Cốt truyện che giấu tương đối khó khăn, nhân số nhiệm vụ cao nhất là năm người, [Tinh Vân] tập kết một tiểu đội năm người, bao gồm Diệp Điềm Điềm và hai bang chủ, còn một pháp sư [Lái Xe Chơi Trôi Đi], người còn lại là [Triều Mộ], đám người đi An Thủy thôn tìm tuyết hồ. Tiểu đội đối thoại với NPC trong An Thủy thôn một lần, cuối cùng tụ lại trao đổi kết quả.
Lý Vân Dịch lắc đầu: "Tôi đã giao lưu hết NPC trong khu vực tôi phụ trách, không có ai nhắc tới tuyết hồ."
Những người còn lại kết quả cũng y như vậy.
Tạ Tinh Hồi nói: "Tôi gặp một thợ săn, hắn nói trước kia trong núi thường có dã thú lui tới, nhưng nửa năm nay rất thái bình, hắn cảm thấy là Sơn Thần phù hộ bọn họ."
"Sơn Thần? Lẽ nào là tuyết hồ?"
Tạ Tinh Hồi lắc đầu, "Không rõ lắm, tóm lại là đi vào núi tìm xem."
Đoàn người đi vào núi, đánh vài đợt tiểu quái, tìm thấy một cái sơn động giữa sườn núi, trong sơn động nằm một nữ tử, sau lưng có một cái đuôi lông xù, thân hình yểu điệu, da như ngưng chi, tuy không thấy mặt, nhưng dáng người đã là tuyệt sắc.
Lái Xe Chơi Trôi Đi huýt sáo: "Có gái!"
Mọi người đến trước mặt nữ tử tai thú, Triều Mộ đầy mặt khiếp sợ: "Này... NPC này đẹp quá! Tôi nguyện xưng là đẹp nhất Thiên Khải!"
Diệp Điềm Điềm mãnh liệt tán thành: "Ở ngoài đời cũng chưa thấy ai đẹp tới vậy, còn xinh đẹp hơn mấy nữ minh tinh nổi tiếng."
Lý Vân Dịch để sát vào.
Lông mi Giang Mạt khẽ nhúc nhích, ánh mắt đầu tiên là nhìn thấy hắn.
Trò chơi thực tế này sẽ hiện ra 70% diện mạo chân thật của người chơi, 30% còn lại có thể chỉnh sửa, nhưng Lý Vân Dịch không bóp mặt, dung mạo bản thân đã rất xuất sắc, lãng mi tinh mục, thiếu niên phiên phiên, so sánh với Tạ Tinh Hồi nhuệ khí bức người, Lý Vân Dịch thoạt nhìn dễ thân cận hơn.
Giang Mạt không quên thân phận của mình, quét nhìn đoàn người trước mặt, "Các người là anh hùng của đại lục Thiên Khải?"
Lý Vân Dịch vội vàng gật đầu, "Đúng vậy, cô là tuyết hồ sao?"
Ánh mắt dừng phía sau đuôi cô, cùng với hai tai thú.
Vốn dĩ đã đủ đẹp, lại có thể lỗ tai và đuôi lông xù, quá phạm quy rồi!
Rất muốn sờ...
Giá trị tình yêu của Lý Vân Dịch tăng lên 40, Giang Mạt bắt đầu giới thiệu mình, "Tôi là Bạch Cửu Cửu, là một con tuyết hồ tu luyện ngàn năm, khi hóa hình bị Ma tộc tập kích, cơ duyên xảo hợp đến đây dưỡng thương, nhưng không tốt lên được, thành bộ dáng nửa người nửa hồ... Các người có thể hái cho tôi một cây Dao Quang Thảo không, giúp tôi hóa hình?"
Thanh nhiệm vụ của mọi người được đổi mới.
[Nhiệm vụ]: Giúp tuyết hồ Bạch Cửu Cửu hái Dao Quang Thảo.
"Dao Quang Thảo?" Tạ Tinh Hồi suy nghĩ, "Tôi nhớ không lầm, thứ đó ở sâu trong Tuyết Nguyên, xung quanh còn có tuyết nữ cấp 80 bảo vệ."
Triều Mộ và Lái Xe Chơi Trôi Đi kêu to: "Không phải chứ?"
[Thiên Khải] ra mắt được nửa tháng, trước mắt cấp cao nhất là 40, trong đội chỉ có Tạ Tinh Hồi và Lý Vân Dịch tới cấp cao nhất, một người là chơi giỏi, một người là dùng tiền, những người còn lại đều ở cấp 35, Diệp Điềm Điềm thấp nhất mới cấp 32.
Tuy cánh Tuyết Nguyên được mở ra, nhưng bây giờ bọn họ đi chẳng lẽ phải chịu chết?
Lòng bàn tay Giang Mạt xuất hiện một cây cung băng, "Tôi đi với các người, lúc cần thiết, tôi sẽ hỗ trợ... Theo tôi được biết, gần Dao Quang Thảo có một cái động, trong đó có không ít bảo vật."
Mọi người đều biết, NPC hoặc là không đánh được, hoặc là công cao huyết hậu, nếu dẫn theo một người như vậy, tuyết nữ cấp 80 có thể thử một lần, huống chi gần đó còn có cái động, cái gọi là bảo vật phần lớn đều là trang bị, nếu bọn họ thông qua được cốt truyện che giấu, khen thưởng nhất định rất phong phú.
Đi! Bằng mọi giá phải đi!
Mọi người xoa tay hầm hè, nóng lòng muốn thử.
Giang Mạt đứng lên, đuôi khẽ nhếch lên cao, đong đưa nhẹ.
Diệp Điềm Điềm nhìn chằm chằm nó đã lâu, yếu ớt hỏi một câu: "Tôi có thể sờ cái đuôi của cô không?"
Giang Mạt liếc nhìn cô, nữ triệu hoán sư vóc người tinh tế nhỏ xinh, một đôi mắt rất lớn, thoạt nhìn vô cùng kiều tiếu đáng yêu.
Cái đuôi đưa tới tầm tay cô, Diệp Điềm Điềm hưng phấn sờ soạng, cảm giác xù xù!
Lý Vân Dịch đỏ mắt, bày tay nhúc nhích cũng muốn sờ, sau đó nghe một tiếng "Bang" cái đuôi đánh lên mặt hắn.
Lý Vân Dịch bị đánh ngốc, "Tại sao đánh tôi?"
Giang Mạt hừ nhẹ: "Nam nhân không thể tùy tiện chạm vào đuôi hồ."
Lý Vân Dịch: "... Kỳ thị giới tính!"
Người xung quanh thấy bang chủ ăn mệt, sôi nổi bật cười, bên môi Tạ Tinh Hồi cũng thêm vài phần ý cười.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...