Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái


Côn Lôn Hoàng Cung…
Lạc Nam nhận ra tòa Hoàng Cung này là một tòa Kiến Trúc Pháp Bảo đạt đến tận Đế Cấp Thượng Phẩm, nó không phải dạng Pháp Bảo chiến đấu, ngược lại có công dụng phụ trợ tu luyện.

Mà Côn Lôn Bia bên ngoài Hoàng Cung chính là vật do lực lượng của Giới Linh tạo thành.

Cũng chính vì thế, sau trận đại chiến kinh thiên, cả Côn Lôn Hoàng Cung cùng Côn Lôn Bia đều hoàng hảo vô hại.

“Ngoại trừ những kẻ trực tiếp tham dự vào trận chiến, người vô tội có bị ảnh hưởng thương vong gì không?” Nữ Hoàng ngồi vào Đế tọa, lười biếng ngã lưng, thản nhiên mở miệng hỏi.

Một vị Nữ Tướng có tu vi Đại Đế thuộc Nữ Cấm Vệ tiến vào, chắp tay bẩm báo:
“Hồi bẩm Nữ Hoàng, tu sĩ vô tội đều được sơ tán vào chi nhánh Thiên Địa Hội, ngoại trừ hơn một nửa Thiên Tài tham dự tuyển chọn Thiếu Đế ở khoảng cách gần không thể cứu kịp, những trường hợp khác hoàn toàn không có thương vong!”
“Làm tốt lắm…” Nữ Hoàng giọng điệu hài lòng, phất tay ra hiệu Nữ Tướng Quân lùi đi.

Thiên Địa Hội trải rộng Tiên giới, Đế Thiên Côn Lôn đương nhiên cũng có chi nhánh của bọn hắn, do một cái Địa Đế Gia Tộc tọa trấn.

Trong đại chiến, các Nữ Cấm Vệ nhanh trí hướng dẫn con dân Côn Lôn Giới tạm thời lánh vào Thiên Địa Hội tránh nạn…
Không cần rời khỏi Côn Lôn Giới thì những tu sĩ cấp thấp vẫn có thể giữ được tính mạng, dưới nội tình và thủ đoạn của Thiên Địa Hội, dư ba của trận chiến thậm chí còn không thể lan đến gần.

“Các ngươi lui ra dưỡng thương đi!” Nữ Hoàng tiếp tục phân phó Tứ Đại Cung Nữ.

Kiếp Tâm, Kiếp Linh bốn nữ hai mặt nhìn nhau, cắn lấy từng đôi môi tinh mĩ, ánh mắt tràn đầy lo lắng nhìn lấy Nữ Hoàng, ấp úng:
“Nữ Hoàng…tóc của người…”
Hiển nhiên, các nàng đối với đầu tóc bạc trắng của Nữ Hoàng cảm thấy không an lòng, bởi vì đây là dấu hiệu của tuổi thọ vẫn còn tổn thất a.

“Không cần lo cho trẫm! một chút di chứng nhỏ mà thôi…” Nữ Hoàng phất óng Kim Sắc Đế Bào.

Tứ đại cung nữ thấy Nữ Hoàng không muốn nói nhiều, chỉ có thể khom người hành lễ:
“Chúng thiếp cáo lui!”
Sau đó mang theo lo lắng rời đi.


Bên trong Cung Điện rộng lớn cổ kính, chỉ còn lại Lạc Nam và Nữ Hoàng.

Nàng ngồi trên Đế Tọa, hắn đứng cách đó không xa, chờ đợi một cuộc nói chuyện.

Bầu không khí im lặng đến mức quỷ dị, nhưng Lạc Nam vẫn đang âm thầm cảm giác được Nữ Hoàng nhìn chăm chú mình.


Hắn cũng rất bình tĩnh, mặc dù dung mạo của Nữ Hoàng có kim quang che đậy, nhưng hắn cũng nhìn thẳng vào nàng, chẳng chút chột dạ.

Hồi lâu sau, Nữ Hoàng chậm rãi mở miệng, lần lượt nói ra:
“Lạc Nam…từng cải trang thành Nữ Nhân, gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo ở Hải Vực Tinh với tư cách đệ tử…”
“Trong thời gian ngắn ngũi, trợ giúp Bồng Lai Tiên Đảo tiến bộ cấp tốc, vượt qua các kẻ thù từ lớn đến nhỏ, ngay cả Săn Ma Điện cũng bị lật thuyền, phải dùng Liệt Gia và một tên Chấp Pháp Săn Ma gánh tội!”
“Sau khi Bồng Lai Tiên Đảo vang danh, trước sức ép tiềm ẩn của rất nhiều Tôn Cấp Thế Lực, rời khỏi Hải Vực Tinh…tiến về Tiên Ma Vực!”
“Ở Tiên Ma Vực, Bồng Lai Tiên Đảo đổi tên Làng Nhất Thế, đệ tử Lạc Yên trở thành Lạc Nam, đảm nhiệm chức vị trưởng làng!”
“Là một thế lực mới, nhưng lại được nhận ân tình của Vạn Yêu Thánh Địa, còn đắc tội hàng loạt Đế Cấp Thế Lực!”
“Cứ tưởng Làng Nhất Thế đại họa lâm đầu, nào ngờ trưởng làng một đường vận dụng các loại chiến thuật, thủ đoạn, lần lượt khiến các Đại Đế ăn phải thiệt thòi!”
“Trong thời gian vài năm ngắn ngũi, từ một Bồng Lai Tiên Đảo hết sức chật vật ngay cả một vị Tiên Tôn cũng không có trở thành một Làng Nhất Thế có thể diệt đi Đế Cấp Thế Lực…”
“Cho đến cuối cùng, ngay cả cổ lão chủng tộc lánh đời là Cự Chiến Cổ Tộc cũng xuất hiện trợ giúp Trưởng Làng Nhất Thế, diệt đi toàn bộ thế lực đối nghịch, ngay cả hai vị Địa Đế là Lôi Cực và Huyết Hồn Ma Đế cũng trọng thương đào tẩu!”
“Bấy nhiêu đó chưa dừng, trưởng làng Nhất Thế một lần nữa thể hiện tính cách có thù tất báo của mình, diệt đi U Minh Các và Xích Lôi Tông, khiến toàn bộ Tiên Ma Vực oanh động!”
Nữ Hoàng nói đến đây, giọng điệu mang theo một tia hài hước:
“Nhân vật phong vân như vậy…lúc này lại tiến đến Côn Lôn Giới, còn muốn tham dự Tuyển Chọn Thiếu Chủ, trở thành đệ tử của trẫm sao?”
Lạc Nam toàn thân cứng đờ…
Hắn không ngờ, chỉ trong thời gian cực kỳ ngắn ngũi, Côn Lôn Nữ Hoàng đã gần như đem toàn bộ gốc gác của hắn moi ra ngoài, ngay cả chuyện hắn vốn là Lạc Yên cũng không thoát khỏi mắt nàng.

Âm thầm suy nghĩ, xem ra Nữ Hoàng đã bắt đầu tiến hành điều tra khi hắn viết lên năm chữ Đương Đại Đệ Nhất Hoàng, phá vỡ ô danh tám ngàn năm, ghi dấu ấn vào một trang sử sách tại Côn Lôn Giới.

Hơn thế nữa, Nữ Hoàng đương nhiên sẽ không cho phép một kẻ có lai lịch bất minh đảm nhiệm vị trí thiếu chủ Côn Lôn Giới, vì thế dù không có sự kiện phá nát Côn Lôn Bia, chắc chắn không sớm thì muộn nàng cũng sẽ điều tra về hắn.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam sắc mặt bình tĩnh, mở miệng giải thích nói:
“U Minh Các vốn là thế lực do Dạ Đế trong vai Kiếm Phi Vân lập ra, ta không muốn thụ động chờ hắn trả thù, vì lẽ đó nảy sinh ý định tham gia tuyển chọn, trở thành Thiếu Chủ…tìm cơ hội đối phó hắn!”
“Ngươi đối với chính mình tự tin như vậy sao?” Nữ Hoàng hứng thú hỏi.

“Không phải tự tin, mà là biết thực lực của mình có thể làm được những gì!” Lạc Nam điềm tĩnh, nhưng lời nói không che giấu sự kiêu ngạo.

Nữ Hoàng dường như cảm thấy hài lòng trước lời này của Lạc Nam, gật đầu cảm thán:
“Cũng phải thôi, yêu nghiệt dưới 500 tuổi có thể làm được như ngươi…ngay cả trẫm cũng phải kinh ngạc!”
Lạc Nam trong mắt co rụt lại, vì sao Nữ Hoàng biết hắn dưới 500 tuổi? chẳng phải Căn Cốt Bia chỉ kết luận hắn dưới 1000 tuổi thôi sao?
Phải biết, đây là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt, dưới 1000 tuổi có được thành tựu như hắn đã là khó tin, càng đừng nói tuổi tác thật sự của Lạc Nam dưới 500 tuổi.

Nếu chuyện một Hồn Tôn, Thể Tôn và Bán Tiên Tôn dưới 500 tuổi có sức chiến đấu sánh ngang Tiên Đế truyền ra ngoài, chỉ sợ toàn bộ vũ trụ sẽ bị oanh động.

Mà Lạc Nam hắn…rất có khả năng sẽ rướt lấy vô số phiền toái không cần thiết.


Nữ Hoàng rốt cuộc làm sao biết được tuổi của mình dưới 500?
Lạc Nam khó hiểu vô cùng, hắn có Cấm Kỵ gia thân, nàng tuyệt đối không thể dùng thần thức nhìn thấu bên trong và điều tra được tuổi thật của hắn.

Như hiểu được thắc mắc của Lạc Nam, Nữ Hoàng kiên nhẫn giải thích:
“Căn Cốt Bia thật ra còn có một công năng mà rất ít người biết!”
“Dưới 1000 tuổi thì Căn Cốt Bia sẽ hiện ra màu Hoàng Kim, nhưng cường độ màu sắc khá nhạt nhòa!”
“Chỉ có tu sĩ dưới 500 tuổi như ngươi tiến hành kiểm tra, Căn Cốt Bia mới phát ra ánh sáng Hoàng Kim chói lọi…”
Lạc Nam nghe xong bừng tĩnh…
Cũng may điều này hiện tại chỉ có một mình Nữ Hoàng biết, mà trong quá trình hắn dùng Căn Cốt Bia kiểm tra cũng chẳng có Lưu Ảnh Thạch quay lại.

“Mong Nữ Hoàng giúp tiểu tử bảo trì bí mật!” Lạc Nam chắp tay nhờ vả.

“Yên tâm…một thời gian tới, trẫm sẽ dùng Kim Khẩu Ngọc Ngôn thay đổi ký ức của toàn bộ người từng quan sát quá trình kiểm tra tư chất của ngươi, đem trí nhớ về màu Hoàng Kim sặc sỡ mà Căn Cốt Bia hiện ra chuyển thành màu Hoàng Kim nhạt nhẻo!” Nữ Hoàng gật đầu đáp ứng.

Nàng cũng hiểu yêu nghiệt như Lạc Nam một khi bại lộ quá nhiều thứ ra ngoài ánh sáng không phải chuyện tốt đẹp gì, rất dễ dàng trở thành con mồi của vô số lão quái vật.

Bất kể như thế nào, Lạc Nam cứu mạng của nàng là sự thật, hiện tại chính là Thiếu Chủ của Côn Lôn Giới một cách danh chính ngôn thuận, nàng có trách nhiệm phải bảo đảm hắn.

“Nói đi! Ngươi muốn trở thành Thiếu Chủ còn vì nguyên nhân gì?” Nữ Hoàng nhếch miệng:
“Đắc tội Kiếm Phi Vân và Thanh Nguyệt Nương chỉ là chuyện nhỏ, còn chưa đủ để ngươi muốn bái trẫm làm sư phụ!”
Lời này của Nữ Hoàng nếu truyền ra ngoài chắc chắn gây nên sóng to gió lớn.

Bởi lẽ nàng chính là Thiên Đế cấp cường giả, có vô số thiên kiêu tài nữ muốn trở thành đệ tử của nàng mà không được.

Vậy mà Nữ Hoàng cho rằng Lạc Nam vì lý do đặc biệt mới bái nàng làm thầy, không phải vì thân phận Thiên Đế khủng bố của nàng.

Biết qua mặt nói dối một vị Thiên Đế không phải chuyện dễ, Lạc Nam cũng không che giấu mục đích của mình, thành thật nói:
“Tiểu tử nhắm đến Thiếu Đế Chi Chiến, cần một vị Tiên Đế sư phụ…và một thân phận thích hợp!”
“Vừa lúc biết tin Côn Lôn Giới đang tuyển chọn Thiếu Chủ, nên thuận đường tiến về, sẳn tìm cách đối phó Thanh Nguyệt Nương và Kiếm Phi Vân?” Nữ Hoàng cười khẽ.

“Chính xác!” Lạc Nam gật đầu chắp tay.

Nữ Hoàng trầm mặc, việc một yêu nghiệt như Lạc Nam có tham vọng nhắm vào Thiếu Đế Chi Chiến cũng không quá khó hiểu, nàng hoàn toàn chấp nhận lời giải thích của hắn.

Hơn nữa, ý đồ tuyển chọn Thiếu Chủ lần này của Côn Lôn Giới cũng chính là muốn nhắm đến Thiếu Đế Chi Chiến.


Lạc Nam và Côn Lôn Giới có cùng một mục đích, hắn muốn mượn thân phận Thiếu Chủ Côn Lôn để tham dự và chinh phục Thiếu Đế Chi Chiến…mà Côn Lôn Giới cũng muốn có được một vị Thiếu Chủ đủ sức tỏa sáng tại chiến trường cấp vũ trụ này, gia tăng danh dự cho toàn bộ Côn Lôn Giới.

Mục tiêu của đôi bên không hề xung đột, trái lại còn bổ trợ lẫn nhau, không mưu mà hợp.

“Được rồi! từ thời khắc này…ngươi chính là Thiếu Chủ Côn Lôn, toàn bộ Đế Thiên Côn Lôn…thân phận và địa vị chỉ dưới trẫm một người!”
Nữ Hoàng bất ngờ đứng dậy, trầm giọng nói ra.

Lạc Nam chưa kịp đáp lời, đã trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mặt.

Chỉ thấy vầng Kim Quang che phủ khuôn mặt của Nữ Hoàng đột nhiên tiêu thất.

Trong khoảnh khắc đó, toàn bộ Đại Điện bất chợt sáng lên…
Dung nhan của nàng như thái dương chiếu rọi, bất kỳ loại châu báu hay trang sức nào nếu đem ra so sánh đều trở thành vật dung tục.

Nếu như cưỡng ép dùng ngôn ngữ để hình dung, thì chỉ có hai chữ “hoàn mỹ” miễn cưỡng có thể miêu tả.

Khuôn mặt trái xoan như một phông nền xinh đẹp để ngũ quan tô điểm bên trên một cách tinh tế với tỷ lệ hoàn hảo.

Đôi mắt như ẩn chứa vô tận ngân hà, bên trong là một màu đen láy nhưng lại có ánh sáng xanh thẳm đến từ các vì sao ngập nước chiếu rọi, chân mày như khuyết nguyệt, mi cong tô điểm, mũi nhỏ cao thẳng tinh tế, đôi môi anh đào đầy đặn không son vẫn đỏ đến mê người, từng làn hương thơm ngát được thở ra từ nơi đó.

Bất kể là nhìn ngắm nàng ở gốc độ nào, đều không tìm ra một chút khuyết điểm, hoàn mỹ đến mức không chân thật.

Mái tóc trắng bạc khiến nàng có được một cổ khí chất uy nghiêm, lão luyện, khiến bất kỳ ai nhìn thấy cũng phải tâm sinh thuần phục.

Lạc Nam âm thầm tưởng tượng, nếu thay mái tóc bạc trắng lúc này trở về với mái tóc hoàng kim như lúc ban đầu, vậy dung nhan trước mặt hắn sẽ càng thêm cao quý bức người, chỉ sợ dù là Tiên Đế ở trước mặt nàng cũng sẽ sinh lòng tự ti mặc cảm.

Hoàn mỹ, khuynh quốc khuynh thành là thế, nhưng sắc mặt lúc này của Nữ Hoàng không lộ cảm xúc, chỉ có sự nghiêm túc và uy nghi, đôi mắt như có thể thấu thị lòng người nhìn chằm chằm lấy Lạc Nam.

“Còn không mau bái sư?” Côn Lôn Nữ Hoàng mày liễu dựng lên, giọng điệu thánh thót nhưng đanh thép.

Mặc dù Lạc Nam yêu nghiệt, mặc dù Lạc Nam có một không hai, mặc dù Lạc Nam có nhiều thủ đoạn và đã cứu sống nàng.

Nhưng Côn Lôn Nữ Hoàng không để tâm đến những điều đó.

Nàng có lòng tự tôn của một vị Thiên Đế, có lòng kiêu ngạo và khí phách của một Nữ Hoàng.

Dù bất kỳ thiên tài hay yêu nghiệt nào, nàng cũng có tư cách và khả năng để nhận làm đệ tử.

Cái Nữ Hoàng quan tâm lúc đầu chính là mục đích và lai lịch của Lạc Nam có bất chính hay không.

Nếu hiện tại hai thứ này đều đã chứng thực, không gây bất lợi cho Côn Lôn Giới, như vậy nàng cũng không do dự nữa.


Lạc Nam hít sâu một hơi, tiến lên hành lễ: “Lạc Nam…tham kiến sư phụ!”
Thấy Lạc Nam chỉ chắp tay mà không quỳ, Nữ Hoàng không hề trách cứ, ngược lại trong mắt có một tia tán thưởng.

Bởi vì đơn giản, nàng không để bụng mấy cái lễ nghi tiểu tiết này.

Trái lại, một khi Lạc Nam quỳ gối, như vậy con đường mà hắn đang đi cũng sẽ phá vỡ, ngày sau không còn tư cách tu luyện Thần Thông đặt nặng uy nghiêm của bậc Đế Vương như Kim Khẩu Ngọc Ngôn.

Nhìn Lạc Nam, giọng điệu của Nữ Hoàng cũng trở nên nhu hòa: “Trước trẫm, ngươi có bao nhiêu sư phụ?”
Thế giới này chưa từng có quy định một người chỉ có thể bái một người là sư.

Trái lại, rất nhiều cường giả đỉnh cao trong vũ trụ, trong quá trình tu luyện của bọn hắn được rất nhiều danh sự chỉ điểm, mới có thể đi đến thành công.

Nữ Hoàng không cho rằng mình sẽ là sư phụ duy nhất của Lạc Nam, bởi vì hắn quá mức yêu nghiệt, một tán tu rất khó tự mình leo đến độ cao như hắn.

Chỉ bất quá, nàng sẽ không tò mò những sư phụ đó của hắn là ai, chuyện này nàng cảm thấy không cần thiết.

“Tính cả Sư phụ Nữ Hoàng…ta có tất cả ba sư phụ, nhưng hiện tại xem như là hai!” Lạc Nam ngẫm nghĩ nói.

Một người đã trở thành thê tử của hắn…về phần Kim Nhi, những gì nàng dạy hắn xứng đáng được hắn xem là sư phụ.

Côn Lôn Nữ Hoàng gật đầu, lúc này ngồi trở về Đế Tọa, nghiêm túc hỏi:
“Muốn tham dự Thiếu Đế Chi Chiến, nói cho trẫm! mục tiêu mà ngươi đặt ra?”
“Hạng nhất!” Lạc Nam bá đạo nói, hầu như không do dự, hầu như không chớp mắt.

Côn Lôn Nữ Hoàng đồng tử co rụt lại…

Chúc mọi người tối vui vẻ :D
!
Bác nào có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: nguyenphuochau12t2@gmail.

com
Ngân hàng Agribank ạ.

(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui