“Không biết, dù sao cậu cũng không phải là anh ấy, vậy nên tôi sẽ không yêu cậu.” Hứa Trúc Linh tàn nhẫn nói.
Nếu không thể buông bỏ, vậy cô chỉ có thể lựa chọn trung thành với chồng mình, trung thành cuộc hôn nhân mình đã chọn.
“Được, tôi thành toàn cho cô.
Thứ gì tôi đã không có được, thì tôi cũng sẽ không để Cố Thành Chung có được.
Nhưng tôi sẽ không cho.
hai người sống chết cùng nhau, chôn cùng một mộ.
Nếu cô chết, tôi liền cứu anh ta.
Nếu hai người cùng chết, một người hoả táng, một người sẽ ném cho chó ăn.
Một người để cho mục sư siêu độ, một người để cho người đời nguyền rủa”
“Hứa Trúc Linh, cô tàn nhãn với tôi, tôi cũng sẽ tuyệt tình với cô.”
“Như vậy cũng tốt, cũng coi như không ai nợ ai.”
Sau một lúc lâu cô mới có thể nghe được giọng nói run rẩy của bản thân.
“Cô…”
Diên nghe được lời này của cô, tức giận đến cả người run rẩy.
Bàn tay to nắm chặt, chặt đến nỗi nghe cả tiếng kêu răng rắc.
Thậm chí móng tay sắc đâm vào da thịt khiến máu tươi chảy ra.
“Còn bây giờ tôi có thể đi được chưa? Chồng tôi vẫn đang đứng ngoài chờ tôi về”
“Cút”
Đây là lần đầu tiên Diên tức giận đến nỗi đuổi cô cút.
Cậu ta rất nhanh xoay người lại, không để ý đến cô, sợ bản thân mình tức giận đến nỗi sẽ bẻ gãy chiếc cổ mảnh khảnh của cô.
Cậu ta năm chặt tay mình, tự kiềm chế cơn tức giận của bản thân, còn có không cam lòng.
Làm sao có thể cam lòng được?
Hứa Trúc Linh nhìn thật sâu bóng lưng cậu ta, gắt gao mím môi, cuối cùng cũng không nói thêm gì, xoay người rời đi.
Cửa phòng vừa đóng lại, rốt cuộc Diên cũng không thể chống đỡ được nữa, thiếu chút nữa ngã trên mặt đất, cũng may chống được bàn làm việc.
Hứa Trúc Linh thất thần rời đi, còn chưa ra khỏi cổng, không ngờ lại có người gọi lại.
“Cô Linh”
Cô xoay người, là Laura, cô ấy là quản gia mới bên cạnh Diên, cô có gặp qua vài lần nhưng không thân thiết.
“Có việc gì sao?”
“À, cậu chủ nhờ tôi nói với cô mấy câu, cô mau qua đây đi”
Laura nghiêm túc, giống như có chuyện gì đó rất quan trọng.
Cô nghe thấy vậy, trong lòng bỗng căng thẳng, nghi ngờ có khi nào cậu ta hồi tâm chuyển ý, cho nên không còn muốn để tâm chuyện quá khứ nữa, không muốn nghĩ đến nữa.
Trong nháy mắt cô đã đi đến gần Laura, thế nhưng Laura lại hung hăng cho cô một bạt tai.
Lực rất mạnh, một cái tát đã khiến cô ngã trên mặt đất.
Cô hoa mắt, chỉ cảm thấy hai má nóng như lửa đốt, hai tai ù đi.
Hai má rất nhanh đã trở nên sưng đỏ, dấu bàn tay hiện rõ ràng trên mặt.
Laura đứng ở trước mặt cô, từ trên cao nhìn xuống cô, ánh mắt cô ta đây vẻ nghiêm nghị.
“Về sau, nếu tiếp tục để tôi nhìn thấy cô làm tổn thương đến cậu chủ, tôi nhất định lột da của cô.
Cô là ai, mà dám làm tổn thương đến cậu ấy?”
Hứa Trúc Linh sau cơn đau, cũng dần dần dịu lại.
Cô cảm thấy miệng mình có gì đó ngọt ngọt, cái tát này khiến cô chảy máu.
Cô phun ra một ngụm máu trên mặt đất, sau đó nói: “Cô thích cậu ấy đúng không?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...