"Ma thú đại nhân, đây là thức ăn Diệp gia chúng ta hiếu kính ngài, hi vọng ngài có thể bỏ quá cho một mặt, tha cho tiểu nữ!"
Diệp Như Phong cố nén cảm giác đầu đau nhức, chậm rãi mở mắt ra, vừa lúc nghe thấy lời bên tai không khỏi có chút ngạc nhiên, mắt híp lại, ma thú đại nhân? Nàng chưa chết sao? Còn có, ma thú là vật gì?
"Mang đi đi!"
Ma thú lên tiếng, Diệp Như Phong biết là đem nàng mang đi nhưng cũng lần nữa nhắm mắt lại, để mặc bọn hắn, bởi vì lúc này nàng thật sự rất mệt mỏi, có người ôm vậy tốt nhất, nghĩ tới đây, trong lòng thù hận đè xuống rất nhiều, trong đầu chỉ có một ý niệm, không có chết liền tốt!
Thế nhưng đợi rất lâu, Diệp Như Phong cũng không có cảm giác đến bị người ta ôm, trên mặt truyền đến cảm giác ngượng ngùng ướt át, hình như là... Bị liếm , mở mắt ra, đập vào mắt chính là một cái lưỡi ướt sũng, một con sói khổng lồ đen thùi, chung quanh rải đầy đất cơ man là phần còn lại của chân tay đã bị cụt, máu chảy đầm đìa một màn khiến Diệp Như Phong toàn thân run lên, tròng mắt bắn ra bốn phía, một rừng cây to như vậy, trừ trước mắt con hắc sói này, chỉ có nàng, không có người, đây là có chuyện gì?
Bên tai truyền đến tiếng sói thấp giọng gầm rú, Diệp Như Phong xoay người lại, nhìn hắc sói trước mặt, cúi đầu nhìn thân thể của mình, thấp, gầy như que củi, toàn thân đầy dấu lằn roi, máu tươi nhễ nhại, đây là của thân thể mới của nàng?
"Mặc dù có điểm gầy, thế nhưng mùi vị không tồi" hắc sói liếm liếm lưỡi, khóe môi còn dính vài vệt máu khiến Diệp Như Phong hoảng sợ trợn to mắt.
"Thức ăn?" Diệp Như Phong nhìn thân thể mình máu chảy đầm đìa, mắt lạnh nhìn chằm chằm hắc sói, hồi ức vừa chuyển, cuối cùng nàng đã hiểu, vừa rồi, bọn họ nói chuyện về thức ăn chính là nàng, mà tên đầu sỏ đem nàng đưa tới làm thức ăn chính là người Diệp gia kia, nàng ta là ai?
"Muốn ăn ta, chỉ bằng ngươi?"
Hắc sói hừ lạnh một tiếng, "Cuồng vọng!"
Ma thú tộc là tộc tôn quý nhất trên thế giới này, nhân loại ti tiện chung quy vẫn đem nhân loại vô dụng đưa tới, thay vì thức ăn của bọn họ, đây là rất bình thường, nhưng ma thú cũng sẽ bị nhân loại có ma pháp cao khế ước, loại người như vậy người gọi là "Triệu hoán sư" mà triệu hoán sư chia làm bảy hệ: Quang, ám, phong, hỏa, thủy, thổ, mộc, bình thường trở thành triệu hoán sư đơn hệ vẫn có khả năng, thế nhưng song hệ liền trở nên hiếm, nhiều hệ lại ít hơn, toàn bộ bảy hệ càng không cần phải nói, chưa từng có!
Ma thú thuộc tính cũng giống người, ma thú cùng một loại thuộc tính không nhất định là mạnh giống nhau, bình thường, vượt lên ngũ cấp ma pháp, ma thú mới có thể nói tiếng người, bất quá ma thú loại này cũng rất ít, vậy mà Diệp Như Phong lại trùng hợp đụng phải một con!
"Nhưng ta một chút cũng không muốn bị ngươi ăn!" Diệp Như Phong như trước đứng ở nơi đó, mặc dù cỗ thân thể này gầy như que củi, toàn thân đều bị thương, nhưng nàng thật vất vả mới trùng sinh, kiếp trước thù cũ chưa báo, kiếp này thù mới lại tới, nàng không cam lòng mà chết như vậy, không muốn chết, cho nên, muốn giết nàng, vậy liền chuẩn bị tốt để nàng giết chết đi!
Hắc sói sửng sốt một chút, lập tức cười ha ha, nhìn nữ hài trước mắt gầy như que củi, còn nói không muốn bị hắn ăn, thực sự là quá buồn cười, nàng cũng không hỏi thăm một chút, ngũ cấp ma thú muốn ăn một thứ bỏ đi, phế vật có thể thoát khỏi cái chết sao?
Diệp Như Phong giữ nguyên không có tức giận, bình tĩnh nhìn hắn, mắt nhìn cây gỗ ở một bên, kiếp trước từng có Võ Tòng đánh hổ, kiếp này, nàng muốn côn đánh hắc sói!
"Ta nói, ta không muốn chết!"
Diệp Như Phong cắn răng, từng chữ từng chữ mở miệng, ánh mắt phát ra tia khát máu lạnh lẽo, sát khí nở rộ, không khí chung quanh nhanh chóng lạnh xuống, hắc sói còn chưa kịp phản ứng, một gậy đã hướng bụng hắn hung hăng đánh, hắc sói chỉ cảm thấy dạ dày một trận cuồn cuộn, đau đớn lan ra toàn thân, vừa định xuất ra ma pháp, đã nhìn thấy một đạo bóng dáng nho nhỏ nhào tới, hai tay ôm lấy cổ của hắn, hung hăng siết ở cổ của hắn, khí lực lớn dọa người, hung hăng bóp chặt, cổ truyền đến thanh âm răng rắc, hắc sói ngã xuống. Diệp Như Phong lấy cây gậy, trên bụng hắn cắm mạnh vào, tiện tay lấy ra viên tinh thạch cấp năm. Trên mặt, tất cả đều là khát máu lạnh lẽo!
"Nhớ kỹ, lần sau đừng khinh địch!"
Thế nhưng, hắc sói không còn có lần sau, đến chết cũng không dám tin, ngũ cấp ma thú như mình lại bị một phế vật dùng hai chiêu giải quyết , cơ hội phản kháng cũng không có, cứ như vậy oanh oanh liệt liệt chết!
Diệp Như Phong giơ tay lau khô vết máu trên mặt, đem tinh thạch giấu kỹ, cũng không rời đi lập tức, mà là ngồi ở chỗ kia, suy tư bước tiếp theo nên làm cái gì bây giờ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...