Q4 – BINH PHÁP – CHƯƠNG 91: NHỚ KỸ ĐÁNH GIÁ NĂM SAO
Editor: Luna Huang
Trong tùng lâm mờ tối, tràn ngập huyết vụ ám hồng sắc…
Do huyết vụ ngưng kết mà thành khuôn mặt dữ tợn, ở trên hư không nhìn chăm chú vào toàn bộ tùng lâm, nếu như Yến Thập Ngũ còn ở nơi này, tất nhiên sẽ nhịn không được kinh hãi biến sắc, bởi vì một vị trước mắt, chính là Ma tôn trước đây đã từng ở Doanh Châu giới chế tạo thiên tai biển máu.
Vạn độc huyết cương lão tổ!
Mấy trăm năm trước, vị Ma tôn này đã từng hung diễm ngập trời, bằng vào thần thông ma đạo quỷ dị luyện chế sinh linh thành huyết cương, trong lúc nhất thời dĩ nhiên chế tạo hơn một nghìn huyết cương, liên tục công giết mấy tiên thành, tàn sát sinh linh trong tiên thành không còn một mống.
Không chỉ có như vậy, tu chân giả bị hắn tàn sát, lại bị hắn dùng bí pháp luyện chế thành huyết cương quỷ dị, những thứ huyết cương này mất lý trí, lại có tu vi cực mạnh, thậm chí có thể dùng thân thể chống đỡ pháp khí phi kiếm, đáng sợ hơn là số lượng kinh người, là lúc ùa lên, ngay cả đại năng tu chân cũng vô pháp chống đối.
Cũng may lúc đó, các đại tiên thành nhận thấy được tình huống nguy cấp, sớm liên hợp lại mượn thiên hà đại trận, vây khốn huyết cương này, sau đó lại kinh lịch một phen khổ chiến, rốt cục giải quyết hơn một nghìn huyết cương, mà huyết cương lão tổ cũng ở trong một trận đánh này mà mất tích…
Có người nói, vị Ma tôn lão tổ này có thể sớm đã chết trong trận, cũng có người nói, hắn vẫn đang ẩn núp trong hoang mạc, nỗ lực cải tiến thần thông ma đạo của mình, luyện chế ra vạn độc huyết cương đáng sợ hơn, nhưng đã trải qua mấy trăm năm, vẫn đang không có tin tức của vị Ma tôn lão tổ này, cửu nhi cửu chi Tu Chân Giới cũng liền quên đi sự hiện hữu của hắn.
Chỉ là không có người ngờ tới, vị vạn độc huyết cương lão tổ này, dĩ nhiên sẽ vào lúc này xuất hiện lần nữa, đồng thời tựa hồ đột phá luyện chế vạn độc huyết cương, cho tới thời khắc này, chỉ là một cái khuôn mặt di động ở trên hư không, đã tản mát ra sát khí tàn bạo biển máu nộ trào…
“Một đám phế vật, các ngươi phải bắt tu chân giả trở về làm tài liệu, lại cũng làm không được?” Nhìn huyết khí tàn dư của mấy môn hạ đệ tử tán phát, vị vạn độc huyết cương lão tổ này ở trên hư không khẽ nhíu mày, tựa hồ không thèm để ý chút nào đến thương vong của đệ tử.
Sau một lát, hắn nhìn phía Thanh Đồng chiến xa tiêu thất, cười lạnh một tiếng: “Kiến hôi không biết sống chết, dám can đảm quấy nhiễu bổn tổ tế luyện vạn độc huyết cương, ngược lại muốn xem, các ngươi có bản lãnh gì?”
Oanh!
Vọng Thư Uyển
Tiếng cười lạnh dữ tợn chưa rơi, lấy khuôn mặt âm trầm của hắn, quang mang huyết sắc như cuồng triều sóng dữ, cuộn trào mãnh liệt dâng trào bốn phía, trong nháy nuốt sống hơn mười dặm phương viên của tùng lâm.
Giờ khắc này, phàm là sinh linh bị biển máu này nuốt vào, vô luận là phi cầm hay tẩu thú, tất cả đều trong nháy mắt cứng còng dại ra, đợi được lần nữa khôi phục năng lực hành động, trong mắt tất cả đều bộc phát ra quang mang huyết sắc, hầu gào thét rung động, phảng phất mất lý trí.
Trong sát na, phảng phất ngửi được khí tức huyết nhục, phi cầm tẩu thú huyết cương từ trăm lên nghìn, tất cả đều hung tàn bạo ngược đánh về phía đất trống trong rừng, mấy tu chân giả đang tìm dược liệu kinh hãi quay đầu, còn chưa kịp kêu cứu, đã bị mấy trăm con phi cầm tẩu thú huyết cương nuốt hết, đến pháp khí phòng ngự đều bị xé thành mảnh nhỏ. . .
Trong hoảng loạn, trái lại có một hai tu chân giả gian nan chạy ra, nhưng phi kiếm căn bản vô pháp trồi ra khỏi bầy chim, chỉ có thể mờ mịt dọc theo tùng lâm thoát đi, trong nháy lại có một người bị xé nát.
“Còn chưa đủ, còn chưa đủ.” Vạn độc huyết cương lão tổ đưa tay ra một chiêu, lấy đi thần hồn của những tu chân giả, rồi lại ý do vị tẫn nheo hung mục lại, “Trăm cái thần hồn, chỉ đủ luyện chế một con vạn độc huyết cương, còn phải phân ra phân nửa cung phụng chủ thượng, thiếu nhiều. . .”
Nhẹ nhàng thở dài, hắn hơi trầm ngâm chỉ chốc lát, đột nhiên mở hung mục, nhìn phía đường viền mấy trăm dặm của Thiên Nguyên Tiên thành, bầu trời tiên thành, hơn mười vị tu chân giả, chính ngự kiếm ly khai tiên thành, hoàn toàn không biết cái gì đang chờ đợi bọn hắn.
“Thần hồn, đầy đủ thần hồn chưa?” Sau một lát, vị lão tổ này nhìn Thiên Nguyên Tiên thành, trên mặt mũi âm sâm sâm, đột nhiên lộ ra cái loại nhe răng cười cực kỳ tàn nhẫn này ——
“Sách sách sách, đã như vậy, liền cho những thứ ngu xuẩn như các ngươi, toàn bộ đều trở thành nguyên. . .”
Oanh!
Lời còn chưa dứt, âm bạo thanh gào thét như sấm đình, một đạo ngân quang thiêu đốt lửa cháy mạnh sôi trào, dọc theo cánh đồng hoang vu cuồng bạo xông vào tùng lâm!
Mặt huyết cương lão tổ vừa ngưng tụ thành hình, chỉ tới kịp lộ ra thần sắc kinh ngạc, đã bị ngân quang lửa cháy mạnh đụng phải phá thành mảnh nhỏ, hoàn toàn tiêu tán ở trên hư không!
“Đâu rồi? Đâu rồi?” Cũng không quản bản thân đụng phải cái gì, Bác kéo Thanh Đồng chiến xa vẻ mặt hưng phấn, đắc ý hết nhìn đông tới nhìn tây, “Nhanh như vậy lại có khách tới cửa, là ai gọi tích tích đón xe, quá giờ thì không phục vụ nữa a.”
(Luna: Mấy ổng kia mở hàng đắc show ghê)
“Đây! Đây!” Mấy tu chân giả vừa bị huyết cương thú triều đuổi theo, thất tha thất thểu vọt ra, thấy Thanh Đồng chiến xa nhất thời vui mừng quá đỗi, vội vã giùng giằng kêu cứu.
Trên Thanh Đồng chiến xa, Yến Thập Ngũ bọn họ bị mạnh mẽ mang về, chính ở chỗ này say xe, nhịn không được hấp hối nói: “Quân thượng, Bác đại nhân, chúng ta vừa rồi, có phải đụng vào cái gì hay không?”
“Có sao?” Cố Thất Tuyệt nghiêm trang nhìn xung quanh.
“Không thấy được chính là không có đụng trúng gì hết.” Bác không thèm để ý chút nào giơ giơ cái cổ lên, lại nhìn mấy tu chân giả ngây người như phỗng một chút, “Mấy người các ngươi, có muốn lên xe hay không a, nói trước, đây cũng không phải là xe đi nhà trẻ.”
Trời biết nhà trẻ là cái gì, mấy tu chân giả hai mặt nhìn nhau, thế nhưng chờ bọn hắn thấy triều dâng huyết sắc gào thét trong rừng mà đến, nhất thời kinh hãi bò lên trên Thanh Đồng chiến xa: “Đạo hữu, đi mau, phía sau có ma vật. . .”
Oanh!
vongthuuyen.com
Tiếng kinh hô phía sau trực tiếp đã bị cuồng phong đón lấy, nếu không phải bọn họ rất kịp thời nắm xe lăn, phỏng chừng lúc này đều đã bị quán tính làm bay ra ngoài.
“Nhớ kỹ nịt giây an toàn.” Yến Thập Ngũ có kinh nghiệm hô to trong cuồng phong, “Nếu như các ngươi có thể tìm tới. . .”
Đừng động cái này, gần trong nháy mắt, dưới vẻ mặt kinh ngạc đến ngây người của mấy của tu chân giả, Thanh Đồng chiến xa cũng chưa dừng hẳn, lần thứ hai cuồng bạo gia tốc gào thét đi, dường như hỏa quang oanh phá hư không, lửa cháy mạnh sôi trào xông lên bình nguyên, ven đường không biết lật ngược bao nhiêu đại thụ.
Bụi mù cuồn cuộn, nghênh ngang mà đi, mơ hồ còn có thể thấy mấy tu chân giả lay động lảo đảo trên chiến xa, cùng với nghe được thanh âm hưng phấn thanh âm hưng phấn của vị cô nãi nãi nào đó trong con ngựa ——
“Ngồi vững vàng, ngồi vững vàng, mỗi trăm dặm năm trăm linh thạch, không trả giá. . . Đúng rồi, chờ sau khi đến, nhớ kỹ đánh giá năm sao!”
Rất tốt, lần này là thực sự trở về thành, không có đi một nửa lại vòng trở về nữa.
Trong rừng tràn ngập bụi mù, một đám phi cầm tẩu thú huyết cương mất đi mục tiêu, mờ mịt điên cuồng gào thét, cực kỳ lâu, chợt nghe một tiếng phẫn nộ rít gào, huyết quang từ bốn phương tám hướng cuộn trào mãnh liệt hội tụ mà thành, một lần nữa ngưng tụ thành khuôn mặt dữ tợn của vạn độc huyết cương lão tổ.
Khuôn mặt đều bị đụng đến hư nhược rất nhiều, vị huyết cương lão tổ này vẻ mặt nữu khúc biến hình, nhìn phương hướng Thanh Đồng chiến xa biến mất, nhịn không được trợn mắt phóng xuất hung quang, hung tợn ngửa mặt lên trời rống giận, đánh cho toàn bộ tùng lâm đều đang kịch liệt rung động ——
“Kiến hôi, kiến hôi chết tiệt, thả cho các ngươi tạm thời kiêu ngạo mấy ngày, đợi được phương pháp huyết cương của bổn tổ đại thành, nhất định phải để sinh linh trên dưới Thiên Nguyên toàn thành, không một người sống sót!”
Luna: Thật xin lỗi mấy đã để mọi người chờ lâu, mấy hôm nay trong người không được khỏe, tinh thần của xuống theo, thật xin lỗi mọi người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...