úc Thịnh Trạch. Hơn nữa hai Tử Tinh thú cấp 9 chính là ví dụ thực tế tốt nhất. Hắn bị tin tức liên tiếp làm cho ngơ ngác, khó có thể ức chế mà hưng phấn. Nếu dựa theo suy đoán của Úc Thịnh Trạch, hắn sẽ không còn phải lo lắng chuyện tinh thần lực bị hao hết.
Lại nói tuy chiến sĩ cấp 10 không có tinh thần lực bạo động, nhưng trong lúc chiến đấu tinh thần lực vẫn bị hao tổn, Đoạn Sở trước kia sẽ bổ sung tinh thần lực bị hao tổn trong lúc chiến đấu cho Úc Thịnh Trạch, đương nhiên không hy vọng sau khi vào cấp 10 hắn một chút cũng không thể giúp đỡ.
“Mấy ngày nay chúng ta đem Đoàn Tử mang theo người đi!” Đoạn Sở nhìn Úc Thịnh Trạch đề nghị. Hết thảy những điều này, đều là Đoàn Tử trong lúc vô ý cùng bọn họ dung hợp năng lượng mà có được. Đoạn Sở lúc này cũng bắt đầu hoài nghi, lúc trước Đoàn Tử nhìn thấy hắn liền nhào tới, có phải vì nó nhìn thấy được không gian trà sơn của mình nên mới như vậy.
“Đương nhiên tốt.” Úc Thịnh Trạch cười cười, bỗng nhiên đứng lên, lôi kéo Đoạn Sở đi tới cửa.
Đoạn Sở khó hiểu nhìn về phía Úc Thịnh Trạch: “Đoàn Tử còn đang ngủ, không cần gấp như vậy.”
Úc Thịnh Trạch không trả lời, chỉ lôi kéo Đoạn Sở đi ra thánh điện.
Đoạn Sở tuy cảm thấy kỳ quái, bất quá hắn từ trước đến nay luôn tin tưởng Úc Thịnh Trạch, trở tay nắm ngược lại tay hắn, sóng vai đi về phía trước. Rất nhanh, Đoạn Sở liền phát hiện nơi bọn họ đi đến chính là thái học viện. Hắn nghiêng đầu nhìn về phía Úc Thịnh Trạch, thấy hắn bộ dáng thập phần nghiêm túc, không tiếng động cười loan mặt mày.
Hai người lặng yên không một tiếng động tiến vào thái học viện, lá chắn tinh thần lực che giấu hành tung của bọn họ, không kinh động bất cứ kẻ nào.
Úc Cẩn Tu sáu tuổi, học ở khu dành cho trẻ nhỏ. Nơi đó đều là những đứa trẻ dưới mười tuổi, chưa làm kiểm tra đo lường tinh thần lực. Lúc này vừa vặn là thời gian nghỉ ngơi, mấy đứa nhỏ tốp năm tốp ba chơi đùa ầm ĩ, Đoạn Sở liếc mắt một cái liền nhìn thấy đứa con của mình ngồi ở hàng đầu tiên, lúc này đang mím môi, mắt to đen bóng chớp chớp, rõ ràng là một bộ dáng mất hứng.
Thật sự bị khi dễ? Đoạn Sở nhăn lại mi, nhìn về phía mười mấy đứa nhỏ đang vây quanh bàn Úc Cẩn Tu, là con trai độc nhất Úc Tấn Thành của đại hoàng huynh Úc Hồng Trì cùng hai đứa con trai và một đứa con gái của ngũ hoàng huynh, còn có Úc Cẩm Duyên con của thất hoàng huynh và con cháu của các gia tộc huân quý khác.
Lúc này Úc Cẩm Duyên lớn hơn Úc Cẩn Tu năm tuổi, cùng Úc Tấn Thành căn bản không nên xuất hiện ở khu học tập cho trẻ nhỏ lại đang lớn tiếng ồn ào cái gì đó, còn thường nhìn về phía Cẩn Tu. Sau đó Đoạn Sở liền nhìn thấy đứa con của hắn khuôn mặt nhỏ nhắn càng banh chặt, sắp đến mức bùng nổ.
“Phanh” một tiếng, cửa lại truyền ra một tiếng nổ, Đoạn Sở theo tiếng nhìn lại, một đám tiểu thiếu niên dũng mãnh tiến vào, đứng đầu rõ ràng là Nguyên Vũ Sướng con của Nguyên Vĩnh Nghị cùng Dung Thu, phía sau trừ bỏ con cháu của những gia tộc có quan hệ tốt với Nguyên gia, ngay cả con trai độc nhất của nhị hoàng tử đã mất cùng những người khác rõ ràng là bộ dáng xem kịch vui mà đi theo đến đây.
Thật đúng là đầy đủ hết! Nhìn thấy đứa con của mình bị mọi người vây chặt như nêm, trong lòng Đoạn Sở ẩn ẩn dâng lên ảo não cùng lo lắng, cảm thấy quả nhiên là hắn thất trách.
“Không có việc gì, là Tấn Thành muốn nhìn Tử Tinh thú, hỏi vì sao vài ngày rồi mà không mang theo, Cẩm Duyên lại không cho phép Tấn Thành đến gần Cẩn Tu quá mức, mới làm ầm ĩ thành như vậy. Vũ Sướng là tới hỗ trợ. . . . .” Úc Thịnh Trạc nghe được nhất thanh nhị sở, ghé sát vào bên tai Đoạn Sở thuyết minh.
Đoạn Sở khóe miệng co rút, chỉ cảm thấy không nói được gì, “Ai nha” vài tiếng, trong phòng học đang huyên náo bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, nhóm tiểu thiếu niên nguyên bản vây quanh lại tản ra tứ phía, miệng còn hô “A, chạy mau, Cẩn Tu / điện hạ lại đánh người!”
Đoạn Sở kinh ngạc không thôi nhìn qua, chỉ thấy mấy hài đồng nguyên bản vây quanh Cẩn Tu bỗng dưng hoảng sợ lui về phía sau, đứa con hiểu chuyện nhu thuận của mình lao thẳng tới Úc Tấn Thành cao hơn một cái đầu, cánh tay tay nhỏ bé rõ ràng lưu loát bắt lấy bả vai đường ca, mượn lực đem thân thể chính mình bay lên, chân nhỏ liên tục đá vào tiểu thiếu niên ở chung quanh.
“Ôi!” “Ai nha!” Mấy đứa nhỏ được Úc Tấn Thành mang đến lập tức nằm lộn xộn trên mặt đất liên tục kêu đau, mà Úc Tấn Thành bị trở thành trụ đỡ, vẫn còn xoay vòng vòng tại chỗ, một bộ sắp té xỉu.
Còn những người khác muốn tiến lên, đều bị Úc Cẩn Tu sau khi buông tha Úc Tấn Thành, chỉ với mấy quyền liền đánh ngã một đứa, đương nhiên cũng có đứa nhỏ lớn tuổi hơn muốn tiến lên chế trụ Úc Cẩn Tu, lại đều bị Nguyên Vũ Sướng và mấy đứa nhỏ đi theo ngăn cản.
Úc Cẩm Duyên ở bên cạnh lớn tiếng trầm trồ khen ngợi: “Đúng, Cẩn Tu ngươi hảo hảo giáo huấn hắn đi, mới nửa tháng đi cùng bọn họ, cư nhiên đã có lá gan tìm tới cửa!”
Đoạn Sở nhìn một màn hỗn loạn trước mắt, không khỏi trợn tròn mắt, cho dù hắn biết đứa con của mình sức chiến đấu cường hãn, nhưng không nghĩ tới đứa nhỏ cư nhiên một lời không hợp liền dám động thủ với đường huynh của mình, Úc Tấn Thành so với nó lớn hơn tận tám tuổi. Thực rõ ràng, là bị Úc Cẩm Duyên xúi giục, Nguyên Vũ Sướng là quân tiếp viện. Mệt bọn họ còn lo lắng Úc Cẩn Tu bị khi dễ, rõ ràng là những người khác bị mấy đứa nhỏ này khi dễ.
“A. . . . .” Một tiếng cười khẽ vang lên, Đoạn Sở quay đầu nhìn về phía Úc Thịnh Trạch vẻ mặt tươi cười, không cần nghĩ cũng biết, phụ thân này, là tuyệt đối ủng hộ đứa con của mình đánh nhau.
“Lần sau lại động vào bàn của ta, đem lá trà của ta làm lộn xộn, ta đánh ngươi!” Úc Cẩn Tu thắng, cảnh cáo Úc Tấn Thành, tiếng nói non nớt mang theo bất mãn nồng đậm.
Đoạn Sở khóe miệng co rút, hắn vẫn cảm thấy tính tình của Úc Cẩn Tu giống Úc Thịnh Trạch, không nghĩ tới ngay cả tính cách lúc nhỏ cũng bị di truyền theo.
Ý cười trên mặt Úc Thịnh Trạch càng đậm thêm, nhìn kỹ những đứa nhỏ ngã xuống đất, thấy Úc Cẩn Tu xuống tay thập phần có chừng mực, mấy đứa Úc Tấn Thành chỉ bị đau phần mềm, không bị thương, tuy kinh ngạc với thân thủ kinh người của đứa con, nhưng chỉ thoáng nhìn vừa rồi so với mấy năm nay nghiên cứu dị thú, cũng khiến cho hắn đối với việc biến hóa chiến lực có thêm hiểu biết, bất quá hiện tại không có cách nào nghiên cứu kỹ càng.
“Đi thôi, chờ buổi tối rồi hảo hảo hỏi một câu.” Úc Thịnh Trạch lôi kéo Đoạn Sở xoay người rời khỏi thái học viện. Cùng các ca ca đánh nhau, vẫn nên để cho giáo viên xử lý mới tốt.
Đoạn Sở hoàn toàn buông tha việc thuyết phục Úc Thịnh Trạch dạy Úc Cẩn Tu cái gì gọi là thân thiết với huynh trưởng, dù sao chỉ cần đúng mực, mấy đứa nhỏ đánh nhau có lẽ cũng là chuyện tốt. Ngay cả Trữ Khang Viễn mới trước đây, cũng từng bị nhị ca, tam ca hung hăng giáo huấn qua, số lần một lời không hợp liền đánh nhau cũng thật sự không ít. Chỉ có hắn, sau khi tròn mười tuổi là chưa từng đánh ai.
Úc Cẩn Tu banh khuôn mặt nhỏ nhắn bị người hầu đưa về Đế Tinh điện, liền nhìn thấy hai người cha lộ ra ánh mắt kỳ quái.
“Từ ngày mai, ta cùng con luyện tập buổi sáng.” Úc Thịnh Trạch nghiêm túc tuyên bố.
Úc Cẩn Tu hai mắt sáng ngời, hưng phấn đến mặt đều đỏ. Phụ thân là chiến sĩ tinh không cường đại nhất, Úc Cẩn Tu vẫn luôn lấy phụ thân làm gương. Hiện tại phụ thân nói như vậy, nhất định đối với luyện tập buổi sáng của hắn rất xem trọng.
“Phụ thân, con nhất định sẽ hảo hảo luyện tập, chờ đệ đệ sinh ra sẽ bảo hộ đệ đệ! Nhất định không để cho đệ đệ giống như đường ca!” Úc Cẩn Tu ưỡn bụng nhỏ tuyên bố. Rất nhiều năm sau, cho dù đệ đệ hung hãn hoàn toàn không cần hắn bảo hộ, Úc Cẩn Tu vẫn nhớ rõ hứa hẹn lúc còn nhỏ, trong tương lai cũng đối với nhóm nam nữ ưu tú ý đồ tiếp cận đệ đệ đáng yêu của hắn, dành cho khảo nghiệm hung tàn nhất.
Đoạn Sở không nghĩ xa như vậy, nhìn ánh mắt kiên định của Úc Cẩn Tu, lại nhớ tới một màn lúc buổi chiều, trên mặt lộ ra buồn cười.
Mấy tháng sau, Úc Thịnh Trạch mỗi ngày đều đúng giờ xuất hiện ở bãi thao luyện tại đình viện thánh điện, cho dù vào lúc tiểu nhi tử của hắn cùng Đoạn Sở ra đời, Úc Thịnh Trạch cũng không ngừng giữa chừng.
Thẳng đến nửa năm sau, hắn đem hai đứa con nhờ Lộ Dịch Toa vương hậu chiếu cố, cùng Đoạn Sở biến mất ở thú vực tinh cầu.
Ba tháng sau, đế quốc Đế Ma Tư tuyên bố với bên ngoài, cửu hoàng tử Úc Thịnh Trạch thăng lên cấp 10, chính quân cửu hoàng tử, Đoạn Sở tông sư thăng lên người khế ước chí tôn, Úc Khải Phong bệ hạ thoái vị.
Hội nghị liên minh tinh tế ba năm sau, Đế Ma Tư nhảy vọt lên thành siêu đế quốc tinh tế, chiến sĩ cấp 10 cùng người khế ước chí tôn thần bí trong truyền thuyết, cùng với kỳ tích về hương trà lưu truyền khắp tinh không.
13
Tháng Sáu 16, 2016
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...