Sủng Mị

Quả nhiên uy hiếp được giải trừ thật nhanh, Mục Thanh Y cũng buông lỏng một hơi, đem toàn bộ lực chú ý đặt vào phía trước. Dùng hồn niệm cảm giác địch nhân ở phía trước, sau đó làm ra đường chạy trốn tối ưu nhất.

Mục Thanh Y có không ít hồn sủng dực hệ, loại năng lực khống chế này vô cùng thành thạo. Quan Hoàng Vương trong quá trình chạy như bay biến ảo cao thấp, khi thì nghiêng người, khi thì nghiêng người vượt qua ngăn cản!

Bàn về năng lực né tránh trên không trung, Sở Mộ tự nhiên không cách nào làm được như Quan Hoàng Vương, lúc này Sở Mộ đem toàn bộ tinh lực đặt vào truy binh phía sau, kỹ năng và chú ngữ trong miệng không ngừng thi triển ra, bởi vì chỉ cần hắn dừng lại thì những rễ cây và cánh tay ma thụ sẽ quấn lấy Quan Hoàng Vương, sau đó trực tiếp kéo bọn họ vào trong rừng cây.

...

Từ khi chính diện chống lại nữ nhân phản bội ở thành Hướng Vinh, Sở Mộ còn chưa có cảm giác hãi hùng khiếp vía như vậy.

May mà tốc độ Quan Hoàng Vương là thiên hạ vô song, hơn nữa Sở Mộ hóa thành bán ma có sức bật cực lớn. Cuối cùng nhất vẫn thoát khỏi truy binh như biển mà chạy thoát ra khỏi hung địa.

Rất cổ quái là sau khi rời khỏi Thất Hoang Chi Viên những sinh vật cừng đại hùng hổ kia đã rút về, hoàn toàn không có nửa điểm tâm tư đuổi theo

Chính bởi vì không đuổi theo ra ngoài mới là chuyện tốt, hiện tại Sở Mộ cũng không cân nhắc nhiều lắm. Tìm được địa phương an toàn ẩn nấp và thiết lập kết giới bảo hộ thật tốt, liền trực tiếp nằm trên mặt đất, không ngừng thở dốc, bản thân còn sợ hãi hình ảnh khủng khiếp vừa rồi.

Mục Thanh Y cũng đổ mồ hôi lạnh ngồi ở bên cạnh, bộ ngực cao ngất của nàng không ngừng phật phồng, xem ra nàng cũng vượt qua một đêm khó quên.

Về phần Quan Hoàng Vương, nó đã hóa thân thành Thiên Đường Điểu nằm sấp ở bên cạnh, giống như con chim sẻ tắt thở.

- Nơi này tuyệt đối là đệ nhất hung địa với nhân loại.

Sau khi Sở Mộ thở gấp đều đặn thì đưa mắt nhìn qua Mục Thanh Y kinh hồn chưa định, mở miệng nói.

- Ân, Ân.

Mục Thanh Y gật đầu thật mạnh, mặc dù nàng phi thường ưa thích mạo hiểm, nhưng mà một nơi giống như Thất Hoang Chi Viên này nàng quả quyết không đi.

- Khá tốt, thu hoạch không ít Sinh Mệnh Quả Thực, chúng ta nghỉ ngơi một hồi, tựu lập tức chạy trở về a.

Sở Mộ nói ra.

- Ngươi rốt cuộc lấy được bao nhiêu?

Mục Thanh Y hỏi một câu.

- Ta cũng không biết, chỉ càn quét một lượt, tổng cộng có hơn trăm, ta đại khái quét được hơn một nửa a.

Sở Mộ trả lời.

- Vậy cũng có hơn năm mươi rồi, loại Sinh Mệnh Quả Thực này đoán chừng tiếp cận huyền vật, ngươi một hơi quét một nửa báu vật của người ta, cường đạo nha.


Mục Thanh Y trừng mắt nhìn Sở Mộ.

- Ách, trước cứu Hàn lão. Còn lại chúng ta chia của a, nhưng có lẽ có giá trị nha.

Sở Mộ nói ra.

- Ai muốn cùng chia của!

Mục Thanh Y nói thầm một câu, thằng này có biết dùng từ hay không?

Thất Hoang Chi Viên xác thực là nơi đáng sợ nhất với lĩnh vực nhân loại, đổi lại là cường giả cấp chúa tể khác tiến vào đến nơi thì cũng cửu tử nhất sinh, may mà Sở Mộ cùng Mục Thanh Y đều có được hỏa thuộc tính, chuyện này làm cho bọn họ chiếm cứ ưu thế cực lớn, bằng không thì vẫn bị ngăn cản như thường, sau lưng lại có một đế quốc cấp Đế Hoàng, còn có Vạn Đồng Ma Thụ vô cùng đáng sợ kia, căn bản là không thể dễ dàng bỏ chạy ra ngoài được. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Đương nhiên do hoàn cảnh đặc thù, Sở Mộ lấy Sinh Mệnh Quả Thực tuyệt đối không phải phàm vật.

Sở Mộ lúc ấy cũng không có muốn quá nhiều, trực tiếp đem Sinh Mệnh Quả Thực nhét vào trong không gian giới chỉ, các thời điểm quan sát cẩn thận thì vui mừng phát hiện những Sinh Mệnh Quả Thực phát tán chính là huyền khí.

Huyền khí có ý nghĩa chế tạo cấp chúa tể, loại vật này tuyệt đối là có thể ngộ nhưng không thể cầu, lần này mạo hiểm đúng là vô cùng đáng giá, không chỉ có thể cứu giúp Hàn lão nhân, Sở Mộ cùng Mục Thanh Y cũng nhận được huyền vật đáng giá.

Thời gian quay về là ba ngày, sau khi khôi phục một ít thể lực thì Sở Mộ cùng Mục Thanh Y không dám dừng lại quá lâu, triệu hồi Chiến Dã đi trở về.

- Đây là cái gì?

Mục Thanh Y khống chế Bạch Hổ của nàng, nhìn qua hộp gỗ kỳ quái trong tay của Sở Mộ thì khó hiểu hỏi.

- Một kiện huyết vật mộc thuộc tính bị tàn phá, huyền khí đã thất lạc, ta phát hiện nó không ngừng hấp thu huyền khí trong Sinh Mệnh Quả Thực, cho nên ta lấy nó..

Sở Mộ nói ra.

- Huyết vật mộc thuộc tính bị tàn phá, ngươi lây được ở đâu?

Mục Thanh Y buồn bực, chính mình đi tìm kiếm huyền vật nhiều năm như thế, ngay cả một kiện cũng không có được, kết quả đồ tốt như vậy lại có trong tay Sở Mộ.

- Ở thành Hướng Vinh có được, hình như Sinh Mệnh Quả Thực này có thể bổ sung huyền khí cho huyền vật.

Sở Mộ có chút kinh hỉ nói ra.

Huyền vật mộc hệ này trước khi nữ nhân phản bội chạy trốn ăn cắp không ít, huyền khí còn thừa không nhiều, về sau cung cấp năng lực cho Vong Mộng trước khi niết bàn, mà Ma Thụ Chiến Sĩ cũng thu giữ không ít năng lượng.

Vốn huyền vật này đã héo rủ không còn bao nhiêu, lưu lại cũng không có tác dụng gì. Kết quả đặt vào trong không gian giới chỉ nội thì huyền căn lại thu nạp huyền khí của Sinh Mệnh Quả Thực phát ra ngoài, thời điểm này không ngừng bổ sung năng lượng, nếu như có thể bổ sung hoàn toàn thì nó trở thành thứ giúp cho hồn sủng tăng lên cấp chúa tể!

Đương nhiên vì tính mạng của Hàn lão nhân, Sở Mộ tự nhiên tạm thời không thể để cho nó hấp thu khí tức sinh mệnh của Sinh Mệnh Quả Thực. Chỉ có thể đem đồ còn thừa cho nó mà thôi.


- Ngươi từ thành Hướng Vinh đoạt được sao? Ngươi đi qua thành Hướng Vinh, chẳng lẽ lần hỗn loạn ở thành Hướng Vinh là vì ngươi?

Mục Thanh Y chợt nhớ tới chuyện lớn xảy ra ở thành Hướng Vinh lần đó, nghe đồn là xuất hiện quân đoàn Bạch Yểm Ma tiến hành càn quét thành Hướng Vinh, mà Đế Cơ cùng Hạ Chỉ Hiền toàn lực bảo trụ thành Hướng Vinh.

- Ân, là ta.

Sở Mộ gật gật đầu. Chuyện ở thành Hướng Vinh này đã bị nữ nhân phản bội phong tỏa, người biết được có hạn.

- Quả nhiên là ngươi, lúc ấy ta cách khá xa bằng không thì ta đòi nợ cũ với ngươi rồi!

Mục Thanh Y bộ dáng tức giận.

Sở Mộ ngượng ngùng cười cười, nói:

- Huyền vật này vốn thuộc về Đế Cơ trăm phương ngàn kế muốn có được, mà bị ta đoạt được xem như ta giúp ngươi báo thù rồi, nợ cũ của chúng ta xem như xong.

...

Ôn lão phụ di chuyển tới căn hầm dưới gốc đại thụ, nàng đào một không gian bên dưới Sinh Mệnh Thụ với tư cách nơi tị nạn khẩn cấp.

Thời điểm ngày thứ tám khí tức sinh mệnh của Hàn lão nhân bắt đầu yếu bớt, chuyện này làm cho Ôn lão phụ cùng Diệp Khuynh Tư bắt đầu lo nghĩ bất an, các nàng một mặt lo lắng tính mạng của Hàn lão nhân. Một phương diện khác cũng lo lắng an nguy Sở Mộ cùng Mục Thanh Y, dù sao Thất Hoang Chi Viên xác thực là địa phương nguy hiểm khủng bố!

Nhưng mà các nàng biết rõ mò mẫm lo lắng cũng không có chut tác dụng nào, các nàng chỉ có thể chậm rãi chờ đợi.

- Có người tiếp cận, có khả năng là Sở Mộ cùng Mục Thanh Y, nhưng vì đạt mục đích an toàn, chúng ta không nên lên tiếng.

Ở bên ngoài thông khí thì Diệp Hoàn Sinh bò xuống dưới hầm, mở miệng nói với ba người.

Ba người đều gật gật đầu. Không có lên tiếng nữa, thậm chí âm thanh hô hâp cũng yếu ớt lại.

Bốn người nín thở tập trung tinh thần, sau một lát thì bùn đất phía trên chuyển động, một ít tro bụi từ phía trên rơi xuống.

Ngay sau đó Sở Mộ cùng Mục Thanh Y mặc quần áo đen bó sát người nhảy xuống.

Diệp Khuynh Tư trông thấy Sở Mộ thì tươi cười đi tới, ân cần hỏi thăm Sở Mộ có bị thương hay không.

Sở Mộ lắc đầu, mở miệng nói:

- Chỉ có chút mệt mỏi, không có việc gì.


Ôn lão phụ đứng trước mặt Sở Mộ nhưng không có lên tiếng, chỉ dùng ánh mắt chờ đợi nhìn qua Sở Mộ, nhìn ra được Ôn lão phụ phi thường hy vọng Sở Mộ có thể mang tin tức tốt về hay không.

- Khuynh Tư, ngươi nhìn qua Sinh Mệnh Quả Thực này có đủ hay không?

Sở Mộ một hơi đem Sinh Mệnh Quả Thực đổ ra ngoài, có chừng hơn năm mươi quả.

Diệp Khuynh Tư cùng Ôn lão phụ đều sửng sốt, nhìn qua thể tích của những Sinh Mệnh Quả Thực này chẳng khác gì huyền quả.

- Đủ rồi, loại Sinh Mệnh Quả Thực này có khí tức sinh mệnh càng đậm đặc, chỉ cần năm quả là ta đủ cứu sống Hàn lão, mười quả thậm chí có thể làm cho Hàn lão hồi phục lại trong thời gian ngắn.

Diệp Khuynh Tư mừng rỡ nói ra.

- Thực... Thực sao? Vậy thì... Vậy thì quá tốt!

Ôn lão phụ lúc này vui mừng phát khóc lên, cũng không biết nói cái gì mới biểu lộ cảm tạ với Sở Mộ cùng Mục Thanh Y.

Diệp Khuynh Tư cũng không trì hoãn, trực tiếp lấy mười Sinh Mệnh Quả Thực toàn bộ đút cho Bàn Mộc Linh, sau đó để Bàn Mộc Linh đem năng lượng sinh mệnh chuyển hóa thành sinh mệnh lực, lại truyền năng lượng sinh mệnh cần thiết rót vào người Hàn lão, rót vào trong thân thể của hắn.

Rễ cây Bàn Mộc Linh giống như thực quản, không ngừng rót khí tức sinh mệnh vào người lão nhân, sắc mặt Hàn lão nhân bây giờ đang tái nhợt, thế nhưng mà khi rót năng lượng sinh mệnh vào đã từ từ khôi phục một ít huyết sắc, nhìn qua hắn không còn như củi khô sắp chết, càng giống như đang ngủ say yên tĩnh.

Trông thấy tình huống của Hàn lão nhân chuyển biến tốt đẹp, Ôn lão phụ cảm xúc càng khó khống chế hơn.

Làm bạn đã trăm năm rồi, Ôn lão phụ cùng Hàn lão nhân chỉ sợ làm phu thê cả trăm năm, nếu như có một người đi trước thì đối với một người khác là đả kích nặng cỡ náo...

Trải qua trị liệu suốt đêm, rốt cuộc Hàn lão nhân cũng không còn nguy hiểm tính mạng nữa, hơn nữa bắt đầu chậm rãi chuyển biến tốt đẹp.

Diệp Khuynh Tư mệt mỏi trông thấy lão nhân khôi phục, dung nhan hơi có vẻ mệt mỏi hiện ra thần sắc tươi cười, nói:

- Ôn bà bà, kế tiếp chỉ cần mỗi cuối tuần dùng năm Sinh Mệnh Quả Thực này cho Hàn lão điều dưỡng, vậy thì hắn có thể khôi phục hoàn toàn.

- Vậy... Vậy quá tốt, nha đầu ngươi cũng mệt mỏi, nhanh đi nghỉ ngơi, kế tiếp giao cho lão bà tử là tốt rồi.

Ôn lão phụ cảm kích nhìn qua Diệp Khuynh Tư nói. Tám ngày qua Diệp Khuynh Tư không có chợp mắt, một mực canh giữ ở bên cạnh Hàn lão nhân, tùy thời phải bảo đảm khí tức sinh mệnh của Hàn lão nhân vẫn tồn tại.

Diệp Khuynh Tư xác thực rất mệt mỏi, Sở Mộ yêu thương nàng, chính mình rời khỏi căn hầm đơn sơ, làm cho Diệp Khuynh Tư nằm trong ngực của mình nghỉ ngơi

Hiện tại Diệp Khuynh Tư cũng bất chấp người khác đang nhìn, dịu dàng ngoan ngoãn như con mèo nhỏ, rúc vào người Sở Mộ sau đó ngủ say đi.

Sở Mộ cũng rất mệt a, dù sao Mục Thanh Y trong lúc chạy trốn tiêu hao thể năng rất nhiều, lúc nàng tựa đầu vào rễ cây ngủ thiếp đi.

Sở Mộ lần này cũng tiến vào giấc ngủ sâu, hắn ngủ say cũng không có lưu ý tới trong không gian giới thì rễ cây Huyền Mộc không ngừng điên cuồng hấp thu huyền khí của bốn mươi khỏa Sinh Mệnh Quả Thực, hơn nữa trạng thái khô mục bão hòa, mà từng khỏa Sinh Mệnh Quả Thực đang chậm rãi héo rũ xuông...

...

Giấc ngủ này thật dài, bởi vì ở dưới mặt đất nên Sở Mộ cũng không phân biệt được ban đêm hay ban ngày, chỉ cảm giác mình quá mệt mỏi thiếp đi.

Diệp Khuynh Tư ngủ càng sâu, hơn nữa nàng cũng ưa thích tựa vào ngực của Sở Mộ, không biết vì cái gì mà tựa vào người của hắn rất âm áp dễ chịu, Diệp Khuynh Tư cũng phi thường lười biêng.


Nghĩ đến chắc đây là thói quen và ỷ lại vào người của hắn.

Không biết quá bao nhiêu lâu, rốt cuộc Diệp Khuynh Tư cũng tỉnh lại, nàng mở to mắt nhìn qua Sở Mộ nhắm mắt dưỡng thần, vô ý thức chuyển chuyển thân thể.

Sở Mộ cũng chậm rãi mở to mắt, hắn tỉnh lại sớm hơn Diệp Khuynh Tư, nhưng mà nhìn thấy tiểu kiều thê đang nằm ngủ thì Sở Mộ cũng nhắm mắt tỉnh tu.

- Ngủ đủ rồi?

Sở Mộ cười xấu xa nhìn qua Diệp Khuynh Tư nói.

- Ân.

Diệp Khuynh Tư gật gật đầu, lại phát hiện những người khác đang nhìn mình, đôi má lập tức hồng lên.

- Minh chủ hẳn là sớm rời đi rồi, chúng ta nên quay lại nhà gỗ thôi.

Ôn lão phụ thấy đôi tình lữ đã ngủ rồi, hiện tại tươi cười.

...

Linh khí trong nhà gỗ vô cùng sung túc, hiệu quả khôi phục với Hàn lão tốt hơn nơi này.

Sau khi Hàn lão chuyển dời vào nhà gỗ thì lão nhân gia đã có dấu hiệu thức tỉnh.

Mới to mắt thì Ôn lão phụ kích động ngồi bên giường, nhìn thấy Ôn lão phụ đang rơi lệ thì bọn người Sở Mộ cũng rất tự giác lui ra ngoài, lưu lại không gian cho đôi phu phụ vừa sinh ly tử biệt này.

- Linh hồn của minh chủ khôi phục không lâu đâu, chúng ta nên tu luyện nhiều hơn mới được.

Mục Thanh Y liếc mắt nhìn qua Sở Mộ nói. Lần này đối kháng mấu chốt nằm ở Vong Mộng của Sở Mộ.

Sở Mộ gật gật đầu, nghĩ đến Hàn lão nhân thiếu chút nữa bị kích giết, lửa giận trong lòng Sở Mộ càng nhiều hơn, nhất định phải giẫm lên xác của Lăng Xiển mới hả giận!

- Bằng không thì chúng ta đi về trước đi, ngươi ở nơi này dốc lòng tu luyện.

Diệp Khuynh Tư nhìn Sở Mộ nói ra.

Hiện tại Vong Mộng tăng cấp bậc rất nhanh, những người khác không theo kịp, ở lại chỗ này không có tác dụng nào cả. Mà Vong Mộng mười đoạn cần linh vật thì Diệp Khuynh Tư đã sớm điều phối cho Sở Mộ thật tốt.

Do dự một hồi thì Sở Mộ gật đầu nói:

- Cũng tốt, các ngươi về trước đi, ta sẽ mau chóng trở về, trước khi ta quay về thì các ngươi nhất định phải cẩn thận.

Sau khi mọi người rời đi, Sở Mộ không lãng phí chút thời gian nào, dù sao chiến tranh đã lửa sém lông mày, càng sớm tăng thực lực Vong Mộng lên thì càng an toàn.

Sau khi cáo biệt bốn người thì Sở Mộ đem tâm tư đặt lên chuyện bồi dưỡng tiểu Vong Mộng.

Toàn bộ diện tích của Đông Cuồng Lâm vô cùng to lớn, Sở Mộ có thể tìm được đối thủ thích hợp với Vong Mộng lịch lãm rèn luyện quá dễ dàng, có thể giúp Vong Mộng tăng giai đoạn lên một chút thì Sở Mộ tăng lớn yêu cầu lịch lãm rèn luyện, liên tục chiến đấu như vậy sẽ giúp tăng tiềm năng phát triển của Vong Mộng lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui