Có thể nghe tiếng bước chân đi tới, hình như là 2 người?
Sẽ không phải là Mạc tiểu thư cùng Hàn chủ tịch “quen nhau” chứ? Vậy cũng có thể lắm!
Nơm nớp lo sợ ngẩng đầu lên nhưng bóng dáng đi vào thang máy lại khiến cô ngây ngẩn cả người….
Thế nào lại là Ngự Ngạo Thiên cùng với Mạc tiểu thư chứ?
Tuy nói rằng đêm qua là hắn đi khuyên ngăn nhưng lẽ nào lại khuyên cả đêm sao là hai người đồng thời hay là đơn độc cùng với Mạc tiểu thư qua đêm, sẽ có hay không có chút kỳ quái đây?
Mồ hôi rơi, tự mình nghĩ cái gì đây, Long tổng yêu Mạc tiểu thư như vậy mà Ngự Ngạo Thiên cùng Long tổng là huynh đệ tốt như vậy, hắn làm sao có thể cùng Mạc tiểu thư mà phát sinh quan hệ gì chứ?
Dao Dao một bên âm thầm tự trách chính mình đã suy nghĩ lung tung, một bên chạy vọt vào thang máy mà gật đầu chào hai người: “Chào buổi sáng.”
Mạc Tuyết Đồng lạnh lùng đáp lại sự nhiệt tình của cô, cất bước đi vào trong thang máy.
Hả, Dao Dao cảm giác như có một miếng dán lạnh dán vào mông vậy?
“Bảo bối, em còn làm gì mà chưa trả quần áo cho Mạc Tuyết Đồng vậy?”
“A… Em vẫn chưa giặt nữa, vì vậy chưa trả được. Mạc tiểu thư, thật xin lỗi, qua mấy ngày nữa tôi sẽ giặt sạch liền trả cho cô.”
“Không cần, trực tiếp vứt đi!”
“Hả…” Dao Dao lung túng cúi đầu, bên trong thang máy lần thứ hai lại rơi vào không khí trầm lặng.
Một lúc sau, ba người bọn họ cùng nhau ra khỏi thang máy.
“Bảo bối, đến công ty hay là trường học?”
“Công ty.”
“Hả?” Ngự Ngạo Thiên chốc lát nghi hoặc nhưng cũng không hỏi mà nói: “Để anh đưa em đi.”
“Không cần đâu, tự em đi được rồi.”
Hắn biết Dao Dao hành động như vậy là sợ công ty đồn ra những chuyện không hay nhưng bây giờ cô là luật sư tư của hắn, kỳ thực căn bản cũng không cần lo lắng quá nhiều.
“Lên xe.” Ngự Ngạo Thiên kéo cánh tay cô, đẩy cô vào chỗ lái.
Dao Dao có chút sửng sốt: “Anh kêu em lái sao?”
“Lần trước anh bị bệnh, không phải là em cũng đã lái xe đưa anh về sao. Đúng lúc anh muốn mượn cơ hội này để xem chút tài liệu.” Nói xong, Ngự Ngạo Thiên tạm biệt Mạc Tuyết Đồng xong liền lên ngồi cạnh ghế tài xế.
Nói thật, đối với lái loại xe thể thao cao cấp này đối với Dao Dao mà nói không có chút xa lạ nào, vì hồi trước Phong Thần Dật đã chỉ qua cho cô cách điều khiển tất cả các loại xe thể thao cao cấp này rồi.
Lái xe vững vàng ở lối đi bộ, cô thỉnh thoảng nhìn qua Ngự Ngạo Thiên bên cạnh với tinh thần sáng lạng: “Anh tối hôm qua...? Ngủ… sao?” Cô cũng không biết ngay lúc này lại hỏi ra câu này, trong lòng cô căng thẳng có cảm giác gì đó mà không gọi tên được.
“Ừ, chưa ngủ nữa.” Ngự Ngạo Thiên vừa cúi đầu xem tài liệu trong tay, vừa trả lời cô.
“Chưa ngủ nữa? Vậy cùng Mạc tiểu thư ở đâu?”
“Ừ.” Ngự Ngạo Thiên gật gật đầu nhưng liền cảm thấy có gì đó lạ lạ: “Hả?”
Lúc ngẩng đầu lên mới phát hiện Dao Dao đang dùng ánh mắt dị thường kinh ngạc nhìn mình. “Anh…? Coi chừng!”
Nếu như Ngự Ngạo Thiên không phản ứng nhanh thì có lẽ xe bọn họ đã đâm phải xe chở hàng trước mặt rồi.
Dao Dao sợ mất mật, sắc mặt trắng bạch, đem xe dừng lại bên ven đường.
“Bảo bối, em không chuyên tâm lái xe ở phía trước mà nhìn anh làm gì?” Ngự Ngạo Thiên dùng ngữ khí ôn hòa hỏi cô.
Nhưng đầu óc cô căn bản giờ đã không còn ở đây nữa.
Hắn còn chưa ngủ, ở cùng Mạc tiểu thư nơi đó mà chưa ngủ, dựa theo mô hình nhà nghỉ thì một là một phòng sẽ có một gian làm việc riêng, hay là hai phòng riêng, Mạc tiểu thư ở một mình một phòng sao? Vậy Ngự Ngạo Thiên… ngủ ở đâu?
“Bảo bối, anh đang nói chuyện với em đấy!” Thấy Dao Dao trừng mắt, chậm chạp không trả lời, Ngự Ngạo Thiên rõ ràng hơi mất kiên nhẫn rồi.
“Là anh ngủ ở phòng khách sao?”
“Hả?” Đối mặt Dao Dao hỏi một đằng trả lời một nẻo, Ngự Ngạo Thiên xoay người thâm thúy, càng ngày càng cảm thấy bé con này bây giờ có gì đó không đúng. Rốt cuộc Dao Dao cũng hứng thú việc tối qua hắn đã ngủ ở đâu! Giờ khắc này còn chất vấn hắn nữa!
“Anh đương nhiên là ngủ ở ** rồi.” Khóe miệng hiện lên nụ cười khẩy.
Dao Dao căng thẳng nuốt nước miếng xuống: “Vậy… vậy Mạc tiểu thư ngủ ở đâu?”
“Em cảm thấy thế nào?”
“Em cảm thấy thế nào?”
“Em cảm thấy thế nào…”
Cô cảm thấy cái gì chứ? Chẳng lẽ một nam nhân ngủ ở giường thì không thể nào để một nữ nhân ngủ cùng trên ghế sofa chứ? Vậy khẳng định là hai người bọn họ ngủ chung một giường rồi!
Lông mày Dao Dao nháy mắt đã vắt lại cùng nhau, dùng sức mà tạo thành nấm đấm nhỏ, tức giận chất vấn: “Anh tại sao lại có thể như vậy? Tại sao anh có thể cùng với Mạc Tiểu thu mà ngủ cùng nhau như vậy chứ? Anh không cảm thấy chính mình rất quá đáng sao? Ngự Ngạo Thiên!”
Thấy cô biểu hiện dáng vẻ sốt ruột, Ngự Ngạo Thiên không thể không nhanh không chậm mà nở nụ cười: “Bảo bối, em là đang lấy thân phận gì mà dùng khẩu khí này chấp vấn anh đây?”
Ạch…
Ngự Ngạo Thiên qua đêm với ai liên quan gì đến cô chứ? Hắn trước đây không phải cũng hay như vậy sao? Mình lấy thân phận gì mà dùng những lời này chất vấn người đàn ông này đây?
Xảy ra chuyện gì vậy chứ? Tại sao khi cô nghe được Ngự Ngạo Thiên qua đêm cùng Mặc tiểu thư trong lòng liền xảy ra tức giận như vậy?
“Em… là em thay Long… Long tổng chất vấn anh!”
“Hả? em khi nào lại cùng với Long Diệp thân thiết đến như vậy rồi? vì thay hắn mà cảm thấy bất bình sao?”
“Điều này là bởi vì, bởi vì… công … công đạo từ tại lòng người! Anh biết rõ tình cảm Long tổng thế nào đối với Mạc tiểu thư, vậy tại sao lại nhân cơ hội như vậy?”
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đầy căm phẫn kia của Dao Dao mà nụ cười trên mặt Ngự Ngạo Thiên nhanh chóng biến mất: “Này bảo bối, em cũng quản quá nhiều việc rồi đấy! Lái xe!” Nói xong, mặt hắn không cảm xúc, tiếp tục cúi đầu xuống mà xem tài liệu.
Dao Dao phẫn nộ liếc hắn một cái, rồi đạp chân ga khởi động xe.
Cô đúng là vì Long tổng mà cảm thấy bất công sao? Hay là vì mình đang tức giận mà tìm một cái cớ?
Không rõ ràng, cũng không xác định được, từ sau khi biết chuyện Ngự Ngạo Thiên qua đêm cùng Mặc tiểu thư thì tâm tình cô đã không mấy tốt đẹp gì…
…
Bác Sâm, Pháp Vụ Bộ.
“Tiểu La Li, đây toàn bộ là các khoản, mục của công ty, xin mời cô xem qua đi.” Dựa theo yêu cầu của Dao Dao, Long Diệp ôm đến hết tất cả các khoản mục công ty cho cô.
Vì để thuận tiện cho Ngự Ngạo Thiên tranh cử thuận lợi mà Long Diệp chủ động xin đi giết giặc, còn làm trợ lý cho Dao Dao.
“Này, các người vừa rồi nhìn thấy gì không? Long tổng kinh lý lại tự mình ôm tài liệu cho tên luật sư mới kia.”
“Thấy rồi. Tiểu nha đầu kia thật sự là đại nhân vật gì? Mà khiến được tổng kinh lý làm tay sai cho cô ta chứ?” Bên trong văn phòng pháp vụ nội bộ sôi sùng sục, mọi người đối với Dao Dao ngày càng tò mò về xuất thân của cô.
Lúc này, có một bóng người lành lạnh từ từ mà tiến vào đại sảnh của pháp vụ nội bộ, mọi người đồng loạt nhìn sang, theo bản năng cũng mở miệng hơi lạnh: “Hàn, Hàn phó tổng.”
Hàn Ly Thương dùng con mắt lạnh lùng, gầm nhẹ: “Văn phòng Lạt Dao Dao ở đâu?”
“Là ở… ở kia ạ.” Mọi người căng thẳng chỉ vào căn phòng trong góc…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...