Thần Nam trong lòng kinh hãi. Trong quá khứ xa xôi, trên người thiếu nữ đã xảy ra biết bao nhiêu chuyện, không còn nghi ngờ gì nữa, trong khoảng thời gian dài trong quá khứ, nàng ta với thân phận là một Thi vương vô địch đã từng tham gia vào vô số những trận đại chiến kinh thiên.
Chỉ là, chàng dù thế nào đi nữa cũng không thế nào ngờ được, thiếu nữ này đã từng giết thiên sứ và tiên nhân, điều này rõ ràng là không thể nào nghĩ đến được, những người ở trần gian làm sao có thể giết chết được thần linh đây?
Ngoài những biến thái cao cấp như Vô Danh Thần Ma và Đại Ma ra, e rằng trên thế gian này rất khó tìm ra một người thứ ba, nhưng thiếu nữ này không thể nói dối được. Quá khứ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nàng ta tại sao phải đối địch với thiên sứ, tiên nhân, là Cản Thi phái bắt nàng ta làm hay sao? Nàng ta thật sự có thực lực như vậy sao? Những thiên địa pháp tắc không có tác dụng gì với nàng ta sao?
"Nàng đã từng giết thiên sứ, giết tiên nhân?" Thần Nam nhẹ nhàng hỏi, đánh thức người con gái đang miên man suy nghĩ khiến nàng bừng tỉnh, nàng ta cau mày, cắn đôi môi đỏ mọng, gật đầu, rồi lại lắc đầu, nói: "Hình như là như vậy, lại hình như không phải như vậy, ta...nhớ không rõ, ta không thể nhớ được...."
Giọng nói của thiếu nữ càng ngày càng trở nên yếu ớt, cuối cùng dường như không thể nào nghe được nữa, nàng ta có vẻ đau đớn, nói: "Những chuyện ngày xưa thật đau lòng, ta không muốn nhớ lại...."
Câu nói cuối cùng này, nghe giống như tiếng sấm rền bên tai Thần Nam, chàng đột nhiên bừng tỉnh lại trong đau thương, trong lòng đột nhiên dấy lên một con sóng lớn. Chàng nhìn chằm chằm vào người thiếu nữ, chàng không ngờ rằng thiếu nữ quả thật có chút mơ hồ với những sự việc trong quá khứ, nhưng trước kia nàng ta là một cương thi hay sao? Làm sao có thể? Nàng ta sao lại có chút kí ức mơ hồ này, điều này nói lên cái gì?
Thần Nam giọng run run nói: "Không muốn nhớ lại, thì đừng nghĩ nữa, nhưng sau này nàng đừng tùy tiện giết người nữa, có được không?" Thần nam hi vọng nhìn thiếu nữ.
Thiếu nữ đột nhiên bật cười, giống như làn gió xuân ấm áp, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng ấm áp, thân thiết, nàng ta đưa tay chải mái tóc dài đen nhánh của mình, nói: "Ta thích giết người, ta cần máu tươi, tại sao ta phải nghe lời ngươi chứ?"
Câu nói cuối cùng lôi Thần Nam từ những ý nghĩ hoang đường về với hiện tại. Đúng thế! Nàng ta là Vô địch Thi vương của Cản Thi phái, nàng ta làm sao có thể nghe theo mệnh lệnh của những người khác chứ? Cho dù là người của Cản Thi phái đều chỉ có thể cung phụng nàng ta thì nàng ta cũng không cần tuân theo bất cứ một pháp tắc nào.
Nhìn bộ dạng thẫn thờ của Thần Nam, thiếu nữ lại bật cười, nói: "Không biết tại sao, nhìn bộ dạng ngốc nghếch của ngươi, ta cảm thấy rất thân thiết, ngươi là người đầu tiên ta muốn giết, nhưng cuối cùng ta đã thay đổi ý định, ta sẽ tha cho ngươi".
Thần Nam thẫn thờ nhìn nàng ta, nói: "Nàng cần máu tươi, ta có thể cho nàng, chỉ cần nàng đừng có không phân thiện ác mà giết người". Thần Nam không biết tại sao, chàng không thể chịu đựng được người con gái trước mắt trở thành một ma vương tà ác, cho dù nàng ta không còn là Vũ Hinh nhưng chàng cũng không hi vọng nàng ta phạm phải những tội nghiệt tày trời.
Những người tu luyện đứng ở đằng xa đều sững sờ, bọn họ không thể ngờ rằng Vô địch Thi vương lại tha cho Thần Nam, và lại còn cười nói với chàng ta nữa, ngay cả những người của Cản Thi phái cũng không thể nào hiểu nổi, căn bản không hiểu được tại sao lại có thể xảy ra chuyện thế này.
Khóe miệng thiếu nữ hơi nhếch lên, cười nói: "Được, ta nghe theo ngươi, không tùy tiện giết người, nhưng ta cũng không thể cứ hút huyết tinh của ngươi được, nếu không thì cơ thể của ngươi sẽ không thể cầm cự được".
Nếu như để những người trong Cản Thi phái nghe thấy lời nói của thiếu nữ, nhất định bọn chúng sẽ đấm ngực giậm chân, Thi vương trải qua hàng nghìn hàng vạn kiếp nạn nguy hiểm của chúng lại có cảm tình với một người ngoài, lại có ý dựa dẫm, điều này chúng có nằm mơ cũng không thể nào có thể tưởng tượng ra được.
"Nàng tại sao lại cần nhiều máu tươi như thế?" Thần Nam dần dần thoát ra khỏi cảm giác đau thương, bắt đầu suy nghĩ về những sự việc trước mắt.
"Ta cần huyết tinh, không phải những loại máu tươi bình thường, ta cần dùng năng lượng sinh mệnh trong huyết tinh, để đánh tan những tử khí trong người ta".
"Là thật sao, nàng làm thế nào mà biết được?" Thần Nam cảm thấy người thiếu nữ trước mắt tâm trí vẫn chưa hoàn toàn chín chắn, giống như một bé gái chưa từng hiểu sự đời, nàng ta không thể biết nhiều như thế.
"Những điều này đều là do ta nghe được người ta nói trong lúc mơ hồ".
Thần Nam đã hiểu, những điều mà thiếu nữ biết được đều là nghe từ miệng của đám người Cản Thi phái, nếu quả là như vậy, cũng có nghĩa thiếu nữ sớm muộn gì cũng có thể thoát khỏi ác tính thích máu tươi của mình.
Nghĩ tới điều này, Thần Nam cảm thấy thật khó có thể tượng tượng, bí pháp của Cản Thi phái quả thật có nhiều điều kì diệu của tạo hóa thiên địa tạo hóa, đã có thể khiến cho một xác chết hàng nghìn, hàng vạn năm có được linh trí, sống lại từ cõi chết, đó chính là thuộc vào nghịch thiên pháp tắc.
Chỉ là, kẻ sống lại từ cõi chết không còn là người của quá khứ nữa, nàng ta chỉ là một sinh mệnh mới nửa thần nửa người, nghĩ tới đây, Thần Nam cảm thấy tim đang nhỏ máu, hắn nhẹ nhàng nói: "Nàng còn cần bao lâu nữa mới có thể đẩy tan những tử khí trong người?"
"Ngươi xem!" Thiếu nữ giống như một người bé gái nghịch ngợm đang khoe khoang, kéo Thần Nam lại gần, để cho chàng ta nhìn vào trong quan tài pha lê, nàng kéo chiếc váy trắng trong quan tài pha lê bảy màu lên, phần cơ thể từ đầu gối trở xuống đều lộ ra. Đôi chân trắng nõn nà ẩn hiện dưới chiếc váy, khiến người ta mê muội, chỉ là màu sắc của phần da thịt từ đầu gối trở xuống là khác hoàn toàn so với của hai đùi, mặc dù dài và trắng mịn, nhưng không hề có chút sinh khí, giống như chỉ là hai đoạn ngọc thạch, khiến cho người ta cảm thấy không hề có vết tích của sự sống.
Thiếu nữ có chút hưng phấn nói: "Nghe nói trước đây toàn thân ta đều giống như phần từ đầu gối trở xuống, tràn ngập tử khí, nhưng sau ngày hôm qua, tử khí toàn thân ta đã mười phần hết đi tám chín phần, chỉ còn lại phần trong cơ thể từ đầu gối trở xuống này thôi, ta cảm thấy cơ thể tràn ngập sức sống".
Nàng ta kéo lấy tay của Thần Nam, đặt vào ống chân mình nói: "Ngươi cảm nhận thử xem, chúng có phải rất lạnh không, nhưng ta tin rằng không lâu sau chúng có thể lại có sức sống , tới lúc đó ta có thể đứng dậy rồi, có thể tự do đi du ngoạn khắp thiên hạ, không còn có bất cứ ràng buộc nào nữa".
Thần Nam có chút kinh ngạc, chàng thật sự cảm thấy tử khí nhiều vô cùng, chàng cảm thấy thiếu nữ cũng giống với mình, trong người có vô số năng lượng sinh mệnh nhưng cũng có không ít tử khí.
"Bây giờ nàng lẽ nào lại không đứng được dậy hay sao?"
Thiếu nữ lắc đầu, có chút buồn bã nói: "Khi xưa ta mơ mơ hồ hồ, nhưng cảm thấy sức mạnh vô cùng to lớn, nhưng bây giờ dường như đã có được cuộc sống mới, nhưng những thần thông cũng đã ít đi rất nhiều, hơn nữa lại còn không đứng được, nếu như không thể xua tan hoàn toàn phần tử khi này đi, thì chỉ có thể nằm trong quan tài như thế này mà thôi".
Nói rồi, tình cảm của thiếu nữ lại dâng trào, nói: "Tuy nhiên, ta vẫn rất vui, những ngày tháng mơ hồ trong quá khứ sẽ một đi không trở lại, ta cảm thấy thế giới hiện tại chân thực đáng yêu như thế này, ta thấy thế này mới gọi là sống, trước kia chỉ giống như một xác chết biết đi, giống như chưa từng bao giờ có được cái ta chân chính, bây giờ ta cảm thấy rất tốt".
Lúc này đây, đám người của Cản Thi phái đứng ở đằng xa dần dần lộ ra vẻ hoài nghi, theo như truyền thuyết khi Linh Thi vừa mới có được cuộc sống mới, tâm trí chưa hoàn thiện, không thể biểu lộ ra những tình cảm phong phú như thế, xét cho cùng, bọn họ cũng chỉ có thể than thở, tiền thân của Linh Thi nhất định bẩm sinh mạnh mẽ.
Nhìn thấy Linh Thi mà bọn chúng cung phụng càng ngày càng trở nên thân mật với Thần Nam, đám người trong Cản Thi phái dần dần đều nhíu mày, bọn chúng không hề hi vọng nhân vật vô địch này và kẻ địch quá thân thiết, nhưng bọn chúng cũng chẳng dám can dự vào. Những kẻ đại thành của xác chết, cuối cùng cũng thoát được sự khống chế của thi thuật, khó ép buộc, huống hồ đây lại là một nhân vật siêu phàm vô cùng thần bí, hàng nghìn năm nay xuất hiện thần tích.
Thiếu nữ ghé vào tai Thần Nam, nói khẽ: "Nói cho ngươi biết một bí mật, bọn chúng nói trước khi ta chưa biến đổi vào ngày hôm qua là không thể có ý thức, nhưng bọn chúng đã nhầm, ta từ rất lâu rồi đã có những cảm giác mơ hồ, tuy nhiên quả thật là từ ngày hôm qua ta mới bắt đầu suy nghĩ, ta không biết tại sao, nhưng sau khi thấy ngươi ta thấy có cảm giác vô cùng thân thuộc, ta muốn nói cho ngươi biết tất cả những bí mật trong lòng ta".
Thiếu nữ giống như một cô bé lắc nhẹ cánh tay Thần Nam, khiến Thần Nam cảm thấy sự ấm áp khó nói thành lời, đồng thời trong lòng cũng vô cùng kinh ngạc. Trong lúc này, chàng đưa ra một quyết định đường đột: "Đi...đi với ta, mỗi ngày ta đều cho nàng máu, rời xa Cản Thi phái".
"Hả, đi với ngươi?" Đôi mắt thiếu nữ mở to, bộ dạng có vẻ kinh ngạc trước những lời nói của Thần Nam, tuy nhiên ngay lập tức nàng ta lại tỏ vẻ vui mừng, nói: "Từ trước tới giờ ta chưa từng nghĩ tới vấn đề này, nghĩ kỹ, ta thấy ý kiến này cũng không tồi, ta không hề thích nơi này chút nào, ta muốn rời đi".
Thần Nam mặc dù biết rằng người thiếu nữ này không còn là Vũ Hinh nữa, nhưng cơ thể của nàng ta là của Vũ Hinh, chàng không thể để cho Cản Thi phái tiếp tục lợi dụng, chàng không tài nào có thể chấp nhận được người con gái này tiếp tục là tay sai hung ác siêu cấp ma vương.
"Tuy nhiên, nếu như ta bỏ nơi này đi, hình như có chút phiền phức?" Thiếu nữ có chút do dự, nói: "Ta bây giờ mới vừa sống lại, hình như không còn có được pháp lực thần thông như ngày trước nữa, cần phải có một khoảng thời gian rất dài mới có thể hồi phục lại được, nhưng, trong đại sơn dường như có nhân vật vừa tà ác vừa hùng mạng, nếu như ta rời đi, bọn chúng sẽ ngăn lại, với tình trạng bây giờ của ta, dường như khó mà ứng phó được với chúng.
"Nhất định là hai Vô địch Thi vương khác rồi, nhất định là bọn chúng" Thần Nam trong lòng dự đoán, đồng thời cũng vô cùng kinh ngạc, những lời đồn đại ở bên ngoài quả nhiên là thật, Cản Thi phái có ba vô địch cổ thi, theo truyền thuyết thì bọn họ đã từng giết thiên sứ, tiên nhân, thực lực của phái này đúng là quá đáng sợ! Đồng thời trong lòng chàng thầm cầu nguyện, hi vọng thực lực của Cản thi phái chỉ giới hạn như trong truyền thuyết mà thôi.
"Ta rời khỏi đây trước, sau đó nàng lặng lẽ theo sau, chẳng lẽ cũng sẽ kinh động tới bọn chúng sao?"
Thiếu nữ lắc đầu nói: "Ta không hiểu về bọn chúng, ngươi không biết bọn chúng đáng sợ thế nào đâu, bọn chúng bây giờ mặc dù đang ở trong trạng thái nửa ngủ say nhưng trước sau gì chúng cũng có những dao động sóng tinh thần yếu ớt che phủ những nơi gần Cản Thi phái, chỉ trong thời kì toàn thịnh ta mới có thể đánh bại được chúng, nhưng bây giờ ta vẫn đang phục hồi, chắc chắn không phải là đối thủ của chúng".
Thần Nam có chút kinh ngạc nói: "Bọn chúng lẽ nào cũng có linh trí, sao lại có thể có dao động sóng tinh thần được chứ?"
"Có, bọn chúng đều là những quái vật tà ác, ta cũng không thể nào nói rõ được".
Thần Nam kinh ngạc vô cùng, Cản Thi phái quả nhiên vô cùng thần bí, lại có những bí mật như vậy, thật khiến cho người ta khó lòng có thể tưởng tượng được, nếu như nói vẫn còn những Thi vương thực lực ngang ngửa với người thiếu nữ này và có linh tri, chàng quả không dám tưởng tượng tiếp nữa, phái này e rằng không chừng là người đang điều khiển các xác chết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...