Sau khi đệ tử lớp một khóc lóc kêu rên, cuối cùng vẫn phải tiếp nhận sự thật.
Khóa học đầu tiên, Đàm Quốc lão sư giảng giải cặn kẽ cho bọn họ những nơi có thể gặp phải hung thú Hắc Thiết cấp xung quanh chỗ này.
Tư liệu về đám hung thú Hắc Thiết hạ phẩm này, đám đệ tử lớp một như Tô Dương, đã thuộc làu làu.
Khi bọn họ ở trong trường học Học viện, lão sư còn mang tiêu bản đến lớp học, giải phẫu ngay tại chỗ.
Đám người Tô Dương đã biết hết nhược điểm và tập tính sinh hoạt của đám hung thú cấp thấp này.
Một tiếng sau, Đàm Quốc lão sư kết thúc chương trình học.
- Xét thấy các ngươi mới vừa ký kết sủng thú, sủng thú chỉ là Hắc Thiết hạ phẩm, ta kiến nghị các ngươi hành động theo tổ đội, việc phân chia chiến lợi phẩm các ngươi tự thương lượng.
Đàm Quốc vừa cười vừa nói:- Được rồi, chương trình học hôm nay đến đây là kết thúc, thời gian còn lại hoạt động tự do, chúc các ngươi giết được nhiều hung thú, nếu không đêm nay chỉ có thể đói bụng thôi!- Đương nhiên, nếu như trong số các ngươi có người có thể vứt bỏ thể diện, xin người ta bố thí cho chút đồ ăn, thì coi như ta chưa nói gì!Những người có mặt ở chỗ này, đều là thiếu niên mười ba tuổi tràn đầy năng lượng, đương nhiên sẽ không có chuyện cầu xin người khác bố thí.
Sau khi Đàm Quốc tuyên bố giải tán, đệ tử lớp một cấp tốc chia ra thành nhiều tiểu đội.
Có tiểu đội nhiều người, có đến bảy tám thành viên, cũng có tiểu đội hai ba người, chỉ riêng Tô Dương là lẳng lặng đứng ngoài cuộc.
Sau chuyện ngày khai giảng, đệ tử lớp một, hầu như đều dùng thái độ kính nhi viễn chi đối với Tô Dương.
Nói một cách đơn giản chính là Tô Dương bị xa lánh, cô lập!Nhưng Tô Dương lại không thèm để ý chút nào, hắn còn mừng rỡ vì một mình càng tự tại!Sư tử, không làm bạn với đám dê con!- Tô Dương, ngươi có muốn cùng đi với chúng ta không?Đúng lúc ấy, có người phá vỡ bầu không khí yên lặng.
Rất nhiều đệ tử lớp một đều nhìn về phía lớp trưởng Trương Nhược Lâm.
Trương Nhược Lâm là nử tử xinh đẹp nhất trong cùng khóa bọn họ, sau đó gốc gác, bối cảnh của nàng cũng dần dần nổi lên mặt nước.
Là cháu gái ruột của Trương Tiếu Thiên bộ trưởng bộ hậu cầnthất Tinh thành.
Trương Tiếu Thiên có quyền lực cực lớn, là nhân vật đứng số ba trong Thất Tinh thành, cả học viện, gần như không ai dám đắc tội với nàng!Đối mặt với ý tốt của Trương Nhược Lâm, Tô Dương vẫn từ chối:- Cảm ơn, có điều ta hành động một mình thoải mái hơn.
- Vậy được rồi!Hình như Trương Nhược Lâm cũng đã đoán trước được điều này, nàng ta không tức giận, mà bắt đầu dẫn theo thành viên tổ đội với mình đi về nơi hoang dã.
- Bạo Phong Chi Ưng, xuất hiện đi!Tô Dương khẽ vung tay lên, Bạo Phong Chi Ưng lập tức xuất hiện.
Nó vui sướng vỗ cánh, phát ra một tiếng ưng gáy, bay thẳng lên vạn dặm trên cao!Tô Dương có thể cảm nhận được niềm vui sướng tự tại của Bạo Phong Chi Ưng khi được bay lượn trên trời cao!Trong Thất Tinh thành, không có nguyên nhân đặc biệt, không được phép phóng xuất sủng thú ở nơi công cộng, Tô Dương ở trong trường học nửa tháng rồi, nên Bạo Phong Chi Ưng rất tù túng!Bốn vị Lý Manh lão sư, Đàm Quốc, Hùng Trường Phong, Trương Trung Kiệt nghe thấy tiếng ưng gáy, đồng loạt nhìn lên bầu trời.
Bạo Phong Chi Ưng với sải cánh dài bốn thước, cực kỳ hấp dẫn sự chú ý.
Đàm Quốc thở dài nói:- Con kia sủng thú vô cùng khá, chắc phải có thực lực Hắc Thiết trung phẩm rồi nhỉ? Ta có thể nghe được sự tự tin và tàn nhẫn trong tiếng gáy của nó! Đây mới là khí phách mà chim ăn thịt đỉnh cấp nên có!Ba vị lão sư còn lại cũng không phản bác lời của Đàm Quốc, xét về kinh nghiệm chiến đấu và sự từng trải, bọn họ không bằng Đàm Quốc.
Đàm Quốc với tư cách là đám Ngự Thú sư đầu tiên của Thất Tinh thành, đã từng chiến đấu với hung thú hơn bốn mươi năm, rất nhiều khu vực an toàn quanh Thất Tinh thành, đều do hắn và chiến hữu của hắn xây dựng nên.
Nhưng mà chiến hữu trước đây của hắn, phần lớn đều đã chết rồi!Khi Tô Dương bước vào hoang nguyên, Bạo Phong Chi Ưng cũng bay xung quanh hắn trên bầu trời.
Bây giờ hình thể của Bạo Phong Chi Ưng quá lớn, đã không còn thích hợp đứng trên vai Tô Dương nữa rồi!Vào trong hoang nguyên không bao lâu, Tô Dương đã trông thấy một con Hôi Xỉ Thỏ ở cách đó trên trăm thước.
Hôi Xỉ Thỏ, thật ra chính là một con thỏ có kích thước lớn, cao khoảng nửa người.
Đừng tưởng rằng, cứ là thỏ thì sẽ hiền lành, hung thú Hôi Xỉ Thỏ có thể nhẹ nhàng cắn chết người đó.
Tô Dương nhìn kỹ tin tức về con Hôi Xỉ Thỏ:“Tên gọi: Hôi Xỉ ThỏThiên phú: KhôngTiềm lực trưởng thành: Hắc Thiết trung phẩmCấp bậc thực lực: Hắc Thiết trung phẩmThuộc tính: Thú hệKỹ năng: 1.
Ngáng chân; 2.
Nhảy cao; 3.
Lợi xỉ.
”Tô Dương phát hiện ra Hôi Xỉ Thỏ, đương nhiên Hôi Xỉ Thỏ cũng phát hiện ra Tô Dương.
Hôi Xỉ Thỏ là hung thú ăn tạp, khi không có thịt, nó có thể ăn cỏ, gặp phải vật còn sống, nó cũng có thể chuyển sang ăn mặn!Đôi con mắt màu đen xám tro của nó nhìn chằm chằm vào Tô Dương, sau khi quan sát một lúc, phát hiện ra dường như không có nguy hiểm gì, nó lập tức duỗi chân sau cường tráng ra đạp một cái, một cú nhảy xa gần mười thước!Chỉ trong vòng hai nhịp thở, Hôi Xỉ Thỏ đã tới gần Tô Dương hơn ba mươi mét.
- Bạo Phong Chi Ưng!- Cấp Tốc lược sát!Tiếng ưng gáy vang lên, Bạo Phong Chi Ưng duỗi móng vuốt ra, lao xuống như một tia chớp, quét qua đầu Hôi Xỉ Thỏ với quỹ tích hình chữ "U".
Hôi Xỉ Thỏ bị móng vuốt sắc nhọn quắp bay xa hơn mười thước, sau đó mới rơi xuống đất.
Hôi Xỉ Thỏ bị Bạo Phong Chi Ưng quắp máu chảy đầm đìa, thân thể nó co quắp, miễn cưỡng đứng dậy định chạy trốn, nhưng mà nó vừa chạy được vài mét, đã bị hai đạo phong nhận của Bạo Phong Chi Ưng bắn trúng, thiếu chút nữa đã bị cắt thành ba đoạn đoạn!Đối mặt với Hôi Xỉ Thỏ cùng cấp bậc Hắc Thiết trung phẩm, gần như Bạo Phong Chi Ưng có thể miểu sát!“Đinh! Sủng thú Bạo Phong Chi Ưng của ngươi, giết chết Hôi Xỉ Thỏ Hắc Thiết trung phẩm, + 10 điểm kinh nghiệm!”Âm báo nhắc nhở của hệ thống vang lên, trên mặt Tô Dương lộ ra nụ cười.
Bạo Phong Chi Ưng, hiện giờ đã đạt đến Hắc Thiết trung phẩm, muốn thăng cấp lên tới Hắc Thiết thượng phẩm, cần 300 điểm kinh nghiệm.
Nói cách khác, hắn chỉ cần giết chết ba mươi con Hôi Xỉ Thỏ, là Bạo Phong Chi Ưng của hắn có thể thăng cấp!Tốc độ thăng cấp kiểu này, đúng là quá đáng sợ!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...