Tổng Giám Đốc , Tôi Sai Rồi !

Đường Húc Nghiêu trong lòng vui mừng, giây tiếp theo đối với Hạ Hải Dụ cũng thân thiện hơn, không truy cứu cô ngụy biện chó chó mèo mèo kia, “Tốt lắm, cô được trúng tuyển, hôm nay liền bắt đầu đi làm!”“Ah......” Hạ Hải Dụ nửa mừng nửa lo, anh ta chợt khách khí như vậy, không phải là chế trụ cô trước, sau đó giữ lại từ từ hành hạ đi?!“Có vấn đề?!”“Không có!” Chỉ cần không phải tiếp tục làm dân thất nghiệp cái gì đều không thành vấn đề!Cứ như vậy, Hạ Hải Dụ chính thức trở thành thư kí của Đường Húc Nghiêu, không phải, là một trong các thư kí.“Tiểu Hạ, đem văn kiện này đi in!”“Tiểu Hạ, đem tủ số 12 dọn đi!”“Tiểu Hạ, máy fax hỏng, cô tới sửa!”Trong phòng thư kí, khác với ba tên thư kí lý lịch riêng thâm sâu đang vênh mặt hất hàm sai khiến, Hạ Hải Dụ cảm giác mệt mỏi giống như một con chó, thư kí ở đây, hoàn toàn là em gái làm việc vặt a!Thật vất vả nhịn đến lúc nghỉ trưa, cô thở một hơi thật dài, rốt cục có thể nghỉ ngơi rồi!Đi ra ngoài mua sandwich cá, Hạ Hải Dụ vừa đi vừa ăn, ừ, không khí bên ngoài thật tốt, không giống máy điều hòa không khí trong phòng làm việc, thổi trúng đầu làm cô khó chịu, đi dạo xung quanh, ánh mắt giống như ra đa một dạng 360 độ quét nhìn mọi hướng, “a, có rồi, đến tầng thượng tòa nha phơi nắng!”“Oa, không nghĩ tới nơi này còn có cả vường hoa trên sân thượng!” Hạ Hải Dụ bị cảnh đẹp ở tầng thượng hấp dẫn, thật sự là vườn hoa rất xinh đẹp, xung quanh là nhiều bó Thường Thanh Đằng [1] màu xanh biếc, còn có hoa hướng dương màu sắc tiên lệ cùng cỏ Lavender, giống như đi vào Provence [2] sáng rỡ, ánh nắng mặt trời hạ chỉ lên một cái bàn tròn màu xanh, bên cạnh còn có chiếc ghế bện bằng cây mây cùng màu chỉ nhìn thôi cô đã muốn trực tiếp ngồi lên đó.Quá tuyệt vời, cô quyết định mỗi ngày về sau đều tới đây ăn trưa!“Ừ......” Cây xanh thấp thoáng trong góc chợt truyền đến thanh âm kì quái, giống như tiếng đàn bà rên rỉ.Hạ Hải Dụ nụ cười khóe miệng lập tức cứng lại, không thể nào, lại có người không biết xấu hổ như vậy tại nơi tốt đẹp thế này làm chuyện xấu xa?! Có đạo đức không vậy?!“A, anh thật là xấu!” Thanh âm người phụ nữ kiều lạc lạc làm Hạ Hải Dụ nổi đầy da gà, cô nhìn chiếc sandwich mới ăn hết một nửa, khẩu vị hoàn toàn mất hết.Hạ Hải Dụ vẻ mặt rất kìm nén, dưới ban ngày ban mặt mà như vậy, ghê tởm!“Nhanh lên một chút...... Người ta không chịu nổi...... Đường thiếu gia......”Đường thiếu gia?!Không thể nào?!Lại là tên lưu manh đó?!Hạ Hải Dụ nhíu nhíu mày, biết rõ không nên xen vào việc của người khác, nhưng vẫn không nhịn được tò mò, chân nhỏ len lén hoạt động, giữa thanh âm nam nữ mập mờ từ từ rõ ràng.“A a a a a......” Thấy được hình ảnh không nên nhìn, Hạ Hải Dụ thất thanh thét chói tai.[1] cây thường xuân[2] Provence là một vùng nằm ở đông nam nước Pháp, bên bờ biển Địa Trung Hải và gần với Ý. Nó là một phần cùa vùng hành chính Provence-Alpes-Côte d’Azur. Vùng Provence theo truyền thống bao gồm các tỉnh Var, Vaucluse, Bouches-du-Rhône, Alpes-de-Haute-Provence, Alpes-Maritimes và một phần của Hautes-Alpes. Với vị trí bên bờ biển Địa Trung Hải, có thể thấy trong vùng Provence nhiều thành phố du lịch nổi tiếng như: Nice, Cannes, Aix-en-Provence…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui