Thú Tu Thành Thần

Những thứ cần sờ Băng Thần đều sờ qua một lần, sự dịu dàng tinh tế của hắn khiến cho Hoàng Kỳ thậm chí có xu hướng chủ động hơn. Tay nàng từ cổ đã chuyển qua sớ đến lồng ngực rắn chắc của hắn, chính xác hơn thì bản năng của nàng đã bị đánh thức.

Đợi hai người tách ra thì Hoàng Kỳ vẫn có vẻ còn thèm thuồng tự vào ngực hắn ta thở dốc, một lát sau nàng ngẩng mặt lên khẽ hỏi:

"Đây thực sự là hôn sao?"

Băng Thần khẽ cười hỏi:

"Tỷ thấy thế nào? "

Hoàng Kỳ bẽn lẽn nhưng vẫn rất thẳng thắn:

"Cảm giác rất tốt chứ không giống lần đầu tiên."

Băng Thần tựa người vào thành giường rồi nói:

"Cái đó do cảm xúc của tỷ thay đổi, trước đó tỷ chỉ coi ta như thằng em nhưng bây giờ tỷ đã coi ta như một nam nhân. Tuy khá giống nhau về mặt hình thức nhưng kỹ thuật hôn cũng có muôn màu muôn vẻ, tỷ bây giờ thử hỏi một ngàn nữ nhân thì ta đảm bảo cũng không có nam nhân nào mang tới cảm giác cho họ giống như tỷ vừa mới trải qua."

Hoàng Kỳ lắc đầu nói:

"Chỉ cần đạt là tốt rồi còn những thứ khác ta không cần quan tâm."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Cái này tuy làm được một lần nhưng cần phải ôn lại nhiều lần nếu không sẽ mất cảm giác và trở nên gượng ép. "

Thế là cả buổi tối hôm đó Băng Thần và Hoàng Kỳ cứ ôm hôn nhau mãi, phải đến gần giờ đăng nhập vào Hư giới thì hắn ta mới tha cho nàng. Hoàng Kỳ đi ra khỏi phòng của hắn miệng cười ngây ngô, đi về phòng soi vào gương nàng mới phát hiện áo của mình đã bị cởi bao hết nút trên.


Lúc này nàng mới hồi phục tinh thần rồi nhớ về chuyện nãy giờ mình bị chiếm tiện nghi, tên tiểu tử này không chỉ hôn còn thích làm loạn. Kéo áo lại che khuất đi xuân quang nàng gắt giọng:

"Đợi đăng nhập vào trong Hư giới tỷ nhất định sẽ tính sổ với ngươi."

Nàng xoa xoa mặt ngượng ngùng thì thầm một mình:

"Ông nội nói phải cẩn thận không thì sẽ bị rơi vào tay giặc, mình phải tỉnh táo lại bởi Hoàng Kỳ ta nhất định không thể gục ngã bởi một thằng nhóc mới quen được."

Băng Thần thì chợp mắt tiếp tục nghỉ ngơi, nàng ta bị hắn dày vò cả buổi như thế thì còn lâu mới dám đến tìm hắn, ít nhất phải đến sau khi mọi người đi ra khỏi Hư giới thì may ra nàng mới dám sang đây.

Bản thân hắn thì có thể khẳng định rằng rõ ràng có nữ nhân bên cạnh thì hắn ta nhẹ nhàng hơn rất nhiều, hắn đang suy nghĩ liên miên gì đó thì ngồi bất dậy nhìn đồng hồ rồi tự thở phào một hơi. Mặc nhanh đồ hắn lao ra bên ngoài, khi đi ngang qua phòng khách thì thấy Hoàng Kỳ đang ngồi trên ghê sô pha tập vô cùng.

Liếc lên màn hình thì hắn ta giật mình vì không ngờ Hoàng Kỳ lại đi coi mấy thứ kia, có điều hắn cũng hiểu vì sao nàng lại đi tìm hiểu vào lúc này. Có lẽ việc hắn tập hôn cho nàng suốt buổi tối khiến nàng hứng thú với nó rất nhiều thì phải.

Hắn ta lẻn tới bên cạnh nàng tay nhẹ nhàng khoác qua vai của nàng rồi khiến cho nàng giật nảy mình, kéo nàng vào lòng hắn chỉ ti vi rồi nói:

"Tỷ đi xem những thứ này?"

Hoàng Kỳ ấp úng:

"Ta tưởng ngươi đi sẽ ở trong phòng đến giữa đêm thì đi vào trong Hư giới."

Băng Thần tay níu mấy má của nàng rồi nói:

"Ta chuẩn bị đi đón bằng hữu về, lúc trước ta có nói qua rồi, còn tỷ giải thích một chút vì sao coi thể loại kia. "


Hắn đánh mắt về phía ti vi có cặp nam nữ đang rất cuồng nhiệt làm chuyện kia thì không khỏi buồn cười một chút, Hoàng Kỳ thì cúi gằm mặt không dám nói một lời. Nàng có cảm giác trước mặt Băng Thần càng ngày mình càng trở nên thất thế.

Một lúc sau nàng ta ấp úng nói:

"Tỷ biết lỗi rồi, ngươi coi như chưa thấy gì có được không?"

Băng Thần rút ra một tấm ngọc bội truyền vào trong đó Ngọc Nữ Tâm Kinh rồi đưa cho nàng rồi nói:

"Chuyện nào ra chuyện đó, công pháp ta hứa với tỷ đã có rồi còn là loại vô cùng xịn, còn chuyện tỷ muốn ta giữ miệng thì phải bàn một chút. Bây giờ ta đi ra ngoài khoảng một tiếng sẽ về, còn tỷ mà muốn coi thì lấy điện thoại lên mạng mà coi ai lại coi ở phòng khách như thế."

Hắn đặt mảnh ngọc lên tay nàng rồi khẽ gảy thì Ngọc Nữ Tâm Kinh như sóng biển tràn vào trong đầu của nàng.Nhìn theo bóng lưng của Băng Thần thì cả người nàng nóng bừng bừng, những hình ảnh nàng vừa coi cứ luẩn quẩn trong đâu.

Thế nhưng nếu chỉ như thế thì không nói làm gì, chỉ là nam chính nữ chính lại biến thành nàng với Băng Thần. Băng Thần được Lam quản gia đưa tới truyền tống trận thì đã là mười một giờ khuya rồi, Lam quản gia khẽ giọng hỏi:

"Bằng hữu của thiếu gia là nam hay nữ thế?"

Băng Thần cười hỏi:

"Ta nói ra để Lam quản gia thông báo lại cho ông ngoại ta có phải không?"

Lam quản gia sững người giống như không ngờ Băng Thần sẽ nói thế, đang khó xử thì Băng Thần vỗ vai hắn ta cười nói:

"Không cần phải bối rồi như thế, bằng hữu của ta có ba người, đầu tiên là Tịnh Ảnh Liên của Tịnh Ảnh gia tộc của Hằng Tinh, hai người còn lại là Thẩm Tú và Thiểm Hồng sống chung với Tịnh Ảnh Liên từ bé."


Nghe tiểu chủ nhân nói ra rất thoải mái thì Lam quản gia cúi đầu đáp:

"Cám ơn thiếu gia đã không làm khó ta."

Băng Thần cười nói:

"Có phải ta rước gái từ quán bar về đâu mà phải lo lắng nhưng giả sử có thì ngươi đừng nói lại cho ông ngoại ta. "

Lam quản gia cúi đầu nghiêm túc nói:

"Bất kể thiếu gia muốn làm gì ta cũng sẽ không báo lại cho gia chủ trừ khi thiếu gia giao du với những người có thân phận lớn có khả năng ảnh hưởng tới an nguy của ngươi và gia tộc. Còn nếu ngươi muốn ta phía người đi bắt con gái nhà lành về thì ta cũng sẽ làm bởi nó chẳng có ảnh hưởng gì nhiều cả."

Băng Thần xua tay cười đùa:

"Hoàng Kỳ tỷ ấy còn ở đây thì ta nào dám làm mấy thứ điên rồ như thế."

Lam quản gia khẽ giọng hỏi:

"Gia chủ có nhắc ta phải hỗ trợ thiếu gia chinh phục Hoàng Kỳ tiểu thư."

Băng Thần nhíu mày hỏi:

"Ta vẫn không hiểu sao ông ngoại ta có vẻ gấp thế?"

Lam quản gia nhìn xung quanh kỹ càng một lượt rồi mới nhỏ giọng nói ra:

"Gia chủ sắp phải bế quan thăng cấp, khi đó gia tộc chúng ta sẽ mất một nguồn sức mạnh to lớn, Nam Băng tộc hình như có ý định bắt thiếu gia về để thông gia. Có điều hiện tại họ còn cố kỵ gia chủ và Thái Thượng Trưởng Lão.

Hoàng Lân tướng quân cũng hết lòng với gia tộc chúng ta nhưng vẫn khó thuyết phục toàn thể Hoàng gia giúp chúng ta, chỉ có một cách đó là ngài chiếm được Hoàng Kỳ tiểu thư để cho hai gia tộc có thêm một mối liên kết nữa."


Băng Thần trong đầu âm thầm tính toán một chút:

"Mình có lẽ phải mất từ bốn đến năm năm để có thể thăng tiến đến Vũ Thần, trước đó thì rất nhiều người có thể triệt hạ mình. Có lẽ việc muốn nuôi Hoàng Kỳ để thịt sau không được rồi, với lại một cái Hoàng gia vẫn chưa đủ đảm bảo an toàn cho mình."

Hắn ta quay sang Lam quản gia hỏi:

"Thế nếu ta cưa đổ được cả Tịnh Ảnh gia và thêm một cái gia tộc nữa trong tam gia trung lập thì mọi chuyện chắc chắn sẽ ổn thỏa chứ."

Băng Thần không hề biết rõ được mọi chuyện bên trong nên cần người hiểu chuyện nhất giúp đỡ hắn ta lý giải cặn kẽ. Lam quản gia mắt sáng lên rồi nói:

"Nếu được thì Tịnh Ảnh gia sẽ chặn cái gia tộc khổng lồ kia lại vì Tịnh Ảnh gia mạnh hơn, còn nếu thắng được trái tim của Đông Phương gia tộc tiểu thu hoặc Tây Môn gia tộc đều rất khó khăn.Có điều làm được thì Băng gia chúng ta sẽ dễ thở và thiếu gia hoàn toàn được an toàn."

Tưởng nhớ lại hành trình từ trước đến giờ hình như hắn bám vào nữ nhân leo lên hơi nhiều, nói đi cũng phải nói lại đó cũng là năng khiếu trời ban không tận dụng thì hơi phí. Với lại có nữ nhân cùng đồng hành cũng đâu phải chuyện gì xấu, có Ngọc Nữ Tâm Kinh phụ trợ thì tốc độ tu luyện hắn nhận được từ các nàng cũng không nhỏ.

Vấn đê bây giờ là phải xác định và chinh phục mục tiêu nào sẽ tốt hơn trong thời điểm này, khi hắn ta đang tính tới vấn đề này thì từ truyền tống trận ba cô nàng bước ra sau màn sáng.

Băng Thần mỉm cười nhẹ nhàng:

"Chào ngươi rất vui được gặp mặt."

Tịnh Ảnh Liên e thẹn:

"Nhờ vào công tử rồi."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Được ba vị đại mỹ nhân nương tựa là vinh hạnh của ta, mọi người mau theo ta về nhà nghỉ ngơi thôi."

Lam quản gia cung kính mới ba vị tiểu thư lên xe hướng thẳng về biệt thự.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui