Tổng Tài Thử Hôn

Ly hôn? Nàng muốn ly hôn với hắn? Hắn cảm thấy thật vớ vẩn, nhưng mạnh mẽ hơn chính là cảm giác khẩn trương gấp gáp.

“Em có chuyện gì thế, chúng ta trước hãy bình tĩnh đã, từ từ nói chuyện có được không? Hiện tại em đang mang thai, đừng quá kích động.” Hắn chỉ là muốn mượn chuyện này trấn an nàng, không nghĩ đên một lời đã đá trúng vào nỗi đau của nàng.

“Anh sao ngay từ đầu lại gạt em! Em căn bản chưa muốn có đứa tre này!” Nàng thốt ra.

Hướng Quân Ngạn vừa nghe, ngực trong nháy mắt như bị đám một đấm, mặt lại bị quăng ột cái tát, hắn hết há mồm lại khép lại, lặp lại vài lần mới khó khăn nói: “Đừng nói như thế!” Giọng của hắn rõ ràng là đang tổn thương.

Quý Thư Ny lúc này mới phát hiện trong lời nói của mình có bao nhiêu sắc nhọn đả thương hắn, nhưng hiện tại, nàng cũng đang bị tổn thương, lời nói ra không thể suy tính kỹ càng, đành gắng gượng quay mặt đi, trong ngực khó chịu “Chúng ta lúc này còn có thể nói gì.” Ngữ khí của nàng lạnh như trái tim đã chết.

“Thư Ny...”

“Đừng gọi em!” Nàng kêu. “Em không muốn nghe anh nói nữa!!” Nói xong, nàng nhanh chóng thoát khỏi người hắn, quay vào phòng khoá hắn ở bên ngoài.

Những ngày sau, trên bàn cơm của Hướng gia không xuất hiện nữ chủ nhân, Hướng Quân Ngạn cũng không thể nhận được bữa trưa với sự sắp xếp kỳ quái.

“Lint trợ lý......”

Ngồi sau bàn công tác ngẩng đầu lên, thấy người trước mặt, hắn mỉm cười: “Lý quản lí, có việc gì?”


“Tổng tài hôm nay tâm tình......” Người phía trước nơm nớp lo sợ, trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi bạc..

Lâm Vĩ Đình cười cười.

Đối phương thấy hắn cười, biểu tình như cha chết mẹ chết, vẻ mặt bi tráng tiến vào văn phòng tổng tài.

Gần đây trên dưới toà nhà Triệu Tân đều nói, tổng tài tâm trạng cực kỳ ác liệt, ai cũng biết tổng tài hiệu xuất công việc cực nhanh, nhưng gần dây từ “rất nhanh” đã được thăng cấp lên thành “không có tính nhẫn nại”, chỉ cần chậm vài giây thôi sẽ phải chịu sự phẫn nộ kinh hoàng, hiện tại ai ai tâm trạng cũng bất an, không biết sắp tới sẽ có chuyện kinh khủng gì đang chờ đợi họ.

Nửa giờ sau, Lý quản lí sắc mặt trắng bệch đi ra, Lâm Vĩ Đình chỉ có thể thở dài trong lòng, lấy trong ngăn kéo một tập tài liệu, đứng lên đi đến trước văn phòng tổng tài, gõ cửa và đẩy cửa vào.

“Đây là báo cáo hai ngày.” Hắn đưa tập tài liệu cho tổng tài.

Hướng Quân Ngạn không nói một câu tiếp nhận, hắn rút bên trong ra một tập ảnh, hiện tại hắn chỉ có thê thông qua cách này mới có thể biết mấy nay vợ yêu của hắn đang làm gì, có chuyện gì với bảo bối của hắn không.

“sh*t......” Hắn mới nhìn liếc mắt một cái, liền nhịn không được thấp rủa.”Nàng ngày hôm qua đi khám ở khoa sản!” Mà hắn làm chồng lại không cách nào đi cùng nàng!

“Hai mẹ con đều khoẻ, chúc mừng ngươi.”


Hướng Quân Ngạn tức giận trừng mắt liếc nhìn hắn một cái.”Nàng hẳn là không muốn cho ta biết!”

“Bên trong còn có lịch hẹn lần sau.” Lâm Vĩ Đình nhắc nhở.

Đương nhiên, chuyện này hai người đều biết, nhưng người sắp làm mẹ này căn bản không muốn cho hắn chuẩn bị làm cha, hắn không biết bao lần đến nhà nàng tìm nàng, có điều chỉ cần nhìn thấy mặt hắn, điều tiếp theo hắn thấy chỉ là cánh cửa khô khốc, ngay cả nói cũng không muốn nói với hắn một câu.

Quý Thư Ny trước đây hoạt bát tươi cười, thế mà gần đây nàng hoàn toàn thay đổi, hắn chưa từng thấy nàng như thế, thật lạnh lùng.

Hướng Quân Ngạn thu hồi lửa giận, hất tóc sau đó mệt mỏi ngã xuống ghế, dựa vào ghế: “Nàng nhìn thấy ta là tức giận.” Hắn cực lực muốn trấn định lại bản thân nhưng giọng nói vẫn không nén nổi thống khổ tuyệt vọng. “Ta có thể làm gì đây? chỉ cần nhìn thấy ta là nàng tức giận, nàng hiện đang có thai, không thể quá xúc động.”

Lâm Vĩ Đình chỉ dám thở dài trong lòng. Cảm nhận của hắn với mọi người không giống nhau, những ngày gần đây hắn cảm thấy tổng tài không phải là “bạo long” mà là một người đang bị người yêu giận, chân tay luống cuống, yêu đuối như một cậu bé.

“Kế hoạch của ngươi không thuận lợi, ngươi có thể ly hôn, sau đó tiép tục kế hoạch, về phần đưa nhỏ trong bụng quá dễ để chúng ta có được quyền giám hộ.” Hắn đối với mọi vấn đề cách giải quyết đều cùng một thái độ.

Mùi thuốc súng nhất thời tràn ngập căn phòng, nhưng giờ phút này Hướng Quân Ngạn đã khôi phục lý tính, hắn trầm giọng lạnh lùng nói: “Ta tuyệt đối không ly hôn” Ai quan tâm kế hoạch ấy, hắn chỉ quan tâm vợ yêu của hắn và đứa con sắp ra đời kia thôi.

“Thế này thật không giống ngươi.” Lâm Vĩ Đình mỉm cười.


Là nha, đúng là không giống hắn. Hướng Quân Ngạn biết hắn muốn nói gì, nhưng cuối cùng chỉ lắc đầu, nói không nên lời.

Hắn theo bản năng cầm lấy một tấm ảnh, bên trên có hình một đôi đang cuộn thân lại với nhau, vẫn chưa nhìn ra nam hay nữ.

Hai cái này là con của hắn và Thư Ny......

“Nàng mang thai đôi......” Nhìn ảnh chụp siêu âm, hắn thật lâu mới có thể phun ra nhưng lời này, sau đó lại lâm vào trầm mặc.

Nhìn bộ dạng này của hắn Lâm Vĩ Đình nhịn không được cảm thán. Rốt cục, lập trường đổi chỗ, nhiều năm qua, hắn luôn là người không thể nói được gì, không thể tưởng nổi, một cỗ máy hoàn hảo cũng có một ngày như thế này.

“Tốt lắm, không còn gì thì ra ngoài đi, trưa không cần mua cơm cho ta.” Qua một hồi lâu, hắn có vẻ đã điều hoà được cảm xúc của mình, xếp gọn ảnh và tư liệu cất đi, Hướng Quân Ngạn khoát tay nói.

Gia đình hiện đang trục trặc, hắn không thể vì thế làm loạn công việc lên, hắn lại lần nữa sử dụng thời gian ăn trưa, tiếp tục vùi đầu vào công việc.

“Bà xã!”

Chạng vạng, hắn đi vào siêu thị định mua một số đồ, vừa hay gặp Quý Thư Ny đang đi đến, bị một bóng người cao lớn cản đường, ngẩng lên phát hiện là hắn, lấp tức cúi đầu, không nói một lời nhanh chóng lướt qua.

“Thư Ny.” Hướng Quân Ngạn vội vàng bám theo sau nàng, hắn không dám giữ nàng, sợ nàng giận quá mà bỏ chạy, hắn chỉ có thể lặng lẽ nhìn xung quanh, chú ý xem có gì cản bước chân nàng hay không.

Hai người cứ như vậy rất lâu, phía trước tuyệt nhiên khôngq quay đầu nhìn hắn, sau khi vào nhà lập tức đóng cửa.


“Thư Ny a, cái cửa có lỗi gì chứ?” Nghe thấy tiếng đóng cửa thật mạnh, Quách Trinh ở trong phòng lớn tiếng hỏi. Quý gia bình thường chỉ buổi tối mới đóng cửa mà thôi: “Con rể tốt của ta lại ở bên ngoài phải không?”

“Đã không còn rồi!” Quý Thư Ny nhanh miệng trả lời sau đó vội vã trốn lên phòng.

Hướng Quân Ngạn đứng ngoài nhìn cửa đóng, muốn cười khổ một chút cũng không nổi.

Mỗi ngày đều đến Quý gia, lần nào cũng bị nàng không thương tiếc đá khỏi cửa, hắn từ khi sinh ra chưa từng trải qua cảnh này.

Nhưng chỉ xem ảnh chụp thôi không đủ, hắn muốn trực tiếp nhìn thấy nàng. Nhìn nàng khí sắc hồng hào khoẻ mạnh, bụng cũng lớn dần, cảm xúc trong lòng hắn không thể diễn tả nổi, cho dù vẫn luôn bị xem như là không khí, hắn vẫn cam tâm tình nguyện làm chàng ngốc ngày ngày ghé đến.

Điều duy nhất an ủi hắn chính là mẹ vợ hắn, thỉnh thoảng vẫn lén thông báo tình hình cho hắn biết.

Cô đơn đứng trước cửa chốc lát, Hướng Quân Ngạn mới xoay người bước đi.

Nhìn qua khe hở rèm cửa, thấy bóng dáng cô đơn của hắn rời đi, Quý Thư Ny không kìm được đau lòng, hốc mắt theo đó rơi xuống một hàng lệ.

Cảm giác phẫn nộ đã sớm biến mất, có điều cảm giác bị phản bội vẫn luôn vây quanh nàng (hana: cứ thây bà Ny này là ta không muốn làm truyện gì nữa...huhu)

Chỉ cần nghĩ đến hắn không từ thủ đoạn để đạt được mục đích, nàng thật không có cách nào tiếp tục ở bên cạnh hắn.

Hắn cưới nàng cũng chỉ vì nàng phù hợp với điều kiện hắn đưa ra. hắn đi theo nàng chẳng qua hắn quan tâm đứa nhỏ trong người nàng.... Tất cả, tất cả đều có nguyên nhân, có điều không nguyên nhân nào là vì nàng. (hana: đồ ngu ngốc, hana ghét Ny tỷ, không muốn làm cho người hana ghét đâu....không có tí cảm giác nào, từ hôm qua đến nay không làm được 5 trang...)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui