Thần Vương Lệnh
”Điều gả cho Kế Phong đều do Kế Chân bịa đặt. Ông ta muốn mượn chuyện này để khống chế đại tiểu thư, muốn một tay khống chế An gia.”
”Thuộc hạ ẩn nhẫn đến bây giờ chính là vì muốn vạch trần kế hoạch của ba con Kế gia cho mọi người biết.”
”Cũng may bây giờ mọi chuyện đã qua.”
”Đại tiểu thư yên tâm. Chỉ cần đại tiểu thư tin tưởng thuộc hạ, sau này thuộc hạ sẽ dốc hết sức lực phụ tá đại tiểu thư.”
Sắc mặt Liễu Như Ngọc trắng bệch.
Thật ra vừa rồi cô ta chỉ kích động nên mới nói lung tung.
Cô ta ngàn lần không ngờ Lý Xuân sẽ thật sự nghe lời mình, lập tức giết chết Kế Phong.
Thấy dáng vẻ chết không nhắm mắt của Kế Phong, trái tim cô ta không ngừng đập mạnh.
”Lý Xuân, cảm ơn anh!”
”Bây giờ đại cục đều do anh làm chủ!” Cô ta sợ hãi nói.
Ngay cả Ngọc Linh Lung và Ninh Thông lúc trước Liễu Như Ngọc rất tin tưởng cũng không còn đáng tin nữa.
Nhất là Ngọc Linh Lung. Cô ta vốn xem bà ta là cây cỏ cứu mạng, là người cuối cùng mình có thể dựa vào.
Không ngờ Ngọc Linh Lung lại trở thành cây đao giết chết sự hi vọng cuối cùng của cô ta.
Ngược lại Lý Xuân không những giải trừ nguy cơ mà còn lên tiếng ủng hộ cô ta.
Bây giờ cô ta cũng không còn gánh nặng nữa, An Quốc căn bản không để lại di chúc nói Liễu Như Ngọc gả cho Kế Phong.
Với tình huống hiện tại, cô ta chỉ có thể tin tưởng Lý Xuân.
”Rõ!”
”Đa tạ gia chủ!”
Ánh mắt Lý Xuân hiện lên sự kích động.
Cuối cùng kế hoạch của hắn ta cũng đã thành công. Từ giờ trở đi, hắn ta chính là người Liễu Như Ngọc tin tưởng nhất.
Người nắm quyền trong tay là Vũ Thiên Vương hắn.
Một người phụ nữ như Liễu Như Ngọc thì hiểu được cái gì chứ? Sau này quyền lực của An gia còn không phải thuộc về Lý Xuân hắn sao?
Từ nay trở đi hắn ta chính thức thay đổi, hắn ta chính là Nam Giang Vương danh xứng với thực!
”Mọi người nghe lệnh của tôi!”
”Xếp hàng!”
”Theo trình tự ngắm nhìn lão gia tử lần cuối!” Hắn ta đứng trên đài hô to với bên dưới.
Từ lúc Lý Xuân đâm Kế Phong đến giờ, Ninh Thông và Ngọc Linh Lung vẫn luôn thờ ơ.
Ninh Thông nhìn Ngọc Linh Lung, lạnh lùng cười nói: ”Ngọc Thiên Vương, cô thấy thế nào?”
Ngọc Linh Lung thở dài nói: ”Bây giờ tôi không có suy nghĩ gì khác, tôi chỉ muốn nhìn lão gia tử lần cuối thôi.”
Ánh mắt bà ta cũng hiện lên sự lo lắng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...