Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Dương Thiên Thành dẫn đầu hướng Tiêu Hạo Thiên ôm quyền bái lạy nói: "Điện chủ Tiêu, cảm ơn anh, Thái m, Dương Liệt và Dương Dương đều đã tăng lên tới nửa bước nhân vương đình cấp nhất, thực lực của Liệt Dương Tông chúng tôi tăng lên gấp đôi. Cảm ơn

Tiêu Hạo Thiên cười lắc đầu nói: "Tông chủ Dương khách khí, chuyện tiên tay mà thôi." "Ừm..." Dương Thiên Thành cảm kích cúi đầu với Tiêu Hạo Thiên, sau đó đi tới một bên ngồi xuống. Đem Tiêu Hạo Thiên để lại cho Đường Ngọc Hiền, hai mẹ con bọn họ khẳng định cũng có chuyện muốn nói. Đường Ngọc Hiền nhìn Tiêu Hạo Thiên, sâu trong ánh mắt vẫn có áy náy và một tia sợ hãi. Đường Tôn ở trong đạo vực Chân Hoàng mạnh mẽ trấn áp Nhân Vương đỉnh phong, ở trước mặt con trai của mình, trong lòng lại có chút né tránh. Tiêu Hạo Thiên hít sâu một hơi, cười nhìn Đường Ngọc Hiền, gật đầu nói: "Mẹ vất vả rồi."

Ảnh mắt Đường Ngọc Hiền vô cùng phức tạp, gật đầu với Tiêu Hạo Thiên, ừ một tiếng. Thế cục phát triển đến bây giờ, Đường Ngọc Hiền thực ra đã không còn bao nhiêu bí mật có thể giấu điểm.

Bà làm tất cả, đơn giản chỉ là muốn cho chiến đội Thiên Hạ thăng cấp để triều, sau đó vượt qua đại kiếp để triều. Chỉ là trong quá trình thăng cấp để triều của chiến đội Thiên Hạ, bà đã mạnh mẽ thay đổi một vài thứ, kéo con trai của mình vào, mở đường cho Tiêu Hạo Thiên, làm cho Tiêu Hạo Thiên trở nên mạnh mẽ hơn mà thôi. "Mẹ. Mẹ không có việc gì, con, con cũng không nên quá mệt mỏi, Thiên Hạ bên này, còn có chúng ta." Đường Ngọc Hiện vô cùng đau lòng nhìn Tiêu Hạo Thiên nói.


Bà là mẹ ruột của Tiêu Hạo Thiên, một tay nuôi lớn Tiêu Hạo Thiên. Có thể nói trên đời này không có ai hiểu rõ Tiểu Hạo Thiên hơn so với Đường Ngọc Hiền. Tuy rằng lúc này Tiêu Hạo Thiên đã là cường giả đỉnh cấp nhất đương thời, hơn nữa lúc này trên mặt của Tiêu Hạo Thiên cũng đang cười. Nhưng Đường Ngọc Hiền lại từ trong nụ cười của Tiêu Hạo Thiên, cảm nhận được sự mệt mỏi sâu sắc.

Tiêu Hạo Thiên tiếp tục nở nụ cười với Đường Ngọc Hiền, tỏ vẻ mình không có việc gì. Mà lúc này Khổng Thương ngồi ở một bên cũng mở miệng nói với Đường Ngọc Hiền: "Bà Đường, có thể bắt đầu chưa, Thiên Hạ thăng cấp để triều đã là chuyện bắt buộc. Hiện tại thể cục có thay đổi, chín tòa đạo vực Chân Hoàng mở ra trước, bà thấy thế nào?"

Nét tươi cười trên mặt Đường Ngọc Hiền biến mất, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, bà nhìn Khổng Thương nói: "Không sốt ruột, lão hiệu trưởng trước kia thiết lập phong ấn cho chín tòa đạo vực Chân Hoàng này, tôi cũng thêm một tầng. Chúng ta phải thương lượng thật tốt.


Lời nói của Đường Ngọc Hiền vừa dứt, sắc mặt Khổng Thương đột ngột đen lại. Trong lòng đám người Tân Võ, Tiêu Hạo Thiên, Dương Thiên Thành cũng không khỏi bất đắc dĩ. Dương Thiên Thành ngửa đầu nhìn trời, các người coi tôi như đã chết đi, hai đại lão ẩn giấu của Thiên Hạ này, các người tính kế thật sự rất sâu...

Đường Ngọc Hiền nhìn khuôn mặt đen của Khổng Thương, không khỏi cười cười. Trong lòng nói, có thể không đề phòng ông sao? Ai biết ông đã sống bao lâu, che giấu bao nhiêu, bốn vị Nhân Vương của chiến đội Hùng Sư tập kích, ông đều đã tiêu diệt

Đường Ngọc Hiền: "Ha ha. "

Khổng Thương: "Ha ha. "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui