Hơn nữa địa hình chung quanh Hắc Huyết trấn rộng rãi, một khi bộ đội bọc thép của Hồng Nham thành đi tới, những tổ chức phản kháng quân chuyên ở địa đạo như họ chẳng khác gì biến thành cá trong chậu.
Nhạc Trọng gật nhẹ đầu hướng Hắc Huyết trấn đi tới.
Nhóm người Nhạc Trọng vừa đi vào trong trấn, từng đôi ánh mắt tràn ngập ác ý của sát thủ, tội phạm cưỡng gian, dân biến thái, lính đánh thuê, những tên trộm cướp liền rơi lên trên người bọn họ.
Khi nhìn thấy trên lưng nhóm người Nhạc Trọng đeo súng trường đột kích, súng ngắm, cùng sát khí mạnh mẽ tản ra những ánh mắt kia lập tức co rụt lại, không dám tiếp tục nhìn qua.
Tại Hắc Huyết trấn càng mất trị an hơn cả Hồng Nham thành, một lời không hợp sẽ động thủ giết người. Những ác nhân có ánh mắt cay độc kia không muốn chọc tức một đội ngũ có trang bị hoàn mỹ, trên người còn tràn ngập mùi máu tươi như bọn họ.
Nhạc Trọng một cước đá văng cửa vào một quán rượu, một mùi mồ hôi bẩn hỗn hợp hôi thối cùng nhạc rock kim loại nặng từ trong quán rượu truyền tới.
Mấy chục lính đánh thuê cùng kỹ nữ trong quán rượu đưa mắt nhìn ra ngoài.
Một tráng hán người da trắng thân hình cao lớn khôi ngô giống như một con gấu tru lên hướng bên này đi tới:
- Đáng chết! Tên vương bát đản nào dám chạy tới nơi này quấy rối!
Trong nháy mắt mười khẩu súng trường đột kích chỉ thẳng vào tên tráng hán người da trắng kia, ánh mắt mười phản kháng quân tinh nhuệ băng sương nhìn chằm chằm hắn, chỉ cần Nhạc Trọng mệnh lệnh bọn họ lập tức nổ súng biến đối phương thành cái sàng.
Tên tráng hán da trắng nhìn thấy mười khẩu súng trường đột kích, sau lưng tuôn mồ hôi lạnh, giơ cao hai tay không dám có chút dị động.
Địa phương hỗn loạn mất trị an như Hắc Huyết trấn cho dù bị người giết cũng không ai xuất đầu cho hắn, cho dù là đồng bạn của hắn cũng không thể địch nổi một thế lực có vũ khí như vậy.
Nhạc Trọng giống như quân vương thân lâm, đi vào trong quán rượu tới trước mặt người phục vụ ngay quầy bar.
La Thần đi tới trước người kia mỉm cười nói:
- Mại Khắc! Tôi muốn tình báo thực tế về đàn thú biến dị B cấp trong phế khu Cổ Thác!
Gương mặt người kia không chút thay đổi nói:
- Mười vạn ưng tệ!
La Thần lấy ra một cái thùng đưa cho người kia.
Tên kia mở thùng nhìn xem, đóng lại, xoay người lấy một trang giấy đưa cho La Thần.
La Thần đem một tờ giấy khác đưa cho Mại Khắc:
- Cám ơn! Ngoài ra tôi còn cần thật nhiều thực vật cùng nước trong!
Mại Khắc lạnh băng nói:
- Tiền!
La Thần cười nói:
- Đây là tiền đặt cọc, chờ hàng đến dông đủ tôi mới có thể giao phần còn lại!
Mại Khắc lạnh lùng gật đầu:
- Được!
Sau khi đạt tới mục đích, Nhạc Trọng cùng La Thần xoay người rời đi.
Mại Khắc nhìn theo bóng lưng của họ rời khỏi, trong mắt thoáng hiện lãnh ý, hắn phất phất tay, một gã hầu rượu khác xuất hiện thay thế vị trí của hắn, bản thân hắn xoay người đi vào sâu trong quán bar.
Bên trong một gian phòng xa hoa, hai gã nam tử mặc quần áo đẹp đẽ quý giá, cổ tay có ba mặt trời màu vàng đang ngồi trên sô pha, tao nhã uống rượu.
Mại Khắc quỳ gối trước mặt hai người cung kính nói:
- Khôn Nại Đặc đại nhân, như ngài sở liệu, đám phản kháng quân hèn mọn quả nhiên tới nơi này! Thuộc hạ đã đem tình báo giao cho bọn hắn!
Khôn Nại Đặc nhìn Mại Khắc quỳ trên mặt đất liếc mắt khinh miệt nói:
- Đã biết! Ngươi đi xuống đi, làm rất tốt, lần này ngươi gặp được công lớn, ta sẽ điều ngươi vào thành!
Mại Khắc mừng rỡ cuống quýt dập đầu mới lui xuống:
- Đa tạ đại nhân!
Khôn Nại Đặc cười lạnh nói:
- Đám nhân loại hèn mọn kia thật sự là ngu xuẩn. Địa phương quan trọng như Hắc Huyết trấn làm sao không có thế lực của Thánh tộc chúng ta? Đám phản nghịch thế nhưng chạy tới điểm tình báo của Thánh tộc hỏi tình báo, thật sự là buồn cười!
Lỗ Đặc mồm to nhai nuốt cánh tay của một cô gái, vừa rót rượu vào miệng, trong mắt chớp động quang mang hung tàn, âm lệ nói:
- Cần đi diệt bọn hắn sao?
Khôn Nại Đặc âm lãnh nói:
- Bây giờ còn không phải lúc. Hiện tại nhân số bọn hắn không nhiều, nếu giết chết những kẻ khác lại chui rúc không thấy. Hơn nữa bọn hắn cũng không dễ giết như vậy, bằng không Kiệt Khắc cùng Thản Tang Ni Á sẽ không chết trong tay bọn hắn. Đợi khi bọn hắn tổ chức đại quân đi tiêu diệt biến dị thú, chúng ta mới ra tay tiêu diệt chúng!
Lỗ Đặc yên lặng gật đầu lại tiếp tục há mồm nhai nuốt.
Rời khỏi Hắc Huyết trấn không lâu, La Thần đột nhiên nhìn Nhạc Trọng nói:
- Thủ lĩnh, quán bar kia có vấn đề, Mại Khắc hẳn là người của Hồng Nham thành!
Nhạc Trọng thản nhiên hỏi:
- Như vậy tin tình báo này anh phán đoán có bao nhiêu phần là thật sự?
La Thần đáp:
- Hẳn là thật sự! Bọn hắn cần mồi, sẽ không cần làm giả tình báo!
Nhạc Trọng cười nhẹ:
- Một khi đã như vậy, chúng ta phải đi nhìn xem một chút!
La Thần xoay chuyển ý nghĩ thật nhanh cung kính đáp:
- Dạ!
Dứt lời, nhóm người Nhạc Trọng đi qua Hắc Huyết trấn hướng phế khu Cổ Thác đi tới.
Ở thế giới này nơi nơi đều là những tảng đá màu đỏ đen, không hề có một tia sinh cơ.
Mà phế khu Cổ Thác thì khác hẳn, bên trong phế khu nơi nơi đều là cỏ dại, từng gốc thực vật kỳ dị sinh trưởng khắp nơi, chiếm cứ khắp diện tích bên trong.
Phế khu Cổ Thác được gọi là phế khu, trên thực tế nơi này trước cuối thời vốn là một tòa thành thị hiện đại hóa, nơi nơi đều có thể nhìn thấy những kiến trúc hiện đại hóa cao ngất bị sụp đổ.
Những kiến trúc hiện đại hóa tàn phá, rách nát cùng thực vật biến dị tràn ngập sinh cơ làm nơi này thoạt nhìn thật quái dị nhưng lại hài hòa.
Bên trong những kiến trúc sụp đổ của phế khu, có không ít vật phẩm ẩn chứa trình độ khoa học kỹ thuật siêu việt của thế giới này. Nghe nói điện não trung ương cùng trình tự chủ yếu của RH2 là đào móc từ bên trong đống hoang tàn nơi đây.
Nhạc Trọng dẫn người tiến vào phế khu chưa bao lâu, từng đạo lục quang từ trong kiến trúc chớp động, từng luồng ánh mắt ác ý hướng nhóm người Nhạc Trọng đâm tới.
Trong lòng mọi người đều dâng lên một tia hàn ý, họ đều nắm chặt súng trường đột kích trong tay.
- Cẩn thận!
Trong mắt Nhạc Trọng cũng hiện lên vẻ ngưng trọng.
Nhạc Trọng vừa dứt lời trong bụi cỏ truyền ra thanh âm sột soạt không ngừng, từng quái vật thân thể khô quắt, giống như xác ướp, chỉ còn lại da bọc xương, thật nhiều địa phương đều thấy được xương trắng hướng bọn họ vọt tới.
La Thần thấy thế sắc mặt thay đổi lớn tiếng kêu lên:
- Hoạt thi! Bọn người kia là hoạt thi! Mọi người cẩn thận, không nên bị chúng nó trảo rách da, nếu không sẽ bị lây nhiễm biến thành tang thi!
Hoạt thi là thứ còn sót lại sau khi tang thi tiến hóa, trước kia chúng là tang thi bình thường, bị tia phóng xạ ô nhiễm đã biến dị, cho dù mấy trăm năm cũng không bị tan rã. Chúng cũng giống như tang thi, duy nhất khác biệt là sau khi trải qua tia ô nhiễm ánh mắt đã biến dị, có thể chứng kiến được đồ vật, cao cấp hơn tang thi một ít.
Chứng kiến hoạt thi xuất hiện, sắc mặt các chiến sĩ đại biến giơ súng bắn.
Đám hoạt thi bị bắn bạo đầu ngã trên mặt đất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...