Tam Thái Tử

- Những điều này là do kiếp trước của ta sao? Lâm Vãn Tình thần sắc ngưng trọng nói. - Tổng cộng chín kiếp, tuy nhiên nội dung cụ thể không thấy rõ lắm, tốc độ thật sự là quá nhanh. Công chúa Thanh Vi trầm giọng nói. - Bên trong cửu thế này vậy mà ngươi cùng một người nam nhân dây dưa cùng một chỗ, tình nhân cửu thế, trên thế giới vậy mà thật sự có lọai chuyện này. Trên mặt Hàn Tín tràn đầy biểu hiện như nhìn thấy quỷ. - Tình nhân cửu thế? Tại sao ta lại không thẩy? Lạc Khuynh Thành khó hiểu hỏi. - Ta ở bên trong cửu thế cũng nhìn thấy một cái lưng quen thuộc như vậy. Tần Tuyết Linh sắc mặt trắng bệch nói. - Ngươi vừa nói cái người vừa rồi thân ảnh giống như thần như ma chính là người yêu dây dưa cửu thế của Vãn Tình? ThanhVi công chúa trầm giọng nói. - Không thể sai, bóng dáng tuyệt đối giống nhau như đúc, chỉ là thân ảnh trong cửu thế thực lực không mạnh mẽ như thế, ở cửu thế Lâm Vãn Tình giống như chuyển sinh đến một cái thế giới không có nguyên khí thiên địa sang kiếp khác. - Nơi đó là Đại Hán, không, phải nói đã từng là Đại Hán. Hàn Tín trầm giọng nói. - Từng là Đại Hán. Cả đám nữ nhân thần sắc chấn động. - Hiện tại ở đó gọi là Trái đất. Lý Lân trầm giọng cất tiếng nói hắn nhìn về phía Lâm Vãn Tình thần sắc tràn đầy kích động. - Vãn Tình, nàng quả nhiên là kiếp trước của Vãn Tình. Trong lòng Lý Lân điên cuồng kêu lên, một loại mừng rỡ điên cuồng nói không nên lời làm cho Lý Lân nhịn không được nên mở miệng. - Trái đất? Đó là địa phương nào? Từ trước tới nay ta vẫn chưa từng nghe qua, vậy mà vì sao đối với cái danh từ này có một cái gì đó rất quen thuộc. Lâm Vãn Tình cau mày có chút mơ màng nói. - Ngươi nói cái gì? Lý Lân kích động, từng bước bước về phía trước, nắm một cái liền bắt được tay Lâm Vãn Tình, trong ánh mắt tràn đầy sắc bức thiết kích động. - Ngươi muốn làm gi? Lâm Vãn Tình giãy khỏi bàn tay to của Lý Lân, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên sắc đỏ bừng. - Thực xin lỗi, thực xin lỗi ta đã quá kích động. ngươi vừa mới nói ngươi đối với Trái đất, cái tên này quen thuộc. Lý Lân vội vàng nói lời xin lỗi, sau lắp bắp hỏi lại. - Quả thật, trách không được ta đối với địa cầu Đại Hán có chút quen thuộc, thì ra kiếp trước của ta thật sự đã đến địa phương này, Lý Lân, kiếp trước của ngươi cũng là ở nơi đó hay sao? Lâm Vãn Tình tò mò hỏi. - Vậy đối với cái tên Triệu Vô Cực, ngươi thấy thế nào? -Triệu Vô Cực? Trên khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Vãn Tình không nhịn được, hiện lên sắc u buồn. - Hắn là ai vậy? Vì sao nhớ tới cái tên này, trong lòng ta lại thấy buồn phiền và thương cảm như vậy? Lâm Vãn Tình hỏi. Mọi người hồ nghi nhìn hai người, họ không rõ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, thậm chí kể cả dạng đi qua trái đất, Hàn Tín cũng có chút mơ hồ. - Người nam nhân khúc mắc cùng với Lâm cô nương ở chín kiếp không phải là ngươi đi. Không thể không nói, ở những phương diện khác Tinh Linh thánh nữ quả thật cực kỳ mẫn cảm. Lời nói của Tinh Linh thánh nữ làm cho mọi người sáng tỏ thông suốt. - Bóng dáng kia quả thật là rất giống. Thanh Vi công chúa đi đến phía sau lưng Lý Lân quan sát, sau nửa ngày trầm giọng nói. - Chẳng lẽ người nam nhân kia lại là ngươi? Tần Tuyết Linh tinh thần chấn động, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một chút chờ mong. Lý Lân im lặng không nói gì, hai tròng mắt gắt gao nhìn Lâm Vãn Tình. - Vãn Tình, ngươi quả nhiên là Vãn Tình ở trái đất. Lý Lân thì thào tự nói một mình, một luồng nhu tình mờ mờ bao phủ Lý Lân. Trong lòng Tần Tuyết Linh hiện lên một chút ghen tị không thể chế ngự được, cho dù nàng và Lâm Vãn Tình là bạn bè, nhưng nếu như Lâm Vãn Tình đoạt nam nhân của nàng, nàng cũng không thể không có khúc mắc gì. - Người kia có thật là ngươi? Lâm Vãn Tình cũng có chút kích động, nàng đối với Lý Lân cũng không có cảm tình, trước kia đã từng trêu ghẹo gán ghép cho Tần Tuyết Linh, hiện tại đột nhiên toát ra là ở cửu thế có khúc mắc với Lý Lân, cho dù Lâm Vãn Tình là người tính tình trầm ổn cũng không thể bình tĩnh ứng xử. - Trước đây thì không biết thế nào mà nói nhưng một đời cuối cùng trong kính sinh mệnh , ngươi là người yêu của ta. Lý Lân kích động nói. - Đợi một chút, ngươi nói là đúng sao? Có phải là ngươi nhìn nhầm hay không? Trong đáy mắt Tinh Linh thánh nữ hiện lên một tia giảo hoạt. - Ta chính là ta, có cái gì mà phải giả mạo. Lý Lân nhướng mày lên, có chút không vui nói. Nếu như muốn chứng minh chính là ngươi, ngươi không ngại thử xem kính sinh mệnh này, Tinh Linh thánh nữ nói ra mục đích của chính mình. - Đôi mày Lý Lân nhăn lại, tâm tư có chút do dự. - Đây chính là cơ hội tốt nhất chứng minh ngươi chính là người yêu của Lâm cô nương trong cửu thế. Tinh Linh thánh nữ nói. -Tam đệ, ngươi cứ thử xem, dù sao thì cũng không có gì tổn thất. Lý Lân trầm ngâm nửa ngày bất đắc dĩ bước chân đi lên, hắn đã chuẩn bị tốt việc lộ rõ mình không phải là Lý Lân, so với việc bí mật giả xuyên việt, việc Vãn Tình rõ ràng càng thêm trọng yếu. Lý Lân thúc giục hơi thở của bản thân mình vào trong kính sinh mệnh, trên mặt kính sinh động một trận chớp động mê ly, mọi người chờ mong nhưng hình ảnh cũng không thấy xuất hiện. - Sao lại thế này? Lý Lân ngạc nhiên khó hiểu. Tinh Linh thánh nữ cũng thật sự khó hiểu, thần niệm liên kết với cây sinh mệnh, một lát sau thần sắc của nàng trở nên vô cùng ngưng trọng. - Dấu vết trong dòng vận mệnh của ngươi bị phong ấn, cho dù là cây sinh mệnh cũng không có cách nào mở ra được. Thần sắc Tinh Linh thánh nữ vô cùng ngưng trọng nói, loại tình huống này từ trước tới nay cũng không phải là hoàn toàn không có, trong điển tích Tinh Linh tộc cũng có vài lần ghi lại, nhưng Tinh Linh thánh nữ lại không nghĩ tới Lý Lân ở loại trường hợp đặc biệt này. - Phong ấn? vì sao? Lý Lân hỏi nhưng trong lòng thì thấy nhẹ nhàng, hắn thở ra một hơi thật dài. - Có lẽ lai lịch của ngươi nghịch thiên hơi lớn, có lẽ là ngươi kiếp trước có quen biết lực lượng nghịch thiên, nhưng mà bản cô nương chính là thánh nữ của Tinh Linh tộc, có được thiên phú mạnh nhất tự nhiên là không phải không có thủ đoạn khác. Nói xong thì khắp xung quanh người Tinh Linh thánh nữ bộc phát ra một luồng ánh sáng màu lục nồng đậm, trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, cả người nàng biến thành một cây sinh mệnh quang chất cao một trượng, ngay sau đó gốc cây này dung nhập vào trong một hồ nhỏ sinh mệnh. Cây sinh mệnh cao chín trượng những với những mũi nhọn tinh quang phóng ra, nguyên bản kính sinh mệnh bị sương mù bao phủ đột nhiên truyền đến một tiếng nổ vang, sau khi sương mù tan hết lộ ra một tấm hình ảnh, hình ảnh lưu chuyển so với mấy người lúc trước nhanh hơn đến mấy lần. Lý Lân hét lớn lên một tiếng, lực lượng toàn thân tập trung vào hai tròng mắt, hắn muốn bắt giữ dấu vết kiếp trước của chính mình. Ông! Một luồng ánh sáng đen xuất hiện, hình ảnh véo von dừng lại, một đôi tròng mắt bị bao phủ trong sương mù hờ hững nhìn mọi người. - Là cái người thần bí kia? Tần Tuyết Linh kêu lên. Trong mặt gương xuất hiện hai tròng mắt nhìn Lý Lân chằm chằm, nửa ngày hờ hững ẩn vào trong sương mù, ngay sau đó trên mặt kính sinh mệnh hiện lên những vết rách dày đặc, ầm ầm một tiếng, suối nguồn sinh mệnh bản nguyên vỡ tan, Tinh Linh thánh nữ lúc trước dung nhập vào trong cây sinh mệnh cũng bị cường thế xuất ra, cả gốc cây sinh mệnh này dường như trong nháy mắt trở nên không giống như lúc trước. - Oa! Tinh Linh thánh nữ phun ra một ngụm máu tươi, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy nỗi khiếp sợ. - Tinh Linh thánh nữ, ngươi thấy thế nào? Lâm Vãn Tình quan tâm hỏi. - Ta không sao, Lý Lân kiếp trước của ngươi rốt cuộc là loại người nào mà lại có thể xuyên thấu qua dòng sinh mệnh cắn trả ta, may mắn có cây sinh mệnh ngăn cản đại bộ phận công kích, nếu không lần này bản cô nương có khả năng phải nuốt hận ở chỗ này. Sắc mặt Tinh Linh thánh nữ vô cùng ngưng trọng nói. - Công kích ngươi? Nhưng ta xem cây sinh mệnh cũng không bị thương, ngươi xem. Tần Tuyết Linh chỉ vào ánh sáng màu lục của cây sinh mệnh phóng lên cao, không giải thích được nói. - Không có khả năng, rõ ràng là dòng vận mệnh phản lại, vì sao mà cây sinh mệnh lại không bị thương, ngược lại còn giống như lớn hơn so với bình thường? Nét mặt Tinh Linh thánh nữ tràn đầy một vẻ không thể tin được. - Không nghĩ ra, hơn nữa trước thời điểm kính sinh mệnh phản ảnh kiếp trước của Lý Lân, bởi vì tốc độ quá nhanh ta chỉ săn bắt được mấy pô hình ảnh, nhưng là tại hình ảnh Trung Đô kia không nhìn tới thân ảnh của Lý Lân, cuối cùng xuất hiện tồn tại thần bí thật là lợi hại, ta cảm giác hắn giống như xuyên thấu qua kính sinh mệnh thấy được chúng ta. Thanh Vi công chúa trầm giọng nói. - Không có khả năng, kính sinh mệnh chính là từ trong dòng vận mệnh lấy mẫu ghi lại gì đó, làm sao có thể làm cho người hiện thế với người sinh ra trong lịch sử cùng xuất hiện. Tinh Linh thánh nữ không tin lắc đầu. - Ta cũng có loại cảm giác này. Vẫn trầm mặc ít lời, Lý Yên Nhiên cất tiếng nói. - Nếu như nói chủ nhân hai tròng mắt kia chính là Lý Lân kiếp trước, cuối cùng cảm giác của ta rất không có khả năng. Lấy thực lực của đối phương, chỉ sợ đã có thể đạt đến trình độ thiên địa khó có thể ma diệt. Hàn Tín cất tiếng nói, thần sắc ngưng trọng không nói nên lời.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận