-tạm tha cho lần này,lần sau ko thoát tội xử trảm đâu,tập trung rửa cho sạch vào,tí em quay lại kiểm tra-nó và Linh Linh lại chắp tay đi ra như 2bà cụ non,hắn và Huy chỉ biết nhìn nhau lè lưỡi thui.Trong lúc hắn và Huy đang rửa bát nó và Linh Linh tranh thủ đi tham quan một vòng công nhận nhà hắn đẹp thật,căn biệt thự này thật quá hoàn hảo đến từng cm từ nội thất đến cách trang trí,nói túm lạ là ko có gì để chê,có rất nhiều phòng và được chia riêng thành từng khi với những chức năng khác nhau mà là phòng sách,phòng hát,phòng tập luyện,phòng vẽ,...nhiều vô đối mà ko thể đếm được nó và Linh đã đi bao nhiêu phòng rồi,mỗi lần mở cửa phòng là nó và Linh Linh lạo Oààà lên một tiếng ngỡ ngàng khi mỗi phòng lại có vẻ đẹp và nét đặc trưng riêng,nó đi tới một phòng gần phía cuối,mở cửa ra thấy phòng này rất rộng hơn nữa đầy đủ tiện nghi hơn những phòng khác nó đoán đây là phòng hắn vì có mấy bức ảnh của hắn treo trên tường mà,nó mở cửa thì thấy đó là phòng tắm,mở một cánh cửa khác trong phòng đập vào mắt nó như một shop thời trang nam thu nhỏ có rất nhiều quần áo hơn nữa lại có đồ dùng cá nhân như giày,dép,kính,đồng hồ,lắc tay,dây truyền,..rất nhiều tất cả đều là của hắn đây sao?vậy thì mỗi sáng thức đậy chắc hẳn hắn phải rất khó khăn mới có thể lựa đồ để mặc trong ngày,mọ thứ đều là hàng hiệu ko thiếu bất cứ thứ gì,đúng là thiếu gia của tập đoàn Lê khánh có khác,giờ nó mới nhìn kĩ hơn mộtphần bức tường được thay thế bằng tấm kính trong suốt từ đây có thể nhìn toàn cảnh khu vườn có lẽ vì vậy mà hắn chọn phòng ở vị trí này có thể nhìn thấy những khing cảnh đẹp đẽ của cuộc sống xem ra hắn cũng là người lãng mạng đấy chứ,nó chạm phải vật gì đó,là những bức ảnh của hắn treo trên tường kái thì nhìn babay kute kái lại rất lãng tử nó cứ ngẩn ngơ nhìn như bị thôi miên vậy
Linh Linh chạy qua chạy lại,ngó ngiêng hết chỗ này tới chỗ khác rồi lại trầm trồ khen ngợi đã vây căn phòng này được chia thành nhiều khu đồ khác nhau nữa chứ,Linh Linh chưa từng thấy gia đình nào lại làm riêng một phòng đồ như vậy trừ Huy,hum vào nhà Huy Linh Linh đã bất ngờ rồi nay tới nhà hắn còn ngỡ ngàng hơn đúng là con nhà giàu có cuộc sống khác hẳn vơí những nhà bình thường
Linh Linh phải tốnh nhìu công sức mới có thể kéo được nó ra khỏi phòng hắn vì nó cứ mải ngắm ảnh hắn mà,đi mãi rồi cũng hết nó và Linh ngồi trên chiếc ghế đá nghỉ ngơi giờ đây nó mới nhìn quanh có một chiếc hồ bơi rất to xung quanh trồng rất nhieefu hoa
-này,em uống đi-hắn đặt lên bàn một cốc sinh tố chanh leo
-hjhj...em vừa đi tham quan một còng mau quá đang khát nước-nó
-ten.ten.ten.tèn..của công chúa đây-Huy đưa cho Linh cốc sữa chua thạch vì Huy biết Linh Linh thích uống sữa chua cho đẹp da mà
-thanks a nhìuuu-Linh Linh đón lấy cốc sữa chua
-em đi một vòng thấy nhà Phong thế nào?Huy
-ừkm đẹp lắm kiến trúc rất hoàn hảo mà anh bít ko có người cứ mải ngắm ảnh Phong em kéo mãi mới đi đó-Linh Linh
nó phóng tia lửa điện bằng mắt..rẹt..bùm chéo..bùm chéo...sang Linh Linh làm cô sợ quá quay sang chỗ khác luôn
-chắc tại lúc đó Thiên Anh nhà ta bị hớp hồn-Huy
-hjhj..những bức ảnh đó là mama a chụp trộm rồi phóng ta ra,anh đã giấu đi rồi ko hiểu sao mama anh lại tìm thấy rồi treo lên.hxhx..-Phong gãi gãi đầu
-sao lại giấu đi em thấy đẹp mà-nó nói xong mới bít mình lỡ lời vội mím môi lạ
-quả này Phong phải tặng Thiên Anh vài bức ảnh rồi.híhí-Linh Linh
-uj Thiên Anh thích lên blog của thằng Phong mà ngắm,mama nó lên đó hít roài-Huy
-ế bọn mày đừng thấy bạn gái tao hiền mà bắt nạt nha,thôi đi bơi đi sẵn tiện giải nhiệt cho Thiên Anh lun mặt đỏ như kia cơ mà-hắn thêm dầu vào lửa
-mấy người...ÙM-nó nhảy xuống té nước vào 3đứa còn lạ trên bờ,bị đột kích bất ngờ 3người này cũng thi nhau nhảy xuống té nước hội đồng sau hắn sag phe nó màn té nước tiếp tục diwxn ra,những tiếng cười của sự vô tư,hồn nhiên vang lên,đúng là ko có gì sánh bằng tình ju tuổi teen..
Buổi sáng 8h30 phút tại sân bay Nội Bài,khi máy bay vừa hạ cánh 1cô gái có thân hình nhỏ nhắn bước ra đó chính là Hà Vân cô nhìn xung quanh hít thở thật sâu để tận hưởng ko khí tại Việt Nam_nơi mà cô đã xa cách 2năm qua khuôn mặt cô trở nên rạng rỡ hẳn lên,trên môi cô nở một nụ cười hạnh phúc:-Phong àk,em đã về!
Liệu sự quay trở lại của Hà Vân có làm tình cảm của nó và hắn bị rạn nứt?hắn sẽ xử trí ra sao khi đứng giữa Hà Vân_người trước đây hắn đã từng ju da diết và nó_người hiện tại hắn ju,ju rất nhìu?
Sáng nay như mọi hum nó,hắn,Linh Linh và Huy luôn là tâm điểm cho các cuộc bàn tán,hum nay lớp nó sẽ có học sinh mới,nó nghe bọn lớp nói vậy mà,đang ngồi hát vu vơ bỗng dưng bụng nó đau quần quại chắc là kết quả của việc sáng nay mum linh tinh nó lại phải đi gặp anh Wiliam Cường một chuyến đây,nó ôm bụng chạy ra ngoài,hắn đang chơi game thấy nó chạy một mạch đầu tiên tưởng nó có chuyện gì sau thấy nó ôm bụng hắn đoán nó bị bác Tào Tháo hỏi thăm roài
-reng..reng..chuông báo vào lớp mà hem thấy nó đâu,quả này bệnh nặng đêy(hắn nghĩ rồi tiếp tục trú tâm vào chơi game)
bọn lớp đang xôn xao về việc học sinh mới thì cô giáo bước vào cùng một đứo con gái,bọn con trai thì thôi rồi đừng hỏi,sướng rên lên hơn nữa lại là một girl very kute,bọn nó hú ầm lên như khỉ trong rừng rú,nhìn đứa con gái với ánh mắt hình trái tim đập ra đập vào,bọn con gái vẫn cái kiểu nhìn đểu rồi lườm nguýt ghen tị nhưng cô gái đó ko quan tâm đến những gì xung quanh đang diễn ra,mọi thứ xung quanh như tạm STOP ánh mắt cô chỉ nhìn về một hướng nơi có người con trai mà gần 2năm nay cô ko được gặp,mọi nỗi nhớ như dồn lên đôi mắt,cô nhìn người đó ko chớp mắt:anh vẫn vậy ko có gì thay đổi vẫn đẹp trai với làn da trắng,mái tóc bồng bềnh_một vẻ đẹp hoàn hảo nhưng sao ánh mắt đó giờ đây nhìn em lại laknh lùng đến vậy trước đây mỗi khi nhìn vào đôi mắt ấy em luôn cảm nhận được sự ấp áp cơ mà,nụ cười trên môi anh cũng ko còn nữa,nó đã mất đi đâu rồi????
Hắn đang chơi điện tử bỗng nghe thấy tiếng hét của bọn con trai,hắn tò mò nhìn lên xem kái người học sinh mới có ra gì ko mà bọn con trai tán thưởng đến vậy,hắn định chỉ nhìn lướt qua thui vì ko muốn có lỗi với nó mà nhưng rồi ánh mắt hắn dừng lại,hắn như chết chân tại chỗ khi người đứng trên bục giảng kia ko ai khác chính là Hà Vân_người con gái hắn từng ju và cũng đã từng làm cô ấy phải đau khổ vì hắn:''e vẫn như trước ko có gì thay đổi thân hình vẫn nhỏ nhắn nhưng dường như em gầy đi nhiều hơn,ánh mắt ko còn cảm nhận sự vui vẻ ngây thơ mà như chứa đựng một nỗi buồn khó tả,em sao vậy?sự trở về của em là sao?''-ban đầu hắn thấy bất ngờ rồi ánh mắt dần dần chuyển sang sự lạnh lùng khó tả,hắn quyết ko để Ha Vân chịu khổ nhưng trong lòng hắn đang bị xáo trộn,cũng dễ hiểu thui làm sao ko thấy dao động khi gặp lại người mình đã ju 2năm,những kỉ niệm ko dễ gì xoá nhoà vì đã nằm trong kí ức của mỗi người rồi
-cả lớp trật tự đi-cô giáo đập bàn đồng thời làm cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn và Hà Vân và làm thức tỉng tình trạng mơ màng của bọn con trai trong lớp
-hum nay lớp ta sẽ có thêm một thành viên mới,cả lớp hãy làm quen và giúp đỡ bạn!cô giáo
-chào các bạn,mình tên Phạm Hà Vân,mong mọi người giúp đỡ-Hà Vân nói ngắn gọn rồi lại quay sang nhìn hắn lúc này bọn con gái bắt đầu bàn tán:
-này con đó có gì hay đâu mà kênh kiệu vậy?1đứa nói
-ờh,thì ko có gì hay mới tỏ ra nguy hiểm-2 đứa khác
-mà sao con nhỏ này tên giống bạn gái cũ của hot boy Khánh Phong vậy nhỉ?liệu có phải là...
-ko có chuyện đó đâu màu ơi nghe nói con nhỏ đó qua Mỹ rồi mà cũng có thể chỉ là trùng tên thui
-chẳng có chuyện gì là ko thể cả,tao thấy từ nãy đến giờ con nhỏ đó cứ nhìn anh Phong chằm chằm,có phải là bạn gái cũ hay ko hồi sau sẽ rõ ngay thôi-Huyền lớp trưởng cũng quay xuống hóng,mặc dù bị nó doạ như vậy nhưng Huyền vẫn ko hề thấy hối lỗi mà lại cảm thấy ghét nó hơn chuyên đi nói móc sau lưng nó(may cho cô ta là nó ko biết)
-bla.bla..
bọn con trai lại dở chiêu quen thuộc:
-bạn ui,sao bạn dễ thương vậy,yên tâm đi bọn mình sẽ giúp đỡ bạn nhiệt tình.héhé(điệu cười bán nước hại dân)
-đúng đó,tên bạn cũng hay nữa,uj ''ai lớp diu''-một thằng khác chẩu kái môi lên nói
-bạn ơi,làm girl friend của tớ nhá
-bla.bla.bla...lớp học giờ như một kái chợ vỡ
-RẦM:RẦM..cô giáo đập bàn lần2(hxhx..khổ thân kái tay của cô giáo wóa)
-các cô,các cậu có trật tự ko?cả lớp im re
-giờ cô sẽ phân chỗ ngồi cho em-cô giáo nói đảo ánh mắt xuống lớp mặc cho những ánh mắt như van nài,năn nỉ gọi ''cô ơi'' mong sẽ được ngồi cùng người đẹp cô giáo phán ngay câu làm cả lớp nản lun
-em xuống bàn cuối ngồi nhé!cô giáo
-vâng ạk-Hà Vân hí hửng vì được ngồi ngay sau hắn
Hà Vân bước xuống khi đi qua còn nháy mắt,cười với hắn nhưng hắn ko có phản ứng gì,Linh Linh cảm thấy lo cho nó cô nghĩ:''người con gái này cũg tên là Hà Vân,liệu có phải chính là bạn gái trước đây của Phong ko?nếu đúng sao cô ấy lại trở về?đúng rồi chút nữa mình phải sang hỏi Huy mới được!''
nó sau một hồi đi nhanh về chậm cũng lên tới lớp,ở cửa lớp nó đã nghe thấy tiếng bàn tán của hội lớp nó,chắc lại đang xôn xao về học sinh mới đây mà,lớp nó có truyền thốg roài còn lâu mới bỏ được.hxhx..
-thưa cô,cho em vào lớp ạk?nó
-Thiên Anh,sao em vào lớp muộn vậy?cô giáo
-dạ,em thấy đau bụng nên đi lên phòng y tế ạk-nó nói dối chứ nói thật bọn lớp cười chít
-được rồi,em vào lớp đi-cô giáo
-dạ-nó đi về chỗ thấy có một girl nhìn cũng xinh với dáng người nhỏ nhắn,có lẽ ko cao bằng nó đang ngồi ở bàn cuối chỗ hắn ngồi trước đây,nó thấy mọi người cả Linh Linh nữa nhìn nó với ánh mắt e ngại như vừa xảy ra chuyện gì đó
-sao mày nhìn tao như vậy?nó
-àk ko có gì đâu-Linh Linh vội quay đi,nó thấy có chúti khó hiểu nhưng lại ko để ý lấy sách vở ra chuẩn bị vào bài học
Hà Vân cũng bị chú ý bởi nó nhưng cô nghĩ nó chỉ là một thành viên trong lớp chỉ thấy hơi khó chịu khi thấy nó ngồi cạnh hắn thui chứ cô ko hề biết nó và hắn có mối quan hệ đặc biệt
Cả giờ cứ thấy hắn nằm gục xuống bàn,nó nghĩ hắn mệt gì đó nên ko hỏi gì cả,nó dự định chút nữa sẽ rủ hắn tới hồ nhân tạo,nó nghĩ nơi đó có thể giúp hắn xả stress.Hà Vân từ khi vào lớp kỏời mắt khỏi hắn cô chăm chú nhìn từng cử chỉ,hành động của hắn mà bỗng những kí ức xua kia lại hiện về,cô hi vọng rất nhiều cho lần trở về của mình
-reng.reng..chuông chưa dứt thì nó đã kéo hắn đi rồi,Hà Vân thấy bất ngờ trước hành động của nó,trước đây hắn chỉ thân thiết và hay đi với Huy,luôn lạnh lùng với những người con gái khác trừ cô sao giờ lại có thể dễ dàng bị một người con gái kéo đi như vậy chứ?cô gái này là bạn thân của hắn sao?nhưng ánh mắt nhìn hắn dường như ko phải là bạn bè bình thường chẳng lẽ cô ta là...Hà Vân chạy ra cửa lớp vội kéo một đứa trong lớp để hỏi chuyện ko may lại là Huyền lớp trưởng mới chánh chứ.hxhx..
-bạn uj bạn ình hỏi 2người kia là sao vậy?Hà Vân chỉ tay
-hở?2người đó hả?mà sao bạn là học sinh mới lại hỏi về người ko quen biết vậy?Huyền cố tình moi móc thông tin
-sao lại ko quen biết trước đây mình là bạn gái của anh Phong-Hà Vân
-bạn cứ đùa,nghe nói người đó qua Mỹ rồi mà-Huyền như muốn khẳng định lại
-đúng mình đã qua Mỹ nhưng giờ mình đã suy nghĩ lại và trở về-Hà Vân
-bạn đúng là bạn gái trước đây của anh Phong sao?đừng có chém nha!Huyền
-đúng vậy,mình nói dối bạn làm gì-Hà Vân
Vậy là mọi nghi ngờ của Huyền đã được giải đáp,cô ta thực sự là bạn gái của anh Phong vậy thì mình phải lợi dụng cô ta để đạp đổ tình ju của anh Phong và con nhỏ đáng nghét đó,nhất định cô ta quay về đây để giành lại anh Phong mình sẽ mô kích cho 2đứa nj` xung đột với nhau chắc chắn anh Phong sẽ thất vọng khi nhìn thấy bọn chúng đấu đá nhau mình ở giữa sẽ được lợi và mình sẽ có được anh Phong một cách dễ dàng,sắp có kịch hay để xem đây.hàhà..-Huyền đang tự sướng với ý nghĩ của mình
-bạn ơi-Hà Vân lên tiếng khi thấy Huyền im lặng
-àk.hihi..xin lỗi bạn nhé mình mải nghĩ lung tung-Huyền
-bạn mau nói ình bít 2người đó có mối quan hệ như thế nào đi-Hà Vân hối
-àk 2 người đó là 1cặp mà-Huyền nói tỉnh bơ
Hà Vân như bị sét đánh ngang tai mặc dù cô đã nghi hoặc nhưng cô ko ngờ đó lại là sự thật,vậy là cô gái đó là bạn gái của Phong sao?sao có thể như vậy được chứ???
Thấy Hà Vân như vậy Huyền cố tình thêm nếm:
-con nhỏ đó đáng ghét lắm dùng mọi thủ đoạn để giành được anh Phong làm tui cùng các fan của ảnh tức chít đi được đã vậy còn ngày ngày vui vẻ,bám lấy anh Phong nữa chứ xem ra cậu về lần này mất công rồi-Huyền hất mặt xuống dưới sân trường chỗ nó nó đang kéo hắn đi
-tôi ko tin,tôi ko tin-Hà Vân lắc đầu như để xua đi hiện thực
-cậu ko tin thì đó cũng là sự thật,người cậu ju đã thuộc về người khác-Huyền cố khiêu khích
-anh đã quên em rồi sao?ko thể như thế được.huhu..-Hà Vân khóc
-cậu định chấp nhận như vậ sao?thật ấu trĩ-Huyền
-sao?Hà Vân
-ko muốn đau khổ thì phải giành lại đó là quy luật tất yếu,tôi nghĩ ko phải anh Phong quên cô mà tạm thời ở bên cô ta để lấp chỗ trống thôi,trước đây Phong ju cậu như thế cơ mà-Huyền
-đúng thế,tôi ko thể mất anh ấy như vậy được,tôi sẽ giành lại anh ấy bằng được,tôi sẽ bất chấp tất cả để anh ấy trở về với tôi-Hà Vân nắm chặt tay ánh mắt ngân ngấn nước dần dần chuyển sang ánh mắt hận thù,trong phút chốc trong con người Hà Vân có sự thay đổi..Huyền đắc trí vì đã đạt được mục đích của mình,cô ta cười nửa miệng_một nụ cười đểu!
Lúc nó vừa đi khỏi lớp thì Linh Linh cũng chạy sang lớp Huy,Linh Linh kể cho Huy nghe sau đó kéo Huy sang lớp mình thấy Hà Vân đang đứng cùng kái Huyền 2người cũng đã tình cờ nhìn thấy ánh mắt đáng sợ của Hà Vân nhìn nó
Linh Linh đang định nói gì đó thì Huy bèn kéo nó đi,tới công viên trường mặt Huy lo lắng
-anh có phải là...-Linh Linh
-đúng,đó chính là Hà Vân-Huy
-vậy là đúng rồi,em thấy lo cho Thiên Anh quá.hxhx..-Linh Linh
-sao cô ấy lại trở về đây và về đây với mục đích gì?anh ko thể hiểu nổi-Huy
-em thấy lo lắm,ánh mắt cô ta nhìn Thiên Anh có lẽ sẽ ko dễ dàng để yên cho nó đâu-Linh Linh
-Thiên Anh biết chuyện chưa?Huy
-nó ko bít gì cả,em ko dám nói vì chưa chắc chắn mà-Linh Linh
-ừkm để anh nói chuyện với Phong rồi bọn anh sẽ tìm cách-Huy
-vâng-Linh Linh nói mà trong lòng vẫn thấy lo lắng ko yên..
Tại ban công tầng thượng:nó đặt chai sting nó vừa mới mua vào tay hắn,hắn ko có phản ứng gì cả chưa bao giờ nó thấy hắn như vậy,hắn chỉ im lặng ko nói gì ánh mắt lạnh lùng đến đáng sợ dường như hắn đang có một nỗi buồn rất lớn
-nè,anh sao vậy?
-hum nay anh làm sao thế có chuyện gì ak?
Nó hỏi nhưng nhận lại là sự im lặng đến đáng sợ,đến lúc này nó ko chịu đựng được nữa nó hét lên:-ANH LÀM SAO THẾ HẢ?CÓ CHUYỆN GÌ PHẢI NÓI RA THÌ NGƯỜI TA MỚI BIẾT đƯỢC CHỨ!nó đứng dậy định bỏ đi thì hắn kéo tay nó lại khuôn mặt vẫn nhìn thẳng
-cô ấy về rồi!hắn
-cô ấy?ai vậy?nó ngơ ngác chẳng hiểu hắn đang nói gì
-Hà Vân đã trở về và cô ấy chính là học sinh mới của lớp mình-hắn nói giọng buồn thiu
nó ko nói gì chỉ im lặng mà cũng biết nói gì bây giờ chứ,một nỗi sợ hãi bao trùm lên suy nghĩ của nó nó đứng đơ người ra ánh mắt tức giận giờ đã ko còn thay thế vào đó là một nỗi bùn ko tên
-hình như chưa bao giờ anh kể cho em nghe về chuyện của anh với Hà Vân trước đây đúng ko?hum nay anh sẽ kể cho em nghe.Thực ra trước đây papa anh và papa Hà Vân chơi rất thân với nhau nhưng rồi vì một biến cố mà họ đã trở thành kẻ thù,người mà papa anh coi như tri kỉ và tin tưởng nhất lại phản bội papa anh,ông ấy đã dùng thủ đoạn để lôi kéo,mua chuộc những cổ đông đầu tư và những công ty liên kết khiến tập đoàn papa anh bị điêu đứng nhưng rồi sau này do ông ta ko giữ chữ tín và làm ăn phi pháp nên các cổ đông đều quay trở về đầu tư vào tập đoàn của gia đình anh,gia đình Hà Vân đang trong tình trạng phá sản may sao tập đoàn họ Trịnh đã ra tay giúp đỡ và vì muốn trả ơn nên papa Hà Vân đã hứa hẹn sẽ gả Hà Vân cho con trai của gia đình họ Trịng,nói rõ Hưng chính là người sau này Hà Vân sẽ kết hôn.Một hôm anh đang đi trên đường thì gặp Hà Vân ngất trên đường anh đã đưa cô ấy vào bệnh viện,Hà Vân rất biết ơn anh bọn anh bắt đầu gặp nhau nhiều hơn pama Hà Vân vì đã qua Mỹ sống nên ko hề hay biết gì hết.Một lần pama anh bay về nước đầu tiên anh nghĩ họ về để giải quyết công việc ko ngờ họ về để chia rẽ anh và Hà Vân và càng ko ngờ rằng Hà Vân chính là con của người mà con của kẻ thù,lúc đầu anh phản đối rất kịch liệt nhưng sau anh quyết định sẽ làm theo lời pama,mặc dù ngoài mặt anh luôn lạnh lùng nhưng thật ra trong lòng anh rất thương pama,họ vì sự lớn mạnh của tập đoàn mà chảy rất nhiều mồ hôi,nước mắt.Khi Hà Vân đi Mỹ cũng là lúc anh càng ngày càng xa cách pama anh hơn,ngày ngày ah nhốt mình trong phòng chán nản với mọi thứ,thỉnh thoảng ah lại mượn rượu để vơi đi nỗi buồn nhưng kể từ khi gặp em anh đã thay đổi đầu tiên anh nghĩ vì em có những điểm giống Hà Vân nên khiến anh chú ý nhưng ko phải anh đã ju em vì chính em chứ ko phải ai khác nhưng giờ cô ấy quay trở về khiến anh...-hắn kể cho nó nghe mọi chuyện ánh mắt buồn hướng về một nơi xa xăm
-anh...hãy trả lời em,anh có còn ju cô ấy ko?nó cố nén nước mắt vào trong
-anh ko biết nữa-hắn
-hãy trả lời em!nó nói quay lại nhìn thẳng vào mắt hắn
-có lẽ là ko?hắn
-em cần một lời khẳng định-nó
-ko,anh ju em,anh ko ju cô ấy nếu có thì trong lòng anh bây giờ chỉ cảm thấy có mắc nợ cô ấy thôi chứ ko còn tình cảm với cô ấy-hắn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...