Người tới một thân đạo bào Thuần Dương, lưng mang một thanh trường kiếm huyền sắc, tay phải mang theo một cái hồ lô rượu màu xanh, đứng ở trước cửa lều trại cười như không cười theo dõi hai người, trong con ngươi đầy hứng thú đánh giá Lý Thiệu Thần. Đầu bạc phiêu dật cùng kiểu tóc của Lý Thiệu Thần không có sai biệt, khuôn mặt y có vẻ hơi tái nhợt, giữa mày một chút chu sa càng thêm tiên diễm hơn lửa. Phượng mâu hơi hơi nhướng lên, cái mũi cao thẳng ngạnh lãnh, khóe miệng cong cong, môi mỏng màu sắc như cánh hoa anh đào, người tới đứng tại chỗ động cũng chưa động, quanh thân lại giống như phong vân phiêu động, tiêu sái, như một trích tiên tiếu ngạo hồng trần.
Lý Thiệu Thần ban đầu cho rằng người tới là Tần Thiên của Ẩn Nguyên hội, lại ngoài ý muốn nhìn thấy một khuôn mặt chưa từng nhận thức, trong nhất thời cảm thấy kinh ngạc.
【 Tạ Trời Cao Thái Hư Kiếm Ý cấp 90】
Di, đó là một người chơi? Còn là một kiếm thuần có thể so với động vật quý hiếm? Lý Thiệu Thần hưng trí, lặng lẽ gửi đi qua tán gẫu mật.
【 Lý Thiệu Thần: Kiếm Mị? 】
【 Tạ Trời Cao: Ân. 】
【 Lý Thiệu Thần: Tạ trời cao, phá trời cao, phốc, nói cậu vì cái gì không gọi tạ ngươi muội a, nuốt ngươi muội mới là bản lĩnh giữ nhà của Kiếm Mị các cậu chứ –! Cậu có phải còn có con trai tên là Tạ Thái Cực? 】
【 Tạ Trời Cao: … 】
【 Tạ Trời Cao: Theo tôi đi. 】
【 Lý Thiệu Thần: Thật là một đạo trưởng cao lãnh nga… Thành chủ đồng ý thả chúng ta đi? 】
【 Tạ Trời Cao: Ân. Đi? 】
【 Lý Thiệu Thần: Đi đi! Ai hắc hắc, cảm tạ a, Mị Mị. 】
Lý Thiệu Thần đi theo Tạ Trời Cao một đường thông suốt rời khỏi quân doanh, sau đó đem Jeff chạy về nhà, hai người thì dùng khinh công đi đến rừng rậm Khoa Lạc.
“ Tôi nói, chúng ta tới nơi này làm gì nha? Không phải nói là có nhiệm vụ sao?”
Tạ Trời Cao không để ý đến cậu, mà là ngẩng đầu nhìn trời, dùng miệng phát ra ba tiếng gào thét dồn dập, không đến hai phút, trên bầu trời xuất hiện một cái điểm đen, xoay cánh hướng vị trí hai người bay tới.
“ Di, thiếu niên, cậu cũng tại nơi tĩnh mịch đem chim đi dạo?”
【 Quách Tử Kiến: Điểu em gái cậu, cậu mới là điểu, cả nhà cậu đều là điểu! 】
【 Lý Thiệu Thần: … 】
【 Quách Tử Kiến: Cọ xát cái gì, tiến đội! 】
Lý Thiệu Thần điểm vào Tạ Trời Cao tiến hành xin nhập đội, giây tiếp theo đã bị kéo vào trong đội ngũ, phía dưới đầu của mình treo hai cái đầu hình người khác, một cái ca, một cái mị mị. Lý Thiệu Thần chợt nhớ tới một việc, nghiêng đầu sang Tạ Trời Cao hỏi: “ Hai người đều trong đội ngũ, vì cái gì cậu không trực tiếp ở kênh đội ngũ phát tin tức cho Quách Tử Kiến lại đây?”
“…” Tạ Trời Cao không có lời gì để nói mà quay đầu đi chỗ khác, minh mị mà ưu thương nhìn trời, lưu cho Lý Thiệu Thần một cái ót hoàn mỹ.
Du Chuẩn rất nhanh tiếp cận, thời điểm sắp rơi xuống đất mà hóa thành một nam nhân nửa thân trần. Đại bộ phận địa phương ở nửa người trên của y đều là hình xăm quỷ dị, sáu khối cơ bụng bên hông làm Lý Thiệu Thần chảy nước miếng, về phần mặt của đối phương, Lý Thiệu Thần tỏ vẻ gay ca tóc quá dài, thấy không rõ lắm.
“ Ta thấu, đây là thật? Sáu khối cơ bụng a, quả nhiên gay giúp chính là thân nhi tử, đến cơ bụng đều làm điêu như vậy!”
Quách Tử Kiến đối với lời này bật người không vui lòng, giống như một miêu mễ tạc mao, đối với Lý Thiệu Thần nhe răng nhếch miệng: “ Tiểu gia ta cơ bụng chính là luyện ra thật sự, không trộn lẫn một chút hơi nước. Hừ, nhìn cái dạng gà bệnh này của cậu, trên bụng khẳng định có một khối cơ bụng lớn đi?”
“ Thấu, lão tử chính là có bốn khối cơ bụng hoàn mỹ! Còn có nhân ngư tuyến mê người, sáu khối cơ bụng của cậu rất giỏi a, có giỏi cậu luyện thành tám khối a!”
“ Cậu cho là tiểu gia luyện không được a, chờ cho gia, qua một thời gian ngắn khiến cho cậu biết cái gì là nam nhân hàng thật giá thật, chó Husky ngu xuẩn!”
“ Xứng đáng cả đời không được gay giúp tìm tình duyên!”
Tạ Trời Cao sờ sờ tám khối cơ bụng của mình, thập phần thức thời không nói ra cho hai người kia, đến nằm đều có thể trúng đạn, nói ra không chừng lại gặp phải nhiễu loạn gì đó. Mắt thấy hai người đã muốn tại chỗ sáp lại dã chiến ba trăm hiệp, Tạ Trời Cao tay giữ chặt một cái, đưa bọn họ tách ra.
“ Nhiệm vụ.”
“ Nhiệm vụ gì?” Lý Thiệu Thần biết hai người bọn họ không có biện pháp làm nhiệm vụ mới có thể kêu cậu đến hỗ trợ, nhưng là cậu đến một chút tin tức cụ thể của nhiệm vụ cũng không biết. Hiển nhiên Quách Tử Kiến so với cậu biết được nhiều, liền trưng ra cái mặt với biểu tình “ Cậu cầu tôi a cầu tôi tôi sẽ nói cho cậu biết”.
“ Tôi cầu cậu, mau nói cho tôi biết đi!” Đối phó với loại vẻ mặt này, cứ việc vô sỉ mở miệng cầu y đi, đối phương sẽ so với cậu không cầu y còn khó chịu hơn. Quả nhiên chỉ thấy vẻ mặt Quách Tử Kiến như nuốt phải ruồi bọ, nhụt chí trả lời giải thích cho cậu.
“ Tôi nhận được một cái nhiệm vụ tinh anh, trong đêm trăng máu tiêu diệt một trăm mãnh thú cùng một con boss, chỉ bằng tôi cùng Tạ Trời Cao hai người vô pháp hoàn thành, muốn cho cậu vào.”
Lý Thiệu Thần nhíu mày.” Không nãi?”
“ Không nãi. Tôi với Tạ Trời Cao kỹ năng không ít, một trăm tiểu quái không có gì khó khăn, chính là boss tương đối khó giải quyết, hai chúng ta da giòn phỏng chừng hai cái thì phải chết.”
“ Hệ số phiêu lưu rất cao, nhiệm vụ này thưởng cho cái gì?”
“ Giải khóa kỹ năng sở hữu cùng Kỳ Huyệt, phục vụ bang hội cũng sẽ đồng thời mở ra. Thưởng cho xem như tương đối phong phú.”
“ Ngô, cùng chung nhiệm vụ đi!” Lý Thiệu Thần nghĩ nghĩ, quyết định tiếp nhận nhiệm vụ này. Tuy rằng không có vú em thêm máu, nhưng bằng vào kỹ năng giảm thương hồi phục của cậu vẫn có thể kháng một chút, nhiệm vụ này thưởng cho thật sự phong phú, nếu bỏ qua, về sau không biết còn có thể lần nữa giải khóa kỹ năng của mình không, huống hồ phục vụ bang hội trong lãnh địa bang phái chính là cái đồ vật tốt a, người mang tin tức bang phái, kho hàng bang hội, quán cơm bang hội, đất trồng rau bang hội, nếu như cậu lần thứ hai lẻ loi một mình sinh tồn trong rừng rậm, cũng không có gì phải lo lắng.
Hiển nhiên hai người bên người cũng nghĩ như vậy, tình nguyện phiêu lưu mạo hiểm lớn như vậy cũng muốn làm nhiệm vụ này.
Lý Thiệu Thần lại nghĩ tới một việc khác: “ Nói, nếu chúng ta chết, có thể sống lại tại chỗ hay không?”
“ Có thể. Bất quá cấp bậc sẽ lùi một bậc.” Nói tiếp chính là Tạ Trời Cao, nghe ngữ khí của y tựa hồ đã chết qua, nhìn y không có xu thế tiếp tục nói tiếp, Lý Thiệu Thần cũng không đuổi theo hỏi.
Quả nhiên, bất luận là hành vi gì đều yêu cầu trả giá đại giới, tại thế giới này có thể vô hạn trọng sinh, dù đại giới là lùi một bậc cũng là bé nhỏ không đáng kể. Ngay cả như vậy, Lý Thiệu Thần cũng sẽ không tò mò đi nếm thử, không nói trước tử vong tư vị khó chịu như thế nào, không người nào sẽ đem sinh mệnh ra vui đùa.
Đề tài đột nhiên đình chỉ như vậy, ba người ai cũng có tâm sự, trầm mặc không nói.
“ Tôi còn có việc, đi trước.”
Quách Tử Kiến biến hóa nhanh chóng, biến thành một con Du Chuẩn bay đi, giống như một mũi tên nhọn, cắt qua trời cao, nhìn mà Lý Thiệu Thần tâm dương khó nhịn, vì cái gì cậu không có xuyên thành loài chim bay đẹp trai như vậy, tự do tự tại bay lượn với thiên địa, ngẫm lại đều cảm thấy oai thiệt oai.
“ Tôi cũng nên về nhà, cùng đi?”
Tạ Trời Cao đang muốn mở miệng đáp ứng, thình lình cả người cứng đờ, sắc mặt biến đến thập phần phức tạp.” Tôi còn có việc phải làm, cậu đi về trước đi.”
“ Ân.” Lý Thiệu Thần gật gật đầu, mở Du Long Bước rời đi, thân ảnh thực nhanh biến mất trong tầm nhìn Tạ Trời Cao.
“ Anh không nên ra.”
Trong miệng Tạ Trời Cao bỗng nhiên phun ra một câu, không biết là nói với ai, chung quanh cũng không có người khác xuất hiện, đã thấy Tạ Trời Cao trên mặt lộ ra tươi cười tà mị quyến cuồng, đỉnh đầu chói lọi ba chữ 【 Tạ Trời Cao 】 chậm rãi biến ảo thành 【 Tần Thiên 】.
Tần Thiên ở trên mặt mình nhẹ nhàng vuốt phẳng, trong tươi cười mang theo châm chọc.” Chiếm cứ cơ thể của ta, như thế nào, còn muốn ngăn cản ta đi ra hít thở không khí sao?”
Tạ Trời Cao không có ngôn ngữ, thời gian thật dài không nói gì, cuối cùng, y than nhẹ một câu: “Tùy anh!” Sau đó không còn động tĩnh.
“ Nam nhân muộn tao, tám gậy tre đánh đều không xuất một cái thí!” Tần Thiên than thở một tiếng, y bất quá là nghĩ ra đùa đùa Tạ Trời Cao, nào biết gia hỏa đã vậy còn quá muộn tao, thật không có ý tứ. Y lắc lắc thân hình, vài cái nhảy nhót liền biến mất tại trong rừng cây.
Đêm trăng máu năm nay so năm rồi tới đều quỷ dị hơn, thời gian rõ ràng vừa đến giữa trưa, hắc ám cũng đã bao phủ đại địa, một vòng trăng tròn đỏ tươi như máu ở trên không trung, phóng xuống hồng quang quỷ dị. Trên mặt của mỗi người đều là một tầng huyết sắc đỏ sẫm, giống như u linh chết oan trong phim điện ảnh đêm khuya.
Thành chủ sớm đã hạ lệnh, thời điểm đêm trăng máu, không thể tiến hành biến thân để chiến đấu, thú nhân phổ thông phải đứng ở hầm ngầm trong nhà, ngàn vạn không thể ra ngoài, để ngừa có nguy hiểm đến tánh mạng. Nguyên bản thôn trấn vô cùng náo nhiệt – bỗng nhiên trở nên lạnh lùng, trên đường một người quen biết đều nhìn không thấy, Lý Thiệu Thần oa tại trong nhà Jeff tỏ vẻ thập phần không quen.
Jeff đã bị cậu thuyết phục đi xuống hầm ngầm trước, Lý Thiệu Thần đánh giá thời gian, người trấn trên hẳn là đều đi vào hầm ngầm, không có người thấy cậu. Cậu thay trang bị thiết lao dày nhất của mình, tranh vũ 【 Tố Lưu 】 lâu chưa từng được sử dụng được cậu mang sau người, uy phong lẫm lẫm, vận sức chờ phát động.
“ Let’s go!”
Bệnh nhị hoá của Lý Thiệu Thần lại phát tác, nắm tay thủ thế cổ động, sau đó điểm khinh công trên đỉnh các nhà bay loạn, hướng phía địa điểm ba người ước định bay đi.
Lý Thiệu Thần chân trước vừa mới xuất môn, hầm ngầm trong nhà nơi Jeff đang trú bị người từ bên trong đẩy ra. Jeff nhìn phương hướng Lý Thiệu Thần ly khai, cắn chặt răng, sau đó đi theo. Y không biết Lý Thiệu Thần tính toán cái gì, bí mật trên người đối phương rất nhiều, y nhìn không thấu cũng đoán không ra. Có lẽ Lý Thiệu Thần thập phần cường đại, nhưng cậu hiện tại dù sao cũng là người đang mang bầu, làm ẩu như vậy, nếu làm không tốt liền sẽ một thi hai mệnh.
Jeff dùng ma pháp che dấu hành tung của mình, lặng lẽ đi theo phía sau Lý Thiệu Thần, mắt thấy cậu vào rừng rậm Khoa Lạc, trong lòng cả kinh. Nhưng mà huyết nguyệt hồng quang chiếu vào trên người của y, trong lòng Jeff khó có thể ức chế dâng lên một cỗ thú tính, y hít sâu một hơi lương khí, ánh mắt dừng ở nước sông bên cạnh.
Jeff không chút suy nghĩ, nhảy vào sông một cái liền lặn xuống nước, đuôi cá vẫy trên mặt nước rất nhanh liền biến mất không thấy. Quả nhiên, chỉ có nước bao dung vạn vật, mới đủ tài năng ngăn cản huyết nguyệt đối hải tộc làm ra ảnh hưởng mặt trái. Nếu y lại bị huyết sắc của ánh trăng trực tiếp chiếu xạ, nhiều nhất một giờ, liền sẽ mất đi khống chế, điên cuồng thích huyết.
Jeff ở đáy nước, thao túng dòng nước trên mặt đất truy tung vị trí của Lý Thiệu Thần, nhìn thấy cậu cùng hai nam nhân không biết khác chạm trán, sau khi mỗi người lấy binh khí cầm trong tay của mình liền biến mất trong bóng ma của rừng rậm Khoa Lạc.
Trong lòng y bỗng nhiên dâng lên một cỗ dự cảm bất hảo.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Mị ha ha, cảm tạ ba vị thân địa lôi!
Mặc Nhiễm Hỏa Phi ném một viên địa lôi
Tao Nhã Linh ném một viên địa lôi
Tọa Hoài の Bất Loạn ném một viên địa lôi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...