Chương có nội dung bằng hình ảnh
33.
100 ngày này, một ngày bằng cả một năm.
Nói cách khác, tất cả chúng tôi đều là một đám người sắp bước sang tuổi 100 trong bộ đồng phục học sinh.
Lớp học vừa kiềm chế vừa ngột ngạt, mọi người đều đắm chìm trong thế giới của riêng mình.
Ngừng tán gẫu, ngừng đùa giỡn, ngừng theo đuổi các vì sao, ngừng đọc tiểu thuyết.
Ai không thích học cũng rất thức thời gục xuống bàn ngủ.
Xung quanh tràn ngập tiếng “sột soạt” của những chiếc bút chì bấm viết liên tục.
34.
Trải qua lần lượt mô hình 1, mô hình 2, mô hình 3*, thành tích Toán học của tôi ngày càng tiến bộ.
* Học sinh lớp 12 ở Trung Quốc phải trải qua 3 kỳ thi quan trọng là mô hình 1, mô hình 2 và mô hình 3 trước khi tham gia kỳ thi Cao khảo. Ba bài thi thử này rất giống với kỳ thi tuyển sinh đại học năm trước về độ khó của câu hỏi và cách thức làm bài thi đại học. Mục đích của ba mô hình này là để học sinh trải nghiệm kỳ thi tuyển sinh đại học thực tế diễn ra như thế nào và nâng cao sự tự tin của các em.
Nhưng mà từ đầu đến cuối điểm vẫn không đạt tiêu chuẩn.
Ch.ết tiệt! Đây là điểm yếu của tôi!!!
Ánh mắt chủ nhiệm lớp nhìn tôi ngày càng không thoải mái.
35.
Giai đoạn hiện tại cơ bản là ôn tập, nhưng lớp trưởng vẫn nghiêm túc ghi chép như trước.
Tôi tò mò cậu ta viết cái gì.
Đến khi tan học, tôi liếc nhìn, thấy cả trang giấy toàn “CTMD”.**
** CTMD: Tên viết tắt tiếng Anh của Phòng thủ tên lửa chiến trường Trung Quốc (China Theater Missile Defense), còn được gọi là Phòng thủ tên lửa chiến thuật Trung Quốc (China Tactical Missile Defense).
Tôi hô lên: “Cậu viết cái này là...?”
Đứa trẻ này, đừng để áp lực quá đến mức phát bệnh nha!
Vẻ mặt lớp trưởng bình tĩnh: “Viết tắt của đức tính truyền thống.”
Tôi: Có quỷ mới tin cậu!
36.
Sau kỳ thi tuyển sinh đại học, sợi dây căng thẳng trong đầu tôi bấy lâu nay đã đứt.
Giống như một cỗ máy báo hỏng các linh kiện, lại giống như một linh hồn được tái sinh.
Tóm lại, bên tai tôi không ngừng lặp đi lặp lại một câu: “Mọi chuyện đã kết thúc rồi.”
37.
Khi đó còn lưu hành việc viết lưu bút cho bạn cùng lớp.
Những mối quan hệ xã giao bình thường thì về cơ bản đều viết những câu đại loại như: “Chúc bạn Pepsi ***, thuận buồm xuôi gió, năm này qua năm khác bình an, vạn sự như ý.”
*** Nguyên văn “祝你百事可乐”: Cả câu này của Pepsi là “Chúc bạn mọi việc đều vui vẻ, đây là câu chúc phúc, Coca-Cola sẽ không có được cảm giác này.”. Hai hãng này hay đá xéo nhau nên thấy có câu này cũng không lạ gì
Phông chữ hoạt hình thống nhất.
Lục Nghiêm viết cho tôi, vỏn vẹn hai câu: “Anh cao 1m91, sau này tìm bạn trai đừng vượt quá con số này. Để nếu như em bị bắt nạt, anh còn có thể đánh lại giúp em.” (*)
(*) Nguyên văn câu này Lục Nghiêm xưng “哥” (anh) thật nha~
Lý Nguyệt chỉ viết một câu: “Bạn thân, nghỉ hè chúng ta cùng đi du lịch Thành Đô đi.”
Lớp trưởng là người cuối cùng viết cho tôi.
Cậu ta gấp quyển lưu bút lại, dặn dò tôi nhất định phải về đến nhà mới mở ra xem.
Tôi cầm quyển lưu bút, cảm giác giống như có kẹp cái gì đó.
Khi tôi về đến nhà, phát hiện ra bên trong kẹp 500 tệ mà tôi đã trả đứt quãng cho cậu ta trong mấy năm qua.
Mệnh giá của những tờ tiền nhỏ thì có tờ 1 tệ, lớn thì có tờ 100 tệ mà bố tôi đã cho.
Trên giấy còn có dòng chữ: “Đi nối tóc đi, cậu hợp để tóc dài hơn. Sau này đến Bắc Kinh nhớ tìm tớ đi chơi nhé.”