Ầm! Hai chân hắn đạp xuống chạm vào mặt đất, lấy hai chân hắn làm trung tâm, sàn nhà xung quanh lập tức tỏa ra các vết nứt. Những mảnh nứt này lập tức như bị cái gì đó va chạm, liên tiếp bắn lên khỏi mặt đất với tốc độ kinh nguời.
Weah hướng về phía người đeo mặt nạ xanh, hai chân cong xuống, nửa trên thân thể hai tay giang ra như cánh, ánh mắnh lạnh lùng nhìn đối phương, hai tay giang ra như biến mất, vung lên như tia chớp trong đám đá vụn bắn lên.
Mỗi lần hắn mở bàn tay, giữa hai ngón tay đều mang theo một viên đá nhỏ, tám viên đá nhỏ trong bàn tay.
Hai tay như cánh cung, tám viên đá nhỏ mang theo tiếng rít bắn về phía người đeo mặt nạ xanh! Viên đá vừa bắn ra thân thể Weah đã nghiêng về phía trước, hai chân phát lực, bắn ra như một viên đạn pháo!
Người đeo mặt nạ xanh sắc mặt biến đổi, mặc dù nhìn qua tấm mặt nạ thì không thấy được song động tác cũng không thong dong như trước! Một loạt động tác của Weah nhanh như lửa điện, không cho hắn một chút cơ hội. Uy lực của hòn đá nhỏ này ra sao, hắn tin rằng mình chỉ cần dính một viên trên người sẽ để lại một lỗ máu.
Bất quá người đeo mặt nạ xanh rốt cuộc vẫn là cường giả! Dù thân thể đang trong tình cảnh xấu nhưng vẫn không buông tha!
Không gian trong phòng quá nhỏ, hắn muốn tránh né cũng rất khó, hoàn cảnh lúc này rất thích hợp để đối phương phát huy, trở ngại hắn. Nhưng muốn dễ dàng đánh bại mình như vậy sao, đúng là trò cười!
Dưới tấm mặt nạ màu xanh, đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào hòn đá nhỏ càng lúc càng tới gần và Weah khí thế hung hãn.
Đinh! Tiếng chuông lại một lần nữa vang lên!
“Hoa cảnh ly!”
Tất cả các bông tuyết đều đột nhiên tỏa ra ánh sáng như đột nhiên cháy lên! Bông tuyết cháy khắp bầu trời, tạo thành ánh sáng chói mắt! Thậm chí cả người đeo mặt nạ xanh cũng phải nhắm mắt lại.
Hòn đá uy lực kinh người vừa tiến vào khu vực sáng này, xích một tiếng đã biến mất không thấy đâu nữa!
Con mắt Weah co rút lại!
Đúng lúc này, khoảng ánh sáng chói mắt đó đột nhiên ầm ầm nổ mạnh!
Trần Mộ tin tưởng tuyệt đối vào Weah. Hắn dứt khoát không nhìn vào cuộc chiến của Weah và người đeo mặt nạ xanh mà tập trung tất cả lực chú ý vào những tạp tu trước mặt, nếu không có gì ngoài ý muốn, cận chiến tạp tu của đối phương đã bị tiêu diệt gần như không còn.
Hắn đoán không sai, hộ vệ bên cạnh Pháp Á Phu Nhân cứ bốn người một tổ, phân biệt là hai cận chiến tạp tu và hai viễn chiến tạp tu, tổng cộng hai muơi tạp tu. Mười tên tạp tu đã ngã xuống đều là cận chiến tạp tu.
Uy lực của Kỳ Lung Thiên Cát hơn xa dự liệu của hắn, đả kích nghiêm trọng lòng tin của đối phương, tinh thần chúng giờ đang rất thấp, điều này đối với mình rất có lợi, nhưng nếu không thể nhanh chóng kết thúc trận chiên, tinh thần đối phương dần dần khôi phục, vậy cũng không ổn. Mười tên viễn chiến tạp tu không hề để ý mà điên cuồng tấn công, khả năng sống sót của mình có thể tính là vô cùng nhỏ.
Uy lực của Kỳ Lung Thiên Cát trong trạng thái Linh thức vượt xa dự liệu của hắn, nhưng tiêu hao cảm giác cũng vượt xa dự liệu. Thật ra cảm giác của hắn đã không đủ để duy trì trạng thái Linh thức một thời gian dài.
Chỉ có tốc chiến tốc thắng mình mới có cơ hội!
Trong thế giới trắng đen, từng đừng nét không ngừng biến hóa, mỗi điểm biến hóa hắn tựa hồ đều có thể nắm chắc. Tuy nhiên, điều này thật ra chẳng qua là một loại ảo giác. Tạo nghệ của hắn về trạng thái Linh thức quá thấp, không thể nào nắm rõ mọi biến động.
Mười người…
Vị trí…
Phương hướng…
Pháp Á phu nhân phía sau có vẻ cũng biết tình huống không ổn. Người đeo mặt nạ xanh đã bị Weah quấn lấy, nàng đã trở thành mục tiêu!
Nhanh chóng tính toán cảm giác trong cơ thể, một ý nghĩ đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn, mà khi suy nghĩ này xuất hiện, trực giác mãnh liệt lại một lần nữa dâng lên.
Hắn có trực giác cũng đồng nghĩa với việc suy nghĩ của hắn rất có thể thành công.
Trần Mộ lại một lần nữa ra tay! Nhờ lực bạo phát của hai chân, hắn đột nhiên lao vào khu vực giữa đám tạp tu.
Nghĩ lại lúc vừa rồi! Các tạp tu đều nghĩ, Kiều Nguyên nhất định muốn đột phá từ bên cánh, trực tiếp tấn công phu nhân! Cơ hồ là ý thức, bọn họ đều xuất ra công kích của mình, nhưng lại phát hiện đồng bọn bên cạnh, công kích của họ không khỏi bị kiềm hãm. Khoảng cách gần như vậy, chỉ cần hơi không cẩn thận sẽ đánh trúng đồng bọn của mình.
Bất quá phản ứng của bọn họ cũng không chậm, vài tên tạp tu cách Trần Mộ gần nhất đã mở lồng năng lượng, tự bảo vệ mình.
Những tạp tu khác cũng đồng thời công kích! Lần này bọn họ không cần lo lắng sẽ ngộ thương đồng đội, những tên tạp tu mang theo lồng năng lượng chủ động tới gần Trần Mộ, cố gắng thu gọn không gian để Trần Mộ né tránh, các tạp tu khá thì nhờ lồng năng lượng của đồng bọn che trở, toàn lực khai hỏa!
Lực chú ý của đám tạp tu hoàn toàn bị Trần Mộ hấp dẫn, khong hề chú ý tới những viên năng lượng trắng đen đang chậm rãi di chuyển.
Quả nhiên không hổ danh tinh nhuệ! Trần Mộ trong lòng thầm khen, bất quá lúc này hắn cũng không dám phân tâm. Có bốn tạp tu mang theo lồng năng lượng, ngoài ra sáu người khác cũng đang cố gắng tập trung Trần Mộ.
Chỉ cần hắn chậm một chút thì chết chắc.
Đám tạp tu tìm được cách giải quyến tinh thần phấn chấn, nhưng cũng rất nhanh, bọn họ lại không thể nào giữ bình tĩnh được!
Bốn tạp tu mang theo lồng năng lượng vây lại thành một không gian chật hẹp, nhưng trong khoảng không gian nhỏ bé này, Kiều Nguyên tựa nhu u linh, vô cùng dễ dàng tránh né từng đợt công kích!
Làm sao có thể! Các tạp tu đều sắc mặt rất kém, trong mắt hiện vẻ không thể tin nổi.
Đối phương như có thể tiên tri được vậy, luôn tìm được phương án tốt nhất. Nhưng trong mắt những tạp tu này, hắn chẳng qua chỉ là thoát trong đường tơ kẽ tóc mà thôi.
Có khi chỉ một cm, có khi chỉ nửa cm…
Sau mỗi lần như vậy, trong lòng mọi người lại nhanh chóng trầm xuống.
Bất quá khi bọn hắn thấy khuôn mặt Kiều Nguyên ngày càng nhiều mồ hôi, bước tiến ngày càng chậm, tinh thần không khỏi chấn đông!
May quá, hắn không phải quái vật! Đây là ý nghĩ đầu tiên trong lòng đám hộ vệ của Pháp Á. May mắn, may mắn… những tạp tu này niệm đi niệm lại trong lòng, đương nhiên, động tác trên tay họ cũng không vì vậy mà chậm đi, ngược lại, vì tinh thần phấn chấn, tần suất công kích của họ đột nhiên tăng lên.
Trạng thái của Trần Mộ hiện giờ càng ngày càng kém, để tiết kiệm cảm giác và gia tăng lực khống chế đối với Song Cực tạp, hắn di động hoàn toàn dựa vào lực lương thân thể, tình huống này đối với hắn mà nói là lần đầu tiên.
Xông tới, dừng lại, thay đổi hướng…
Một lần, lại một lần, thể lực hắn nhanh chóng giảm xuống. Trên phương diện thể lực hắn tất nhiên kém xa loại quái vật như Weah. Trạng thái Linh thức giúp hắn một lần nữa tránh thoát công kích của đối phương. Bất quá, cho dù như vậy, y phục của hắn cũng bắt đầu xuất hiện vết rách!
Xuy xuy xuy!
Y phục Trần Mộ lại xuất hiện thêm vài vết rách, khuôn mặt hắn đẫm mồ hôi, toàn thân ướt đẫm. Ngực và cổ họng nóng rực, mỗi lần hít thở như bị hỏa thiêu vậy.
“Các huynh đệ, cố gắng lên! Hắn sắp không xong rồi!” Một tạp tu nghiến răng hô. Tận mắt thấy một nửa đồng bọn chế trong tay Kiều Nguyên trước mặt mình, bọn họ hận Kiều Nguyên thấu xương!
Nhưung đúng lúc này, Trần Mộ đột nhiên ngẩng mặt lên, mồ hôi chảy xuống, hô hấp cũng vô cùng dồn dập, nhưng đôi mắt hắn vẫn nhắm chặt như trước!
Cuối cùng cũng không cần chạy!
Trần Mộ bỗng dưng đứng lại, thế cờ lại một lần nữa thành hình! Tay phải của hắn nhẹ nhàng nâng lên, giữa không trung, năm ngón tay liên tục chuyển động!
Tình thế nơi đây đột nhiên thay đổi! Những viên năng lượng trắng đen lơ lửng xung quanh bọn họ đột nhiên dùng tốc độ kinh người tập trung quanh bọn họ!
Tư tư tư!
Đám tạp tu hộ vệ của Pháp Á hoảng sợ phát hiện, mỗi người bọn họ đều bị một cái lồng hình cầu bao phủ! Viên năng lượng trắng đen tạp thành một cái lồng có quy tắc, chúng trông như những lồng năng lượng vậy.
Đây, đây là cái gì?
Cơ hồ không ý thức, các tạp tu trong lòng đang vô cùng kinh hãi đồng thời làm một việc. Bọn họ đều xuất thủ, phóng ra năng lượng thể.
Năng lượng thể nhanh chóng va vào cái lồng hình cầu. Một tiếng tư vang lên, năng lượng thể hóa thành vô số điện mang rồi hòa vào cái lồng năng lượng trắng đen! Trên lồng năng lượng, mỗi viên năng lượng tựa hồ lớn thêm một chút.
Hấp thu năng lượng!
Mỗi tạp tu trong lồng khuôn mặt đều không còn nửa phần huyết sắc!
“Siêu cấp 007…” Một tạp tu thì thào thất thanh tự nói, lồng năng lượng trước mắt khiến hắn nhớ tới một hình ảnh.
Trần Mộ cuối cùng trong lòng cũng thả lỏng. Một chiêu này đã đem cảm giác trong cơ thể hắn tiêu hao sạch sẽ! Tên tạp tu kia không nghĩ tới, hắn nói cũng không sai sự thật nhiều. Chiêu này là dựa theo lồng năng lượng của 007 cải biến thành, chẳng qua cái lồng hình cầu này là lồng năng lượng 007 hình thành hoàn toàn trái ngược, nó đối mặt không phải công kích từ bên ngoài mà là công kích từ bên trong.
Nó từ lồng năng lượng biến thành lồng giam năng lượng!
Nhưng chiêu này tiêu hao cảm giác quá lớn, ngoại trừ ba giây lúc đầu không cần cảm giác duy trì, còn lại muốn tiếp tục, cảm giác tiêu hao vô cùng kinh khủng. Cảm giác vốn là mặt yếu của Trần Mộ, chiêu này sáng tạo ra cũng nghĩ sẽ không có cơ hội sử dụng.
Nhìn từng cái “bong bóng” trước mắt, khuôn mặt đầy mồ hôi của Trần Mộ nở một nụ cười yếu ớt, hắn đột nhiên nhớ tới trước kia từng thấy một trò chơi huyễn tạp ở câu lạc bộ Huyễn tạp sơ cấp - Nhà bong bóng!
Trong trò chơi mỗi người có thể thả ra bong bóng nước. Bong bóng nước này tác dụng cùng các loại tạp giới cơ quản, sau hai giây sẽ nổ tung. Người bị vụ nổ đó ảnh hưởng sẽ bị một bong bóng nước giam lại, trở thành tù binh của đối phương, trừ phi có đồng bọn tới cứu.
Cái lồng bao phủ mười người trước mắt nhìn qua tựa như mười cái bong bóng. Chỉ tiếc là “bong bóng” do viên năng lượng hình thành không thể nào di động như bong bóng trong trò chơi, nếu không mười cái bong bóng thả cùng một chỗ, cũng có thể được gọi là lung linh uyển chuyển.
Chiêu này sau khi sáng tạo ra cũng chưa có tên, nhưung hôm nay thấy mười cái “bong bóng” trước mắt, Trần Mộ quyết định gọi nó là Nhà bong bóng.
Bất quá chiêu này của hắn chẳng qua chỉ là bán thành phẩm, lồng năng lượng của siêu cấp 007 sau khi hấp thu còn có thể phản xạ công kích! Hắn cũng từng thử đem tính năng này dung nhập vào Nhà bong bóng, nhưng khi tính toán lại phát hiện, muốn làm việc này cầm cảm giác vượt xa mức hắn có thể thừa nhận.
Cảm nhận được sự suy yếu trước giờ chưa từng có, Trần Mộ không hề chần chờ, dùng hết một chút khí lực cuối cùng, đánh tới Pháp Á phu nhân ở trong ngách! Cảm giác của hắn đã tiêu hao gần hết, thể lực cũng gần như không còn! Đừng nói trạng thái Linh thức, cho dù thần trí của hắn giờ cũng có chút mơ hồ, trong đầu chỉ còn một việc cuối cùng – bắt lấy nàng!
Động tác của Trần Mộ rất chậm, nhưng các tạp tu bị vây trong bong bóng chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn tới gần Pháp Á phu nhân!
Những tạp tu này ai ai cũng ánh mắt lo lắng, bọn họ điên cuồng tấn công “bong bóng” nhưng ngoại trừ khiến viên năng lượng lớn dần lên, không hề có tác dụng gì khác! Khuôn mặt mỗi người đều lộ vẻ tuyệt vọng.
Cuối cùng cũng bắt được nàng! Trần Mộ cảm thấy mình bắt dược rồi! Trong lòng thả lỏng, trước khi hắn ngất đi chỉ nhớ tới một việc, hai cánh tay không nghe lệnh liều mạng dùng sức.
Ánh sáng chói mắt bùng lên sau lưng hắn, một trận nổ mãnh liệt cuốn về phía hắn! Mắt thấy sắp bị ánh sáng nuốt đi, khuôn mặt nám đen của Weah đột nhiên xuất hiện phía sau hắn, nhanh như chớp túm lấy hắn rồi biến mất!
Trần Mộ đã ngất đi nhưng trong lòng vẫn ôm một người!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...