Tại Trụ Sở Cảnh Sát L.
Albus Cameron sốt ruột đi đi lại lại trước toà nhà cao tầng, thỉnh thoảng cái cổ ngấn mỡ của ông ta ngến lên nhìn về phía cổng chờ đợi.
Albus Cameron, 43 tuổi, là cảnh sát trưởng ở đây. Ba năm trước, ông ta được Lucius nâng đỡ cho nên mới được làm chức vị này. Thân hình ông ta béo phục phịch, da hồng hào... nhìn xa y như trái bóng bay của trẻ em. Mái tóc màu vàng thượt, vuốt gel rủ xuống trông rất kỳ cục. Đôi lông mày được ông ta tỉa nhỏ như que tăm. Chưa kể ông ta có một chiếc mũi to như quả cà chua, và khi cười lên lại làm lộ ra chiếc răng nanh bằng vàng sáng loáng. Tổng quan mà nói Albus Cameron là một người đàn ông nhàn rỗi, vô cùng dị hợm.
- Họ sẽ đến đây sau 2 phút nữa!
Ở bên cạnh thư ký cảnh sát trưởng tên Lily Beck nghiêm nghị nhìn ông ta nhắc nhở. Với một cấp trên chỉ là “thùng rỗng kêu to” thì mọi chuyện hầu như đều do cô ta đảm đương. Lily Beck là một người phụ nữ đáng sợ! Đôi mắt kính chễm chệ trên sống mũi, che bớt đi cái nhìn sát khí từ cặp mắt sắc lạnh. Khuôn mặt quanh năm suốt tháng không có một nụ cười. Nghe đồn cô ta từng ly dị hai lần và bị chồng hành hung đến nỗi phải nhập viện. Lúc đó cô ta đã quyết tâm trở thành một cảnh sát, và ông chồng đã từng hành hung cô ta đã bị vào tù... do chính cô ta tận tay bắt, với tội danh: buôn bán ma túy đá. Mặc dù ông chồng cũ một mực chối bay, chối biến nhưng cũng phải vào tù mọt gông. Tất nhiên, rất nhiều người không tin, họ cho rằng ông chồng đó bị người ta hại... Và Lily Beck là tình nghi đầu tiên. Và còn rất rất nhiều chuyện xảy ra nữa, đến nỗi người trong trụ sở này sợ Lily Beck nhất... Họ coi cô ta như mụ phù thủy. Chỉ cần sai sót là cô ta sẽ hành xác bằng những công việc mệt nhọc.
- Lạy trời! Cầu mong sao cho họ không phát hiện chúng ta phóng thích tù nhân mà không trình báo._ Albus Cameron lo lắng. Cái ông ta lo lắng nhất đó là việc ông ta ăn hối lộ và phóng thích năm tù nhân mới bắt được vì tội giết người. Với tội danh này đáng lẽ chúng sẽ bị toà tuyên án với mức chung thân, nhưng Albus Cameron là một kẻ hám tiền bậc nhất, ông ta không đưa chúng ra toà mà lén lút nhận tiền của chúng và thả ra. Một món tiền hời mà không tốn nhiều công sức như thế ai mà chẳng dao động... Huống chi lại là Albus. Vì thế ông ta đang lo lắng việc này.
- Đó là ông tự làm. Không liên quan gì đến chúng tôi._ Lily Beck cau mày đính chính lời ông ta nói. Quả thực chuyện này cô ta không có liên quan. Cô ta chỉ là thư ký sao bằng chức cảnh sát trưởng của ông ta mà lên tiếng phản đối được.
- Thủ lĩnh Lucius bao giờ mới tới nơi?_ Ông ta lau mồ hôi sốt ruột
- Bị trễ chuyến bay một tiếng._ Lily Beck liếc mắt nhìn Albus Cameron lạnh nhạt.
Lúc này từ phía cổng, một chiếc Limosine chầm chậm tiến vào, đám cảnh sát phía sau Albus Cameron theo phản xạ đứng thẳng người. Trái tim Albus Cameron đập bình bịch vì chột dạ, nhờ cú huých nhắc nhở của Lily Beck mà ông ta mới bình tĩnh lại.
Cửa xe mở ra, năm “thanh tra” lần lượt bước xuống xe trước những con mắt hết sức nhạc nhiên của mọi người. Đa phần ai cũng có cùng một suy nghĩ “Đoàn thanh tra này không ngờ lại trẻ đến vậy“.
Albus Cameron nở một nụ cười méo mó nhưng trong lòng lại thầm thở phào. Ông ta cứ nghĩ đám thanh tra này sẽ ghê ghớm lắm, nhưng cũng chỉ là một bọn “Vắt mũi chưa sạch“. Đối phó chắc cũng dễ thôi.
- Xin chào! Xin chào. Hân hạnh đón tiếp các vị. Tôi không ngờ các vị lại trẻ đến như vậy. Quả là TUỔI TRẺ tài cao._ Ông ta mỉm cười lại bắt tay David, cố tình nhấn mạnh hai từ “tuổi trẻ”, trong lòng đang thầm khinh thường họ.
Chỉ có Lily Beck là không nghĩ như vậy. Nhìn thấy biểu hiện của Albus Cameron cô ta thầm chửi ông ta là “ngu ngốc“. Đúng là cô ta có chút ngạc nhiên khi thấy đoàn thanh tra trẻ như vậy, nhưng mà còn trẻ như vậy mà làm chức vụ như thế thì quả không thể xem thường. Dù sao cô ta cảm thấy họ không đơn giản.... Nhất là anh chàng mặt lạnh có đôi mắt màu hổ phách kia.
Nhận ra có người đang nhìn mình, Will Turner liếc đôi mắt nhìn về phía Lily Beck một cái hờ hững nhưng lại lạnh lùng khiến cô ta có chút hốt hoảng.
Thật đúng là không thể xem thường.
David mỉm cười chuyên nghiệp cũng vươn tay ra bắt tay Albus Cameron, môi mỏng nhếch lên. - Ông là cảnh sát trưởng ở đây?
Mắt Albus Cameron sáng lên, ông ta rướn cổ cố tính khoe bốn ngôi sao* bạc đính trên cổ áo sau đó mới tự mãn mở miệng. - Chính là tôi, tôi là Albus Cameron. Còn đây là thư ký của tôi, Lily Beck.
- Xin chào các vị, tôi là Lily Beck.
David quay ra phía sau nhìn bốn người khẽ nhếch mép, bàn tay giơ ra giới thiệu.
- Tôi là Brook Severus. Thư ký của tôi, Petuna Smith. Anh chàng mặt lạnh kia tên Jim Walker và hai người cực kỳ ưu tú Tom Henderson và Lupin Allen. Hôm nay phiền ông và quý cô rồi.
- Ấy ấy... Tôi nào dám. Tiếp đón các vị là niềm vinh hạnh của chúng tôi. Nào, bây giờ tôi đưa các vị vào trong uống trà.
Tuy nhiên...
- Không cần! Bắt đầu dẫn chúng tôi đi xem tù nhân mới bắt đi._ Will Turner lạnh lùng lên tiếng làm cho nụ cười trên môi Albus Cameron cứng lại. Sau đó không nói không rằng nhìn David một cái, ngay lập tức David cùng bốn người tiến vào toà trụ sở.
Họ đến để cứu người chứ không phải đến uống trà. Cho nên thời gian vô cùng gấp rút.
- Này... Này... Các vị... Còn không mau vào trong._ Albus Cameron trừng mắt nhìn Lily Beck một cái sau đó chạy vào trong.
Lily Beck mải nhìn theo bóng lưng “Petuna Smith” mà hơi nghi hoặc. Cô ta có cảm giác đã nhìn thấy “Petuna Smith” đó ở đâu rồi. Khuôn mặt rất quen... Khi bị Albus Cameron quát nạt mới lắc đầu rồi nối gót vào toà nhà.
Toà nhà này cao 12 tầng. Chỗ nhốt tội phạm mới bắt nằm trên tầng 9. Qua sự tìm kiếm của V.C và Adam thì đã xác định Jame Carney và con trai giáo sư Amanda bị nhốt trên tầng 11. May thay không phải nhốt dưới lòng đất.
Có lẽ những người dân ở đây đâu thể ngờ, toà trụ sở cảnh sát này thực chất chỉ là một vỏ bọc. Một vỏ bọc hoàn hảo che dấu ý đồ xấu xa của Lucius.
Albus Cameron dẫn “đoàn thanh tra” đi thang máy lên tầng 9. Sở dĩ nhốt những kẻ mới bắt ở trên cao như vậy là để chặt đứt đường thoát của những ai muốn bỏ trốn. Có tất cả là 10 phòng giam tạm thời, phân ra tội án khác nhau.
- Người đàn ông này đã thực hiện hơn mười vụ hiếp dâm trẻ em.
- Cô gái kia là kẻ chuyên lừa đảo
- Anh ta bị bắt vì tội đua xe gây chết người, bắt cóc những cô gái bán vào nhà chứa...
Và...
....
Albus Cameron dẫn họ đến từng nhà giam, kể ra các tội của phạm nhân, mà không nhìn khuôn mặt của Will Turner đang cực kỳ lãnh khốc.
Đến phòng giam cuối cùng, ông ta thở hắt mệt nhọc. Xem, ông ta tốn cả lít nước bọt nói từ đầu tới cuối mà “đoàn thanh tra” không một ai hé nửa lời. Thật là làm cho ông ta muốn bốc hoả. Đúng là khinh người quá đáng.
Lily Beck không để tâm tới chuyện đó, ánh mắt sắc sảo của cô ta vẫn nhìn chằm chằm vào Rose không rời. Lông mày nhíu lại, cô ta chắc chắn đã nhìn thấy Rose ở đâu đó rồi... Nhưng mà không thể nào nhớ ra.
Rose bị nhìn chằm chằm thì bực dọc cùng lo lắng. Tại sao cô ta lại nhìn cô như vậy? Không lẽ bị phát hiện rồi sao? Nhưng cô đã đội tóc giả, đeo lens, trang điểm đậm rồi mà.
- Trên mặt tôi có dính gì sao?_ Rose nhìn Lily Beck mỉm cười hỏi.
- À.... Khô...không có gì._ Lily Beck xua tay cười gượng.
Will Turner trao đổi ánh mắt ngầm với David, họ cần phải vào ngay chuyện chính mới phải. David nháy mắt, sau đó khuôn mặt anh bỗng nghiêm túc nhìn Albus Cameron đang không ngừng “lảm nhảm“.
- Cameron, các người định dấu Bộ đến bao giờ? Tự giác phóng thích năm tù nhân với tội danh giết người. Còn nhốt hai nghi phạm một thời gian dài không trình báo. Có phải ông muốn đi tù?
Albus Cameron giật mình, khuôn mặt ông ta hốt hoảng, bàng hoàng. Da mặt xanh lét như tàu lá chuối. Ông ta không ngờ.... Không ngờ việc lén lút của mình lại bị phát hiện. Ngay cả việc Lucius nhốt người đàn ông kia cùng cậu thanh niên đó, họ cũng biết. Rốt cuộc làm sao họ biết được?
Nhưng mà vẫn phải giả bộ.
- Tôi... Tôi không hiểu các vị đang nói gì.
- Hừ! Đừng giả vờ. Ông coi thanh tra từ Bộ cảnh sát chúng tôi là bù nhìn sao? Xem ra ông muốn bóc lịch dài hạn trong nhà đá?_ V.C khinh thường lên tiếng.
- Tôi... Tôi...
Lúc này Will Turner mới từ phía sau lạnh lùng bước đến gần Albus Cameron, thân hình hắn to cao, vạm vỡ. Bóng dáng hắn bao trùm lên thân hình đang run rẩy của ông ta, miệng nhếch lên.
- Tôi rất muốn biết lý do vì sao các người lại nhốt hai tội phạm kia, trong một khoảng thời gian dài mà không đưa chúng vào tù.... Cameron, ông làm tôi tò mò rồi đấy.
Vì khí thế bức người của hắn mà mồ hôi Albus Cameron túa ra như tắm, đôi chân ông ta run rẩy như muốn xụi lơ bất cứ lúc nào. Trời ơi! Làm sao ông ta biết ý đồ của Lucius khi nhốt hai người đó lại chứ? Ông ta chỉ làm theo lệnh mà thôi.
Đang lúc ông ta còn đang hỗn loạn trong lòng, Will Turner lại nói ra một câu khiến cho Lily Beck và Albus Cameron cùng với đám cảnh sát viên ở đây giật mình.
- Đưa chúng tôi đi xem hai người đó!
Hết
* Bốn ngôi sao bạc đính trên cổ áo Cameron là chỉ cấp bậc cao nhất của ông ta (tức cảnh sát trưởng)
- Lily Beck là thư ký cảnh sát trưởng sẽ là 3 sao
- Phó cảnh sát trưởng là 2 sao.
Đây là các cấp bậc cao trong sở cảnh sát. Các bạn có thể tìm hiểu trên gg nếu muốn biế rõ ^^.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...