"Há, nha..." Nữ nhân càng ngày càng ướt át, lung lay thân thể, Ngự Ngạo Thiên từ đầu đến cuối vẫn duy trì tốc độ.
Quả nhiên hắn không hứng thú với loại nữ nhân chủ động đưa tới cửa: 'Vật nhỏ, làm sao mới được đây? Ta hiện tại càng ngày càng muốn nhanh lên một chút ‘ăn’ cô.'
Nghĩ tới khuôn mặt Lạc Dao Dao nước mắt như mưa, khóe miệng Ngự Ngạo Thiên nổi lên vệt hưng phấn, hô hấp vững vàng trở nên dồn dập, hai tay chủ động ôm lấy thân hình như rắn nước của nữ nhân. Đột nhiên tăng nhanh tốc độ...
"A." Một tiếng gầm nhẹ, cái kia nóng rực như lửa phóng ra toàn bộ vào cơ thể nữ nhân...
Lát sau,cảm xúc mãnh liệt dần trôi qua, Ngự Ngạo Thiên sửa sang quần áo, móc ra một tờ chi phiếu ném trên người nữ nhân.
Nữ nhân cầm lấy: "200 ngàn?"
"200 ngàn này để xử lý vấn đề phát sinh."
Cô ta đã rõ, gật đầu liên tục.
"Mặt khác, sau này đừng xuất hiện trước mặt ta!"
"Cái gì? Ngạo Thiên ca không, không được! Cầu ngài đừng vứt bỏ tôi, Ngạo Thiên ca."
Tùy ý nữ nhân cầu xin thế nào, hắn cũng không lưu tâm, kéo cửa ra ngoài.
Nhìn kẻ phản bội đã nằm trong vũng máu, Ngự Ngạo Thiên vô tình như không thấy, dẫm lên hạ thân hắn ta rồi bước qua như tử thần lướt qua thi thể xấu số...
"Lạc Dao Dao, ngày đầu tiên đi làm tôi đã nói với cô, đừng ỷ bản thân có chút nhan sắc liền đi quyến rũ nhân viên công ty. Với khả năng của cô, chưa đủ tư cách, hiểu chưa?" Phòng quản lý, bộ phận phục vụ, quản lý Trương lớn tiếng la mắng liên hồi.
"Quản lý Trương, tôi không hiểu bà đang nói gì?" Sáng sớm liền bị mắng, trong lòng không thoải mái, lại thêm việc xảy ra hôm qua, cô cảm giác bản thân vô cùng oan ức .
"Không hiểu thật không? Xem cái này sẽ rõ." 'Đùng' một tập văn kiện ném đến mặt cô: "Hôm qua có hai người phàn nàn về cô, tôi nói với cô, tôi muốn vô cớ trách cứ cô sao! Giờ đã rõ chưa?"
Hiểu...
Nhưng vấn đề, hôm qua là ngày đầu tiên cô nhận việc, lại không qua huấn luyện, bị than phiền là bình thường, nhưng việc này có liên quan gì đến ngoại hình?
"A, loại người vọng tưởng bay lên biến thành phượng hoàng như cô tôi gặp nhiều lắm rôi, có điều nơi này là Berson, không phải hộp đêm, muốn quyến rũ nam nhân cô vào nhầm chỗ rồi. Nếu như có thêm người than phiền, cô lập tức cút cho tôi. Đi ra ngoài!"
Quản lý quả thực quá ngang ngược, không biết lý lẽ, có điều cô muốn thể hiện cho bà ta thấy mình sẽ đạt được thành tích tốt, không phải vì muốn bay lên biến thành phượng hoàng như bà ta nói!
Kiềm nén oan ức trong lòng, trở lại nơi làm việc.
Thấy gần đến 10 giờ, cô trở nên bất an. Gần đến giờ đi làm của kẻ bại hoại kia! Thật không muốn đối mặt với hắn a...
'Tinh...' quả nhiên, thang máy dừng đúng lúc đồng hồ chỉ 10 giờ. Cửa thang máy mở ra, gương mặt tuấn mĩ tà ác rơi vào hốc mắt cô...
Không nhìn thấy, không nhìn thấy, cúi đầu, cô tỏ vẻ giả vờ như không nhìn thấy; Ngự Ngạo Thiên cũng làm như không quen biết cô, cùng Long Diệp lên thang máy.
Như vậy là tốt nhất!
Cửa thang máy đóng lại, Ngự Ngạo Thiên quét mắt qua bóng lưng Dao Dao, khóe miệng thoáng chốc nổi lên vệt cười gian tà: "Quản lý Long, nữ nhân viên ‘phục vụ’ hôm qua, ngài có hài lòng không?"
"Hả?" Long Diệp sửng sốt một chút, lập tức phản ứng lại: "Thoả mãn, rất hài lòng." Ánh mắt mê người đảo một vòng, hắn xấu xa nhíu mày: "Đúng rồi, hôm nay đến lượt bộ phận nào?"
"Hôm nay đến phiên... bộ phận phục vụ hầu hạ ngài."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...