Thần Ma Hệ Thống


- Ngô Nham Hoành quả nhiên là súc sinh! ! Mang theo cũng là đồ khốn kiếp! Lưu hắn không được!
Nhạc Trọng tiêu diệt đám quân Thái này xong, nhìn chung quanh là thi thể người Hoa nằm trong vũng máu, trong lòng hiện ra vẻ phẫn nộ.
Nhạc Trọng cưỡng chế tức giận trong lòng, nhìn qua phát đạn tín hiệu. - Nhạc lão đại đã thả tín hiệu! Đi theo tôi!
Trịnh Minh Hòa vừa nhìn thấy đạn tín hiệu trên trời, chợt dẫn hơn năm mươi tên lính xông vào trong trấn.
Nhạc Trọng một người không thể tiêu diệt đám chiến sĩ tinh anh khống chế một trấn cả ngàn người được, hắn bằng vào một người là không được. Mà ngay cả bảo hộ người Hoa ở đây cũng khó khăn, bởi vậy Nhạc Trọng nhất định phải cần đám người Trịnh Minh Hòa trợ giúp.
Nhạc Trọng nhìn qua hơn hai trăm tù phạm người Hoa bị áp giải ra ngoài:
- Tôi là Nhạc Trọng! ! Tôi là người Hoa, tôi đến cứu vớt các người! Từ hôm nay trở đi, các người là con dân của tôi. Tôi sẽ tận khả năng lớn nhất cứu các người. Ngô Nham Hoành súc sinh này tôi sẽ không bỏ qua cho hắn.
Những tù phạm người Hoa nghe vậy nhao nhao khóc lên, rất nhiều người đều quỳ gối trước mặt Nhạc Trọng, không ngừng dập đầu. Nếu như Nhạc Trọng đến chậm một bước, bọn họ đã bị đồ sát sạch sẽ. Trong thời khắc này mọi người tràn ngập sùng kính với Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng huy động Hắc Nha Đao chặt đứt dây thừng trói người Hoa, cho những người này cởi trói cho đám người khác.

Nhạc Trọng nhìn qua đám người sống sót nói ra:
- Người còn có khí lực đứng ra, cầm súng chiến đấu. Bây giờ có thể thủ hộ các người chỉ có các người mà thôi.
Trong đám người sống sót có mười hai nam nhân đi ra, bọn họ đi lên nhặt trang bị của đám quân Thái, sau đó lẳng lặng nhìn qua Nhạc Trọng chờ đợi hắn ra lệnh.
Những người Hoa sống sót đã nhìn thấy thực lực của Nhạc Trọng cường hoành, hơn nữa không có một người tâm phúc, cho nên không tự giác nghe Nhạc Trọng chỉ huy.
Nhạc Trọng nhìn qua mười hai tên nam nhân và hỏi:
- Trong các người ai có kinh nghiệm sử dụng súng?
Một gã thân ột mét sáu, hai mắt hốc mắt có chút lõm, cạo đầu trọc, vẻ mặt bưu hãn trầm giọng nói ra:
- Tôi là Lý Quang Quốc! Tôi là binh sĩ Trung Quốc xuất ngũ.
Nhạc Trọng nhìn qua Lý Quang Quốc và trầm giọng ra lệnh:
- Rất tốt! Lý Quang Quốc tôi bổ nhiệm anh là quan chỉ huy tạm thời của đám người sống này. Anh phụ trách tổ chức cho người Hoa ở lại. Thủ ở nơi này! Tôi đi tiêu diệt đám Thái Lan kia! Sau đó quay về dẫn các người rời đi.
Lúc này trong trấn đại loạn, khắp nơi đều là côn đồ Thái Lan, nếu không cho người thủ ở đây thì chỉ sợ những người Hoa sống sót còn gặp cực khổ. Nhạc Trọng phải đi truy kích đám người của Ngô Nham Hoành, không có thời gian ở lại chỗ này.
Lý Quang Quốc đáp lời:
- Vâng! Trưởng quan!
Nhạc Trọng nhìn thấy Lý Quang Quốc tiếp lệnh của mình, thân hình chớp động, tiếp tục xông lên truy kích tàn quân của Ngô Nham Hoành.
Lý Tiếu Lợi cũng là một gã quan tân có kinh nghiệm vô cùng phong phú. Vừa thấy Nhạc Trọng không thể địch nổi, chợt hạ lệnh lui quân. Còn sót lại đám tinh anh dưới sự chỉ huy của Lý Tiếu Lợi cho nên mang theo xe chở lính chạy ra ngoài.
Nhạc Trọng bởi vì cứu vớt người Hoa sống sót nên hao phí thời gian ngắn nên tàn quân của Lý Tiếu Lợi nên xe chở lính đã chạy đi rồi.
- Đáng chết! ! Tuyệt đối không cho đám này sống sót.

Trong mắt Nhạc Trọng có lệ quang hiện ra, phát động kỹ năng Ảnh Bộ điên cuồng chạy theo sau xe chở lính.
Phát động kỹ năng Ảnh Bộ nên tốc độ của Nhạc Trọng gấp mười bốn lần người bình thường, hắn toàn lực chạy nên rút ngắn khoảng cách với chiếc xe.
Nhạc Trọng toàn lực đuổi theo cho nên khoảng cách của hai bên kéo gần lại. Có được tốc độ gấp mười bốn lần người bình thường, Nhạc Trọng trước tận thế có thể xem là siêu nhân. Đương nhiên tốc độ toàn lực đuổi theo ô tô rất hao phí thể lực, Nhạc Trọng cũng không có khả năng kiên trì một giờ.
- Đó là nhân loại sao? Không ngờ dùng thân thể đuổi theo ô tô.
Lý Tiếu Lợi rất nhanh nhìn qua kính chiếu hậu nhìn thấy Nhạc Trọng đuổi theo thì trong mắt kinh hãi. Hắn còn lần đầu tiên trông thấy có người cường sử dụng thân thể đuổi theo ô tô, hơn nữa Nhạc Trọng đang đuổi tới gần.
Tốc độ cao nhất của Nhạc Trọng rất nhanh đuổi theo sát chiếc xe chở quân này. Hắn đưa một ngón tay về phía trước, một đoàn ma diễm giống như đạn pháo bắn vào trên chiếc xe, hỏa diễm khủng khiêp thôn phệ chiếc xe hoàn toàn, nổ tung thật lớn, hóa thành một đoàn hỏa cầu. Ở trong chiếc xe chở quân có mười lăm quân Thái bị lửa thiêu thành tro tàn.
Tiêu diệt một xe chở lính, ánh mắt Nhạc Trọng lạnh như băng, tiếp tục phát động kỹ năng ma viêm, điểm ra một ngón tay. Một đoàn hỏa cầu lần nữa bộc phát thôn phệ một chiếc xe chở lính khác.
Chung quanh chiếc xe còn có năm xe chở súng máy, năm chiếc xe này điên cuồng nã hỏa lực, điên cuồng công phá Nhạc Trọng.
Những chiến sĩ quân Thái không cam lòng nhận lấy cái chết, nhao nhao giơ súng tiến hành xạ kích vào Nhạc Trọng.
Dưới vô số đạn bao phủ, Nhạc Trọng không ngừng xuyên thẳng qua tránh né làn đạn dày đặc, nhưng mà vẫn bị bắn trúng. Nhạc Trọng không ngừng phát động kỹ năng ma viêm, từng đoàn từng đoàn ma viêm giống như đạn pháo bắn vào trong đoàn xe, trực tiếp làm các chiến xe chuyển binh nổ tung.
- Đáng chết! ! Tôi ra mệnh lệnh! Xe súng máy yểm hộ! Xe vận binh dừng lại! ! Tất cả chiến sĩ chạy vào trong rừng nhiệt đới.
Lý Tiếu Lợi nhìn qua một tên quân Thái bị ma viêm thôn phệ thành tro tàn, khóe mắt muốn nứt ra, rống lớn lên. Hắn không chút do dự hạ lệnh tàn sát mấy trăm người Hoa, nhưng mà khi thấy huynh đệ trong tay chết đi thì trong lòng nhỏ máu.
Năm chiếc xe súng máy dưới tình huống ngăn cản thì hẳn phải chết nhưng mà vẫn theo lệnh của Lý Tiếu Lợi ngăn bên cạnh đoàn xe chở binh.

Nhạc Trọng thao túng từng đoàn từng đoàn ma viêm đánh lên xe súng máy, đem những xe súng máy đốt thành tro tàn.
Còn hai chiếc xe chở lính dừng lại, phía trên có ba mươi quân nhìn thấy Nhạc Trọng phá hủy xe súng máy thì lập tức bỏ chạy vào trong rừng.
Lý Tiếu Lợi thoáng cái đi nhìn thấy nhược điểm Nhạc Trọng. Đây chính là do Nhạc Trọng lẻ loi một mình, đối mặt với nhiều người bỏ chạy tứ tán chỉ có thể giết bảy tám người. Những người còn lại đại bộ phận sẽ thoát khỏi đây.
- Muốn chạy trốn! Nào có đơn giản như vậy!
Nhạc Trọng nhìn qua ba mươi quân Thái chạy thì lạnh lùng cười lên, hắn lập tức thét dài.
Cơ hồ là trong chớp mắt, từng con mèo rừng nhào vào trong đám người Thái.
Những quân lính tinh nhuệ nếu có công sự che chắn thì ba mươi binh sĩ có thể tiêu diệt trăm con mèo biến dị, nhưng mà bây giờ chính là trong rừng rậm, bọn họ căn bản không phải đối thủ của đám mèo rừng này. Những con mèo rừng không ngừng săn giết quân Thái.
- Súc sinh! Mày là đồ súc sinh đáng chết! ! ! Tao tỵyệt đối không buông tha mày!
Lý Tiếu Lợi nhìn thấy bộ hạ của mình bị những con mèo rừng cắn yết hầu, con mắt đỏ hồng. Hắn cũng là người cường hóa cấp 20, hắn phát động kỹ năng di động cao tốc, điên cuồng xông qua phía Nhạc Trọng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui