Không có gì khác thường, Ngụy Tác vừa đi vừa gom Hoang cổ linh dược đến nhũn tay, bù lại lần tiếc nuối ở Thanh Thành.
Siêu cấp bảo tàng trước mắt, mặc kệ bọn Thiên Cửu thần quân ở ngoài, cứ gom hết Hoang cổ thực chu đã.
"Dương Thanh, thanh loan, mấy nhánh Hoang cổ linh dược này hữu dụng, mau luyện hóa."
Mấy nhánh Hoang cổ linh dược được đưa cho Dương chi điểu và thanh loan, Hoang tộc linh viên này trông nhiều loại hữu dụng với cả tu sĩ và Hoang tộc, Linh tộc mà Hoang cổ bản thảo kinh có ghi, không ít loại hữu dụng với cả Dương chi điểu và thanh loan.
"Đa tạ lão đại!"
Không chỉ Dương chi điểu, cả thanh loan cũng thành tâm thực ý cảm tạ.
Vốn thanh loan vì bị bức bách nên coi Ngụy Tác là chủ, thật ra không thích thú gì nhưng theo gã thì thu được lợi hơn nhiều tự tu luyện, đến giờ thì nó thật sự thần phục, tâm cam tình nguyện theo gã.
"Phu quân, muội sắp đột phá!"
Thủy Linh Nhi kêu lên. Bọn Hoàng Đạo Quân và Trưởng Tôn Cảnh bố trí pháp trận cách tuyệt nguyên khí bất lợi ở chân núi, bọn Thủy Linh Nhi đều ở trong đó trực tiếp luyện Hoang cổ linh dược đề thăng tu vi, Thủy Linh Nhi là người đột phá đầu tiên.
Hiện tại Thủy Linh Nhi cũng hào hứng đến đỏ mặt, chỉ là chỉ gọi phu quân chứ không gọi lão công.
"Trực tiếp đột phá!" Ngụy Tác cười ha hả vung tay.
Thiên địa linh khí ở đây còn hơn Hải Tiên thành khi xưa, không cần tụ lại để tăng độ hút, Thủy Linh Nhi đột phá ở Kim đơn kỳ không có gì nguy hiểm, quan trọng nhất là số lượng Hoang cổ linh dược đủ cho nàng đột phá không chỉ một lần.
"Được!"
Từng là tình nhân trong mộng của mọi tu sĩ trẻ tuổi Thiên Huyền đại lục nên tiếng kêu của nàng phong tình vạn chủng. "Oành!", nàng cố ý dồn nén nên vừa hô xong thì khí tức đại chấn, linh viên nổi gió, vô số linh khí tụ về phía nàng và bọn Hàn Vi Vi.
"Phù!"
Cơ hồ đồng thời, Ngụy Tác hưng phấn đến run lên. Bạn đang đọc truyện được tại
Cây ở lưng núi có ba quả màu vàng kim được gã cẩn thận nhổ cả rễ và đất lên, rồi thủy linh nguyên khí cực độ ôn hòa thổi sạch, cả cọng rễ nhỏ nhất cũng không bị gãy.
Hoang cổ tề thiên quả!
Theo Hoang cổ bản thảo kinh, Thần huyền nhất trọng tu sĩ luyện hóa Hoang cổ thánh vương quả sẽ đề thăng nhất giai tu vi.
Hoang cổ tề thiên quả cứ hai vạn năm mới kết quả, lúc Hoang tộc trồng thì không có, giờ ba quả lại thành ra tiện nghi bọn Ngụy Tác!
"Hiên Viên lão tổ, Cực Âm thần quân, Vũ Hoàng chân nhân, ba Hoang cổ thánh vương quả này hữu dụng, mau luyện hóa, không thì linh khí sẽ tan!"
"Vù!" Ba làn thủy linh nguyên khí đưa ba trái Hoang cổ tề thiên quả cho ba người, trong số thần huyền đại năng thì tu vi của họ thấp, thọ nguyên không còn nhiều, luyện Hoang cổ tề thiên quả sẽ tốt nhất, còn lại cành lá như ngọc xanh và rễ trắng nõn thì gã nuốt.
Kỳ thực đại đa số linh dược, kể cả Hoang cổ linh dược mà bên ngoài không biết công dụng thì đều có cách hấp nạp và tụ linh khí riêng, linh khí bố trí trong linh viên chỉ là phụ trợ, để linh dược mọc nhanh hơn mà thôi. Ví như Hoang cổ tề thiên quả, theo Hoang cổ bản thảo kinh thì hút tinh thần nguyên khí xuống chuyển hóa thành linh khí. Quả và cành rễ đều chứa linh khí kinh nhân, chỉ là với quả thì linh khí cực kỳ tinh thuần, phổ thông tu sĩ cũng có thể luyện hóa, còn lại nhiều nguyên khí bất lợi, phổ thông tu sĩ luyện hóa là chết, nhưng với gã còn mạnh mẽ hơn cả thiên long thì điều đó không đáng gì.
"Oành!" Ngụy Tác nuốt hết cành lá Hoang cổ tề thiên quả thì khiếu vị há ra, phun nguyên khí bất lợi ra ngoài.
"Được!"
Ngụy Tác nuốt nước bọt.
Linh khí trong cành lá Hoang cổ tề thiên quả cực kỳ kinh nhân, như dòng song chảy vào chân nguyên, tựa hồ tương đương với hai viên bát cấp cao giai thủy hệ yêu đơn.
"Có thể kết giao với Ngụy đạo hữu đúng là may mắn." Hiên Viên lão tổ, Cực Âm thần quân và Vũ Hoàng chân nhân nuót Hoang cổ tề thiên quả, cùng thấy không tầm thường nên hành lễ, rồi xếp bằng.
"A! Lão đại, đệ sắp đột phá!"
"Lão đại, đệ cũng sắp đột phá!"
Cơ hồ đồng thời, hai tiếng kêu vang lên cuống quít.
"Nhĩ muội yêu!" Ngụy Tác trợn tròng trắng, mắng thầm.
Là hai kẻ đầu óc giản đơn!
Chân Sùng Minh và Chu Tiếu sắp đột phá kim đơn.
"Luyện hóa thêm một nhánh rồi đột phá! Đừng lắm lời, giữ vững bản tâm, chống lại tâm ma quâ nhiễu!" Ngụy Tác đưa hai nhánh hoàng sắc linh thảo điểm cho cả hai.
Là Thành đơn diệu thảo, theo Hoang cổ bản thảo kinh thì công dụng tương tự Tử hồ hoa, vốn Ngụy Tác phát hiện bốn nhánh, không đành cho hai kẻ này dùng nhưng cả ai dùng nhiều Bổ thiên đơn, lại đột phá kim đơn ở đây, nguyên khí bất lợi càng nhiều, không dùng thì tất mất mạng. Gã không nhẫn tâm, đành lấy ra hai nhánh.
"Biết rồi, lão đại!"
Chân Sùng Minh và Chu Tiếu Xuân lập tức làm theo, nuốt rồi nhắm mắt luyện hóa.
"Oành!"
"Oành!"
Không đầy một tuần trà, cả hai rực lên đơn quang chói lòa.
Bạch sắc vân vụ sôi trào, tuy nguyên khí chấn động và hút tới này không đủ phá hoại cấm chế trong linh viên nhưng thủy khí và linh khí cũng hình thành hai vũng xoáy trên đầu cả hai.
"Không phải là gà chó thăng thiên, cả lợn cũng thăng thiên." Lục bào lão đầu lẩm bẩm.
Có lẽ vì nghĩ ít nên ít âm ma, cả hai đột phá kim đơn gần như không gặp chướng ngại, đã đạt ngưng đơn mà không gặp vấn đề gì.
"Muội sắp đột phá!"
Đột nhiên, giọng nói mỏng tang do thanh loan phát ra.
"Chát!" Thanh sắc thần quang từ thanh loan bừng lên, hình thành một vòng lửa, linh áp dấy lên.
Từ khi quá nửa tu vi bị Dương chi điểu hút, thanh loan đến giờ mới triệt để khôi phục thực lực, quay lại cửu cấp!
"Muội sắp đột phá!" Cơ Nhã lên tiếng.
"Tại hạ sắp đột phá..." Kỳ Long Sơn nói.
"Ta..."
Thanh âm cùng chân nguyên, nguyên khí chấn động không ngừng.
Quả thật khiến người ta phát cuồng, ai nấy nối nhau đột phá.
"Bọn Diệp Cố Vi sắp đạt kim đơn..." Trưởng Tôn Cảnh và Trưởng Tôn Tiểu Như tắt tiếng.
Bọn Cơ Nhã nối nhau đột phá, mỗi người như một vũng xoáy hút thiên địa linh khí càng lúc càng kinh nhân, linh khí quanh họ không biết hơn mức trên núi trút xuống bao nhiêu lần. Không tính Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa còn đang tìm Hoang cổ linh dược, chỉ nồng độ linh khí này mà Chu thiên cảnh tu sĩ, Phân niệm cảnh tu sĩ tu luyện thì tốc độ thập phần kinh nhân.
"Lưu manh đáng chết!"
Có tiếng nói vừa khẽ vừa nghiến răng vang lên.
"Đi, chúng ta qua đó."
Ngụy Tác mặt dày, coi như không ai biết, ôm Hàn Vi Vi vừa đột phá nhất trọng tu vi, đang lạnh dần đi, lập tức khuất bóng.
Tâm Hữu Lan và Trưởng Tôn Tiểu Như đoán ra thì đỏ mặt.
"Oành!""Oành!"
Bọn Cơ Nhã liên tục có người đột phá.
Ngụy Tác cũng cực nhanh, đáp xuống ,một vạt rừng xa, lão luyện đào động và tĩnh thất.
Từ khi bọn Hàn Vi Vi bị thu vào Đại chư thiên tạo hóa bình đến giờ, gã chưa có thời gian gần gũi, giờ thì có lý do quang minh chính đại là cứu người, là đề thăng tu vi thì gã triệt để phát huy bá khí của Bá Khí thần quân, lột trần Hàn Vi Vi.
"A!" Đoạn gã hành động.
"Ta sắp đột phá!" Thoáng sau, Ngụy Tác kêu lên cạnh Hàn Vi Vi còn đang run rẩy, Huyền sát âm khí tăng vọt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...