Linh vật có phân đẳng cấp, đồng thời còn chia ra tác dụng của dược hiệu. Linh vật Băng thuộc sống trên trăm năm vô cùng trân quý, nếu được Linh sư luyện chế thành dược tề cao cấp sẽ trực tiếp gia tăng giá trị lên gấp mấy lần.
Ví dụ như Thiên Tiên Băng ẩn chứa năng lượng Băng thuộc tính tinh khiết nhất, bởi vì dược tính và nồng độ linh khí quá mức khổng lồ, cho nên trong tình hình chung rất ít người dùng để cường hóa Hồn sủng, mà tác dụng chính của nó chính là dược dẫn.
Đồng dạng như thế, Đoạn Băng U Lan cũng là một loại dược dẫn hi hữu, dù có chạy khắp Cấm Vực, Mê giới cao cấp chưa chắc tìm được một gốc. Đằng Lãng biết rõ giá trị của nó mới bí mật canh chừng.
Thế nhưng, lần này nguyên lão Hồn Điện đã phân phó hắn phải hầu hạ tốt Thiên Cơ, không được làm cho nàng phiền lòng sinh ra địch ý với ba thế lực lớn. Vì thế Đằng Lãng mới cắn răng giao vật này cho Thiên Cơ, trong lòng âm thầm thề thốt sau này nhất định phải tìm Hồn Điện trả lại khoản tổn thất này.
Sở Mộ và Đằng Lãng cùng cưỡi Băng Sơn Sư tiến vào liệt cốc, lúc này bọn họ bay xuyên qua khe vực rất lớn, hai bên là tường băng bóng loáng. Độ sâu còn không biết, nhưng tính từ đầu bọn họ trở lên phải cao hơn hai trăm thước.
Một năm trước Đằng Lãng phát hiện Đoạn Băng U Lan đã đánh dấu vị trí cụ thể rồi. Đằng Lãng đúng là quen thuộc khu vực này, quãng đường đi tới lần lượt né tránh mấy địa phương nguy hiểm, từ từ tiếp cận một u cốc khá lớn.
Cuồng phong lạnh thấu xương gào thét bên tai, thỉnh thoảng còn có tộc quần Hồn sủng đi ra kiếm ăn, phi hành tẩu thú loại nào cũng có.
Điều này chứng minh bọn họ đã đặt chân vào lãnh địa Hồn sủng cường đại.
"Chuẩn bị chiến đấu!"
Đằng Lãng từ trên người Băng Sơn Sư nhảy xuống, nhỏ giọng nói.
Sở Mộ cũng nhảy xuống, dùng hồn niệm điều tra tình hình xung quanh u cốc.
Lúc này Quán Quán và Tiểu Đồng mới trưng cầu ý kiến Thiên Cơ, thấy Thiên Cơ gật đầu đồng ý liền niệm chú ngữ triệu hồi ra Băng hệ Hồn sủng.
Ở này là địa phương băng cực, những Hồn sủng thuộc tính khác sẽ bị suy giảm thực lực rất nhiều. Cho nên lựa chọn tốt nhất chính là triệu hoán các loại Băng hệ Hồn sủng chiến đấu.
"Ngưng!"
Động tác Sở Mộ không chậm, trong lúc các nàng niệm chú ngữ thì hắn đã triệu hồi ra Băng Không Tinh Linh.
Trên người Băng Không Tinh Linh xuất hiện năng lượng Băng Lưu Ly di chuyển theo hình đinh ốc. Tính ra cũng lâu lắm rồi hắn không có triệu hoán Ngưng, lần này phải tận dụng cơ hội cho nó rèn luyện thật tốt.
"Băng Không Tinh Linh cấp chiến tướng?"
Lúc này Đằng Lãng cũng ngây ngẩn cả người, lấy thực lực Sở Mộ triệu hoán Băng hệ Hồn sủng còn tưởng rằng đó là chủng tộc đẳng cấp cực cao. Mà Quán Quán và Tiểu Đồng gọi ra Lưu Ly Băng Linh Hoàng và Tuyết Ẩm Tôn Điêu đẳng cấp đế hoàng cũng không dám tin vào hai mắt của mình, mặt mày quái dị ngó chừng Sở Mộ.
Hồi lâu sau, Đằng Lãng mới lấy lại tinh thần, cười khan nói:
"Không ngờ trên đời này còn có người cường hóa Băng Không Tinh Linh cấp chiến tướng lên đến trung đẳng đế hoàng, Sở lão đệ quả nhiên là nhân tài, bái phục bái phục!"
Hai tiểu cô nương Quán Quán và Tiểu Đồng vẫn trợn trừng hai mắt, căn bản không biết dùng từ ngữ gì để diễn tả tâm tình của mình.
Tuy rằng đẳng cấp chiến lực cũng là trung đẳng đế hoàng, nhưng hai người bọn họ vô cùng hoài nghi Băng Không Tinh Linh chủng tộc cấp chiến tướng có thể một chọi một đánh bại Hồn sủng sơ đẳng đế hoàng hay không?
Theo lý thường mà nói, sau khi đạt tới cấp bậc Hồn Hoàng sẽ loại bỏ những Hồn sủng chủng tộc cấp chiến tướng, rồi lựa chọn Hồn sủng mới thích hợp hơn, thiên phú cao hơn, đặc biệt nhất là không lo lắng bị đẳng cấp chủng tộc hạn chế. Cho dù hao phí tài nguyên khổng lồ, nhưng tương lai phát triển vẫn tốt hơn, đây là lựa chọn của đại đa số người bình thường. Tốn tiền tốn bạc, hao phí một đống thời gian cường hóa ra một đầu sủng vật vô dụng để làm cái gì?
Phần lớn Hồn sủng sư chỉ điều huấn Hồn sủng chủng tộc cấp chiến tướng lên tới quân chủ đỉnh phong, rất ít người nguyện ý bỏ ra một đống lớn tài nguyên cường hóa tới cấp đế hoàng. Thậm chí Hồn sủng cấp thống lĩnh cũng chỉ là đại biểu cho một giai đoạn mà thôi, dùng xong là vứt. Ít nhất định phải là chủng tộc cấp quân chủ trở lên là đáng giá tài bồi. Bởi vì đẳng cấp chủng tộc khác nhau dẫn đến thiên phú, thuộc tính, kỹ năng chủng tộc cũng chênh lệch rất xa. Bạn đang đọc truyện được tại
Dĩ nhiên, trên đời này không có chuyện gì là tuyệt đối, chủ yếu vẫn do Hồn sủng sư tự mình quyết định.
Thật ra sự tình cường hóa Hồn sủng chủng tộc cấp chiến tướng lên đến trung đẳng đế hoàng chỉ đáng để bọn họ kinh ngạc một lúc thôi. Nhưng hai nữ tử tức giận chủ yếu là vì Thiên Cơ dùng nó để khiển trách các nàng, ẩn ý trong đó là muốn các nàng đi học hỏi Sở Mộ. Vì thế hai người này cảm thấy Sở Mộ rất chướng mắt, có cơ hội sẽ giáo huấn hắn một phen.
Thiên Cơ bình tĩnh nhìn sang Sở Mộ - Băng Không Tinh Linh, trong lòng âm thầm kỳ quái. Lấy biểu hiện thiên phú và thực lực của người thanh niên này hẳn là tiềm lực kinh người, hoàn toàn có khả năng đạt tới cảnh giới vượt qua đế hoàng. Tại sao lại lãng phí công sức trên người một đầu Hồn sủng cấp chiến tướng? Đám trưởng bối trong nhà hắn mù mắt hết rồi sao?
"Có lẽ cấp chúa tể quá mức xa xôi, hắn lại không có chí lớn."
Thiên Cơ thầm nghĩ, không nhịn được có chút thất vọng đối với hắn.
Bốn người đã hoàn thành triệu hoán, Thiên Cơ cũng niệm chú ngữ triệu hồi ra một đầu Hồn sủng chưa tới mười đoạn.
Hồn sủng sư đẳng cấp cao dẫn Hồn sủng mới ra ngoài rèn luyện kiêng kị nhất chính là triệu hoán Hồn sủng mạnh hơn tham chiến, làm vậy sẽ khiến cho Hồn sủng mới sinh ra tính ỷ lại và lệ thuộc. Hơn nữa, hồn niệm Thiên Cơ còn phải để dành chống cự hỏa độc, không thể tùy tiện triệu hoán Hồn sủng cấp bậc cao.
"Thiên Cơ điện hạ, phía dưới có một đầu Bạch Phát cự ma thực lực tiếp cận cao đẳng đế hoàng, ngài chịu trách nhiệm đối phó nó."
Đằng Lãng còn chưa nói hết lời, Quán Quán đã hung hăng trợn mắt liếc hắn một cái:
"Điện hạ cần ngươi tới chỉ huy?"
"Được rồi, được rồi!"
Đằng Lãng cười khổ, nhìn thoáng qua Sở Mộ nói:
"Phía dưới có mấy đầu đế hoàng, chúng ta nên thương lượng tốt chiến thuật. Băng Không Tinh Linh của ngươi có sở trường gì?"
"Không có gì đặc biệt, công kích cao phòng ngự dày."
Sở Mộ hồi đáp. Băng Không Tinh Linh quả thật không có năng lực đặc biệt nào cả.
"Vậy ngươi ở sau hỗ trợ viễn chiến, cẩn thận một chút!"
Nói xong, Đằng Lãng cũng không tự chủ trương chỉ huy chiến đấu, ra lệnh cho Băng Sơn Sư mở đường tiến vào u cốc.
Đằng Lãng và Băng Sơn Sư biến mất trong tầm mắt mọi người. Vài giây sau, Đằng Lãng kinh hãi hét lớn, hiển nhiên là không có lường trước Sở Mộ và ba nữ nhân kia không đuổi theo mình.
Sở Mộ không đuổi theo là chuyện bình thường, bởi vì Băng Không Tinh Linh ưu thế chính là buông thả kỹ năng Băng hệ viễn trình công kích. Về phần ba nữ nhân kia không xuất thủ rõ ràng là không am hiểu đoàn đội hợp tác.
"Đi xuống!"
Rốt cuộc Thiên Cơ cũng nói chuyện, Quán Quán và Tiểu Đồng khống chế Hồn sủng bay xuống khe vực. Chỉ lát sau, bọn họ đã nghe thấy thanh âm Băng thú gầm thét.
Sở Mộ và Thiên Cơ không có vội vàng đầu nhập vào chiến trường, chủ yếu là vì hai người đều có Nguyên Tố giới Hồn sủng.
Thiên Cơ triệu hoán Băng hệ Hồn sủng rất lạ, còn chưa đạt tới mười đoạn đã có thực lực trung đẳng đế hoàng, lực chiến đấu khẳng định cực kỳ đáng sợ.
Đại khái qua chừng mười giây, Sở Mộ cảm thấy ba người kia đã hấp dẫn hỏa lực tương đối tốt, lúc này mới để cho Băng Không Tinh Linh bay xuống. Một giây sau, Thiên Cơ cũng ra lệnh cho đầu Băng Yêu thần bí đuổi theo Sở Mộ.
"Sở lão đệ, trợ giúp ta!"
Đằng Lãng ẩn mình trong sương mù dày đặc, hô to một tiếng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...