Tình bạn giữa Thanh và bộ tứ công chúa ngày càng thân thiết. Vừa nhìn thấy bóng dáng Thanh xuất hiện giữa cửa lớp. Thiên Kim mỉm cười chào.
_Chào chị. Hôm qua chị về nhà sớm thế…??
Thanh mỉm cười đáp lại.
_Ừ, xin lỗi, tại hôm qua chị hơi mệt nên muốn về nhà nghỉ ngơi…!!
Kim Thoa quan tâm hỏi.
_Cậu không bị làm sao đấy chứ…??
Thanh lắc đầu.
_Mình không sao…!!
Thanh bước về chỗ ngồi, đặt chiếc cặp xuống bàn. Thanh quan sát các bạn trong lớp một lượt.
_Phan Hường, Tấn Liên đâu rồi…??
Thoa trả lời.
_Hai đứa có việc bận nên đến sau….!!
_À ra thế, chắc tại hôm nay mình đi học sớm nên các cậu ấy vẫn chưa thấy đến…!!
Dung ngạc nhiên về mối quan hệ giữa Thanh và nhóm tứ công chúa, thấy họ thân thiết chào hỏi nhau. Dung tròn xoe mắt, khẽ huých nhẹ vào sườn Thanh. Dung thì thầm.
_Cậu và họ giảng hòa với nhau khi nào thế…??
_Mình và họ giảng hòa với nhau từ hôm qua…!!
Dung kinh ngạc không hiểu điều gì khiến cho nhóm tứ công chúa chuyển từ thái độ thù nghịch, chuyên môn bắt nạt và đe dọa Thanh sang chào hỏi, mỉm cười, nói chuyện thân thiện.
_Cậu có thể giải thích ình lí do tại sao có sự thay đổi ngoạn mục này được không…??
_Cũng không có gì to tát lắm chỉ là mình cứu họ một lần thôi…!!
_Cứu …??Họ đã bị gì mà cần cậu phải cứu…!!
Tiếng chuông điện thoại cắt đứt lời nói của Thanh. Thanh ngán ngẩm khi thấy mà hình hiện lên cuộc gọi của Long.
_A lô. Có gì không…??
Hai tay đút vào túi quần, Long đang đứng trong căn phòng dành cho chủ tịch hội sinh viên.
_Cô mang cơm sáng cho tôi chứ…??
Thanh trả lời cộc lốc.
_Có…!!
Long điên tiết quát thật to.
_Con nhỏ láo toét kia…!! Cô dám ăn nói với chủ của cô thế hả ? Hôm qua tôi hỏi cô đi đâu, làm gì ?, cô nói là đó không phải là giờ làm việc, hôm nay đến trường giờ của cô là giờ của tôi, cô nên nhớ bây giờ cô là nô lệ nên cô ăn nói lễ phép và biết điều một chút. Nếu cô để tôi phải lên trên đó lôi cô xuống đây thì cô chết…!!
Thanh ớn lạnh vội dịu giọng.
_Em xin lỗi. Em mang cơm cho sếp ngay đây…!!
_Mau lên…!!
Gập màn hình điện thoại, mặt nhăn như khỉ. Tay cầm túi đựng hộp cơm Thanh đứng lên, cuộc điện thoại vừa nãy Dung cũng nghe tiếng.
_Có cần mình đi cùng với cậu không…??
Thanh lắc đầu.
_Không cần đâu. Cậu đi với mình có khi mình còn bị hắn mắng và bị phạt thêm…!!
Dung ỉu xìu nói.
_Mình xin lỗi vì mình nên cậu mới bị hắn bắt nạt…!!
Thanh trấn an.
_Không phải thế đâu, mình nghĩ hắn nhắm vào mình đơn giản vì hắn ghét mình nên hắn muốn hành mình cho bõ ghét…!!
Dung tư lự.
_Liệu cậu có bị hắn đối xử ác quá không…??
Thanh phồng mồm, mũi hếch lên, hai tay chống vào sườn.Thanh tuôn ra một hồi.
_Cậu còn nói, hắn là một tên tồi tệ, hắn đâu coi mình là con gái, hắn chỉ coi mình là một con nô lệ cho hắn sai bảo và quát mắng khi hắn tức giận thôi…!!
Kim bước đến gần bàn của Thanh. Thấy túi bóng màu trắng đặt trên bàn. Kim tò mò hỏi Thanh.
_Chị nấu cơm sáng mang đi học đấy à…??
_Ừ…!!
_Lạ nhỉ, em tưởng chị ghét nấu ăn lắm cơ mà…!!
Thanh lẩm bẩm.
_Chị ghét nấu ăn, nhưng nếu chị không nấu chị sẽ sống không yên…!!
_Tại sao…??
Thanh lúng túng không dám nói cho Kim biết lí do tại sao. Nếu chuyện này Kim biết được Thanh chỉ chuốc thêm ngượng ngùng mà thôi.
_Không có gì, chị ghét nấu ăn nên phải tập nấu dần cho quen…!!
Kim gật gù.
_Chị nói đúng, cái gì mình không biết nên càng cần phải luyện tập cho thành thạo…!!
Thanh nghĩ “Con nhóc này thật ngây thơ, mình cứ tưởng nó chuyên đi bắt nạt người khác thì phải gian trá và phải thật tinh thế chứ, không ngờ nó cù lần hơn mình tưởng”.
_Thôi chị đi đây…!!
_Chị định đi đâu…??
_À chỉ là đi loanh quanh một chút cho thoải mái trước khi vào học…!!
Kim thôi không còn thắc mắc và hỏi thêm Thanh câu nào. Thoát khỏi cô em gái của tên độc ác, Thanh bước ra cửa, đi xuống cầu thang, rẽ phải. Đi qua thêm bốn cánh cửa, Thanh ngập ngừng không dám gõ cửa phòng.
Hoàng đứng trên cầu thang nhìn xuống dưới lầu. Thấy Thanh đang đứng trước cửa phòng của chủ tịch hội sinh viên. Hoàng vội bước nhanh xuống.
_Em có việc cần giải quyết với Long à..??
Thanh giật mình quay lại phía sau. Thanh vui mừng đáp lời Hoàng.
_Chào anh…!!
Hoàng nhìn chiếc túi màu trắng trên tay Thanh. Hoàng nhướng mắt hỏi.
_Em đang cầm gì đấy…??
_Dạ, cơm hộp…!!
_Cơm hộp…?? Em tự nấu bữa trưa..??
_Cái này…em …!!
Cánh cửa phòng bật mở. Long bắt gặp Thanh đang đứng nói chuyện với Hoàng trước cửa phòng mình. Long nhếch mép hỏi Thanh.
_Cô mang cho tôi chứ…??
Thanh đưa túi cho Long. Long cầm lấy, mở túi Long kiểm tra một hồi, Long xăm xoi từ việc Thanh nấu cơm như thế nào đến loại thức ăn và cách mà Thanh trình bày. Long nhăn mặt quát Thanh.
_Cô nấu cái gì thế hả…?? Thế này có khác gì nấu cho heo ăn…!!
Thanh ngượng ngùng nói.
_Em xin lỗi, em không giỏi chuyện bếp núc…!!
Long nhướng mày.
_Không giỏi..?? Cô nói cho tôi biết cô giỏi gì..??
Thanh tính.
_Nhiều lắm….!!
_Nhiều…?? Tôi thấy cô chỉ giỏi ngủ, cãi bướng, hậu đậu, ăn nói không biết phép tắc, cẩu thả, ở bẩn, chuyên ngủ nướng, lười học…!!
Thanh kêu.
_Anh vừa phải thôi, ai bảo anh hạ nhục người khác như thế hả..?? Mà nếu tôi dở như thế thì anh bắt tôi làm người hầu của anh làm gì..?? Anh không sợ tôi làm cho anh phát điên lên à..??
_Sợ cô..?? Cô chẳng có gì đáng sợ cả, tức chết …?? Cô nói đúng, ngay bây giờ tôi đang tức cô muốn điên lên đây này. Tôi nghĩ là tôi phải bắt cô làm việc may ra mới hạ được hỏa trong người tôi…!!
_Đúng là làm ơn mắc oán…!!
Long quát.
_Cô vừa nói gì đấy hả…??
Thanh vội xua tay đáp.
_Dạ, không có gì…!!
_Mau vào dọn dẹp phòng cho tôi…!!
Thanh tiu ngỉu đáp.
_Vâng…!!
Trước khi quay đi, Thanh còn mỉm cười thật tươi chào Hoàng. Mặt Long lạnh băng hét Thanh.
_Cô còn đứng đó làm gì…??
Hoàng đứng im lặng quan sát Long và Thanh cãi nhau. Thấy Thanh bị Long bắt nạt và chèn ép. Hoàng bất bình nói.
_Cậu không thấy là cậu quá đáng à…??
_Quá đáng..? Tôi chẳng có gì quá đáng cả…!!
_Không quá đáng mà cậu đi bắt nạt một cô gái, cậu bắt cô ta dọn dẹp phòng cho cậu, nấu bữa sáng, quát nạt, hét hò. Những điều đó không phải là quá đáng thì là gì…??
Long thờ ơ đáp.
_Đó là chuyện của tôi. Tôi nghĩ chuyện này chẳng liên quan gì đến cậu…!!
_Đúng là không có gì liên quan đến tôi nhưng Thanh là bạn của tôi, tôi không muốn nhìn thấy bạn tôi bị cậu bắt nạt…!!
Long thách.
_Vậy cậu làm cách gì để cứu cô ta. Cậu định uy hiếp tôi chắc…??
_Không dám nhưng tôi không để yên chuyện này đâu…!!
Long phẩy tay.
_Tôi chờ…!!
Long đóng dầm cửa phòng lại. Hoàng đứng chơ vơ một mình ở bên ngoài. Hoàng thấy bực mình vô cớ, cách nói chuyện lạnh lùng, bất cần, giọng nói đầy thách thức của Long làm Hoàng muốn đập cho Long một trận. Từng thớ thịt trên tay nổi vồng lên. Ánh mắt lóe lên những tia nhìn sắc lạnh. Hoàng lẩm bẩm.
_Tôi chấp nhận trò chơi của cậu. Để xem ai sẽ là người chiếm được trái tim của Thu trước…!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...