Thần Ma Thiên Tôn

Song Đầu Thạch Thú và Thái Tuế ấu thú đồng thời xông ra ngoài, thân thể khổng lồ mạnh mẽ va chạm lên vách đá, đem từng tảng đá lớn đụng cho rơi xuống.

Thình thịch!

Trên vách đá lưu lại hai cái hố thật to.

Chúng nó đều là Huyền thú cực kỳ cường đại, biến cả phiến thung lũng này trở thành chiến trường tuyệt đối.

Trong miệng Song Đầu Thạch Thú liên tục phun ra băng sương và hỏa diễm. Một vài chỗ bị hàn băng đông lại, biến thành một phiến băng giá, một vài chỗ bị ngọn lửa đốt cho cháy đen, nham thạch gần như cũng bị hòa tan luôn.

Vụt...

Ninh Tiểu Xuyên cũng gia nhập vào cuộc chiến đấu, hóa thành một đạo lưu quang, bay đến trên lưng Thái Tuế ấu thú, trong cơ thể ngưng tụ ra kiếm ý, đầu ngón tay bắn ra một đạo sóng kiếm.

Thình thịch!

Diệt Thế Sóng Kiếm đục thủng lân phiến của Thái Tuế ấu thú, ở trên lưng của nó đâm ra một đạo vết thương sâu hoắm, có huyết dịch đỏ rực chảy ra, từng giọt từng giọt rơi xuống mặt đất.

Thái Tuế ấu thú bị đau, hét lớn một tiếng, trên móng vuốt toát ra huyền quang, đem Song Đầu Thạch Thú đánh bay ra ngoài.

Cái đuôi nó mạnh mẽ quét ngang, đánh về phía Ninh Tiểu Xuyên trên lưng mình.

Ninh Tiểu Xuyên thu lấy một giọt máu tươi của Thái Tuế ấu thú, thân thể bay lên không trung, rơi xuống cách đó chừng hơn mười trượng, tránh thoát một kích này.

Thế nhưng sóng khí trùng kích cường đại trên cái đuôi kia vẫn như trước chấn cho huyết khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bốc lên cuồn cuộn.

Thái Tuế ấu thú cũng không định buông tha Ninh Tiểu Xuyên, hai mắt lóe ra quang mang hung lệ, bộc phát huyền quang, mạnh mẽ lao thẳng tới.

Bịch…

Bịch…

Theo Thái Tuế ấu thú tới gần, chân thú đạp mạnh xuống, khiến cho mặt đất chấn động, một luồng Huyền Khí lãng trực tiếp hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên thổi quét tới.

Ninh Tiểu Xuyên đứng trên mặt đất, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, đem Huyền Thú Giám giơ cao lên:

- Thu!


Thái Tuế ấu thú vốn định đụng đầu vào trên người Ninh Tiểu Xuyên, trong miệng đột nhiên phát ra một tiếng tru bất khuất, chỉ kịp giãy dụa hai cái, liền hóa thành một đạo bạch quang, bay vào bên trong Huyền Thú Giám.

Ninh Tiểu Xuyên đem tâm thần chìm vào trong Huyền Thú Giám, liền phát hiện bên trong lại sinh ra thêm một cái không gian, cũng lơ lửng một tấm bia đá, bên trên khắc năm chữ cổ xưa: Đệ nhị Huyền Thú Cung!

Thái Tuế ấu thú lúc này liền đang ở Trong Đệ nhị Huyền Thú Cung, lại biến thành một con tiểu thú cao nửa thước, đầu Kỳ Lân, thân thể Xuyên Sơn Giáp, hình dáng có chút bụ bẫm kháu khỉnh.

Sau khi Thái Tuế ấu thú bị bắt vào trong Huyền Thú Giám, toàn bộ thung lũng liền bình tĩnh trở lại. Tiểu Long hồng sắc lại từ phía sau tảng đá lớn lặng lẽ chạy ra.

- Grào...

Thái Tuế ấu thú đột nhiên từ bên trong Huyền Thú Giám bay ra, đứng ngay trước mặt Tiểu Long hồng sắc, trong miệng phát ra một tiếng rống to kinh thiên động địa, đem đất đá trên mặt đất đều chấn vỡ nát vụn, dọa Tiểu Long hồng sắc đến mức đặt mông ngồi bệch dưới đất.

- Thái Tuế, trở về đi!

Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên mang theo tiếu ý, lại đem Thái Tuế ấu thú thu hồi vào Huyền Thú Giám, sau đó tiếp tục hướng về sâu trong Quỷ Mộng Hoang Lâm bước đi.

Có thể thu phục một đầu Thái Tuế ấu thú, đây tuyệt đối là đại vận khí. Tương lai nói không chừng nó sẽ lớn lên thành một đầu Hoàng giả đại địa, trở thành đồng bọn chiến đấu cường đại nhất của Ninh Tiểu Xuyên.

Tiểu Long hồng sắc từ dưới đất bò dậy, đuổi tới sau lưng Ninh Tiểu Xuyên, lẽo đẽo đi theo.

o0o

Trong Quỷ Mộng Hoang Lâm nguy hiểm trùng trùng, sát khí tứ phía, có rất nhiều Huyền thú thường xuyên lui tới, trong đó thậm chí có Huyền thú ngũ phẩm, Huyền thú lục phẩm… những Huyền thú này đều là Vương giả trong Huyền thú, coi như là Võ giả Thoát Tục Cảnh nếu như tao ngộ chúng nó, cũng đều phải trốn tránh đi đường khác.

Thời điểm chạng vạng tối, Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Long hồng sắc trốn vào trong một cái hốc cây lớn, trên đỉnh đầu có một bóng đen khổng lồ bay qua, cũng không biết đó là sinh vật gì. Chỉ biết là thân mình của nó khổng lồ như một ngọn núi đá vậy, phát ra khí tức khiến cho bách thú đều phải sợ hãi.

Mãi đến khi bóng đen kia tiêu thất ở phía chân trời, Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Long hồng sắc mới từ trong hốc cây đi ra.

- Thân thể thật là lớn, không biết có phải là một đầu Dực Long không?

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên vẫn còn sợ hãi. Nếu như bị loại sinh vật cấp bậc này phát hiện, như vậy cũng chỉ có một con đường chết!

o0o

Lại tiếp tục đi trong Quỷ Mộng Hoang Lâm thêm sáu ngày nữa, vượt qua mấy trăm dặm, trên đường tự nhiên gặp phải không ít Huyền thú, thế nhưng đều không thích hợp thu làm Huyền thú nô bộc, cuối cùng bị Ninh Tiểu Xuyên hấp thu hết huyết khí và Huyền Khí, trở thành thuốc bổ tu luyện.

Đêm xuống, Ninh Tiểu Xuyên liền tu luyện Thiên Địa Huyền Khí, hy vọng có thể nhanh chóng đạt tới tầng thứ năm.


Mấy ngày nay tu luyện sinh tử, Ninh Tiểu Xuyên có tiến bộ thật lớn, đã đem Thất Thải Na Di tu luyện tới cảnh giới Thải Hồng Lục Động Thể, chỉ kém một bước cuối cùng là có thể đem loại thần thông này tu luyện tới đại thừa, cách cảnh giới Thần Thể tầng thứ bảy cũng càng ngày càng gần.

Lúc nửa đêm, Ninh Tiểu Xuyên đang tu luyện Thiên Địa Huyền Khí, cảm ngộ Huyền Khí dao động trong giới tự nhiên.

Huyền Khí hóa thành từng cái dòng thủy lưu, bay vào trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên.

Đột nhiên, bên tai hắn truyền đến một trận thanh âm đánh nhau.

Ninh Tiểu Xuyên mở mắt ra, ánh mắt hướng về phía Nam nhìn lại:

- Ngoài mười dặm, có Võ giả đang đánh nhau!

Ở đây đã tương đối gần sâu bên trong Quỷ Mộng Hoang Lâm, các học viên bình thường căn bản không có khả năng xông tới nơi này. Gặp phải Võ giả khác ở nơi này, tuyệt đối là chuyện không bình thường!

Thân thể Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, hóa thành một đạo cầu vồng bảy sắc, tiêu thất ở trong rừng rậm, hướng về phương hướng thanh âm đánh nhau truyền tới chạy đi.

o0o

Trong bóng tối, đột nhiên truyền đến tiếng sáo du dương. Phàm là Huyền thú nghe được tiếng sáo kia, thần trí đều trở nên điên cuồng, giống như phát điên, hướng về phía tiếng sáo mà chạy như bay tới.

Trên lưng Tạ Mộng Dao mở ra một đôi Băng Hỏa Song Phi Dực, một bên là hỏa diễm, một bên là hàn khí, bay ở trên ngọn cây, thân thể lung lay sắp đổ.

Trên người của nàng bị thương rất nặng, dung nhan tuyệt mỹ trở nên thập phần tái nhợt, khóe miệng mang theo một tia vết máu.

Một đầu kền kền màu đen thật lớn từ trên bầu trời bay nhanh xuống, trong miệng phát ra một tiếng kêu bén nhọn, vươn cặp móng vuốt bén nhọn giống như sắt thép, hướng về phía lưng của nàng cào mạnh một cái.

Thình thịch!

Kim Tước Hi bay nhanh ở trên ngọn cây, thân thể mềm mại tựa như hồ điệp, nhún mạnh một cái, bổ ra một đạo kiếm quang, đem đầu kền kền màu đen kia chém thành hai mảnh, một mảnh huyết vũ tung bay trong không khí.

- Bọn chúng đã gọi Phi thú, bay trên không trung sẽ càng thêm nguy hiểm, chúng ta thối lui xuống mặt đất!

Kim Tước Hi cũng đã bị thương không nhẹ, trên lưng còn cắm nửa đoạn chiến kiếm xích hồng sắc, xuyên thấu thân thể của nàng. Từng tia máu tươi từ trong miệng vết thương chảy ra, đem học viên bào trên người nàng nhuộm thành màu đỏ tươi.

Trên bầu trời, đông nghẹt một mảnh Phi thú. Vô số Huyền thú cánh dài đuổi theo sau lưng các nàng, trong cặp mắt phát ra quang mang huyền hỏa xanh biếc.


Kim Tước Hi dẫn đầu đáp xuống đất.

Tạ Mộng Dao sử dụng thần thông Băng Hỏa Song Phi Dực, Huyền Khí tiêu hao cực lớn, lập tức đem cánh chim thu hồi, theo sát phía sau Kim Tước Hi, đáp xuống đất, tiêu thất ở trong rừng rậm.

Trên mặt đất cũng không an toàn, có rất nhiều Huyền thú đuổi theo sau lưng các nàng, trong miệng phát ra từng tiếng rống lên kinh khủng, chấn cho đất rung núi chuyển.

Hai chân Nhạc Minh Tùng điên cuồng chạy trốn trong rừng rậm, đầu đầy mồ hôi, hét lớn:

- Ta nói hai vị Đại tỷ này, các ngươi vì sao lại từ trên không đáp xuống rồi? Không thấy khắp núi đồi đều là Huyền thú hay sao?

Kim Tước Hi một tay ôm lấy vết thương, hai hàm răng cắn chặt, chật vật chống đỡ, nói:

- Không có biện pháp! Bọn chúng triệu hoán tới Phi thú, bay ở trên không trung so với trên mặt đất còn nguy hiểm hơn!

Bọn họ tổng cộng có bốn người, Kim Tước Hi, Nhạc Minh Tùng, còn có một gã thành viên Thiên Lý Hội, cũng là học viên Khóa thứ hai. Ngoài ra, cũng chỉ có mỗi mình Tạ Mộng Dao là tân sinh Khóa thứ nhất.

Vốn dĩ bọn họ có tổng cộng bảy người, cùng nhau tiến vào trong Quỷ Mộng Hoang Lâm làm nhiệm vụ, nhưng lại gặp phải cường địch cực kỳ đáng sợ, ba gã học viên trong đó đều bị giết chết. Bốn người bọn họ tuy rằng trốn thoát, nhưng lại đều bị trọng thương.

Địch nhân ở phía sau đuổi theo không tha, lợi dụng tiếng sáo gọi đến Huyền thú, hầu như đem bọn họ ép đến tuyệt cảnh, hiểm tử vô sinh.

- Bốn phương tám hướng đều có Huyền thú, nếu như cùng nhau trốn, ngày hôm nay chúng ta nhất định phải chết trong Quỷ Mộng Hoang Lâm! Chi bằng chúng ta phân ra bốn phương hướng, tự mình đột phá vòng vây đi!

Thương thế trên người Lý Kính Minh nhẹ nhất, cũng chạy trốn trước nhất.

Hắn có tu vi Thần Thể tầng thứ năm đỉnh phong, có tu vi cao nhất trong bốn người, nếu như chia ra đột phá vòng vây, hắn có bảy thành nắm chắc có thể kiếm được đường sống.

Nhưng nếu như tiếp tục cùng đám người Kim Tước Hi và Nhạc Minh Tùng chạy trốn, như vậy ngày hôm nay rất có thể sẽ bị bọn họ liên lụy cùng chết chung.

Nhạc Minh Tùng nói:

- Không được! Hai người bọn họ đều bị trọng thương, nếu như chia ra đột phá vòng vây, các nàng hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Muốn đi thì cùng đi, muốn chết thì cùng chết!

Lý Kính Minh lại giống như căn bản không nghe thấy lời nói của Nhạc Minh Tùng, tốc độ đột nhiên tăng lên gấp đôi, một thân một mình đột phá vòng vây đào tẩu, bỏ mặc ba người còn lại bên trong vòng vây của Huyền thú.

- Ghê tởm! Người này cũng quá tham sống sợ chết, một chút cũng không giảng đạo nghĩa!

Nhạc Minh Tùng hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cuối cùng cũng phải dừng lại. Bởi vì bọn họ đã hoàn toàn bị Huyền thú vây ở trung tâm, hết thảy đường lui đều bị phong kín.

- Grào...

Một đầu Kiếm Xỉ Hổ nhìn chằm chằm Nhạc Minh Tùng, cặp mắt tản mát ra quang mang huyết hồng sắc, móng vuốt sắc bén lóe sáng, bất cứ lúc nào cũng muốn đem cổ của hắn trảo xuống.


- Cái này không thể trách hắn! Hắn có quyền lựa chọn sống tiếp!

Trong miệng Kim Tước Hi phun ra một ngụm máu, cũng đã ngừng lại, dùng chiến kiếm trong tay chống đỡ thân thể, trên mặt mang theo nụ cười khổ, nói:

- Nhạc Minh Tùng, bình thường nhìn ngươi thuần một bộ dáng bỡn cợt không nghiêm túc, không nghĩ tới thời khắc mấu chốt, ngươi còn có nguyên tắc như thế.

- Nguyên tắc thì có tác dụng cái rắm gì? Không thấy hiện tại chúng ta đều đã bị Huyền thú bao vây rồi sao?

Lúc này Nhạc Minh Tùng cũng tương đối phiền muộn, đột nhiên trên mặt chợt lộ vẻ mừng rỡ, có chút phấn khích, nói:

- Bất quá, ngày hôm nay có thể cùng hai đại mỹ nhân chết chung một chỗ, khẳng định sẽ bị không ít người ước ao được như ta a! Đời này ta coi như là sống đáng giá!

Trong bóng tối, xuất hiện hàng trăm cặp mắt Huyền thú hung ác, chậm rãi tiếp cận về phía ba người bọn họ.

Chiến lực của những Huyền thú này cũng không tính cường đại bao nhiêu, thế nhưng số lượng quả thật là khổng lồ, với trạng thái giờ phút này của ba người Kim Tước Hi, căn bản không có khả năng thoát khỏi vòng vây.

- Nếu như lúc này có người nào có thể cứu ta thoát nạn, ta liền gả cho hắn!

Vóc người Tạ Mộng Dao nóng bỏng mê người, lồi lõm xinh đẹp, da thịt trắng tựa như bạch ngọc vậy. Tuy rằng nàng đã bị thương rất nặng, nhưng lại vẫn như trước không che giấu được khuôn mặt đẹp hại nước hại dân của nàng.

Nàng vừa dứt lời, trong rừng rậm xa xa đột nhiên có một đạo cầu vồng bảy sắc bay tới, đáp xuống mặt đất, hóa thành thân ảnh một gã thiếu niên lỗi lạc.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm đám Huyền thú rậm rạp chằng chịt trước mắt, cũng đồng thời nhìn thấy đám người Tạ Mộng Dao bị Huyền thú vây khốn ở trung tâm.

Thời điểm Ninh Tiểu Xuyên nhìn thấy ba người Tạ Mộng Dao, bọn họ cũng đã thấy Ninh Tiểu Xuyên.

Nhạc Minh Tùng bi phẫn nói:

- Ta dám đánh cuộc, hắn khẳng định đã sớm núp trong bóng tối, chính là chờ những lời này của niên muội ngươi! Bằng không làm sao lại trùng hợp như vậy? Ninh Tiểu Xuyên này tâm cơ quá sâu, quả thật chính là lòng muông dạ thú, trong lòng gian tà, âm hiểm giả dối! Niên muội, lập gia đình nhất định phải suy nghĩ cẩn thận a!

Sau khi Tạ Mộng Dao nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện, trên khuôn mặt tuyệt lệ lộ ra sắc mặt vui mừng, kêu lớn:

- Ninh Tiểu Xuyên!

Thanh âm của nàng vừa vang lên, đám Huyền thú hung lệ kia liền điên cuồng hướng về phía ba người bọn họ nhào tới, khởi xướng công kích hung mãnh.

Ninh Tiểu Xuyên cũng thật không ngờ lại gặp bọn họ ở chỗ này, trong tay mang theo Huyền Khí Kiếm, thân thể hóa thành một đạo cầu vồng bảy sắc, trực tiếp giết vào trong đám Huyền thú.

- Phốc phốc phốc!

Tay nâng kiếm hạ, chỉ trong chốc lát, trên mặt đất đã có thi thể của hơn mười đầu Huyền thú!

Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên cực kỳ sắc bén, một đường vô địch, mỗi một lần kiếm chém xuống, đều nhất định có một đầu Huyền thú bị chém chết, hăng hái hướng về phía ba người Kim Tước Hi, Tạ Mộng Dao, Nhạc Minh Tùng hội tụ tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui