Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái


Tiếng nói của Mộng Chi Tiên vừa dứt, không ít người hai mắt trợn tròn.

Lại là Mộng Gia?
Từ đầu đến cuối, đã có rất nhiều vật phẩm được mang ra giao dịch, số lần Mộng Gia ra tay cũng không nhiều, nhưng mỗi một lần đều để lại ấn tượng mạnh mẽ với người khác.

Bởi vì những vật phẩm mà Mộng Gia lấy ra đều là hàng hiếm, có tác dụng vượt bậc hơn so với mong đợi.

Chẳng lẽ lần này, Mộng Gia lại có thể lấy ra Trận Pháp vượt qua cả Thông Linh Giới Trận sao? hơn nữa còn là vài cái?
“Tuân lệnh Đế Nữ!”
Quả nhiên, chỉ thấy hộ vệ của Mộng Chi Tiên nhận lệnh, sau đó chậm rãi bước lên.

Linh Khê Nữ Đế sóng mắt lưu chuyển, trong lòng âm thầm chờ mong.

Không để tất cả đợi lâu, chỉ thấy Lạc Nam trong vai Mộng Tinh lấy ra liên tục hai cái quyển trục…
Bất quá, khi nhìn thấy hai quyển trục này, Linh Khê Nữ Đế lại âm thầm chau mày, mà toàn trường cũng chậm rãi lắc đầu.

Phạm Chí càng là ngửa đầu cười dài nói: “Haha, thật là ngu xuẩn, yêu cầu của Linh Khê Trận Đế là các Trận Pháp đã tuyệt tích từ lâu, các ngươi lại lấy ra cái gì thế kia?”
Lạc Nam dùng ánh mắt như nhìn thằng ngu xem lấy Phạm Chí hỏi ngược lại: “Ngươi dựa vào đâu nói những Trận Pháp mà ta lấy ra không phải đã tuyệt tích?”
“Buồn cười!” Phạm Chí cười lạnh nói: “Hai cái quyển trục mà ngươi lấy ra đều cực kỳ mới mẻ, không có dấu hiệu của sự cổ xưa, còn dám nói là hàng đã tuyệt tích?”
Đám người nhẹ nhàng gật đầu, tán thành lời nói của Phạm Chí.

Rõ ràng, dù là Phệ Thôn Hung Ma Trận hay Thông Linh Giới Trận trước đó khi được lấy ra đều là hàng cũ nát, tràn ngập khí tức cổ xưa lắng đọng, vừa nhìn đã biết lưu truyền từ vô số năm về trước.

Trong khi hai loại quyển trục trong tay của Lạc Nam lại cực kỳ mới mẻ, một chút bụi bặm cũng không có, thậm chí các Trận Văn được khắc họa bên trong đó cực kỳ rõ nét và sắc sảo, vừa nhìn đã biết được khắc xuống chưa lâu, sao có thể là đồ cổ được?
Như vậy làm sao phù hợp điều kiện của Linh Khê Trận Đế?
Đáp lại ánh mắt chế giễu của Phạm Chí và sự nghi ngờ của vô số người, Lạc Nam bình thản nhún vai đáp:
“Đúng thật, Trận Pháp trong hai cái Quyển Trục này là do một vị cao nhân vừa bố trí cách đây nửa tháng!”
“Vậy Mộng Gia các ngươi còn dám mang ra làm trò hề?” Phạm Chí giận dữ vỗ bàn quát.

Lạc Nam bật cười, ánh mắt trở nên quỷ dị: “Nhưng ai dám khẳng định, Trận Pháp vừa được bố trí chưa lâu không phải là Trận Pháp vốn đã tuyệt tích từ rất lâu trong vũ trụ?”
“Không có khả năng!” Linh Trần thốt lên:
“Nếu là Trận Pháp đã tuyệt tích, một người làm sao có thể nắm giữ và bố trí cùng lúc hai loại?”
“Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu thiên…không biết các vị đã từng nghe qua câu này?” Lạc Nam ung dung đáp:
“Trong thế giới Chiến Trận Sư, hai loại Trận Pháp này đã tuyệt tích từ lâu, nhưng vị cao nhân kia vẫn phần nào nắm giữ, chỉ là chưa từng công bố thiên hạ mà thôi!”

“Hoang đường!” Một vị Thiên Trận Đế khác của Thiên Địa Hội không tin, giận dữ quát:
“Nếu thật sự như lời ngươi nói, chỉ cần công khai hai loại Trận Pháp này ra ngoài, tên tuổi của vị Thiên Trận Đế kia sẽ lên như diều gặp gió, có được danh vọng vô cùng to lớn trong thế giới Chiến Trận Sư, vì sao hắn không làm như vậy?”
“Cái này ta làm sao biết được?” Lạc Nam trừng mắt nhìn lại: “Biết đâu người ta là cao nhân chân chính mai danh ẩn tích, thần long thấy đầu không thấy đuôi, ai cần danh tiếng như những phàm phu tục tử như các ngươi?”
“Câm miệng!” Thiên Địa Thiếu Chủ giải vây lên tiếng: “Không được bất kính với các vị Thiên Trận Đế, ngươi chỉ là một hộ vệ mà thôi!”
“Có chút mạo muội, mong các vị lượng thứ!” Lạc Nam chắp tay làm lành, lười đôi co với đám người này.

Linh Khê Trận Đế đưa mắt nhìn chằm chằm quyển trục trong tay Lạc Nam, đáng tiếc chúng nó đang được đóng lại, nàng không thể thấy rõ nội dung bên trong đó, chỉ loáng thoáng chứng kiến vài luồng Trận Văn cực kỳ rõ ràng.

“Trăm nghe không bằng mắt thấy!” Linh Khê Trận Đế mềm giọng nói ra:
“Không biết Mộng Gia có thể giới thiệu một chút về hai loại Trận Pháp này!”
“Đương nhiên!” Mộng Chi Tiên rất biết cách nhập vai, ưu nhã đoan trang phất tay, nhìn Lạc Nam phân phó:
“Mộng Tinh, dựa theo những gì ta từng chỉ dạy, cho các vị ở đây mở mang tầm mắt một chút đi!”
“Vâng thưa Đế Nữ!” Lạc Nam cười hì hì, chậm rãi bước lên một bước, chắp tay nói:
“Trận pháp thứ nhất, Chiêm Tinh Hoàng Vũ Trận!”
“Không thể nào!”
Lạc Nam còn chưa kịp nói ra công dụng của Trận Pháp, Linh Khê Trận Đế và vài vị Thiên Trận Đế trong Thiên Địa Hội đã hét ầm lên, trong thanh âm chứa đựng sự kinh hãi.

“Chuyện gì thế? Trận Pháp đó nổi danh lắm sao?” Vài người không hiểu về Trận Pháp lên tiếng nghi ngờ hỏi.

“Chiêm Tinh Hoàng Vũ Trận!” Linh Khê Trận Đế giọng điệu ngưng lại, hít một hơi nói:
“Tương truyền, đây là Trận Pháp được kết hợp giữa Chiêm Tinh, Thiên Cơ và Trận Đạo tạo thành!”
“Trận Pháp này do một nhân vật bên trong Thập Nhị Cầm Tinh – Sơn Dương Đế sáng tạo ra, năm đó dùng qua để trợ giúp Nghịch Long Đế quan sát toàn bộ ngôi sao trong vũ trụ, từ đó chiêu mộ vô số hiền tài đầu nhập dưới trướng, khám phá những bí cảnh tuyệt mật, từ đó mang về số lượng tài nguyên khổng lồ!”
Nàng vừa dứt lời, toàn trường đã ngơ ngác thất thần, từng đôi mắt không thể giấu nổi sự tham lam nhìn chằm chằm Quyển Trục trong tay Lạc Nam, hận chẳng thể lao lên cướp đoạt.

Lạc Nam nhẹ gật đầu nói: “Linh Khê Trận Đế kiến thức bất phàm, tuy nhiên Chiêm Tinh Hoàng Vũ Trận trong tay ta chỉ có một phần, không phải Trận Pháp hoàn chỉnh!”
“Quả nhiên…” Toàn trường có chút tiếc hận thở dài, Trận Pháp quý giá đã tuyệt tích từ khi liên minh Nghịch Long tan nát, làm sao có thể hoàn chỉnh được chứ?
Bất quá mặc dù như vậy, giá trị nghiên cứu của nó cũng vô pháp đo lường.

Muốn bố trí ra Chiêm Tinh Hoàng Vũ Trận, đòi hỏi ngươi phải tinh thông cả Thiên Cơ, Chiêm Tinh và Trận Đạo, thiếu một cái cũng không được.

Thế cho nên, dù đã từng có rất nhiều Thiên Trận Đế muốn mô phỏng trận này, kết quả đều là thất bại tan tác.

So với Thông Linh Giới Trận cấp thấp, Chiêm Tinh Hoàng Vũ Trận thật sự nằm ở một đẳng cấp khác, không thể so sánh.

“Hừ, lấy gì chứng minh lời ngươi nói là sự thật?” Phạm Chí không phục lên tiếng:

“Ai biết ngươi liệu có khoác lác hay không?”
“Dù ta có khoác lác thì cũng để các vị Thiên Trận Đế phản bác, một kẻ như ngươi lấy gì chất vấn?” Lạc Nam cười nhạt.

“Ngươi…” Phạm Chí sắc mặt lúc đỏ lúc xanh.

“Đủ rồi, câm miệng xem diễn biến đi!” Phạm Ung tức giận nắm cổ Phạm Chí lôi ngược về, lo sợ thằng con sẽ mất bình tĩnh khiến mình mất mặt.

Linh Khê Trận Đế nhẹ gật đầu, lời của Mộng Tinh này rất đúng, lời của hắn là thật hay giả, chỉ cần nàng mở Quyển Trục ra xem là có thể biết được…tin rằng Mộng Gia không dám qua mặt tất cả cao tầng hiện có của Thiên Địa Hội đâu.

“Không biết loại Trận Pháp còn lại là gì?” Linh Khê Trận Đế giọng điệu kích động, mang theo sự chờ mong vô hạn…thầm nghĩ Mộng Tinh giới thiệu Chiêm Tinh Hoàng Vũ Trận trước tiên, chẳng lẽ trận pháp phía sau còn khủng bố hơn?
Quả nhiên, chỉ thấy Lạc Nam nâng lên quyển trục, ngạo nghễ nói:
“Trận Pháp này uy danh hiển hách, chắc các vị không xa lạ gì, tuy nhiên nó chưa từng được tiết lộ, cũng chưa hề tuyệt tích, chỉ là các vị vĩnh viễn không thể với đến mà thôi!”
“Rốt cuộc là Trận Pháp gì? Làm ra vẻ thần bí như vậy?” Đám người ngứa ngáy trong lòng.

“Bạch Đằng Hãm Quân Trận – Trận Pháp thuộc về một vị Thiên Trận Đế của Cổ Việt Tộc – Ngô Đế!” Lạc Nam gằn từng chữ một.

“Cái gì?” Toàn trường nhảy dựng.

Ngô Đế là ai?
Một trong những Thiên Trận Đế hàng đầu vũ trụ, tuy vẫn còn sống và tồn tại, nhưng thanh danh của hắn đã lưu truyền từ thời thượng cổ, là một huyền thoại sống chân chính.

Mà Trận Pháp thành danh của Ngô Đế chính là Bạch Đằng Hãm Quân Trận, giúp Ngô Đế khi còn là một vị Địa Đế đã diệt đi một phiến Đế Thiên Ma Giới.

Sức mạnh của Bạch Đằng Hãm Quân Trận không cần nói cũng biết, thật sâu in vào tiềm thức của mọi người.

Nhân vật sau lưng Mộng Gia rốt cuộc là thần thánh phương nào? chẳng lẽ là chính bản thân Ngô Đế sao?
Toàn trường không biết, trong lòng Mộng Chi Tiên lúc này đang dâng lên sóng to gió lớn, không ngờ phu quân mình ngay cả Trận Pháp của Ngô Đế cũng sở hữu, quá mức kinh khủng.

Đương nhiên, Lạc Nam từng trải qua vạn kiếp Luân Hồi, trong vô số kiếp đó…có một Kiếp hắn trở về thời đại mà Cổ Việt Tộc đang cố gắng thiết lập quy tắc trong vũ trụ, vẫn có rất nhiều thế lực không phục.

Đế Thiên Hán Ma Giới càng là thế lực tiêu biểu cương quyết chống lại Cổ Việt Tộc, Lạc Nam còn xui xẻo trở thành một tên tộc nhân của Đế Thiên Hán Ma Giới.

Lạc Nam mang theo tri thức từ tương lai, biết được không sớm thì muộn Ngô Đế cũng sẽ hàng lâm, đích thân diệt đi Hán Ma Giới, nên đã rất cố gắng khuyên nhủ các vị cao tầng Đế Thiên Hán Ma Giới quay đầu là bờ, chấp nhận tuân theo quy tắc của Cổ Việt Tộc vì lợi ích chung toàn vũ trụ.


Đáng tiếc, hắn bất lực…
Rốt cuộc, Bạch Đằng Hãm Quân Trận tiêu diệt Đế Thiên Hán Ma Giới, Lạc Nam không thể thay đổi lịch sử, trước khi chết thật sự chú tâm xem kỹ phương thức bố trận của Ngô Đế, học lỏm được vài phần tinh túy, sau đó ngày càng nghiên cứu và hoàn thiện hơn ở các kiếp sau.

Về phần Chiêm Tinh Hoàng Vũ Trận, hắn thường được Sơn Dương Đế cho xem, thân là một Thiên Trận Đế, đương nhiên ghi nhớ cực kỳ rõ ràng.

Lúc này mang hai loại Trận Pháp khủng bố này ra dọa Thiên Địa Hội, quả nhiên đủ dùng.

“Lại là bản không hoàn chỉnh sao?” Linh Khê Trận Đế không bị kích động lấn át lý trí, nàng nhìn Lạc Nam hỏi.

“Không sai!” Lạc Nam gật đầu đáp: “Quyển trục trong tay ta chỉ là một góc của Bạch Đằng Hãm Quân Trận!”
Toàn trường đã dự trước kết quả này, cho nên không cảm thấy quá mức bất ngờ.

Lạc Nam cũng không sợ sẽ có người dựa vào hai phần Trận Pháp không trọn vẹn này hoàn thiện chúng nó, sau đó rơi vào tay kẻ thù của hắn.

Đơn giản, tầm mắt của hắn lúc này đã vượt khỏi giới hạn Đế Cấp, mà Chiêm Tinh Hoàng Vũ Trận cùng Bạch Đằng Hãm Quân Trận chỉ thuộc phạm trù Đế Cấp Cực Phẩm mà thôi, dù lợi hại đến đâu thì hắn cũng có giải pháp ứng đối.

Huống hồ có thể hoàn thiện hai loại Trận Pháp này hay không còn là một vấn đề.

“Năm vạn khối Nguyên Thạch có thể đổi được cả hai quyển trục sao?” Linh Khê Trận Đế hiếm khi có chút run giọng hỏi.

“Cái này phải hỏi ý Đế Nữ nhà ta!” Lạc Nam nhìn sang Mộng Chi Tiên giả vờ hỏi ý.

Mộng Chi Tiên lắc đầu, cao quý ngẩng cái cổ cao như thiên nga, chậm rãi đáp:
“Linh Khê Trận Đế chỉ được tuyển chọn một trong hai, thật thứ lỗi…”
Linh Khê Trận Đế khó nén nỗi thất vọng trên khuôn mặt, bất quá nàng thừa hiểu năm vạn khối Nguyên Thạch mà muốn đổi hai phần Trận Pháp như thế thật sự là quá tham lam.

Trong lúc nhất thời, nàng phân vân đến cực điểm…
Chiêm Tinh Hoàng Vũ Trận là loại Trận Pháp dùng để phò tá nhân vật Đế Quân trong con đường thống nhất và chinh chiến thiên hạ.

Bạch Đằng Hãm Quân Trận lại là Trận Pháp công phạt quy mô lớn, hung danh và uy danh vang vọng vũ trụ, nằm trong top đầu các trận pháp hùng mạnh nhất.

Hai loại Trận Pháp, hai công năng hoàn toàn khác nhau, thật sự quá khó để chọn lựa.

Chọn thứ này thì phải bỏ thứ kia, đối với một người đam mê Trận Pháp như mạng giống nàng, chỉ được chọn một quả thật là tra tấn a.

Linh Trần và các vị Trận Đế đang có mặt cũng lâm vào trầm tư, không biết nên khuyên Linh Khê như thế nào, bởi vì đổi lại là bọn hắn cũng sẽ rơi vào cảnh tương tự.

Không ai thúc giục Linh Khê, bởi vì bọn hắn cũng muốn nàng cân nhắc kỹ càng…
Hồi lâu sau, Linh Khê bỗng nhiên lên tiếng: “Không biết Mộng Gia có thể thu xếp để ta diện kiến vị cao nhân đã giao phó hai Trận Pháp này một lần!”

“Cái này…” Mộng Chi Tiên không dám chắc đáp: “Mộng gia không dám hứa, chúng ta đã hứa sẽ giữ tuyệt mật thân phận của hắn!”
Đám người nhẹ gật đầu, thầm nghĩ cao nhân như vậy khó gặp là chuyện bình thường.

Linh Khê Trận Đế có chút tiếc nuối, bất quá nàng vẫn thở ra một hơi:
“Ta chọn Chiêm Tinh Hoàng Vũ Trận!”
Linh Khê đã suy nghĩ kỹ, nàng là người của Thiên Địa Hội, số lần chiến đấu cực kỳ ít ỏi, lựa chọn Trận Pháp công phạt kinh khủng như Bạch Đằng Hãm Quân Trận không mấy phù hợp.

Ngược lại, Chiêm Tinh Hoàng Vũ Trận ẩn chứa đạo lý cao thâm về Thiên Cơ, Chiêm Tinh và Trận Đạo kết hợp, đáng giá để nghiên cứu.

Hơn thế nữa, nếu may mắn hoàn thành Chiêm Tinh Hoàng Vũ Trận một cách trọn vẹn, nàng còn có thể dựa vào đó tìm ra các di tích để Thiên Địa Hội khai thác, gia tăng lợi ích.

Không ít Thiên Trận Đế gật đầu, thật ra bọn hắn cũng đã đoán trước Linh Khê sẽ có quyết định như vậy.

Trong ánh mắt tiếc nuối của nhiều người, Lạc Nam thu hồi Bạch Đằng Hãm Quân Trận, ném quyển trục Chiêm Tinh Hoàng Vũ Trận cho Linh Khê, đồng thời tiếp nhận 5 vạn khối Nguyên Thạch từ nàng.

“Linh Khê tiền bối mau kiểm tra!” Phạm Chí ra vẻ nghi ngờ nói.

Không đợi hắn yêu cầu, Linh Khê đã nhẹ nhàng mở ra Quyển Trục quan sát.

Thoáng chốc, toàn thân nàng rung động, hai mắt mở to, chỉ cảm thấy một đại môn bao la mở ra ở trước mặt, nhìn như si như say.

XOẸT.

Thân ảnh Linh Khê biến mất tại chỗ, hiển nhiên đã không nhịn được trực tiếp rời đi bế quan nghiên cứu.

Nhìn thấy một vị Thiên Trận Đế điềm tĩnh như Linh Khê lại có thể thất thố như vậy, nào còn ai dám nghi ngờ Mộng Gia lấy ra đồ giả?
“Sao có thể…” Phạm Chí sắc mặt trắng bệch.

“Ta cấm ngươi tiếp tục nhắm vào Mộng Gia!” Phạm Ung nghiến răng quát:
“Sau lưng bọn hắn có cao nhân, sợ rằng ngay cả Thiên Địa Hội cũng muốn hợp tác, nếu ngươi tiếp tục gây sự và kết thù, sợ rằng Phạm Gia ta sẽ bị hủy trong tay ngươi!”
Phạm Chí ảo não gật đầu, lòng tự tin bị nghiền nát.

“Linh Khê Trưởng Lão đã giao dịch xong, không biết kế tiếp là vị nào?” Thiên Địa Thiếu Chủ tiếp tục lên tiếng.

“Để tiểu nữ!” Một luồng thanh âm hoà quyện hương thơm dễ chịu vang lên.

Lạc Nam nhìn thấy Huyền Y Đế Nữ đứng dậy.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui