Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Bộ dạng của Hồng Phật tràn ngập khẩn cấp, nhào tới Dương Bách Xuyên, mạch máu bán buôn toàn thân cô ta bại lộ ra, dường như da muốn nứt ra, nhìn vô cùng khủng bố, một cỗ khí tức mạnh mẽ cũng từ trong mạch máu của cô ta tản ra, vô cùng mạnh.

Nhưng mà, Dương Bách Xuyên lại híp mắt vẻ mặt đùa giỡn nở nụ cười nói: “Sơn Hải Giới mà thôi, đối với tôi mà nói cũng chỉ là một vùng đất xa xôi hẻo lánh, còn tưởng rằng cô có bao nhiêu kiến thức, thì ra chỉ là ma đạo của Sơn Hải Giới, yêu nữ không đúng, có lẽ nên gọi cô là ma nữ, hiện tại trò chơi chấm dứt đi.”

Dương Bách Xuyên nói xong hừ lạnh nói: “Tinh Huyết Hỏa Chú, đốt ~”

Lấy một thân tu vi trên huyết dịch cắn nuốt tinh huyết của mình, tinh huyết của bản thân lại có thể dễ dàng cắn nuốt như vậy sao?

Tinh huyết chú của Dương Bách Xuyên chính là vu thuật cổ xưa, sư phụ Vân Thiên Tà cũng từng nói vu thuật ở Hạo Hải tu chân giới đều đã bị thất truyền.

Ma nữ này thật không biết sống chết, thật sự cho rằng có thể giết tôi sao?


Dương Bách Xuyên ở trong lòng cười lạnh, anh dẫn hoả tinh huyết.

Sau khi ma nữ Hồng Phật nghe được lời nói của Dương Bách Xuyên chỉ cười lạnh nói: “Trong cơ thể bổn cô nương tôi đây chính là tinh huyết bất hủ, chút pháp thuật nhỏ đó của anh thì có thể làm gì tôi... Ah ~”

Vốn dĩ, cô ta nhìn thấy đầu ngón tay Dương Bách Xuyên thi triển máu huyết nên chỉ cho rằng đấy là pháp thuật nhỏ nhoi của tu chân giả, hoàn toàn dửng dưng không hề sợ hãi.

Nhưng bây giờ để câu nói không sợ hãi ra khỏi miệng cảm thấy không thích hợp, toàn thân tinh huyết nóng lên, vội vàng thi triển hóa giải pháp thuật, nhưng dường như không có bao nhiêu tác dụng, ngược lại trong người càng lúc càng nóng, toàn thân đều đau lên, kêu thảm một tiếng lập tức ngã xuống đất.

“Anh... Pháp thuật này là gì?” Vẻ mặt Hồng Phật hoảng sợ.

“Còn thủ đoạn gì nữa không? Ta đây sẵn lòng lĩnh giáo.” Dương Bách Xuyên cười lạnh nói: “Ngô Mặc Thu ở đâu?”

Ma nữ Hồng Phật cười lạnh.

Dương Bách Xuyên vừa nhìn: “Đúng là cứng miệng, được, cô không phải là thích máu của tôi sao? Tôi cho cô uống đủ.”

Nói xong đầu ngón tay Dương Bách Xuyên lại bức ra một giọt máu huyết, trong miệng chậm rãi nói: “Thượng vi thiên, hạ vi địa, vu đương lập thiên địa, tinh huyết vi dẫn, mộc pháp chú thuật, sinh ~” Dương Bách Xuyên tu vi trúc cơ sau đó, liền cảm giác bốn chú thuật khác trong vu thuật hẳn là cũng có thể thi triển ra, thử một chút mộc chú thuật, quả nhiên thành công.

Một giọt máu huyết này trực tiếp chui vào lông mày ma nữ Hồng phật, lập tức trong miệng cô ta phát ra tiếng kêu thảm thiết.

“Không... Ah ah ~”


Chỉ thấy từ trong cơ thể của ma nữ Hồng Phật chậm rãi sinh trưởng ra từng gốc cây cỏ nhỏ xanh biếc u ám, sinh trưởng thêm một tấc thì chính là một trận kêu thảm thiết không phải người của ma nữ.

“Mau nói cho tôi, Ngô Mặc Thu ở đâu, nếu không cỏ trong cơ thể sinh trưởng đến bảy tấc hóa thành cây cối, cô sẽ hóa thành chất dinh dưỡng của nó.” Dương Bách Xuyên vừa nói chuyện vừa dùng tay bóp pháp quyết.

Lúc này cỏ nhỏ trên người ma nữ Hồng Phật mọc ra rất nhiều, đều sinh trưởng đến ba tấc, dựa theo lời giới thiệu trong vu thuật bảy tấc sau đó cỏ nhỏ sẽ hóa thành cây cối, hút khô cạn những chất dinh dưỡng trong cơ thể.

Đương nhiên có phải là như vậy không, Dương Bách Xuyên không chắc chắn, bởi vì tu vi của anh có hạn, có thể làm cho cỏ nhỏ sinh trưởng ba tấc đã là cực hạn thi pháp của anh, nói như vậy chỉ để hù dọa ma nữ Hồng Phật.

Nhưng hiệu quả rất rõ ràng.

“Đừng đừng, tôi nói.” Hồng Phật hoảng sợ cầu xin tha thứ, chính xác là cô ta đã cảm thấy sợ hãi, Dương Bách Xuyên không biết thi triển tà pháp gì, không ngờ ngay cả huyết mạch năng lượng của cô ta cũng không chống lại được, thật đúng là sợ cỏ nhỏ hóa thành cây cối.

Cô ta thử kháng cự, nhưng rất khó để thành công, ở trong lòng đều nghĩ là bởi vì tu vi quá yếu, nếu cô ta hồi phục thời kì đỉnh phong của mình, chút pháp thuật này của Dương Bách Xuyên, chỉ cần phất tay là có thể hóa giải, đáng tiếc cô ta hiện tại là Trúc Cơ kỳ tầng sáu, căn bản không đối phó được tà pháp của Dương Bách Xuyên.


Cho nên cô ta liền cảm thấy sợ hãi, liên tục mở miệng cầu xin tha thứ.

“Hừ ~ nói.” Dương Bách Xuyên hừ lạnh

“Trước tiên anh phải giải trừ hết cỏ trên người tôi đã.” Ma nữ Hồng Phật nói.

“Bây giờ vẫn còn mạnh miệng bàn điều kiện với tôi, có tin tôi cho cô biết thế nào là lợi hại không?” Dương Bách Xuyên vừa nói một tí liền muốn thử làm phép pháp.

“Đừng đừng đừng, tôi nói là được, cô gái kia bị tôi phong ấn ở trong phòng ông đàm.” Hồng Phật chỉ vào bình phương nói.

Dương Bách Xuyên dùng linh thức đảo qua, quả nhiên dưới gầm giường bình phương phát hiện một cái hắc sắc văn đàn, mặt trên dán một đạo phù chú.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui