Trong phạm vi tạc đạn nổ, tài quyết giả, thẩm lí và phán quyết người cùng với cơ hồ hết thảy sinh vật đều bị kinh khủng kia bạo tạc nổ tung thôn phệ, xé thành phấn vụn. Mà thần sứ Tô San Na cũng bị nổ chết tại chỗ.
Tạc đạn trước tận thế là vũ khí chiến tranh được quốc tế cầm sử dụng. Thế nhưng mà sau tận thế, liên hiệp quốc đã biến mất không thấy gì nữa, tự nhiên không ai có thể tổ chức trừng phạt khi Thiên Đường Thần Quốc sử dụng vũ khí cấm như vậy.
Loại tạc đạn này Thiên Đường Thần Quốc xác định dùng đối phó người tiến hóa mạnh mẽ, bởi vì lực sát thương của chúng lớn, phạm vi sát thương rộng, cho dù là mười hai sứ đồ cũng không cách nào trong nháy mắt thoát ra khỏi phạm vi bao phủ của nó.
Phạm vi nổ tung của tạc đạn quá rộng, mạnh như Nhạc Trọng cũng tránh không được, hắn hiện giờ trực tiếp dùng quang thuẫn tiến hành phòng ngự.
Trong lúc tạc đạn nổ tung, mặt quang thuẫn kia chèo chống được hai giây sau đó bị xé rách thành quang điểm. Trong lúc quang thuẫn sụp đổ, Nhạc Trọng lần nữa ngưng tụ hai đạo trường mâu ma viêm trực tiếp ném qua phía hai chiến cơ lôi đình, xỏ xuyên qua hai chiếc chiến cơ lôi đình, người điều khiển bên trong bị thiêu đốt không.
Người điều khiển của hai chiến cơ lôi đình bị giết, chúng cũng lung la lung lay rơi xuống đất.
Trong nháy mắt đạo quang thuẫn kia sụp đổ, Nhạc Trọng lần nữa mở phòng ngự quang thuẫn khác, ngăn cản tạc đạn oanh kích. Hắn lập tức ngưng tụ hai đạo trường mâu ma viêm khác, lập tức như hai đạo lưu tinh ném vào hai chiến cơ lôi đình kia, lần nữa tiêu diệt đám người điều khiển chiến cơ lôi đình, hai chiếc chiến cơ lôi đình lập tức rơi xuống đất.
Bốn chiếc chiến cơ lôi đình bị Nhạc Trọng trong năm giây tiêu diệt hoàn toàn, mà hắn cũng hai phí hai quang thuẫn phòng ngự và quá nhiều thể lực cùng tinh thần.
Chiếc chiến cơ lôi đình còn lại thấy đồng bạn bị bắn rơi, rốt cục trong nội tâm sinh ra một tia sợ hãi, thay đổi phuong hướng bay đi.
- Rơi xuống!
Nhạc Trọng lần nữa ngưng tụ ra một trường thương ma viêm, một đạo lưu quang đánh trúng cảnh quạt chủ của chiến cơ lôi đình, đốt cánh quạt chủ này vặn vẹo.
Cánh quạt chủ uốn khúc thì nó liền mất đi cân đối, thoáng cái từ trên trời rơi thẳng xuống đất.
Nhạc Trọng nhìn chiến cơ cuối cùng rơi xuống, hắn lúc này mới trường thở phào một hơi. Chiến cơ lôi đình mang lại áp lực quá lớn cho hắn. May mắn lúc này đây hắn đối mặt chỉ là tiểu đội mười hai chiếc chiến cơ lôi đình, nếu như đối mặt với ba mươi sáu chiến cơ lôi đình, cho dù mạnh như hắn không chạy trốn thì cũng chỉ có đường chết mà thôi.
Thực lực của Nhạc Trọng đang không ngừng tăng lên, hiện tại súng ngắn, súng trường đều không thể sinh ra uy hiếp với hắn. Thế nhưng mà hoả tiễn, trọng pháo, cơ quan pháo, đạn đạo là kết tinh trí tuệ của nhân loại vẫn có uy hiếp quá lớn với hắn.
Nhìn qua chiến cơ lôi đình trên trời rơi xuống, đám người sống sót trong Anh Điền Trấn lúc này hoan hô điên cuồng.
Chiến cơ lôi đình chính là tử thần gieo rắc cái chết, những nơi đi qua đều nổ tung và bị phá hủy. Dưới công kích của chúng thì cả Anh Điền Trấn cơ hồ sụp đổ, khắp nơi đều là phế tích và các thi thể.
Hơn hai ngàn người sống sót chết trong công kích của chiến cơ lôi đình, chủ yếu vẫn là chết dưới tạc đạn phạm vi quá lớn.
Cho dù bắn rơi toàn bộ chiến cơ lôi đình, Anh Điền Trấn này vẫn còn hỏa diễm hừng hực bốc lên cao, tự nhiên làm những người Nhật này căm hận chiến cơ lôi đình không thôi.
Đảo Tân Mỹ Nại cũng thể hiện ra phách lực mạnh mẽ, nàng rất nhanh tổ chức một đám người cường hóa của gia tộc Đảo Tân điên cuồng tiêu diệt đám chiến sĩ của Thiên Đường Thần Quốc.
Lần lượt từng tài quyết giả, thẩm lí và phán quyết giả của Thiên Đường Thần Quốc bị bắt hoặc bị giết nếu chống cự.
Đồng thời có một đám quân tinh nhuệ tiến vào trong Anh Điền Trấn trấn áp những phần tử bạo loạn, đem những phần tử thừa cơ bạo loạn này tiêu diệt đi.
Thời điểm thế cục dần ổn định lại, trên bầu trời lần nữa có bốn chiến cơ lôi đình bay tới.
Chiến sĩ của gia tộc Đảo Tân nhìn thấy bốn chiến cơ lôi đình bay tới thì sắc mặt đại biến, nhao nhao tìm đường bỏ chạy thật xa.
Nhân tâm trong Anh Điền Trấn vốn ổn định thì lần nữa lại đại loạn, đại lượng người sống sót chạy ra ngoài Anh Điền Trấn. Chiến cơ lôi đình không khác gì tử thần trong lòng của bọn họ, chỉ có bốn chiếc cũng đủ phá hủy toàn bộ trấn nhỏ này. Tuy trong trấn nhỏ vẫn có cao thủ có thể tiêu diệt chiến cơ lôi đình, thế nhưng mà người dân bình thường vẫn sợ hãi chiến cơ lôi đình giết chóc.
Nhạc Trọng nhìn qua bốn chiếc chiến cơ lôi đình trên bầu trời thì sắc mặt ngưng trọng, hắn đã tiêu hao hết hai quang thuẫn phòng ngự rồi, cũng chỉ còn lại bảo bối Thanh Đồng Linh Chung phòng ngự mà thôi, muốn phá hủy bốn chiến cơ lôi đình này vẫn lâm vào trong nguy hiểm to lớn.
- Chờ một chút, bốn chiếc? Chẳng lẽ là Diêu Diêu?
Nhạc Trọng nhìn qua bốn chiến cơ lôi đình trên bầu trời và sau đó động dung, hắn nhanh chóng chạy tới tường thành ở vị trí bắt mắt nhất Anh Điền Trấn. Trong tay hắn còn có Thanh Đồng Linh Chung có thể ngăn cản hỏa tiễn của chiến cơ lôi đình công kích một lần, cho nên mới dám mạo hiểm như vậy.
Một làn gió thổi qua, một con chim lớn màu xanh xảy cánh hơn tám mươi mét phía sau chiến cơ lôi đình bay lên, nó chỉ vỗ cánh một cái là tốc độ nhanh hơn tốc độ âm thanh.
Con chim màu xanh to lớn này chính là Tiểu Thanh, Tiểu Thanh lúc này có được rất nhiều tài nguyên hổ trợ cho nên tiến hóa thành biến dị thú cấp ba, đẳng cấp 80.
Tiểu Thanh hạ xuống tường thành và sau đó dùng mỏ thân mạt cọ lên người Nhạc Trọng, với tư cách bêến dị thú Nhạc Trọng hàng phục đầu tiên, lại còn được thu phục khi vừa sinh ra không bao lâu, bây giờ được Nhạc Trọng bồi dưỡng thành biến dị thú cấp ba, bởi vậy so với biến dị thú khác nó thân cận với Nhạc Trọng nhiều hơn.
- Thanh Vũ tỷ đâu rồi?
Diêu Diêu thoáng cái từ trên lưng của Tiểu Thanh nhảy xuống và sau đó lớn tiếng hỏi..
- Nàng bị thương nặng, đang được chữa trị.
Nhạc Trọng chỉa chỉa vào sinh vật bọc thép sau lưng và nhìn Diêu Diêu nói một câu, sau đó có dò hỏi:
- Tại sao mọi người bây giờ mới tối?
Nhạc Trọng biết rõ Diêu Diêu các nàng vào mười bốn ngày trước xuất phát từ Quảng Tây rồi, nhưng mà bây giờ mới xuất hiện làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn.
- Đừng đề cập! Trên đường gặp một đám biến dị thú trên trời. Vì tránh né chúng mới tiêu hao nhiều thời gian như vậy. Đem Thanh Vũ tỷ cho tôi. Tôi sẽ tự bảo hộ chị ấy.
Diêu Diêu hời hợt nói một câu sau đó nhìn chằm chằm vào sinh vật bọc thép sau lưng Nhạc Trọng.
Trên thực tế vượt qua biển và phi hành đường dài như vậy so với Diêu Diêu nói còn gian nan hơn nhiều, các nàng gặp được vài lượt biến dị thú trên không công kích, nếu không phải phòng ngự của chiến cơ lôi đình mạnh mẽ, lại có Tiểu Thanh là biến dị thú cấp ba hộ vệ, các nàng đã sớm bị tiêu diệt.
Hơn nữa chiến cơ lôi đình bay cực hạn chỉ có hai ngàn cây số mà thôi, vì có thể bay tới Nhật Bản, chiến cơ lôi đình đã dỡ xuống rất nhiều trang bị, rất nhiều không gian đều được sử dụng chứa nhiêu liệu. Nếu như có người tập kích trên không thì chỉ sợ trực tiếp nổ tung, cực kỳ nguy hiểm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...