Arthur nhìn cô tắt màn hình như không có gì xảy ra và dường như không có cảm giác.
Hắn vắt đuôi đi theo phía sau cô lên lầu, tại sao cô không nhút nhát như những người phụ nữ khác, Arthur quên mất, bây giờ hắn chỉ là thú cưng của Thương Chi mà thôi, ai sẽ vì thú cưng làm như vậy mà thẹn thùng chứ.
Sau khi rửa mặt, Thương Chi liền nhìn siêu não, xem có ai gửi tin nhắn cho cô không, có một người gửi cho cô một tấm thiệp mời điện tử, mời cô đến dự tiệc đầy tháng của con trai mình.
Đây hẳn là khách hàng của cô, đứa nhỏ đầy tháng là một chuyện đáng để ăn mừng, Thương Chi rất muốn đi.
Thời gian được thiết lập là ngày mai, có vẻ như hôm nay cô phải sẽ chuẩn bị món quà, cũng không biết phong tục tặng quà ở tinh tế có gì cần lưu ý hay không.
Giống như kiếp trước, trẻ em đầy tháng sẽ ăn trứng đỏ, ngụ ý đỏ lửa, hạnh phúc.
Nhưng bây giờ dường như những người ở đây không còn thói quen này, bình thường đều là tặng một ít đồ nhỏ, thậm chí cái gì cũng không tặng cũng không sao, không giống như kiếp trước tùy phần tử, hiện tại mời bạn bè và người thân đến tụ tập một chỗ.
Nhưng người ta đã mời cô, không thể thực sự đi tay không, vì vậy Thương Chi quyết định làm một số trứng đỏ, thêm một ít gạo trái cây do cô tự làm, như vậy chắc là đủ rồi đi.
Trứng gà dự trữ trên tinh cầu không nhiều lắm, cho nên sau khi đưa Thương Mặc đi học, cô không lập tức trở về, mà là ở bên ngoài mua mười quả trứng gà, lại mua một chút thuốc nhuộm màu đỏ vô hại đối với thân thể, liền trở về tinh cầu.
Đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy, tất cả đều vây quanh cô.
Thương Thành "Thương Chi, màu đỏ này là gì"
Thương Chi vừa đổ nước hỗn hợp thuốc nhuộm, vừa trả lời "Là dùng để nhuộm trứng thành thứ màu đỏ."
Thương Thành sờ sờ tai mình, ngây thơ hỏi "Tại sao lại làm thành màu đỏ a"
Tùng Tùng ngồi xổm trên vai hắn dùng đuôi vỗ đầu hắn một cái, "Ngu ngốc, nhất định là vì để cho trứng gà đẹp hơn a, Thương Chi tôi nói đúng không?"
Thương Chi cười gật đầu, "Tùng Tùng nói không sai, nhưng chỉ là một trong những nguyên nhân thôi, còn có một nguyên nhân rất trọng yếu là màu đỏ đại biểu cát tường thuận lợi, những quả trứng này là muốn chúc mừng một đầy tháng bảo bối, đây là lời chúc tốt đẹp cho đứa trẻ.
"
Mọi người vẫn là lần đầu tiên nghe thấy cách nói như vậy, nhao nhao hứng thú, cũng muốn giúp nàng sắc mặt.
"Tôi cũng muốn gửi lời chúc phúc cho em bé"
Thuốc nhuộm này không có bất kỳ thiệt hại cho cơ thể con người, Thương Chi cũng không ngăn cản họ.
Mỗi người đều nhuộm một quả trứng, sau khi nhìn thấy Tùng Tùng in một dấu chân nho nhỏ lên, những người khác cũng học theo bộ dáng của hắn in một cái.
"Chúc phúc cho bảo bối khỏe mạnh."
"Bảo bối phải mỗi ngày vui vẻ",
"Còn có" Thương Thành do dự, nửa ngày sau mới nói "Chúc bảo bảo mỗi ngày đều có thể ăn được đồ ăn ngon."
Thương Chi rất vui mừng, những đứa nhỏ này tuy rằng gặp phải rất nhiều bóng tối bất công, nhưng vẫn duy trì một trái tim trần truồng sạch sẽ không tỳ vết, Sau này bọn họ lớn lên, hồi báo thế giới này cũng là thứ tốt, nàng vô cùng may mắn chính mình cứu bọn họ xuống.
"Còn có Thương Mặc đang đi học."
Thương Chi sờ sờ cái đầu to thẳng tắp, nói, "Vậy chờ Thương Mặc trở về làm."
Mèo nhỏ nằm trên thảm ngáp một cái, Thương Chi cũng cầm một quả trứng gà cho nó, thử hỏi "Ngươi có muốn cũng cho bảo bối một lời chúc phúc không?"
Cái đuôi Arthur hơi cong lên, vốn định quay đầu bỏ đi, nhưng nhìn quả trứng tròn trịa kia, chính là hấp dẫn tầm mắt của hắn.
Cái đuôi của hắn duỗi về phía trước, cuốn lấy quả trứng chậm rãi bỏ vào trong thùng, chờ sau khi toàn thân trứng đều bị nhuộm đỏ, hắn lại vớt trứng lên, lông màu trắng nhuộm đỏ, thậm chí ngay cả trên trán cũng dính một chút.
Thương Chi không chút khách khí cười rộ lên, "Ha ha ha, ngươi như vậy còn rất đáng yêu."
Arthur hắn tuyệt đối là bị quả trứng này mê hoặc.
Mặc dù vậy, hắn vẫn cẩn thận đặt trứng của mình để đảm bảo rằng hắn không phá vỡ quả trứng này.
Để lại một quả trứng cho Thương Mặc, phần còn lại sau khi nhuộm xong liền để khô, buổi tối nấu chín.
Trứng đỏ đã được giải quyết, tiếp theo là để chọn một số trái cây tươi.
Xoài và mía vẫn còn, các thương gia chặt hai cây mía, chọn năm quả xoài, và làm sạch một phần, đảm bảo rằng nó có thể được thực hiện, nhưng không quá hấp dẫn.
Buổi chiều sau khi đón Thương Mặc về, hắn biết nhuộm xong trứng gà của mình, Thương Chi bỏ vào nồi lớn nấu chín, sau khi luộc xong bỏ vào trong tủ bảo quản.
Thời gian trên thiệp mời là bảy giờ tối, Hùng Thiến cũng gửi tin nhắn cho cô, nói là hai người đến lúc đó cùng đi, như vậy Thương Chi thở phào nhẹ nhõm.
Cô ấy không giỏi trò chuyện với người khác, thật tuyệt khi có một người quen.
Thương Chi chuẩn bị cơm tối cho bọn họ trước, hơn nữa dặn dò Tùng Tùng, đến giờ liền để cho bọn họ ngủ, yến hội này không biết phải tổ chức bao lâu.
Hùng Thiến trực tiếp lái xe đến Cửa Tinh Tế, Thương Chi thấy sửng sốt vài giây.
"Thiến Thiến, sao chị lại mặc long trọng như vậy?"
Giày cao gót lễ phục, trang điểm tinh xảo, một chút cũng nhìn không ra cô là người đã sinh con.
Hùng Thiến nhìn thấy cô mặc một chiếc áo thun trắng cộng với một chiếc quần rộng thùng thình mới có chút kinh ngạc.
"Chi Chi, em cứ ăn mặc như vậy thôi sao."
Hùng Thiến thấy cô thật sự không hiểu, cười giải thích với cô, "Bình thường một yến hội phát thiệp mời liền đại biểu cho bữa tiệc này tương đối trang trọng.
Khách nhân bình thường cũng phải ăn mặc thật tốt một chút, coi như là tôn trọng chủ nhân, xem ra trước kia emcũng chưa từng tham gia qua những bữa tiệc như này.
"
Thương Chi thật đúng là không biết, nàng còn tưởng rằng chính là ăn một bữa, nói chuyện phiếm.
"Vậy, vậy em trở về đổi một món nhưng mà em cũng không có lễ phục." Bởi vì bình thường phải làm việc, Thương Chi mua quần áo kiểu dáng đều tương đối đơn giản, đều là lấy tiện lợi thoải mái làm chủ, thật đúng là không có một bộ lễ phục nào.
Hùng Thiến nhìn một chút thời gian, hiện tại đi mua cũng có chút không kịp, dù sao Thương Chi đi cũng rất tốt rồi.
"Không có việc gì, em có thể đến, chủ nhà cũng sẽ rất vui vẻ."
Dọc theo đường đi, Hùng Thiến giải thích cho Thương Chi nhân vật chính của bữa tiệc, đích thật là trong tiểu đội phụ nữ mang thai kia, nhưng bối cảnh của cô rất không đơn giản, nhà cô mở nhà hàng lớn nhất trên tinh cầu Tolan, thậm chí mấy đại tinh cầu và sao trung ương đều có chi nhánh, một câu khái quát chính là phi thường có tiền.
Thương Chi cũng biết nhà cô mở nhà hàng kia, phi thường đắt tiền, một bữa cơm ăn phải hơn vạn tinh tệ, nàng chưa từng ăn qua, không biết hương vị đến tột cùng như thế nào, bất quá có thể có cái giá này, liền chứng minh hẳn là sẽ không kém đến nơi nào.
"Chị Thiến Thiến, sao chị lại quen biết cô ấy?"
"Nhà hàng nhà cô ấy có hợp tác với lão Hồ, sau đó hai người bọn chị lại vừa lúc mang thai, liền quen biết, là một người rất tốt."
Hùng Thiến đều nói nàng không tệ, nghĩ đến thật sự không tệ, vậy thì không thành vấn đề,
Hai người rất nhanh đi tới một biệt thự rất lớn, có thể ở tinh cầu Tolan, ở rung tâm có một căn biệt thự lớn này đã chứng minh người nhà này có tiền, chứ đừng nói là sau khi đi vào, Thương Chi dĩ nhiên nhìn thấy cây thật, hơn nữa còn không ít.
Mỗi người đều ăn mặc rất long trọng, Thương Chi xuất hiện bên trong tựa như một con chim nhỏ màu xám xông vào trong thiên nga đang mở vũ hội, quá mức khiến người ta chú ý một chút.
"Thiến Thiến, đã lâu không gặp." Một người phụ nữ rất xinh đẹp đi tới, ôm lấy Hùng Thiến một cái.
Lúc nhìn thấy Thương Chi ánh mắt rõ ràng trở nên hứng thú hơn, ánh mắt cô sáng quắc nhìn Thương Chi, vội vàng hỏi "Là cô chủ nhỏ sao?"
Cô chủ nhỏ là biệt danh mà các nàng đặt cho Thương Chi, cũng giống như cô đáng yêu yêu thương.
"Đây là Thương Chi, Thương Chi, đây là Kiều An."
Kiều An ôm lấy Thương Chi, phi thường kích động, "Chị đã sớm muốn mời em tới làm khách, vẫn không tìm được cơ hội, hiện tại rốt cục nhìn thấy em, đến đây, chúng ta đi vào nói.
"
Thương Chi tê dại do nàng kéo mình đi vào trong nhà, quá nhiệt tình, làm cho nàng có chút phản ứng không kịp.
Tân khách ở đây đều vô cùng nhìn nữ chủ nhân lôi kéo một cái giống cái non nớt đi vào, nhìn qua phi thường quen thuộc, nhưng mà giống cái này đích xác rất bình thường.
Gần đây cũng chưa từng nghe qua tin tức gì, chẳng lẽ có chuyện gì bọn họ bỏ lỡ, Kiều An dẫn hai người lên ban công tầng hai, nơi này liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấy phía dưới, nhưng phi thường yên tĩnh, sẽ không có người đến quấy rầy.
Kiều An biết mình có thể làm cô sợ hãi, cô cắt tóc bên má, giải thích, "Chị chỉ muốn nói cảm ơn em rất nhiều."
"Cảm ơn em sao?"
Kiều An gật đầu, "Khi chị mang thai, lần đầu tiên khi chị uống sữa loại A kia, mặc dù chất lượng cao, nhưng hương vị đó chị thực sự không thể chấp nhận.
Sau đó, Thiến Thiến kéo em vào nhóm, tất cả mọi người trong nhóm bắt đầu mua sữa của em.
Chị liền muốn mua một chút trở về giải khát, ai biết hương vị sẽ tốt như vậy, những thứ khác chị đều uống không nổi, tuy rằng đều là cấp B, nhưng chị xem qua, đại đa số kỳ thật đánh giá thành A cũng có thể qua.
"
Đây cũng là nguyên nhân Kiều An thích cô ấy như vậy, làm ăn vô cùng kiên định, hơn nữa còn thường xuyên tặng đồ, tính tình lại tốt, nếu không phải không có nam tính phù hợp với lứa tuổi, cô ấy đều muốn cưới Thương Chi vào nhà.
"Cái này đều là việc em nên làm, chị quá khách khí."
Thương Chi rất khiêm tốn, nhưng nghe thấy những lời này của Kiều An cô vô cùng cao hứng, miệng cũng không khép lại được.
Kiều An che miệng cười khẽ, "Em thật đáng yêu, đây không phải là nguyên nhân quan trọng nhất, quan trọng nhất là, chị sinh ra một đứa bé đực cấp S.
"
"Cái này không có quan hệ gì với em đi" Thương Chi thật sự sợ, "Hài tử có công lao của em" loại lời này nàng không dám nghe nữa.
"Không"
Kiều An một tay cầm trán Thương Chi, kích động không được, "Đứa nhỏ này cùng em có quan hệ."
Thương Chi ô ô thần nông tổ tiên mời ngươi bảo vệ hậu duệ đáng thương của mình một chút đi, đứa nhỏ này thật sự không liên quan đến cô.
"Đứa bé này thật sự không có quan hệ gì với em, chúc mừng chị."
Kiều An kiên định lặp lại một lần nữa, "Đứa nhỏ này có thể có cấp S nhờ sữa và hoa quả em bán.
"
Hùng Thiến và những người khác đều nói như vậy, nhưng đứa bé sinh ra là loại gì không phải do ba mẹ nó quyết định sao? Có liên quan gì đến việc cô bán sữa.
Phía sau truyền đến một tiếng cười khẽ, tạm thời cắt đứt cuộc nói chuyện của các nàng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...