Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt

Giọng nói mê li và đầy sự trêu chọc đó rót vào tai Dao Dao, khiến trái tim cô gợn sóng.

Lưng được gắn vào cơ ngực mạnh mẽ của người đàn ông, có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ cơ thể của người đàn ông nóng như thế nào.

Mồm mép láu lỉnh như thế này Phong Thần Dật học được từ khi nào vậy? Rõ ràng trước đây hắn không như thế. 

“Thần Dật, đừng đùa nữa.” Cô xoay vòng eo.

Nào ngờ động tác này lại cọ sát vào cơ thể đàn ông. Đôi mắt âm u của Phong Thần Dật cụp xuống, một tay quay đầu cô lại, đôi môi lạnh lẽo nhanh chóng áp xuống.

Dao Dao mở to mắt căng thẳng, vốn muốn từ chối nhưng không tìm được lý do để từ chối. Đành để hắn hôn mình. 

Tuy nhiên Phong Thần Dật không thỏa mãn với nụ hôn này: “Em ít nhiều cũng đáp lại một chút chứ, nếu không anh còn tưởng rằng mình đang hôn một khúc gỗ.”

Nhìn vào ánh mắt bất lực của hắn Dao Dao cúi đầu hổ thẹn.

Nghĩ kỹ lại, từ lúc kết hôn với Phong Thần Dật, họ tuy ngủ chung giường nhưng chưa hề có bất cứ quan hệ thân mật nào. Tâm trí cô đều đặt cả vào việc báo thù, hoàn toàn quên mất Phong Thần Dật thực sự là chồng của mình, cũng chưa từng làm hết nghĩa vụ của một người vợ. 

Cho dù cô vì muốn mượn sức mạnh của Phong Thần Dật để báo thù cho mẹ, nhưng, cô cũng từng nói với bản thân, sự tồn tại của cuộc hôn nhân này, là lời hứa ở bên Phong Thần Dật suốt cuộc đợi.

Nghĩ đến đây, Dao Dao mím môi dưới, từ từ nhắm mắt, chầm chậm hướng về đôi môi của Phong Thần Dật. Cái miệng nhỏ nghiêm túc mà cẩn thận hút lấy đôi môi lạnh lẽo của hắn, chiếc lưỡi nhỏ đầy sức sống vụng về đẩy vào trong miệng hắn.

Dưới sự kích thích như vậy, đồng tử của Phong Thần Dật giãn mạnh ra, bị kích động ngậm chặt chiếc lưỡi nhỏ của cô ra sức mút. 


‘Ư… ư…” Hồi lâu. Bầu không khí trong phòng bị sự mập mờ thiêu đốt. Không khí cũng dường như trở nên loãng.

Dao Dao suy cho cùng cũng chỉ là người mới vào nghề, dưới sự dẫn dắt kĩ thuật hôn thành thạo của Phong Thần Dật, cô rõ ràng không chống đỡ nổi, hô hấp trở nên dồn dập

“Dao Dao, em thở ghê quá.” Phong Thần Dật trượt theo xương quai xanh liếm cái dái tai nhạy cảm của cô, hơi thở ấm áp thổi vào lỗ tai cô, càng làm cho cô thở mạnh hơn. 

“Ư.” Cảm giác tê dại ập đến liên hồi, Dao Dao khó chịu vặn vẹo cơ thể: “Ngứa quá, đừng mà.” Âm thanh chống cự yếu ớt giống như một sự quyến rũ vô hình.

Phong Thần Dật không thể khống chế được bàn tay tiến vào trong áo của cô.

“Ơ Ơ… đừng!” Cơ thể nhạy cảm run rẩy từng trận. 

Bàn tay ấm áp của hắn lúc mạnh lúc nhẹ trêu chọc sự nhạy cảm của cô: “Dao Dao, chỗ này của em đã có cảm giác rồi à?”

“Đừng, Thần Dật, anh bỏ tay ra đi. Đủ rồi đấy.” Dao Dao cố gắng kéo bàn tay đang đút trong ngực mình ra.

Làm thế nào một người đàn ông chưa nếm đủ hương vị có thể dừng lại lúc này? 

Phong Thần Dật xoay người bá đạo đè cô trên ghế sofa, nhanh chóng nhấc người cô lên, từ từ cúi đầu xuống..

“Ư… a…” Một luồng điện vô hình chạy qua người, Dao Dao cau mày làm khó: “Đừng… đừng hút nữa. Đừng như vậy...”

Hơi thở hổn hển trộn lẫn sự kháng cự của người phụ nữ, như sự cám dỗ vô hình đối với người đàn ông. 

Phong Thần Dật men theo chiếc bụng dưới phẳng lì của cô hôn xuống, cương quyết cởi chiếc quần dài của cô.

“Đừng! Đủ rồi! Đừng tiếp tục nữa, Thần Dật, dừng lại đi!” Tiếng thở hổn hển nhanh chóng trở thành nỗi sợ hãi vô hình, hôm nay cô chỉ muốn đáp lại nụ hôn của hắn mà thôi, căn bản không chấp nhận được bước tiếp theo cùng hắn.

Nhưng Dao Dao thực sự không hiểu đàn ông chút nào, một khi dục vọng của đàn ông bị khơi lên sẽ rất khó để dừng lại. 

Chiếc quần dài bị Phong Thần Dật cởi đi, hắn bá đạo lách vào giữ hai đùi cô, đôi mắt tràn đầy dục vọng nhìn khuôn mặt nhỏ sợ hãi của cô, hổn hển nói: “Vợ ơi, cho anh đi. Anh thực sự chịu không nổi rồi...”

Từ lúc họ kết hôn đến nay, Phong Thần Dật chính thức gọi cô là vợ như vậy.

Mà ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ không chờ đợi được có trong mắt người đàn ông, bất giác khiếm Dao Dao sững sò, thật xa lạ... Phong Thần Dật... 

Lúc đang đờ đẫn, cô đột nhiên cảm thấy cơ thể mình dường như bị xé rách bởi thứ gì đó.

Dao Dao, người đã có kinh nghiệm sống bỗng chốc đoán ra thứ gì đang cọ sát mình.


“Thần Dật, anh bình tĩnh một chút! Đừng như vậy, có được không? Em... Em rất sợ...” 

Tuy đã trải qua khoảng thời gian nửa tháng nhưng Dao Dao vẫn không có cách nào thoát khỏi nỗi ám ảnh bị Ngự Ngạo Thiên cưỡng hiếp.

Có nhiều khi đêm ngủ vẫn mơ thấy cảnh bị hắn cưỡng hiếp.

Hôm nay cô có thể tiếp nhận nụ hôn của Phong Thần Dật đã là một bước tiến lớn. Nói làm đến cùng thì đó là điều không thể. 

“Xin lỗi.” Bỗng chốc, dục vọng trong mắt Phong Thần Dật liền bao phủ bởi sự lạnh lẽo, hắn nhanh chóng đứng dậy sửa sang lại quần áo của mình.

Dao Dao thấy vậy cũng vội vàng mặc lại quần áo. “Xin... xin lỗi.”

“Không sao, không phải lỗi của em…” Vậy là lỗi của ai? Phong Thần Dật tự cười chính mình, quay người, mặt không chút biểu cảm đi vào nhà vệ sinh. 

Vặn vòi nước ra, nhìn nước tràn đầy bồn. Hắn đập mạnh tay vào trong bồn rửa, không ngừng lấy nước lạnh rửa mặt mình.

“Thần Dật, anh bình tĩnh một chút! Đừng như vậy, có được không? Em… Em rất sợ...”

Ngoài hắn ra, có lẽ không có ai biết được ánh mắt hoảng sợ của Dao Dao khi đó. 

Hắn vô ý làm tổn thương người vợ yêu quý của mình, càng vô ý làm dấy lên cơn ác mộng trong lòng của vợ. Bởi vì, hắn cũng không thể nào khống chế được việc tưởng tượng cảnh Ngự Ngạo Thiên Với Dao Dao đang...

Rốt cuộc, người đàn ông bá đạo giống như Phong Thần Dật này không thể chấp nhận được vợ của mình đã từng tiếp xúc thân thể với người đàn ông khác. Hắn chỉ có thể không nghĩ đến, cố gắng khiến mình quên đi.

Nhưng... 

Hắn cũng là một người đàn ông bình thường.


Vốn cho rằng, chỉ cần cô có thể ở bên cạnh mình là đủ rồi nhưng… thời gian càng dài, hắn lại muốn có được nhiều hơn, càng muốn gắn kết với cô nhiều hơn.

Nhưng, trong thế giới của hai người họ vô hình trung vẫn chen lẫn một người. 

“Ngự Ngạo Thiên! Chiêu của anh thật độc ác.” Khoảng khắc ngẩng đầu lên, phản chiếu trong gương là con mắt đầy thù hận của Phong Thần Dật.

Nếu như lúc đầu hắn không đi truy đến cùng động cơ Ngự Ngạo thiên cưỡng hiếp Dao Dao trước khi họ kết hôn thì giờ hắn đã rõ tâm cơ của Ngự Ngạo thiên thâm sâu đến thế nào.

Xoảng… 

Đột nhiên, có một âm thanh bị vỡ trong phòng khách.

Phong Thần Dật cau mày, vội vàng từ trong nhà vệ sinh chạy đến: “Dao Dao…”

Chỉ thấy, Dao Dao ngây người đứng ở bếp, khuôn mặt áy này nhìn cái đĩa bị vỡ dưới chân: “Em muốn làm món điểm tâm ngọt cho anh nhưng …” 

Từ lúc hắn biết Dao Dao, đã biết cô sinh ra không phải người phụ nữ của gia đình rồi. Còn làm điểm tâm ngọt? Cô có thể nấu được bữa cơm đã là tôt lắm rồi.

“Ừ, em muốn làm món điểm tâm ngọt gì, bảo anh, để anh làm.” Phong Thần Dật nói xong, miễn cưỡng cười lên.

Thôi bỏ đi, cô vẫn là cô nhóc chưa lớn hết, hắn vẫn giống như trước đây chiều chuộng cô, cùng cô chơi vui vẻ là được rồi. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui